ật gật rồi quay đít đi, đến ngã 4 thì mỗi đứa một đường, em về đến nhà thế éo nào con nhỏ N nó đứng trước cổng nhà em, mặt nó buồn buồn em đi đến dựng xe xuống hỏi:
– Mày làm sao thế? Đứng trước cổng nhà tao chi vậy? Vào nhà đi.
Dắt xe vào nhà mở cổng thì nó cầm tay em, em quay lại hỏi:
– Mày điên à bỏ tay tao ra
Nó mở túi balo lấy em cái hộp đựng gì đó, đưa em xong nó chạy đi luôn không nói một lời, em đứng yên gọi mà càng gọi nó càng chạy nhanh hơn, Vào phòng em thấy mọi chuyện thật lạ, nó đi nửa năm rồi sau tự dưng về, nó đứng trước cổng nhà em đưa cái hộp rồi chạy đi không nói một lời, nghĩ nó điên rồi kệ mở cái hộp ra thì…
Chap6
Mở hộp ra thì là 1 cuốn album, em cũng hơi bất ngờ và ngày ở ngoài bìa cuốn album nó ghi ” Thằng bạn chó”, em xem từng bức ảnh… những bức ảnh em với nó chụp chung từ hồi cấp 2 cho đến trước lúc nó đi lên thành phố, kỉ niệm lại ùa về… Bức ảnh em và nó lần cuối chụp là ảnh em dẫn nó đi ăn kem, nó ăn như thuồng luồng còn quết kem lên mặt em nữa, con bạn ”chó”. Xem kĩ, xem hết thì ở cuối có một mẩu giấy:
– Thằng chó, thực ra tao đã định nói cho mày biết và gặp mày để nói trước khi tao đi, nhưng tao không đủ dũng cảm để đứng trước mặt mày để nói. Quen nhau từ bé nhưng tao vẫn không hiểu tình cảm dành cho mày là gì? Tình bạn hay tình yêu? Rồi lên cấp 2, tao bắt đầu ít sang chơi với mày, ít nói chuyện với mày hơn vì lúc đó tao yêu mày rồi, tao sợ gặp mày nhiêu tao không giữ được bình tĩnh…Thật đấy, mày hiểu tính tao mà. Tao viết cho mày lúc ở trong lớp, tao biết giờ mày có người yêu rồi, tao cũng không muốn phá hoại hạnh phúc của mày, nhưng tao cũng phải thổ lộ và không muốn giấu giếm tình cảm của mình suốt 3 năm nay nữa….TAO YÊU MÀY!
Đọc xong em rất sốc, 1 người là bạn thân, 1 người là người yêu? Các thím bảo em phải chọn ai? Em tưởng như mất đứa bạn thân nhất của mình giờ lại thế này nữa nhưng em cũng không muốn mất luôn V. Đau đầu tự nhiên có ai ib cho em:
– Đi chơi không? ( Người yêu em V)
Tình cảnh nặng óc vậy thì còn đi chơi gì nữa:
– Tớ mệt, để hôm khác đi
– Mệt sao, tớ qua xem nhé
– Không có gì đâu, ngủ giấc là hết mệt ngay mà
– Ừ thế thôi ngủ đi nhé
Em giờ không biết phải làm thế nào, nên em chạy sang nhà nó tìm nó nói chuyện… Tưởng rằng nó ở nhà cũ, nhưng giờ nó chuyển đi đâu rồi em cũng không biết, gọi thì nó tắt máy, facebook thì không onl…..AAAAAAAAAA
Trước lúc đi, là hồi cấp 2, em cũng từng yêu nó rồi, các bác thử mà xem, 2 đứa bạn thân thì rất khó nói tình cảm dành cho nhau, đặc biệt là con nhỏ này nó cứng đầu lắm, tỏ tình khéo nó nghỉ chơi với em luôn nên đành thôi (.
Về nhà xem lại cái cuốn album mà nhiều ảnh em cười tí phọt mẹ miếng nước đang uống ra ngoài, vừa xem mà em ngủ gục lúc nào không biết… Đến tối, dậy xem điện thoại bỗng có tin nhắn:
-*N* mày đến địa chỉ abcxyz này gặp tao
Nhìn thấy gấp rút đi luôn, tìm đúng địa chỉ thấy ngôi nhà biệt thự to vcđ. Hoa cmn mắt bấm chuông con bạn ra mở cửa bảo em vào, nó lấy nước rồi ngồi cạnh em, nhà nó không có ai, nhà này bố nó mua trước lúc chuyển về quê làm ăn. Con này nó đi không nói về cũng không nói em một tiếng nào luôn mới đau chứ. Rồi bắt đầu vào chuyện em hỏi:
– Vì thế mà đi mày không nói tao một tiếng
Nó ầm ừ rồi em hỏi tiếp:
– Giờ mày muốn sao, cái gì mày cũng không nói thế thì tao chịu mày, mày đưa cuốn album tao sao phải chạy, sao phải tắt điện thoại, nhà cũng giờ mới nói tao biết. Bạn bè thế à?
Nó là đứa dễ khóc mà làm nũng nữa, bắt đầu sụt sịt em thấy cũng hơi quá vỗ vai bảo:
– Thôi tao xin lỗi, tại tao, tao nói hơi quá
Từ đâu nó ôm em mà khóc, sụt sịt rồi nói:
– Tao đâu muốn thế đâu, tại vì tao yêu mày quá thôi, tao đâu có ngờ về rồi mày lại có người yêu thế này cơ chứ,
– Tao cũng yêu mày, nhưng là trước kia rồi, lúc mày đi tao cũng buồn lắm,bây giờ mày cũng biết tao có V rồi, nên không thể được, tao xin lỗi( nói xong từ từ em buông tay nhỏ ra)
Nó cũng nín khóc, bây giờ em cũng chỉ giám quyết định như thế thôi, em không muốn làm nó buồn rồi lại đi lên thành phố với bố mẹ nó nữa thì chết. Cũng lúc đấy bố mẹ nó về, nó đi vào nấu cơm em thì ra tiếp chuyện hỏi han bố mẹ nó:
– Lâu lắm không gặp cháu lớn hẳn nhỉ? ( Mẹ nó)
– Vâng cháu cũng thế mà cô
– Thế ở lại ăn cơm nhé bác bảo N nó nấu thêm (Bố nó)
– Thôi cháu cảm ơn nhưng cháu cũng phải về rồi
– Lâu lắm mới gặp mà khách sáo thế, ở lại đi bác vào bảo N (Bố nó)
Thế là em lại phải ở lại trong khi tối định rủ nhỏ V đi chơi, hix, đợi N nó nấu xong ăn luôn, trong lúc ăn bố mẹ nó nói về việc làm ăn không được nên về quê, rồi còn việc em với nhỏ N chơi với nhau lâu rồi lại học cùng lớp với ngồi cùng bàn nữa, nhưng nói gì thì nói nó vẫn cười, cười để giấu nỗi buồn trong thâm tâm nó, ăn xong nó cũng xong định đi dọn nhưng em bảo nó ra ngoài nói chuyện:
– Mày làm sao thế, sao mặt mày cứ ủ rũ ra thế là thế nào?
Cười cười nói:
– Tao có làm sao đâu, mày không thấy tao hơn hở thế này à?
– Ơ con chó này, tao chơi với mày từ bé mà không hiểu tính mày thế à?
Giờ nó mới ủ rũ:
– Thì tại…tại….
– Tại tại con c**, làm cái mặt đấy trước tao thì đừng nói chuyện nhé
Nó cứ ờ ờ vài câu rồi đi vào trong, em kéo tay nó lại đưa cho nó cái vòng nó tặng em trước lúc nó đi 3 ngày:
– Đây tao trả mày này, giữ nó giùm tao
– Tao tặng mày mà mày đưa cho tao làm gì?
– Tao bào mày giữ thì cứ giữ đi hỏi nhiều
Đá nó phát rổi đẩy nó vào nhà, giúp nó rửa bát rồi em cũng xin phép đi về luôn, lúc đấy 8h rồi đi ra đường thì…
Chap 7: Ngày mưa
Bước ra cổng theo sau là N tiễn em, lúc đó em có dính hạt cơm ở miệng N đưa tay gạt ra, chào nhau một câu em quay mặt đi về thì bắt gặp V, nhỏ đứng sững lại, 2 mắt nhìn em như đầy oán trách, em định gọi ”V…” thì nhỏ quay mặt chạy đi, chạy nhanh, nhanh lắm… Con gái mà, chạy nhanh làm sao bằng thằng con trai nên chẳng mấy chốc em đuổi kịp và nắm tay kéo người nhỏ lại. Nhỏ rưng rưng sắp khóc, giờ tay em run, run vì sợ nhỏ hiểu lầm và em cũng sợ mất nhỏ nữa, em hỏi nhẹ:
– Tại sao cậu chay?
Nhỏ không nói gì, mặt cúi gằm xuống tay nắm chặt và có một sự oán giận em, em hỏi tiếp:
– Tớ với N không có gì cả, cậu đừng hiểu lầm, tin tớ đi
Nhỏ vẫn không nói, em chẳng biết làm gì, chẳng biết phải giải thích như thế nào cả. Lúc đó nhỏ N với em thì ai đứng xa cũng nhìn thấy thân thiện lắm, rồi một lúc sau nhỏ V nói:
– Tớ chán rồi, cậu bận không đi chơi với tớ được để đi chơi với N hả? N quan trọng với cậu thế sao?
Nhỏ hỏi có một chút ghen tuông nhưng em cũng chẳng biết nói thế nào vì nhỏ nói hoàn toàn đúng, ầm ừ em đáp:
– Tớ với N không có gì khác ngoài tình bạn, cậu không tin tớ sao?
– Nhìn thấy rồi cậu nghĩ tớ sẽ tin cậu à…[b
– Mày làm sao thế? Đứng trước cổng nhà tao chi vậy? Vào nhà đi.
Dắt xe vào nhà mở cổng thì nó cầm tay em, em quay lại hỏi:
– Mày điên à bỏ tay tao ra
Nó mở túi balo lấy em cái hộp đựng gì đó, đưa em xong nó chạy đi luôn không nói một lời, em đứng yên gọi mà càng gọi nó càng chạy nhanh hơn, Vào phòng em thấy mọi chuyện thật lạ, nó đi nửa năm rồi sau tự dưng về, nó đứng trước cổng nhà em đưa cái hộp rồi chạy đi không nói một lời, nghĩ nó điên rồi kệ mở cái hộp ra thì…
Chap6
Mở hộp ra thì là 1 cuốn album, em cũng hơi bất ngờ và ngày ở ngoài bìa cuốn album nó ghi ” Thằng bạn chó”, em xem từng bức ảnh… những bức ảnh em với nó chụp chung từ hồi cấp 2 cho đến trước lúc nó đi lên thành phố, kỉ niệm lại ùa về… Bức ảnh em và nó lần cuối chụp là ảnh em dẫn nó đi ăn kem, nó ăn như thuồng luồng còn quết kem lên mặt em nữa, con bạn ”chó”. Xem kĩ, xem hết thì ở cuối có một mẩu giấy:
– Thằng chó, thực ra tao đã định nói cho mày biết và gặp mày để nói trước khi tao đi, nhưng tao không đủ dũng cảm để đứng trước mặt mày để nói. Quen nhau từ bé nhưng tao vẫn không hiểu tình cảm dành cho mày là gì? Tình bạn hay tình yêu? Rồi lên cấp 2, tao bắt đầu ít sang chơi với mày, ít nói chuyện với mày hơn vì lúc đó tao yêu mày rồi, tao sợ gặp mày nhiêu tao không giữ được bình tĩnh…Thật đấy, mày hiểu tính tao mà. Tao viết cho mày lúc ở trong lớp, tao biết giờ mày có người yêu rồi, tao cũng không muốn phá hoại hạnh phúc của mày, nhưng tao cũng phải thổ lộ và không muốn giấu giếm tình cảm của mình suốt 3 năm nay nữa….TAO YÊU MÀY!
Đọc xong em rất sốc, 1 người là bạn thân, 1 người là người yêu? Các thím bảo em phải chọn ai? Em tưởng như mất đứa bạn thân nhất của mình giờ lại thế này nữa nhưng em cũng không muốn mất luôn V. Đau đầu tự nhiên có ai ib cho em:
– Đi chơi không? ( Người yêu em V)
Tình cảnh nặng óc vậy thì còn đi chơi gì nữa:
– Tớ mệt, để hôm khác đi
– Mệt sao, tớ qua xem nhé
– Không có gì đâu, ngủ giấc là hết mệt ngay mà
– Ừ thế thôi ngủ đi nhé
Em giờ không biết phải làm thế nào, nên em chạy sang nhà nó tìm nó nói chuyện… Tưởng rằng nó ở nhà cũ, nhưng giờ nó chuyển đi đâu rồi em cũng không biết, gọi thì nó tắt máy, facebook thì không onl…..AAAAAAAAAA
Trước lúc đi, là hồi cấp 2, em cũng từng yêu nó rồi, các bác thử mà xem, 2 đứa bạn thân thì rất khó nói tình cảm dành cho nhau, đặc biệt là con nhỏ này nó cứng đầu lắm, tỏ tình khéo nó nghỉ chơi với em luôn nên đành thôi (.
Về nhà xem lại cái cuốn album mà nhiều ảnh em cười tí phọt mẹ miếng nước đang uống ra ngoài, vừa xem mà em ngủ gục lúc nào không biết… Đến tối, dậy xem điện thoại bỗng có tin nhắn:
-*N* mày đến địa chỉ abcxyz này gặp tao
Nhìn thấy gấp rút đi luôn, tìm đúng địa chỉ thấy ngôi nhà biệt thự to vcđ. Hoa cmn mắt bấm chuông con bạn ra mở cửa bảo em vào, nó lấy nước rồi ngồi cạnh em, nhà nó không có ai, nhà này bố nó mua trước lúc chuyển về quê làm ăn. Con này nó đi không nói về cũng không nói em một tiếng nào luôn mới đau chứ. Rồi bắt đầu vào chuyện em hỏi:
– Vì thế mà đi mày không nói tao một tiếng
Nó ầm ừ rồi em hỏi tiếp:
– Giờ mày muốn sao, cái gì mày cũng không nói thế thì tao chịu mày, mày đưa cuốn album tao sao phải chạy, sao phải tắt điện thoại, nhà cũng giờ mới nói tao biết. Bạn bè thế à?
Nó là đứa dễ khóc mà làm nũng nữa, bắt đầu sụt sịt em thấy cũng hơi quá vỗ vai bảo:
– Thôi tao xin lỗi, tại tao, tao nói hơi quá
Từ đâu nó ôm em mà khóc, sụt sịt rồi nói:
– Tao đâu muốn thế đâu, tại vì tao yêu mày quá thôi, tao đâu có ngờ về rồi mày lại có người yêu thế này cơ chứ,
– Tao cũng yêu mày, nhưng là trước kia rồi, lúc mày đi tao cũng buồn lắm,bây giờ mày cũng biết tao có V rồi, nên không thể được, tao xin lỗi( nói xong từ từ em buông tay nhỏ ra)
Nó cũng nín khóc, bây giờ em cũng chỉ giám quyết định như thế thôi, em không muốn làm nó buồn rồi lại đi lên thành phố với bố mẹ nó nữa thì chết. Cũng lúc đấy bố mẹ nó về, nó đi vào nấu cơm em thì ra tiếp chuyện hỏi han bố mẹ nó:
– Lâu lắm không gặp cháu lớn hẳn nhỉ? ( Mẹ nó)
– Vâng cháu cũng thế mà cô
– Thế ở lại ăn cơm nhé bác bảo N nó nấu thêm (Bố nó)
– Thôi cháu cảm ơn nhưng cháu cũng phải về rồi
– Lâu lắm mới gặp mà khách sáo thế, ở lại đi bác vào bảo N (Bố nó)
Thế là em lại phải ở lại trong khi tối định rủ nhỏ V đi chơi, hix, đợi N nó nấu xong ăn luôn, trong lúc ăn bố mẹ nó nói về việc làm ăn không được nên về quê, rồi còn việc em với nhỏ N chơi với nhau lâu rồi lại học cùng lớp với ngồi cùng bàn nữa, nhưng nói gì thì nói nó vẫn cười, cười để giấu nỗi buồn trong thâm tâm nó, ăn xong nó cũng xong định đi dọn nhưng em bảo nó ra ngoài nói chuyện:
– Mày làm sao thế, sao mặt mày cứ ủ rũ ra thế là thế nào?
Cười cười nói:
– Tao có làm sao đâu, mày không thấy tao hơn hở thế này à?
– Ơ con chó này, tao chơi với mày từ bé mà không hiểu tính mày thế à?
Giờ nó mới ủ rũ:
– Thì tại…tại….
– Tại tại con c**, làm cái mặt đấy trước tao thì đừng nói chuyện nhé
Nó cứ ờ ờ vài câu rồi đi vào trong, em kéo tay nó lại đưa cho nó cái vòng nó tặng em trước lúc nó đi 3 ngày:
– Đây tao trả mày này, giữ nó giùm tao
– Tao tặng mày mà mày đưa cho tao làm gì?
– Tao bào mày giữ thì cứ giữ đi hỏi nhiều
Đá nó phát rổi đẩy nó vào nhà, giúp nó rửa bát rồi em cũng xin phép đi về luôn, lúc đấy 8h rồi đi ra đường thì…
Chap 7: Ngày mưa
Bước ra cổng theo sau là N tiễn em, lúc đó em có dính hạt cơm ở miệng N đưa tay gạt ra, chào nhau một câu em quay mặt đi về thì bắt gặp V, nhỏ đứng sững lại, 2 mắt nhìn em như đầy oán trách, em định gọi ”V…” thì nhỏ quay mặt chạy đi, chạy nhanh, nhanh lắm… Con gái mà, chạy nhanh làm sao bằng thằng con trai nên chẳng mấy chốc em đuổi kịp và nắm tay kéo người nhỏ lại. Nhỏ rưng rưng sắp khóc, giờ tay em run, run vì sợ nhỏ hiểu lầm và em cũng sợ mất nhỏ nữa, em hỏi nhẹ:
– Tại sao cậu chay?
Nhỏ không nói gì, mặt cúi gằm xuống tay nắm chặt và có một sự oán giận em, em hỏi tiếp:
– Tớ với N không có gì cả, cậu đừng hiểu lầm, tin tớ đi
Nhỏ vẫn không nói, em chẳng biết làm gì, chẳng biết phải giải thích như thế nào cả. Lúc đó nhỏ N với em thì ai đứng xa cũng nhìn thấy thân thiện lắm, rồi một lúc sau nhỏ V nói:
– Tớ chán rồi, cậu bận không đi chơi với tớ được để đi chơi với N hả? N quan trọng với cậu thế sao?
Nhỏ hỏi có một chút ghen tuông nhưng em cũng chẳng biết nói thế nào vì nhỏ nói hoàn toàn đúng, ầm ừ em đáp:
– Tớ với N không có gì khác ngoài tình bạn, cậu không tin tớ sao?
– Nhìn thấy rồi cậu nghĩ tớ sẽ tin cậu à…[b