Đọc Truyện Ma - Bao Giờ Đến Được Với Nhau - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Easter eggs.

Đọc Truyện Ma - Bao Giờ Đến Được Với Nhau (xem 306)

Đọc Truyện Ma - Bao Giờ Đến Được Với Nhau

rở lại sum hợp với nhau. Từ ngạc nhiên nầy đến thắc mắc khác đã thúc đẩy khách mời tranh nhau nhiều câu hỏi. Toàn và Chi không che dấu một điều gì, hai người trình bày những gì đã thảo luận và tính toán với nhau từ trước. Những lời giải thích tuy chưa chấm dứt nhưng đã chia người nghe thành hai nhóm, các ông đa số ủng hộ ngược lại các bà phần đông ra mặt chống đối. Nhưng dù ủng hộ hay chống đối, trong tình cảnh nầy tất cả đều cảm thấy mùi vị champagne quen thuộc bỗng trở nên đắng nghét ở trong cổ họng, họ được mời đến để chứng kiến một đổ vỡ, không biết nên vui hay buồn cho hai người bạn trước một quyết định quá mới và táo bạo. Kể từ ngày ly dị, Toàn trở thành người đàn ông độc thân vui tính, quay về ngôi nhà cũ của chàng, cơm nước ngày hai bữa tại các tiệm ăn, tối về đọc sách nghe nhạc đến khuya, nhiều lúc ngủ ngay tại phòng khách hay trong phòng làm việc. Sáng dậy trễ, vừa đủ thời gian làm vệ sinh cá nhân tối thiểu rồi vội vàng lái xe vào sở. Cuối tuần Toàn không từ chối bất cứ một cuộc họp mặt nào của bạn bè. Toàn muốn tận hưởng lại những giây phút tự do của một người đàn ông độc thân giàu có và đẹp trai. Đã gần năm mươi tuổi nhưng trông Toàn vẫn còn thật trẻ, mái tóc màu đen nguyên thủy, thân mình cao lớn khỏe mạnh, việc làm tốt, nhà cao, xe đẹp. Chàng đúng là mẫu người lý tưởng của hai thế hệ đàn bà, nhưng Toàn chưa nghĩ đến vấn đề đi thêm một bước. Chi và Toàn vẫn thường gặp nhau, trong quán ăn, các buổi dạ hội, các lần họp mặt tại nhà bạn bè. Họ đối xử với nhau thân tình như hai người bạn, ngồi chung một bàn, nhảy với nhau vài bản nhạc, từ giã ôm nhau hôn như những người bạn thân… Chính lối đối xử với nhau sau nầy chứng tỏ cho bạn bè những gì Toàn và Chi đã nói ra trong ngày lễ ly dị. Đã nhiều lần, bạn bè lợi dụng những bữa cơm thân mật hay những dịp họp mặt để giới thiệu Toàn một vài người bạn gái, nhưng Toàn đã dứt khoát báo trước rằng chưa phải lúc. Nhưng lần nầy Toàn nhận đến dùng cơm tối với một số bạn tại nhà vợ chồng Vinh để gặp Lan, một người đàn bà chưa chồng, đã quá tuổi thanh xuân, rất đẹp, thùy mỵ và trí thức theo lời giới thiệu của bà Vinh. Toàn uống rượu vào hạng tồi nhất trong đám bạn, nhưng mỗi khi đã uống thì uống tới lúc say gục ngay tại chỗ. Nhưng chỉ cần một giấc ngủ vài giờ đồng hồ Toàn sẽ trở lại tỉnh táo như không có chuyện gì xảy ra. Bữa cơm tối ngoài gia chủ, Toàn và Lan còn bốn cặp khác, không ai lạ ngoài những người bạn quen thuộc từ lâu. Hình như đã có sự sắp xếp ngầm từ truớc, khi Toàn đến Lan đã có mặt, tất cả đều ép Toàn ngồi cạnh Lan. Đúng như lời bà Vinh, Lan khoảng chừng ngoài ba mươi. Con gái đẹp, thông minh ở tuổi nầy thường bị xếp vào loại cao số. Qua xã giao, Toàn phải đánh giá nàng thuộc hạng người có học và con nhà nề nếp, nhưng có lẽ vì một lý do thầm kín nào đó nàng còn độc thân đến giờ nầy. Dù tự cho mình cao giá, nhưng không một người con gái nào dại dột bỏ mất cơ hội để kéo dài tuổi đời của mình thành gái lỡ thì, có lẽ vì lý do nầy Lan nhận lời mau mắn khi bà Vinh đề nghị đến gặp Toàn. Toàn không muốn đường đột đi vào đời tư của Lan chàng chỉ quanh co chuyện mưa nắng từ đầu cho đến giữa bữa ăn thì nghe Lan than nhức đầu chóng mặt rồi ói mửa ngay tại chỗ. Vợ chồng Kha cho biết nàng bị trúng gió, các bà đưa Lan vào tạm phòng trong đánh gió xức dầu và đề nghị Toàn đưa về nhưng chàng ngại và từ chối để nhờ vợ chồng Kha đưa về tiện hơn. Bữa cơm vừa xong thì Toàn đã say mèm, nằm gục xuống bàn. Tất cả không lạ gì chuyện say rượu của Toàn, họ vực vào phòng ngủ để chàng ngủ thoải mái đến sáng hôm sau. – Dậy đi anh, uống làm gì quá mức để say không biết trời trăng gì cả. Nghe giọng nói, Toàn vừa tỉnh, biết có ai đang đắp nước đá trên đầu, chàng mở mắt ra, một người con gái đang ngồi bên cạnh mỉm cười: – Nhận ra em không? Toàn ú ớ: – Cô là ai? – Thùy Mai đây, anh nhớ lại xem. Toàn tỉnh hẳn, chàng ngồi dậy nhìn kỹ người con gái bên cạnh, đưa tay cầm lấy tay nàng: – Thùy Mai, anh nhớ ra rồi. Hồi hôm sao đến trễ vậy. – Đến thì anh đã say, em vào đây chờ anh tỉnh để đưa về. Đây là nhà anh chị Vinh. Toàn mang giày và cùng Mai mở cửa ra, gặp ngay Vinh đang ở phòng khách: – Thôi chào, cô Mai đến đưa tôi về nhà. Cám ơn bữa cơm và gởi lời cám ơn chị giùm tôi. Hai người ra xe, Mai dành tay lái và bảo Toàn dựa đầu ra sau nghỉ. – Em biết đường không? Toàn hỏi. Mai cười: – Còn rành hơn anh nữa. – Em từ tiểu ban nào đến mà bảo rành hơn anh? – Ngay bên cạnh nhưng anh không biết. – Tại sao không gặp anh? – Vợ anh kềm bên cạnh ai dám đến ! Mai tự lái xe thật vững và rành đường như người địa phương. Không cần hướng dẫn Mai vẫn về đến nhà bằng đường tắt. Đến nơi Mai cho thẳng xe vào nhà chứa và đi ngay vào phòng khách, tắt hệ thống báo động thông thạo như chính chủ nhà. Treo chìa khoa lên vách tường, Mai bảo Toàn: – Anh tắm cho khỏe, người hôi mùi rượu em không chịu được. Toàn nghe lời như chiếc máy, tắm xong quay về phòng đã thấy Mai đang ngồi ở phòng khách trên người đang mặc bộ đồ của Toàn. Nàng đưa tay gọi: – Đến đây anh. Đi quá vội chưa mang theo đồ dùng, anh cho mượn tạm bộ đồ ngủ. Toàn không trả lời, ngồi xuống bên cạnh choàng tay qua ôm lấy Mai. Nàng gục đầu vào vai Toàn thì thầm: – Em chờ đợi giây phút nầy đã mấy chục năm. Toàn không còn nghe gì ngoài hơi thở dồn dập của hai người, chàng bồng Mai vào phòng Đã lâu thiếu đàn bà và trong lúc không tự chủ được lòng, Toàn đã chiếm đoạt trinh tuyết của một người con gái, mặc dù nàng đã đến và tự nguyện hiến dâng. Nhìn Mai đang ngủ yên, gương mặt trong sáng, đậm nét thơ ngây tuổi học trò, chàng cảm thấy ân hận việc xâm phạm quá vội vã. Toàn cúi xuống hôn vào đôi môi đang hé mở: – Không ngờ em còn con gái, anh xin lỗi và sẽ cưới em làm vợ. Mai trở mình nhướng mắt nhìn Toàn mĩm cười: – Cám ơn anh, nhưng em không muốn ràng buộc. – Anh đã ly dị với vợ anh. – Em biết, nhưng em ao ước được sống với anh một thời gian thì em đã mãn nguyện. Toàn ngạc nhiên: – Bây giờ đâu còn gì cản trở chúng ta. Tại sao? – Nhưng em không thể, một ngày nào đó anh sẽ hiểu. Hai người sống thật hạnh phúc như đôi vợ chồng trẻ mới cưới. Toàn đi làm, trưa trở về dùng cơm với Mai, tối hai người đi tiệm. Cuối tuần Toàn lấy máy bay lần lượt đưa Mai đi vòng quanh nước Mỹ. Trong dịp lễ tạ ơn, chàng đã lấy những ngày nghỉ trong năm để đưa Mai trở lại Sàigòn rồi cùng nhau lên Pleiku thăm thành phố thân yêu ngày trước. Suốt ngày dạo phố, nghe nhạc phòng trà, ngồi quán café. Ngày cuối họ trở lại thăm căn nhà xưa và ngôi trường cũ. Trước khi lên phi cơ vào Sàigòn, Mai yêu cầu Toàn đưa nàng đến thăm lần chót chiếc hồ lớn mà nàng gọi là Hồ than thở mỗi khi nhắc đến những kỷ niệm Pleiku. Dịp nầy Toàn đặt câu hỏi: – Sao em gọi là hồ than thở? – Vì em thường ra đây một mình để nói chuyện với chính mình. – Em đã than thở gì? – Em đã nguyền sẽ yêu anh suốt đời. Cứ mỗi lần như vậy, em ném xuống hồ một viên đá. Hãy nhìn kỹ, anh sẽ thấy ở dưới toàn là đá do em liệng xuống. – Em có biết hồ nầy sâu không? Người ta thường gọi là hồ không đáy mà. – Biết, nhưng đá của em liệng xuống đến nay đã ngập đến mặt hồ ! Lời tỏ tình thật văn hoa và tha thiết,

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Lỡ Tay Chạm Ngực Con Gái Full

Truyện Tình Yêu Đầu Thời Cấp Hai Đầy Kỷ Niệm Full

Truyện Không gia đình

Từ sau khi sinh đứa con thứ 2, vợ tôi luôn để cửa mở khi tắm và sự thật chết điếng phía sau

Tớ không tin là cậu đã quên