Đọc truyện ma- Ám Ảnh Truyện Ma Cực Hay - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc truyện ma- Ám Ảnh Truyện Ma Cực Hay (xem 1385)

Đọc truyện ma- Ám Ảnh Truyện Ma Cực Hay

các cụ ở quê hay dùng thuốc chuột để đánh bả. Hôm đó trời mưa gió bão bùng tôi đang ngồi đãi gạo để nấu cơm thì có cơn gió nào vô tình làm rơi một cái gói vàng vàng, trông như gói bột canh của gói mì tôm 500 đồng ngày xưa ấy, lúc đó tôi có biết gì đâu cứ tưởng bột canh thật tôi xe ra thì mấy hạt gạo màu đỏ đỏ, trẻ con thì tò mò thấy đỏ đỏ thì thấy hay hay đưa lên miệng nếm thử vài hạt, đúng lúc bố tôi đi về thấy tôi đang ăn thì vả mạnh một phát vào mồm tôi khiến tôi đau quá nhả ra mấy hạt đang nhai giở, sau đó gọi hàng xóm đưa tôi vào viện. Vào viện tôi bị các bác sĩ đè ra hành lang, rồi chẳng biết làm thế nào tôi ói toàn bộ những thứ đã ăn trong ngày, mỗi lần ói bụng tôi đau như sống chết lại, cũng may là lần đó tôi được đưa vào sớm không có giờ này thì thăng lâu rồ. Nhưng cứ mỗi lần nhớ cảnh nôn ọe đó tôi lại rùng hết cả mình, nên giờ mỗi lần bước chân vào bệnh viện tôi cứ có cảm giác sợ sợ. Thôi trở lại với chuyện chính, lúc tôi bị gãy chân cả bố và mẹ tôi bắt xe ra hà nội, nhìn tôi bị bó bột mẹ tôi thì chỉ khóc lóc, nhìn mẹ tôi lại thấy thương thương nghĩ mình to đầu lớn xác rồi mà vẫn để cho các cụ lo lắng nên thấy buồn buồn nên tôi cũng rơm rớm nước mắt. Tôi ở bệnh viện được mấy ngày thì ông tôi gọi điện ra bắt bố tôi phải đem tôi về nhà bằng được, bố tôi ban đầu không muốn cho tôi về vì chân bị gãy thì không nên di chuyển huống hồ nhà tôi cách hà nội hai ba trăm cây số liền. Nhưng khi ông tôi gọi điện ra lần hai chẳng biết nói gì với bố tôi tái mặt , rồi lập tức thuê luôn một cái xe đưa tôi về quê, mẹ tôi thương con sợ trên đường đi xảy ra chuyện gì nên nhất quyết không cho đem tôi về, nhưng bị bố tôi mắng cho một trận “ đàn bà biết cái gì, đưa nó về”. Lần đầu tôi thấy bố tôi hung vậy nên mẹ tôi cũng im cả nhà cũng lặng lẽ chuẩn bị xuất viện về quê. Mấy hôm tôi nằm viện Thủy và Trang có đến thăm tôi , lần đầu nhìn thấy thủy bố tôi cũng giật mình, chắc ông cũng nhận ra là thủy có khuôn mặt khá giống cô yến. Cả buổi thủy và trang ở đó thỉnh thoảng tôi lại thấy ông liếc nhìn về phía thủy thở dài không nói gì. Các ngày hôm sau thì chỉ có trang tới thăm tôi, Trang và mẹ tôi nói chuyện với nhau khá hợp, mẹ thỉnh thoảng còn cố tình khen Trang trước mặt tôi , đại loại là “ con bé vừa đẹp người đẹp nết mẹ thấy nó cũng được đấy con ạ ”. lại cái chuyện vợ con mỗi lần về quê là tôi bị nói cho nhức cả đầu, giờ bị bệnh mà cũng chẳng được tha. Thấy tôi có vẻ khó chịu mẹ tôi lại mắng cho một trận “ mày lo mà lấy vợ đi lớn tướng rồi mà còn để mẹ lo”. Nghe mẹ nói tôi cũng có chút chột dạ, nghĩ cảnh bố mẹ cũng lớn tuổi rồi lò dò từ tận quê ra đây chăm mình tôi thấy cứ tội tội thế nào ấy, nên nghe mẹ nói vậy tôi chỉ nằm im mà nghe. Bố tôi thuê một chuyến xe đưa tôi về quê, Trang cũng ngỏ ý muốn đi cùng nhưng bị tôi gạt đi, nói gì thì nói một mình em nó về nhà tôi cũng ngại, với lại tôi không muốn suốt ngày bị mẹ ca thán, mệt lắm. Tôi nói khi nào tôi khỏi mời em về quê , tôi sẽ đưa em đi chơi sau, khuôn mặt trang có vẻ không biểu tình lắm nhưng em cũng không nói gì chỉ khuyên tôi cố gắng tĩnh dưỡng mau khỏe lại, em sẽ về thăm sau . Cuối cùng thì tôi cũng về được quê, về quê bao giờ tôi cũng cảm giác thoải mái hơn không phải lo nghĩ, không phải ganh đua gì đầu óc cũng có phần thư thái hơn,.nhưng tôi cũng chẳng được thoải mái bao lâu, ba ngày sau khi tôi về quê ông tôi có một người bạn đến chơi nhà, về sau tôi mới biết người bạn này là ông tôi cố tình mời đến chơi, ông tên là Quách người hòa bình năm nay cũng hơn 70 tuổi rồi, là bạn đi bộ đội với lại ông tôi. Ông Quách hôm tới nhà cứ nhìn tôi chằm chằm, nhưng tôi thì bị bó bột nên cũng không đứng dậy chào ông được chỉ nằm cười mà chào ông thôi. Ông nhìn tôi một lát không nói gì đứng dậy di ra nói chuyện với ông tôi. Nhà ông tôi khá nhỏ bộ bàn ghế tiếp khách và cái giường chỗ tôi nằm gần như là sát nhau nên tôi có thể nghe rõ ràng cuộc nói chuyện của hai ông. Thấy ông Quách không nói gì ông tôi liền hỏi Tình hình sao rồi Ông đoán đúng rồi, thằng bé đúng là bị người ta bỏ ngải Tôi nghe mà giật mình, ma thì tôi gặp nhiều rồi, nhưng ngải là gì lúc đó trong đầu tôi hoàn toàn không có khái niệm, nhưng cũng có thể lờ mờ đoán ra chắc nó cũng chẳng phải là thứ tốt đẹp gì . lại thấy ông tôi lúc này nói Lúc đầu tôi cũng chỉ đoán thôi, tôi gieo quẻ đoán, thấy nó bị người âm khí bám theo, quẻ lại vô cùng hung hiểm nữa , nên tôi mới bảo bố nó đưa ngay nó về quê , tôi chỉ nghĩ là mảnh đất nhà tôi có phong thủy tốt lại có thêm hương hỏa tổ tiên chắc cũng làm tiêu tan cái phần âm khí kia đi. Nhưng mấy hôm nay nó về tôi reo quẻ biết mọi thứ vẫn chẳng thay đổi gì, mọi thứ vẫn là quẻ rất xấu nên mới nhanh chóng mời ông xuống đây. Ông có thể giúp cháu nó chứ Ông Quách nhấp một ngụm nước chè rồi nói, có thể người bỏ ngải tính ra cũng không phải cao minh lắm, chắc mới luyện ngải chưa bao lâu….Tôi phải chuẩn bị một chút có gì mai sẽ trừ ngải cho cháu nó Nghe ông Quách nói vậy ông tôi cũng thở dài nhẹ nhõm Tôi nghe toàn bộ câu chuyện của hai ông, chỉ biết há hốc mồm. Ngải rút cuộc là cái gì mà có thể hại người, hơn nữa ai có thù hằn gì mà ra tay hại mình vậy. Tôi cố lục lọi trong đầu nhưng cũng chẳng nghĩ ra ai mà thù đến mức hại mình vậy. Sáng hôm sau lúc tôi đang nằm ngủ thì bị cả nhà đánh thức dậy. Lúc này tôi biết lễ trừ ngải của ông Quách chính thức bắt đầu Tôi gần như bị lột sạch quần áo chỉ còn mỗi cái quần đùi, đưa ra nằm giữa nhà trên một cái chõng tre. Ông Quách lúc này trên tay cầm một nhánh cây, không rõ là cây gì nhưng tôi đoán là cành cành liễu hoặc một cây gì đó có nhiều lá, ông liên tục đi quanh và quất vào người tôi, đầu tiên là đầu sau đó là khắp người, vừa quất ông vừa lẩm nhẩm câu gì đó tôi nghe cũng không rõ lắm. Chỉ biết rằng mặc dù ông quất rất nhẹ nhưng mỗi lần cành liễu chạm vào người tôi lại thấy đau nhức.Kỳ lạ nhất là trước mắt mọi người cành liễu đang tươi roi rói sau khi đập một lúc đã khô héo, ông Quách lấy tiếp một cành khác và tiếp tục đánh vào người tôi. Sau khoảng hơn hai tiếng thì ông mới dừng lại , có một điều phải thừa nhận rằng sau khi buổi trừ ngải kết thúc tôi cũng cảm giác người thư thái hơn, ăn uống nghỉ ngơi đều tốt hơn. Sau hôm đó ông Quách ở lại nhà tôi chơi hai ba ngày, trước khi ra về ông còn đưa cho tôi số điện thoại của ông, bảo rằng khi lên hà nội mà có vấn đề gì, hay cảm thấy người không khỏe thì gọi cho ông. Tôi cảm ơn ông rồi hứa khi nào khỏi sẽ qua nhà để cảm ơn sau, ông chỉ nhìn tôi cười không nói gì. Hai tháng tỉnh dưỡng với tôi như là một ác mộng , tôi bị mẹ tôi nhét bao nhiêu thứ vào người ( thức ăn), kinh khủng nhất là một món mà tôi vẫn tởm đó là cua sống dã cùng nghệ, cứ mỗi lần nhìn bát nước nhầy tanh tanh vàng khè, tôi chỉ muốn ói thôi, thế mà ngày nào mẹ tôi cũng bắt tôi uống hết một bát con , tôi mà không uống liền ăn một trận chửi te tua, bà bảo rằng uống cái này mới nhanh lành xương ,. Kết quả sau hai tháng mà tôi tăng liền 4 5 cân, mặt tôi so với lúc về thì béo ú ra Nhưng khó chịu nhất vẫn là bị bó bột chỗ khá hiểm nên vấn đề vệ sinh cá nhân khá khó chịu, khổ nhất vẫn là lúc ngứa, ngứa mà kh

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đồ ngốc! Đứng lại cho anh

Truyện Lỡ Tay Chạm Ngực Con Gái Full

Truyện Ngày Ấy Và Bây Giờ... 10 Năm...! Full

Để Em Cưa Anh Nhé

Dốc tiền phẫu thuật trả thù tình cũ, ai ngờ… đổi cả đời