Hành khách cùng nhân viên ở phi trường đều choáng váng, tình huống như vậy là thế nào, một đám người ầm ầm tản ra.
Lâm Phi nhướn mày nhìn về Lý Úy Nhiên, hẳn là nha đầu kia tới ngăn chặn mình? Vậy cũng quá coi thường Lâm Phi hắn rồi!
Lý Úy Nhiên tựa hồ cũng kinh ngạc chu miệng:
– Lục sư tỷ! Tỷ làm gì thế? Nhanh cho tất cả thối lui đi!
– Lý sư muội, cuối cùng cũng tìm được muội rồi, muội mau bắt Lâm Phi đi! Chúng tôi phối hợp tác chiến!
LụcVũ Phỉ nói gấp.
Trong mắt to luy tràn đầy sự không vui:
– Muội không động thủ đâu! Muội muốn cùng chú ấy đi tỉnh Tây! Các người về hế đi!
Lục Vũ Phỉ đã sớm tra được Lâm Phi mua vé máy bay đi tỉnh Tây, không cảm thấy kỳ quái cau mày nói:
– Lý sư muội, muội có chỗ không biết rồi, hắn là muốn đi tỉnh Tây để phá hỏng một hạng mục cực kỳ trọng yếu của chúng ta, tuyệt đối không được để hắn thoát!
– Nói láo! Các người cả một bọn nhà quê không học thức này, ngay cả mình đang làm cái gì cũng không biết, tôi là muốn cứu các người! Các người cho là mình biết minh bạch mình đang làm những gì sao?!
Lâm Phi hung ác nói.
– Anh…anh dám mắng tôi là đồ nhà quê?!
Lục Vũ Phỉ sắp điên rồi, lần trước cái thằng này nói mình là đồ tự kỷ, lần này lại nói mình là đồ nhà quê!?
Lục Vũ Phỉ đường đường là đại tiểu thư Lục gia đầy từ hào, đệ tử của Tĩnh Diệu sư thái trưởng môn phái Nga My. Thiên chi kiều nữ như thế này lại bị hắn mắng là đồ nhà quê!?
Nhưng cô kiềm chế vô cùng tốt, sửng sốt nói không nên lời, chỉ có thể nghiêm mặt nói:
– Lý sư muội, người này rất đáng giận, chúng ta cùng nhau bắt hắn bỏ tù đi!
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Úy Nhiên lạnh xuống:
– Lục sư tỷ, tỷ mà không đem người rút lui, hiện tại muội đang muốn giết người đấy!
Nói xong Lý Úy Nhiên phấ tay, một thanh âm vang lên bỗng nhiên mặt đá cẩm thạch “Rầm” một tiếng vỡ vụn!
Đá cẩm thạch cùng một lớp xi măng phía dưới hở ra một lỗ thủng hơn mười centimet.
Mọi người nhìn kỹ mới thấy là một đồ vật có vầng sáng xanh nhạt ngưng tụ trên kiếm chỉ của Lý Úy Nhiên!
Ngưng khí thành kiếm, kiếm khí!
Lâm Phi híp híp mắt, không hổ là đồ đệ của lão đổ quỷ, có thể đi vào mười hai thần tướng quả nhiên không tầm thường.
Kiếm khí chân chính, giống như Lý Úy Nhiên, trong tâm có kiếm, Nhân Kiếm hợp nhất, chỉ có cao thủ mới có thể tu luyện ra được!
Đem chân khí cùng kiếm khí của mình hợp thành một thể, đến lúc đó mới có thể ngưng kết, phóng thích và khống chế kiếm khí của mình một cách tự nhiên!
Kiếm khách đạt đến loại cảnh giới này, mũi kiếm thông thường của thế tục đã không còn bất cứ ý nghĩa gì, chỉ có Thần Binh Lợi Khí trong truyền thuyết mới có thể xứng với bọn hắn.
Bọn hắn theo đuổi là cảnh giới “Kiếm ý” chứ không phải mũi kiếm, kiếm thuật.
– Lý sư muội, muội biết mình đang làm gì không vậy?! Muội hồ đồ rồi à!!
Lục Vũ Phỉ tức giận nghiến răng, cũng không dám lộn xộn.
Lý Úy Nhiên ngạo nghễ nói:
– Trong thiên hạ ngoại trừ lời sư phụ, thì của người nào khác tôi đều không nghe theo!
Chương 241: Đều Thích Xem Cái Này
– Anh!…
Lục Vũ Phỉ tức chết mất, được lắm, tìm một cao thủ tới bắt Lâm Phi, kết quả nha đầu kia lại muốn cùng Lâm Phi “du lịch”?
Lâm Phi cũng biết nha đầu kia đang trêu chọc, hắn hài hước nói với Lục Vũ Phỉ:
– Nhân cơ hội tôi đang bận, không có thời gian cởi quần áo của cô ngay ở đây, cô nên đưa người đi đi. Tôi muốn tới tỉnh Tây, chắc chắn hai người biết rõ mục đích của tôi mà.
– Hừ, có chủ nhân nhà họ Diệp ở đây, chắc chắn anh không có cơ hội để anh làm bất cứ chuyện gì với căn cứ thí nghiệm đâu!
Lục Vũ Phỉ biết rõ năng lực tình báo của Lâm Phi, nên không hề né tránh mà trực tiếp đối diện.
– Vậy phải chờ tôi tới mới nói được.
Lâm Phi quay đầu nhìn quầy xử lý thủ tục đăng ký đã trở nên hỗn loạn rồi nói:
– Chủ nhiệm Lục định hủy chuyến bay này hay là ở lại đánh nhau với tôi một trận?
Lục Vũ Phỉ biết, tuy cô có thể khiến cho chiếc máy bay này không cất cánh, nhưng như vậy sẽ làm nhiễu loạn đến dân chúng. Lâm Phi vẫn như cũ về tỉnh Tây.
Cô suy nghĩ trong giây lát rồi nói:
– Được, vậy chúng tôi ở tỉnh Tây đợi Lâm tiên sinh đại giá!
Sau đó, Lâm Vũ Phỉ nhanh chóng dẫn người rời khỏi hiện trường.
Đám người vừa đi, Lý Úy Nhiên lập tức thu hồi kiếm khí, cười ngọt ngào nhìn Lâm Phi:
– Chú, chú không sợ Sâm La Vạn Tượng của Diệp Vô Nhai sao? Sư phụ của cháu là cao thủ hạ ám khí, nhưng tâm pháp Sâm La Vạn Tượng của Diệp Vô Nhai đã luyện đến độ khó ai địch được, cảnh giới quỷ đạo hư hư thực thực, thật thật giả giả.
– Lão ta lợi hại thì kệ ông ta. Dựa vào một mình lão ta, tôi chưa chắc đã thắng được, lão ta cũng chưa chắc có thể làm gì tôi.
Lâm Phi nói.
– Có cần cháu giúp chú không? Dù sao sự phụ cháu cũng không biết Diệp Vô Nhai, cháu cũng không biết lão già đó, nhưng lại biết chú, quan hệ của chúng ta vẫn thân thiết hơn một chút.
Lý Úy Nhiên mong chờ hỏi.
Lâm Phi bật cười. Nha đầu này rất biết cách làm quên, bản thân không tìm được chứng cứ, nhưng cô ta cứ cho rằng kiếm pháp là bạn của mình.
Lâm Phi nói:
– Cháu cứ ở bên cạnh nhìn là được rồi. Dù gì cháu cũng là người của Ẩn Long. Tôi với sư phụ của cháu là đồng môn, sao có thể để đồ đệ của lão ấy giúp tôi đánh nhau chứ?
Lý Úy Nhiên thất vọng, chu mỏ “ô” một tiếng.
Một lúc sau, hai người ngồi trong khoang hạng nhất trên máy bay đi tỉnh Tây.
Lâm Phi dùng tiền tự mua vé hạng nhất. Lý Úy Nhiên dùng cấp bậc thiếu tướng yêu cầu hãng hàng không sắp xếp chỗ trên khoang hạng nhất.
Vừa lên máy bay, nha đầu kia đã lấy điện thoại màn hình lớn ra xem.
Tiếp viên hàng không biết được cô gái này chính là nhận vật lớn, nên cũng không dám bắt cô tắt điện thoại.
Máy bay bay lên độ 10000m.
Lâm Phi hiếu kỳ nhìn nha đầu ngồi bên cạnh, muốn biết cô đang xem cái gì, vì sao mãi cũng không ngừng được.
Chờ đến khi nhìn rõ chữ trên điện thoại, sắc mặt Lâm Phi cứng ngắc:
– Nha đầu này, cháu đang đọc ngôn tình sao?
Lý Úy Nhiên xoay đầu lại, hai mắt sáng lên:
– Chú, chú cũng thích đọc ngôn tình sao?
– Chú không có hứng thú.
Lâm Phi đáp.
Lý Úy Nhiên cười hì hì:
– Cháu thích đọc ngôn tình nhất. Cháu thấy rất thần kỳ nha, vì sao những người đàn ông đó đáng ghét như vậy mà nhân vật nữ chính đều thích họ?
– Những nam phụ tốt như vậy mà nữ chính lại không thích. Nếu cháu ở trong sách, cháu sẽ một kiếm chém cổ nữ chính, tự mình làm nữ chính, gả cho nam phụ.
– Ha ha… ha ha…
Lâm Phi nghe cô bé này nói chuyện, nước bọt bắn tứ tung, chỉ có thể cười không dứt.
Lý Úy Nhiên cảm thấy vấn