Vệ sĩ thần cấp của nữ tổng giám đốc - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Vệ sĩ thần cấp của nữ tổng giám đốc (xem 5825)

Vệ sĩ thần cấp của nữ tổng giám đốc

đồng bọn của Medley, hơn nữa, còn chặt đứt một cánh tay của Hoàng đế Thái quyền.


Từ đó, tên của Lý Úy Nhiên đã được nằm trong danh sách của mười hai thần tướng, hơn nữa còn là thần tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử, tôn hiệu là Kiếm Vũ.


Theo danh xưng của Hoàng đế Thái quyền, Lý Úy Nhiên tinh thông kiếm thuật của các môn phái, tất cả đều đạt đến tình độ đỉnh cao.


Con bé tự xưng là người kế thừa của đệ nhất cao thủ, kiếm thần của Hạ Quốc, chính là Kiếm Phá Thiên, Kiếm đạo chi vương trong Tứ đại vương giả!!


Hơn nữa, thể chất của Lý Úy nhiên cơ bản không giống một cô bé nhỏ tuổi, sức mạnh và tốc độ cường đại, cộng với khả năng chịu đòn, đã bù đắp cho sự thiếu hụt về tuổi tác, khiến Hoàng đế Thái quyền phải bất lực.


Đương nhiên, kẻ bại trận sẽ ca ngợi người đánh thắng họ lợi hại hơn một chút, nhưng điều đó cũng đủ để chứng minh rằng, đệ tử đơn truyền của Kiếm thần Hạ Quốc, đồ đệ của Vương giả có vẻ bề ngoài đáng yêu ngây thơ và thực lực khủng khiếp!


Rất nhiều cao thủ trong thế giới ngầm cho rằng, một thời gian nữa Lý Úy Nhiên rất có thể sẽ trở thành một thiếu nữ thiên tài của “Vương giả”.


Chương 240: Ngưng Khí Thành Kiếm


Lâm Phi nghe cô bé kia hỏi có phải Kiếm Phá Thiên thiếu tiền hắn không, làm hắn nhớ đến một chuyện…


Lão quỷ kia còn dùng một “Ngư tràng kiếm” thế chấp để đánh bạc, hiện còn ở nguyên trong kho ngân hàng Thụy Sĩ của hắn. Nhưng tính cả nợ khác thì còn đến 300 vạn bảng Anh nữa, chỉ tiếc lão trốn quá nhanh, hành tung hư vô mờ mịt, nơi lão xuất hiện toàn những vùng khỉ ho cò gáy tìm cũng không thấy. Lâm Phi lại không thể suốt ngày tìm lão khắp thế giới để đòi nợ.


– Hình như là có thiếu đấy.


Lâm Phi gặp đệ tử của cố nhân, cười cũng có chút hòa ái như một bậc trưởng bối.


Lâm Phi cũng biết, Lý Úy Nhiên không biết hắn, mà Kiếm Phá Thiên dù có nhắc qua hắn cũng chỉ sẽ nhắc tới tên Scarpe, tên thật của hắn là Lâm Phi ngay cả Kiếm Phá Thiên cũng không biết được.


Hơn nữa, lúc hắn và Kiếm Phá Thiên biết nhau, Lý Uý Nhiên còn đang tu luyện chưa xuất sư.


Lý Úy Nhiên cười cười:


– Qủa nhiên là chủ nợ của sư phụ cháu nha! Sư phụ cháu quả là không biết xấu hổ, rất nhiều lão gia lão bà của các môn phái đều là chủ nợ của sư phụ.


– Chỉ tiếc ba năm rồi cháu không gặp lão, không biết đánh mạt chược. Đợi có cơ hội cháu tìm được lão, à hay là cháu với chú cùng hợp tác bắt lấy sư phụ rồi đánh mông lão bắt lão trả tiền?


Lâm Phi mỉm cười


– Trước kia còn có thể chứ giờ tôi mất hết nội lực, không giúp được cháu đâu.


– Ơ…


Lý Úy Nhiên thất vọng, cảm thấy tiếc hận vì không có ai giúp cô đánh sư phó Kiếm Thánh của mình.


Lâm Phi nói:


– Cô đến nơi này là tìm tôi?


Lý Úy Nhiên tựa như nhớ tới chuyện đứng đắn, kéo hai tôiy Lâm Phi đến một chỗ yên lặng, nói:


– Chú, chú có phải hay không là chuyện sai trái, Lão đầu của Bộ công an muốn bắt chú về, chú có biết không?


– Cô là người của Ân Long?


Lâm Phi hỏi.


Lý Úy Nhiên gật đầu:


– Đúng vậy, tôi là tổ trưởng của Ân Long!


– Bọn hắn để cô đến đây một mình?


Lâm Phi cười nói:


– Cứ thế mà tin tưởng cô, rằng cô có thể bắt tôi trở về sao?


Lý Úy Nhiên lắc đầu liên tục:


– Không phải đâu! Bởi vì những người khác quá yếu không có ai xứng làm cấp dưới cho tôi hết, cho nên cả tổ chỉ có một mình tôi!


Tôi một mình làm tổ trưởng kiêm tổ phó kiêm nhân viên cho nên hưởng hết tiền lương! Hì hì, có nhiều tiền như vậy mới mua được thiệt nhiều đồ ăn ngon!


Lâm Phi nhìn cô bé hai mắt sáng rực đang khoa tay múa chân, ngực cô bé. .. Run run, thật sự làm người khác phải liều mạng đưa mắt liếc nhìn chỗ đó.


– Chú háo sắc quá vậy, dám nhìn chỗ đó của cháu…


Lý Úy Nhiên xấu hổ cúi đầu, mắt chớp chớp che ngực.


Không ít người chung quanh quăng cho Lâm Phi ánh mắt khinh bỉ, đương nhiên dựa vào động cái của cô gái kia đều có thề biết là ánh mắt Lâm Phi không sạch sẽ.


Cũng may Lâm Phi thuộc dạng da mặt dày, thấy bọn người kia trừng trừng nhìn tới cũng liền hung ác trừng mắt nhìn lại, bọn lữ khách sân bay đều sợ tới mức vội vàng quay đầu đi.


Lâm Phi ngoảnh lại nói với Lý Úy Nhiên:


– Chỗ kia của cháu to quá không phải tôi muốn nhìn mà là không thể không nhìn.


– Nguyên lai là vậy


Lý Úy Nhiên cảm thấy rất có đạo lý liền không so đo, nói:


– Chú, chú bằng lòng đi chứ?


Lâm Phi lắc đầuu:


– Đi một chuyến thì không thành vấn đề, tôi cũng có một chút sự tình cần nói với mấy lão kia, nhưng giờ muốn đi tỉnh Tây để tự mình xác định một số chuyện.


Lý Úy Nhiên nháy mắt mấy cái:


– Vậy được rồi! Chú không muốn đi thì thôi vậy!


– Vậy thôi sao?


Lâm Phi có chút khó hiểu:


– Cháu không có ý định giao thủ với tôi xem có thể bắt tôi lại hay không à? Nhiệm vụ của Ẩn Long không phải chỉ có vậy chứ?


Lý Úy Nhiên cười hì hì nói:


– Bọn họ không quản được cháu đâu! Chú quen sư phụ cháu thì khẳng định thân phận không tầm thường, cháu cũng có thể không đánh lại chú, tại sao phải phí sức lực chứ?


Lâm Phi đột nhiên cảm giác được tiểu loli tuy bị điên điên chút ít, nhưng mà cũng thật cơ trí, đúng là lãng phí thời gian giao đấu với tiền bối là không tốt chút nào.


Sư phụ của cô là Kiếm Phá Thiên ở đây thì cũng vậy thôi, Lý Úy Nhiên chắc chắn là một cao thủ Tiên Thiên. Nhưng muốn bắt hắn lại thì không có khả năng.


– Nhưng mà chú à, cháu có thể đến tỉnh Tây với chú không? Chờ chú xem hết thứ muốn xem lại cùng cháu giao thủ xem chênh lệch thực lực nha. Cháu có thể thông hành được ở rất nhiều nơi đấy, có cháu đi theo chú sẽ thuận tiện hơn rất nhiều!


Lý Uy Nhiên nói xong, thò tay vào cổ áo mò mẫm, từ trong khe rãnh sâu thăm thẳm kia móc ra một quyển sách màu đen nhỏ.


Cái này đằng trước là Long Văn đồ đằng màu bạch kim, mở ra cho Lâm Phi xem xét, nội dung bên trong có hơi khủng khiếp: Lý Úy Nhiên – Tổ trưởng tổ Ẩn Long, cấp bậc Thiếu tướng!


Lâm Phi lại cảm thấy cấp bậc Thiếu tướng ở trên người cô gái mới mười sáu tuổi này rất vô nghĩa. Nhưng quyển sách nhỏ này sao lại đặt được trong chỗ kia…Thật là không có thiên lý!


Lâm Phi không khỏi nuốt nước bọt, nếu mình là cái quyển sách nhỏ đó thì thật là tốt.


Lý Úy Nhiên cơ bản không quan tâm ánh mắt kinh ngạc của người ngoài, tiếp tục nhét cuốn sách trở lại cái khe sâu thăm thẳm kia….


– Uh, cháu muốn đi thì đi, dù sao cũng không phải hành động bí mật gì.


Lâm Phi đã đáp ứng bởi thân phận của Lý Úy Nhiên có thể giúp hắn thoát khỏi một số phiền toái.


Đúng lúc này, một nữ quân nhân mặc quân trang tóc ngắn từ phi trường dẫn người vọt vào, chính là Lục Vũ Phỉ.


– Lý sư muội!


Lục Vũ Phỉ thoáng cái liền thấy Lý Úy Nhiên cùng Lâm Phi, vung tay lên đội đặc chủng lập tức l

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Những Mối Tình Đã Qua

Bạn Trai Tôi Là Đại Ca Giang Hồ

Tưởng đâu nhắm mắt lấy chồng vì ‘ế’, ai ngờ lại gặp được ’soái ca’

Truyện Anh Nhất Định Làm Em Yêu Anh

Hot girl facebook Thái Lan: Arisara Karbdecho