Yêu tôi! Sao cậu không làm được? - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Yêu tôi! Sao cậu không làm được? (xem 8576)

Yêu tôi! Sao cậu không làm được?

ản mũi !


Nhưng mà có một điều Quỳnh Giao không ngờ đến , cái con người đó , tự nhiên trở nên lạnh lùng quá chừng . Hỏi gì cũng không trả lời , đến một cái nhìn cũng không có , đôi lúc Quỳnh Giao hỏi nhiều quá , ánh mắt Hải Đăng liền nhìn cô như băng như đá , tuyệt nhiên vẫn chẳng mở miệng .


Không khí trong nhà cứ ngột ngạt như vậy cho đến khi có tiếng chuông điện thoại . Quỳnh Giao ảo não nhấc máy nghe .


– Dạ , đây là nhà Diệu Anh .


– Con là … Quỳnh Giao đúng không nhỉ ?


Cái giọng phụ nữ này , nghe quen quen í …


– Vâng , mẹ Diệu Anh ạ ?


– Ừ , bác đây . Diệu Anh đâu con ?


– Nó ra ngoài mua đồ rồi bác ạ !


– Vậy thôi , cháu nhắn lại Diệu Anh tuần sau hai bác về nhé !


– …


Quỳnh Giao vừa tắt máy đã thấy ai đó ngồi trên ghế đang nhìn chằm chằm mình . Điệu bộ ý rõ là ” Ai gọi đấy ? ” mà vẫn không chịu mở miệng . Con người này , quả là người cô yêu , đáng yêu không thể tả !


– Mẹ Diệu Anh , báo tuần sau hai người về .


Ba mẹ Diệu Anh ? Họ còn nhớ cậu không nhỉ ? Còn nhớ thằng nhóc lóc chóc thường xuyên kè kè bên con gái họ ngày trước không nhỉ ?


Diệu Anh bên ngoài đi vào , phả hơi thở vào lòng bàn tay , dạo này tiết Hà Lội lạnh hơn rồi . Cô đưa thức ăn cho Quỳnh Giao rồi ba chân bốn cẳng chạy nhanh lên lầu , giấu giấu cái gì đó , nhìn mờ ám lắm nhé !


Hải Đăng giúp Quỳnh Giao làm ốp la ăn tạm xong mà vẫn chưa thấy Diệu Anh đâu . Thắc mắc quá , lại tò mò nữa , có kẻ chạy biến lên lầu , gõ cửa mãi chẳng thấy ai trả lời .


Bất quá tự tiện mở cửa luôn , mà chẳng thấy Diệu Anh đâu . Trên giường lại chỉ có mỗi bộ quần áo ban nãy mặc . Con gái con lứa , lôi thôi thấy sợ !


– Diệu Anh , cậu đang trong phòng tắm hả ?


Bên trong có người nghe giọng kẻ bên ngoài mặt đỏ tía tai . Chết tiệt ! Cái tên này tự nhiên lại vào phòng cô làm gì ?


– … Ừ , cậu ra ngoài đi ! Tự nhiên lại vào phòng con gái làm gì chứ hả ?


Nghe được tiếng Diệu Anh rồi Hải Đăng mới cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng .


– Do ngóng mãi chẳng thấy mặt thối cậu đâu nên tôi lên đây tìm .


– Ừ , tôi xuống liền . Cậu đi đi !


– Nhanh nhé !


Hải Đăng định bụng dọn dẹp đồ trên giường giúp Diệu Anh rồi ra ngoài , mà vừa nhìn thấy ” thứ đó ” , mặt đỏ như cà chua cuối vụ , liền chạy xuống nhà .



Diệu Anh từ đầu đến cuối không hề ngẩng mặt lên , cứ cắm cúi ăn . Hải Đăng nghĩ chắc cô đói bụng nên cũng không nói gì thêm . Không khí trong phòng ăn yên tĩnh đến lạ .


~~~~~


Hải Đăng mấy ngày nay siêng năng cực luôn nhé ! Vùi đầu vào sách , miệt mài ôn thi .


Cậu ta cứ làm quá lên ý ! Cũng chỉ là kì thi chọn vào đội tuyển để qua Tết lại thi quận thôi mà . Sức của đối thủ Diệu Anh nắm thừa , vô phòng thi tên đó chỉ cần dùng một nửa chất xám là đậu rồi .


– Hey , chăm quá nhỉ !


Con nhỏ Diệu Anh này , đích thị là muốn phá rối mà .


Hải Đăng nghe bên tai rõ mồn một cái tiếng nheo nhéo của cô mà vẫn cứ không quan tâm . Ngẩng mặt lên nhìn ai đó cho có lệ rồi lại cúi xuống làm bài tiếp .


Mịa ! Dám lơ Diệu Anh này hả ? Được rồi , phá cho biết !


Cứ 5 phút một lần , Diệu Anh lại gọi ” Đăng ơi , Đăng à … ”


Cứ 5 phút một lần , lại có đứa mặt dày nằm xuống bàn , đầu đặt ngay vị trí vở Hải Đăng , chớp mắt đáng yêu lắm chứ lị !


Cứ 5 phút một lần , thở dài ảo não , than chán than nản , cũng chỉ là muốn kẻ bên cạnh để tâm , liếc liếc mắt sang nhìn .


Cứ 5 phút một lần , giả vờ vứt đồ sang bên người ta , mà mỗi lần như vậy không phải chỉ vứt đơn giản mỗi cây bút thôi đâu , cả cuốn tập , cuốn sách nhé ! Quyết tâm che kín bài vở người ta , khỏi học .


Cứ 5 phút một lần , đem trái cây vào , xanh tươi lắm cơ ! Đưa qua đưa lại trước mặt người ta , nhai nhồm nhoàm cái miệng chép chép nhìn ngon lắm .


Cơ số 5 phút nhiều không kể , cả buổi hôm đó Hải Đăng có học được chữ gì đâu . Mà thôi , ở bên cạnh con nhỏ nào đó cũng vui lắm rồi , cái miệng cứ nheo nhéo nói bên tai , lại thêm cái vẻ mặt trả vờ nai tơ đó nữa !


Thử hỏi trên đời còn ai đáng yêu hơn ?


~~~~~


Đêm trước khi thi , mong lắm cuộc gọi hay thậm chí một cái tin nhắn chúc thi tốt từ người nào đó . Mà chờ mãi , chờ hoài , vẫn chẳng thấy .


Chỉ thấy mỗi cái tin nhắn từ Quỳnh Giao : ” Mai cậu thi tốt nhé ! Tớ sẽ luôn ủng hộ cậu !!! ”


Đến nửa đêm rồi , mà cái con nhỏ Diệu Anh đó cũng chẳng liên lạc gì . Có khi nào giờ này đã lăn tròn trong chăn ngủ rồi không ?


Cứ bứt rứt , khó chịu trong người …


Phải nói là rất muốn nghe cái giọng nói đó nhé … Thôi thì mình đành mặt dày vậy , gọi điện bảo người kia chúc !


Kệ , trước mặt người thương thì mặt dày mấy chẳng được .


Chẳng cần vào danh bạ , tay nhanh thoăn thoắt bấm dãy số quen thuộc , chờ đợi đầu dây bên kia nhấc máy .


– Alô … – Bên kia có cái giọng ngái ngủ trả lời , nghe sao cứ dễ thương !



Nhắc đến mới nhớ , hình như tối qua … ?


Chết rồi ! Diệu Anh lục tung cả cái phòng lên tìm điện thoại , mà sao chẳng thấy đâu . Rõ là tối qua cô mới nghe điện thoại xong mà , có thể vứt đi đâu được chứ ?


Cái tên tánh đàn bà đó nhất định sẽ giận dỗi Diệu Anh một trận cho xem .


Làm gì nhỉ ?


Không biết là điên hay khùng mà Diệu Anh quyết định … sang tận nhà Hải Đăng ” nói chuyện ” .


Trên đường đi Diệu Anh cứ cảm thấy sờ sợ thế nào í , nghĩ rất nhiều cách để chuộc lỗi . Mà cái tên đó , sống chó quá thể đáng ! Dễ gì chịu tha cho cô ?


Bấm chuông mãi , gọi tên đến khô cổ rát họng vẫn chẳng thấy người ra mở cửa .


Nhớ có lần Diệu Anh đã từng thấy Hải Đăng mở khoá cửa rồi nhỉ ? Cái gì mà ” 08 … ” ? Mấy số đằng sau cô quên mất tiêu rồi .


Diệu Anh định bấm bừa mấy số đằng sau thì vừa lúc cửa tự mở . Đấy ! Như vậy ngay từ đầu có phải tốt hơn không ?


Hải Đăng đang ngồi trên ghế sofa vừa ăn điểm tâm vừa xem ti vi . Xem ra rất nhàn hạ , chẳng giống những đứa lo sốt vó lên vì sắp thi gì cả .


– Mới sáng sớm đến đây làm gì ? Còn định bẻ khoá nhà tôi nữa .


Nói sao giờ ? Diệu Anh không biết bắt đầu từ đâu cả .


– Miệng cậu bị ai khâu lại à ? Sao không nói ?


Hải Đăng nhăn mặt nhìn Diệu Anh , biết là tới đây ân hận mà . Thế mà lại còn câm như hến .


– Chúc cậu thi tốt !


Diệu Anh lí nhí trong miệng , chẳng dám nói to .


– Cái gì ?


– Chúc cậu thi tốt !


Lần này thì Diệu Anh nói to hơn rồi . Vậy mà đến tai Hải Đăng , chỉ như tiếng muỗi vo ve bên tai .


– Mới sáng mà cậu như thiếu sức sống thế ? Nói lớn lên xem nào !


– Tôi nói chúc cậu thi tốt !!!


Diệu Anh hét lên rõ to , Hải Đăng khoái chí cười ha hả .


– Ừ , tốt lắm . Tôi nghe rồi , cám ơn !


– C

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Xem tử vi ngày 03/04/2017 Thứ Hai của 12 cung hoàng đạo

Ly Hôn Vui Vẻ

Đọc Truyện Đồ Tồi! Tôi Yêu Anh Full

Làm dâu

Đọc Truyện Du Học Liên Xô Voz Full