Uh cũng được nhưng bây giờ anh bận rồi hẹn em hôm khác nhé Vâng vậy hẹn anh 2 hôm nữa nhé có gì em gọi lại Ok Cũng chẳng hiểu con bé này và mình mới gặp nhau có một lần thì có chuyện gì để nói đây, nhưng vẫn ấn tượng vì em nó có khuôn mặt khá giống cô yến nên cũng muốn gặp nó xem có chuyện gì. Nhưng lúc hẹn xong rồi mới chợt nhớ Chết ! bỏ mẹ 2 ngày nữa chẳng phải là ngày 22/10 định mệnh rồi sao, tôi đang định hôm đó chỉ nằm nhà không ra đường, ai mà biết có chuyện gì xảy ra chứ, cũng có chút lo lắng nhưng trót hẹn với em nó rồi nên cũng đành đi thôi. Tôi điện thoại cho Trang, mấy hôm nay cũng chẳng hỏi thăm em nó ra làm sao nữa. Sau nói chuyện với trang xong tôi mới biết mấy ngày nay trang vẫn ở nhà thủy, hình như trang cũng không biết thủy hẹn gặp tôi. Mỗi lần nghĩ về cô bé thủy này tôi lại thấy kì lạ, ở đời có nhiều người có nét hao hao giống nhau là chuyện bình thường, nhưng không ngờ cô bé này lại có nét mặt giống cô yến vậy. Ngày 22/10 tôi và Thủy hẹn gặp nhau ở một quán nước gần cổng trường Nhân Văn, trước khi đi tôi cũng khá lo lắng vì ngày hôm nay cũng sắp trôi qua rồi mà tôi chưa thấy có gì đặc biệt cả, tôi và thủy gặp nhau lúc đó cũng đã là chiều tối. Khi thủy tới, chúng tôi nói vài câu chuyện đùa sau đó em ấy đi vào chuyện chính Hôm nay em gặp anh có chút chuyện, mong anh có thể giúp được em Uh có chuyện gì em cứ nói đi Lần trước, lúc mà anh ngất ở quán ấy, em thấy anh có gọi tên cô yến, anh có thể nói cho em cô yến đó là ai được không Sao em lại quan tâm đến cô yến vậy, em cũng biết ai là cô yến ah Vâng, em cũng có nghe qua, nhưng anh cứ nói cho em biết trước cô yến mà anh nói đến xem có giống cô yến mà em biết không Tôi kể lại cho Thủy nghe lại chuyện ngày nhỏ chúng tôi ném vỡ bát hương của cô yến rồi kể từ ngày đó tôi hay mơ thấy cô ấy trong giấc mơ của mình…. Nghe xong câu chuyện tôi thấy ánh thủy khá đăm chiêu như đang suy nghĩ cái gì đó. Tôi cũng khá tò mò tại sao thủy có vẻ cũng biết đến cô yến nên hỏi em Còn em thì sao sao lại biết cô yến Thủy vẫn đăm chiêu suy nghĩ, em nói Thú thực với anh có thể cô yến trong giấc mơ của anh là cô ruột của em Nghe Thủy nói mà tôi bàng hoàng chuyện này có thể xảy ra sao, cô bé ngồi trước mặt mình đây thật sự có thể là cháu cô yến sao, thảo nào con bé có khuôn mặt giống với cô vậy. Khi tôi bình tĩnh hơn thì thủy lại nói tiếp Nhiều lần em thấy bố em nhắc đến cô nhưng không có nói cho em là cô chết như thế nào. Mãi hôm nay em mới biết hóa ra là cô chết như vậy, lúc này tôi thấy từng giọt nước mắt đang lăn trên má em Đợi em bình tĩnh lại tôi mơi nói tiếp: Hóa ra em là cháu cô . Câu chuyện tiếp theo của chúng tôi chỉ xoay quanh về cái chết của cô yến Tôi nhớ lại lời kể của bà, đúng là nhà
ông Hùng còn có một người con trai Tên là phong nữa có thể thủy là con của bác Phong đó. Lang thang trên đường nhìn những ánh đèn đêm tôi bỗng cảm thấy cái thế giới này thật nhỏ bé , tình cờ vậy mà tôi cũng có thể gặp cháu cô. Có lẽ 22/10 là ngày cô báo cho tôi sẽ gặp cháu cô, nghĩ vậy tôi chợt mỉm cười. Đang đi nhìn qua bên kia đường tôi chợt thấy một cô bé con đang đứng mỉm cười với tôi cũng dừng lại, thì thấy con bé đó chầm chậm băng qua đường tiến về bên phía tôi, lúc này mới 9h nên đường xe cộ qua lại vẫn đông nhưng con bé đó vẫn len qua làn xe bước về phía tôi , khi con bé đang đi được nửa đường thì một bóng trắng xuất hiện bên cạnh giữ chặt nó lại. Tôi trố măt ngạc nhiên vì bóng trắng đang giữ con bé kia lại chính là cô yến. Đúng lúc này một chiếc xe máy lạc tay lái đâm thẳng vào tôi , trước lúc ngã xuống tôi có thể thấy rõ là chẳng có ai trên đường cả, chỉ có dòng xe vẫn vùn vụt đi qua
Chap 15 lúc bị xe đâm tôi nằm trên đường chẳng thấy đau lắm chỉ thấy các cơ thịt giật giật cử động hơi đau đau thôi , tôi cứ ngỡ chị bị đau phần mềm thôi không ngờ lúc đến bệnh viện chụp thì tôi cũng mới biết chân mình bị gẫy . Thú thật tôi rất sợ đến bệnh viện mỗi lần đến bệnh viện , tất cả là do ám ảnh của ngày nhỏ, hồi đấy tôi bé tí chắc khoảng 7, 8 tuổi gì đó thôi,ngày đó ở quê chuột đang còn nhiều mà ít nhà có điều kiện nuôi mèo nên