Đọc truyện ma- Ám Ảnh Truyện Ma Cực Hay - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Ring ring

Đọc truyện ma- Ám Ảnh Truyện Ma Cực Hay (xem 1386)

Đọc truyện ma- Ám Ảnh Truyện Ma Cực Hay

y bẩy, đúng rõ ràng người đang bước vào tôi không nhầm được đó là cô Yến, không thể ngờ được ban ngày ban mặt mà cũng có ma hiện hình, nghĩ vậy tôi lại sởn cả gai ốc. Anh Nam anh sao vậy Tôi hé chăn ra nhìn, rồi nhanh chóng lại chui đầu vào, bóng trắng đó sao lại đứng sau em trang rồi, lúc này tôi sợ són đái chỉ lắp bắp trả lời trang Anh thấy ma Ma nào, anh thấy ở đâu ?, làm gì có cái gì đâu Sau lưng em ấy Làm gì có ai đâu chỉ có bạn em thôi mà, sao anh lại sợ thế chứ Tôi một lần nữa hé chăn ra, lần này thì tôi nhìn rõ rồi ở phía sau Trang quả thật đúng là có một cô gái, nhưng thật kì lạ là cô bé này có khuôn mặt gần như giống cô yến trong giấc mơ của tôi y đúc , cái khác biệt lớn nhất có lẽ là ánh mắt thôi, trong mơ ánh mắt cô yến nhìn tôi lúc nào cũng mang theo sự bi thương ai oán còn cô bé này thì ánh mắt có phần sắc sảo và tinh nghịch Xin lỗi có lẽ anh bị hoa mắt Hj anh mà cũng sợ ma ah Em chưa gặp nên chưa sợ thôi cứ gặp đi rồi sẽ biết, có khi lại khóc thút thít ấy chứ Hai cô bé thấy tôi nói vậy cười nghiêng ngả Đây là Thủy bạn em mấy ngày tới em ở nhà nó đấy, sao anh thấy xinh không có cần em làm mai không . Hj chào thủy, anh cũng muốn lắm chỉ sợ Thủy không chịu thôi he he, nói vậy nhưng tôi thầm nghĩ trong lòng xin lỗi thủy anh lại trót có cảm tình với trang rồi . Thủy nghe tôi nói chỉ cười thôi, chúng tôi trò chuyện thêm lúc nữa rồi cũng ra về, trước khi chia tay tôi có dặn riêng trang mấy hôm tới nên chú ý cẩn thận một chút dù sao sau đêm qua tôi cứ có cảm giác bất an về bóng đen tại nhà trang. Sau hôm gặp hai cô bé đó tôi phát hiện mình càng ngày càng bị chứng mất ngủ hành hạ, những giấc mơ đó cứ liên tục ám ảnh tôi, tệ hơn nữa là dạo này tôi bắt đầu thấy tóc mình rụng đi nhiều, đi khám thì bác sĩ chỉ bảo có thể là do dầu gội thôi, còn sức khỏe vẫn bình thường. Tôi bỏ hẳn gội đầu bằng dầu gội chỉ gội với nước thôi, thế mà không hiểu sao tóc vẫn cứ rụng đầy nhà. Mà kỳ lạ hơn càng gần đến ngày 22.10 thì tần suất mơ thấy giấc mơ kia của tôi cũng nhiều lên có hôm tôi đang ngủ trưa cũng mơ màng thấy giấc mơ đó. Hôm nay đã là 20.10 rồi chẳng biết cái ngày 22.10 định mệnh kia là ngày gì nữa, sau giấc ngủ trưa tôi vào nhà tắm rửa mặt cho tỉnh táo để chiều tiếp tục làm việc thì đầu tôi chợt đau như búa bổ, đau đến mức tôi phải dùng tay đưa tay lên đầu giật giật từng túm tóc cho đỡ nhức,nhưng khi cơn nhức đầu qua đi tôi hoảng sợ nhìn bàn tay mình,lại một nhúm tóc nữa ra đi. Lúc này tôi thật sự lo lắng không thể ngờ được bệnh rụng tóc của tôi ngày càng trầm trọng vậy , cứ thế này chẳng mấy chốc nữa mà tôi hói mất thôi. chuông điện thoại vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi Alo Alo anh có phải là anh nam ko ạ Vâng đúng rồi có việc gì không ạ Em là thủy , anh nhớ không Thủy nào nhỉ, xin lỗi mình không nhớ Em thủy bạn của trang này Ah thủy có việc gì không em Em muốn gặp anh nói chuyện ạ Uh có chuyện gì em nói luôn đi Thôi anh em mình gặp nhau rồi nói chuyện này không tiện nói qua điện thoại

Uh cũng được nhưng bây giờ anh bận rồi hẹn em hôm khác nhé Vâng vậy hẹn anh 2 hôm nữa nhé có gì em gọi lại Ok Cũng chẳng hiểu con bé này và mình mới gặp nhau có một lần thì có chuyện gì để nói đây, nhưng vẫn ấn tượng vì em nó có khuôn mặt khá giống cô yến nên cũng muốn gặp nó xem có chuyện gì. Nhưng lúc hẹn xong rồi mới chợt nhớ Chết ! bỏ mẹ 2 ngày nữa chẳng phải là ngày 22/10 định mệnh rồi sao, tôi đang định hôm đó chỉ nằm nhà không ra đường, ai mà biết có chuyện gì xảy ra chứ, cũng có chút lo lắng nhưng trót hẹn với em nó rồi nên cũng đành đi thôi. Tôi điện thoại cho Trang, mấy hôm nay cũng chẳng hỏi thăm em nó ra làm sao nữa. Sau nói chuyện với trang xong tôi mới biết mấy ngày nay trang vẫn ở nhà thủy, hình như trang cũng không biết thủy hẹn gặp tôi. Mỗi lần nghĩ về cô bé thủy này tôi lại thấy kì lạ, ở đời có nhiều người có nét hao hao giống nhau là chuyện bình thường, nhưng không ngờ cô bé này lại có nét mặt giống cô yến vậy. Ngày 22/10 tôi và Thủy hẹn gặp nhau ở một quán nước gần cổng trường Nhân Văn, trước khi đi tôi cũng khá lo lắng vì ngày hôm nay cũng sắp trôi qua rồi mà tôi chưa thấy có gì đặc biệt cả, tôi và thủy gặp nhau lúc đó cũng đã là chiều tối. Khi thủy tới, chúng tôi nói vài câu chuyện đùa sau đó em ấy đi vào chuyện chính Hôm nay em gặp anh có chút chuyện, mong anh có thể giúp được em Uh có chuyện gì em cứ nói đi Lần trước, lúc mà anh ngất ở quán ấy, em thấy anh có gọi tên cô yến, anh có thể nói cho em cô yến đó là ai được không Sao em lại quan tâm đến cô yến vậy, em cũng biết ai là cô yến ah Vâng, em cũng có nghe qua, nhưng anh cứ nói cho em biết trước cô yến mà anh nói đến xem có giống cô yến mà em biết không Tôi kể lại cho Thủy nghe lại chuyện ngày nhỏ chúng tôi ném vỡ bát hương của cô yến rồi kể từ ngày đó tôi hay mơ thấy cô ấy trong giấc mơ của mình…. Nghe xong câu chuyện tôi thấy ánh thủy khá đăm chiêu như đang suy nghĩ cái gì đó. Tôi cũng khá tò mò tại sao thủy có vẻ cũng biết đến cô yến nên hỏi em Còn em thì sao sao lại biết cô yến Thủy vẫn đăm chiêu suy nghĩ, em nói Thú thực với anh có thể cô yến trong giấc mơ của anh là cô ruột của em Nghe Thủy nói mà tôi bàng hoàng chuyện này có thể xảy ra sao, cô bé ngồi trước mặt mình đây thật sự có thể là cháu cô yến sao, thảo nào con bé có khuôn mặt giống với cô vậy. Khi tôi bình tĩnh hơn thì thủy lại nói tiếp Nhiều lần em thấy bố em nhắc đến cô nhưng không có nói cho em là cô chết như thế nào. Mãi hôm nay em mới biết hóa ra là cô chết như vậy, lúc này tôi thấy từng giọt nước mắt đang lăn trên má em Đợi em bình tĩnh lại tôi mơi nói tiếp: Hóa ra em là cháu cô . Câu chuyện tiếp theo của chúng tôi chỉ xoay quanh về cái chết của cô yến Tôi nhớ lại lời kể của bà, đúng là nhà

ông Hùng còn có một người con trai Tên là phong nữa có thể thủy là con của bác Phong đó. Lang thang trên đường nhìn những ánh đèn đêm tôi bỗng cảm thấy cái thế giới này thật nhỏ bé , tình cờ vậy mà tôi cũng có thể gặp cháu cô. Có lẽ 22/10 là ngày cô báo cho tôi sẽ gặp cháu cô, nghĩ vậy tôi chợt mỉm cười. Đang đi nhìn qua bên kia đường tôi chợt thấy một cô bé con đang đứng mỉm cười với tôi cũng dừng lại, thì thấy con bé đó chầm chậm băng qua đường tiến về bên phía tôi, lúc này mới 9h nên đường xe cộ qua lại vẫn đông nhưng con bé đó vẫn len qua làn xe bước về phía tôi , khi con bé đang đi được nửa đường thì một bóng trắng xuất hiện bên cạnh giữ chặt nó lại. Tôi trố măt ngạc nhiên vì bóng trắng đang giữ con bé kia lại chính là cô yến. Đúng lúc này một chiếc xe máy lạc tay lái đâm thẳng vào tôi , trước lúc ngã xuống tôi có thể thấy rõ là chẳng có ai trên đường cả, chỉ có dòng xe vẫn vùn vụt đi qua

Chap 15 lúc bị xe đâm tôi nằm trên đường chẳng thấy đau lắm chỉ thấy các cơ thịt giật giật cử động hơi đau đau thôi , tôi cứ ngỡ chị bị đau phần mềm thôi không ngờ lúc đến bệnh viện chụp thì tôi cũng mới biết chân mình bị gẫy . Thú thật tôi rất sợ đến bệnh viện mỗi lần đến bệnh viện , tất cả là do ám ảnh của ngày nhỏ, hồi đấy tôi bé tí chắc khoảng 7, 8 tuổi gì đó thôi,ngày đó ở quê chuột đang còn nhiều mà ít nhà có điều kiện nuôi mèo nên

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Ôsin nổi loạn

Chồng đòi ly hôn vì anh đã có người khác, vợ đồng ý nhưng bắt chồng cùng mình ăn bữa cơm cuối và cái kết là…

Mười năm không xa

Tán gái cạnh nhà

Tiền Có Thể Mua Rất Nhiều Thứ, Nhưng Không Mua Được… Quá Khứ