Đọc truyện ma- Ám Ảnh Truyện Ma Cực Hay - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Polly po-cket

Đọc truyện ma- Ám Ảnh Truyện Ma Cực Hay (xem 1377)

Đọc truyện ma- Ám Ảnh Truyện Ma Cực Hay

ông thể gãi đúng là không khác tra tấn tinh thần người ta , nhiều lúc điên lên tôi chỉ muốn xé từng lớp băng bó kia ra, nói chung giai đoạn càng gần về cuối càng max khổ. Sau khi tôi được tháo bột tôi đúng như là được giải thoát, trong thời gian tôi ở quê Trang và thủy có nhiều lần gọi điện cho tôi, đặc biệt hơn là Trang nhiều lần ngỏ ý muốn về tận quê thăm tôi nhưng tôi từ chối, thực ra lúc đó đang băng bó em nó về nhìn thấy tôi cũng cảm thấy ngại. Nhưng sau khi tháo bột thì tôi cũng chẳng có lý do gì để từ chối em cả, từ chối nhiều quá cũng không được hay cho lắm. Khi trang về nhà chơi mẹ tôi mừng ra mặt, bà tôi vui nói chuyện với em nhiều, mỗi lần thế tôi lại phát ngại lên được. Các cụ cứ làm như em là con dâu, cháu dâu tới nơi vậy, tôi còn chưa chuẩn bị tinh thần gì mà , thật sự là khổ quá đi. Với trang đúng quả thật tôi cũng có cảm giác thích thích , nhưng mà thật sự thì tôi và em cũng chưa nói chuyện gì , hiện giờ tôi với em chỉ dừng lại ở mức bạn bè, đi xa hơn hay không tôi còn chưa xác định. Hơn nữa thỉnh thoảng nghĩ tới L tôi lại nhớ tới bố Trang, những lúc như vậy thực sự thì chẳng vui vẻ gì. Trang mặc dù là con gái thành phố nhưng cũng khá ngoan và biết cư xử, Có hôm thấy mẹ tôi ra đồng cũng ngõ ý em muốn đi theo, tôi thì chỉ cười nói Em ấy đi chỉ làm vướng tay vướng chân mẹ anh thôi, ở nhà hôm nay anh dẫn em đi chơi Trang nhìn tôi lườm mắt nhìn tôi nói: kệ em thích Mẹ tôi thấy tôi cười cợt, thì nghiêm mặt rồi tổng xỉ vả tôi một trận làm tôi toát mồ hôi. Nói thật với mấy bà mẹ ở quê tôi sợ lắm, chỉ sợ mẹ làm em nó sợ lần sau không dám về quê thôi. Tôi nhớ có lần đi chợ cùng mẹ , mấy bà ở chợ thì ai cũng biết thói quen buôn dưa lê thì khỏi phải nói, Tôi còn nhớ mẹ tôi nói một câu “ Sau này con nó dẫn bạn gái về thì chỉ cho nó ăn rau , để cho nó thấy nhà mình nghèo , khổ để sau này khỏi đòi hỏi, hay trách móc gì” cứ mỗi lần nhớ câu nói đó tôi lại thấy nản , nên mặc dù hồi đại học cũng có người yêu nên tôi tuyệt không dám dẫn về nhà. Lần này thấy mẹ chủ động rủ em ấy ra đồng tôi lại thấy hơi lo lo

Mẹ tôi lại bảo hôm nay nhà bác đào khoai, tối về cháu ăn thử xem khoai quê có ngon không Trang có vẻ thích thú lắm : cháu ở thành phố chưa được ra đồng lần nào, vậy bác cho cháu đi cùng với ạ , anh Nam đi cùng luôn nhé Mẹ tôi thì trực tiếp hơn : thằng kia đi ra đồng với tao Hix đúng là số khổ lâu lâu chưa phải làm việc, tự nhiên phải vác mặt ra đồng buồn quá, nhưng không còn cách nào khác tôi đành phải chạy vào nhà thay quần áo lao động để chuẩn bị ra đồng. Lúc tôi đi ra thì thấy em vẫn ở đó, nhìn em tôi ngạc nhiên hỏi Ơ em định mặc thế này ra đồng àh Thế phải mặc thế nào ạ Hix tôi thực sự bó tay ra đồng mà em ấy cứ như chuẩn bị di công viên chơi ấy, ăn mặc rõ đẹp, tôi chỉ biết than đúng là con gái thành phố.. R a đồng em phải mặc quần áo lao động chứ, mặc thế này thì đi làm về xong hỏng hết đồ Ơ quần áo lao động là gì vậy anh, mặc thế này không được ah Tôi há mồm , á đù quần áo lao động là gì cũng không biết là gì ah , tôi lại phải giải thích cho em một phen Quần áo lao động là quần áo cũ bình thường không hay mặc, chỉ khi nào đi làm việc hay ra đồng mới mặc. Trang có vẽ ngạc nhiên lắm: giờ em mới biết đấy, anh kiếm cho em bộ quần áo lao động đi Hix đúng là tiểu thư ra đồng, thầm than sao số tôi lại khổ thế này, tôi bảo mẹ lấy cho em một bộ quần áo lao động của mẹ cho em mặc . Lúc em đi ra tôi còn há miệng to hơn, không ngờ em mặc vào chẳng khác gì mấy cô gái quê cả..đặc biệt nhìn em tôi lại có mấy phần liên tưởng đến L khiến tim tôi nhảy loạn lên. Ba người cùng nhau ra đồng, tôi thì vác hai cái cuốc mẹ tôi thì quảy gánh và đương nhiên tôi chẳng để em cầm gì cả, tôi sợ tiểu thư này lắm. Trên đường đi em cái gì em thích thú lắm cái gì cũng hỏi cũng nghịch, nhiều lúc tôi thấy phiền chết đi được Hơi hối hận vì để em về đây rồi đấy, buồn cười nhất có đoạn phải lội qua mương tôi dọa em “Em mà lội qua là đỉa cắn đấy” em sợ quá đang dưới nước nhảy vội lên bờ không dám đi qua, tôi thấy thế cười ngặt ngẽo, mẹ tôi thấy thế lại quạt cho tôi một trận rồi bảo “ cháu cứ qua đi không có đâu nó dọa đấy” Trang nhìn tôi ánh mắt căm thù như muốn nhảy lên cấu xé tôi tới nơi ấy, tôi càng cười to hơn, nghĩ trêu cô bé này thực ra cũng vui .. Thời gian này đang là thu hoạch vụ đông, quê tôi vụ đông chỉ trồng ngô hoặc khoai thôi. Cũng thật kỳ lạ chuyện tình của tôi và L hình như cũng bắt đầu từ một buổi đào khoai thế này, nghĩ tới L tôi có chút thất thần , em nhìn thấy tôi thế thì hỏi Anh sao vậy sao tự nhiên đứng thất thần vậy Không có gì đâu Mẹ tôi thì trực tiếp mắng chuẩn bị làm đi đứng đó làm gì, Trang giúp cô nhặt và xếp khoai lại thành đống nhé . tôi cũng đồng ý với mẹ cho em xếp khoai là hợp lý, chứ cho em cầm cuốc chắc có án mạng xảy ra mất. Cả buổi ba người vừa làm vừa nói chuyện khá là vui, mẹ tôi lôi mấy chuyện ngày nhỏ ra nói cho trang nghe làm em cười khúc khích cả buổi, còn tôi thì chẳng biết nói gì chỉ còn nước kiếm cái lổ nào chui xuống cho đỡ mất mặt thôi. Khi tôi cuốc xong thì quay lại nhìn em vẫn đang nhặt khoai , mặt còn bị lấm bùn nhìn rất là đáng yêu.. tôi bỗng nhiên muốn trêu em một tí, Em làm việc chăm thế, Hj em cũng thích mà, khoai quê to thật Tôi cười, uh mà mặt em bẩn kìa để anh lau cho, tôi đưa ngón tay cái quệt chùi mặt cho em, nhưng tay tôi làm gì có sạch cuốc cả buổi cũng dính đầy bùn, hơn nữa tôi lại cố tình chùi vào bên má sạch của em, nên lúc này em chẳng khác gì con mèo , làm tôi cười sặc sụa. Em thấy tôi cười cũng hiểu ra điều gì đó đưa tay lên sờ mặt, đúng lúc tôi đang cười không để ý thì thì đôi bàn tay em cũng đưa tay quẹt một cái lên mặt tôi, tôi cảm giác mặt mình dinh dính ướt, chắc cũng dính đầy bùn rồi, em nhìn tôi cười hi hi, mẹ tôi thì lắc đầu rồi cũng cười theo. Nhìn em lúc này đáng yêu cực kỳ, chút nắng chiều mùa đông khiến em lung linh trong nắng như một thiên thần, tôi thoáng ngây ngốc , L em ở nơi đấy vẫn vui vẻ chứ, anh sẽ mãi không quên chuyện tình hoa cỏ may… Tôi và mẹ gánh hai gánh khoai đầy đi về nhà, lần này tôi cũng tin tưởng giao cho em nhiệm vụ vác cuốc, trông em lúc này khuôn mặt đầy bùn cũng chẳng khác nông dân thực thụ là mấy. Tối hôm đó ăn cơm xong mẹ tôi ăn cơm xong mẹ tôi mang lên thêm một ít khoai luộc cả nhà cùng ăn, em ăn cứ liên miệng khen ngon, đến lúc em hô no quá, thì cả nhà tôi ai cũng nhìn em cười. Tôi thầm than mới ăn cơm xong tôi ăn một hai củ đã thấy no rồi, đằng này em ăn tận 5 6 củ , thử hỏi làm sao không no. Tôi nhìn em cười nói khoai phải để dưới gầm giường qua mùa đông khoảng tháng hai tháng 3 ăn mới ngọt như mật Vậy ạ vậy lúc đó anh mang cho em ít nhé Uh để đến khi đó bác bảo nó đem cho cháu ít ăn thử. Nghe mẹ nói tôi chỉ hận không thể nuốt hết mấy câu vừa nói lại, hix đang tính ăn tết xong ra hà nội rồi lâu lâu nữa mới về, kiểu này chắc ra hà nội một hai tháng lại phải mò về nhà thôi, về nhà lại bị nhắc chuyện vợ con , phiền chết mất. Tôi đang ngồi trước hiên, thì chẳng biết từ lúc nào trang đã đến bên cạnh tôi ngồi Em rửa bát xong rồi ah , xin lỗi em nhé về quê anh nó bất tiện thế đấy, không như ở t

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Tìm Anh Trong Giấc Mơ Dang Dở

Trước khi yêu ai đó phải biết tự yêu mình

Thú nhân chi long Trạch

Truyện Hay The Day You Went Away Full

Xem tử vi tháng 04/2017 của 12 cung hoàng đạo