Tự Truyện - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Teya Salat

Tự Truyện (xem 3401)

Tự Truyện


- Ông bị điếc à?? – nó huch’ vào người tôi
- Mày để tao yên đừng có động vào người tao!
- Xí! Dữ như con ma điên ấy!
Nhìn mặt của em hồn nhiên và ngây thơ vậy mà sau cái mặt nạ ấy em làm những việc mà tôi thấy thất vọng về em quá. Đúng như thằng Thắng đã nói đừng để bộ mặt của em đánh lừa, nó nói quá đúng mà tôi đã bị em đánh lừa suốt bao nhiêu năm qua.Nhưng trong thâm tâm tôi, tôi cũng chưa hẳn tin lời của thằng Thắng nói, đó chỉ là lời nói từ một phía cũng có thế là nó với em có xích mích gì lên nó bịa chuyện ra để trả thù em hay không? Để giải quyết vấn đề này tôi đi hỏi thằng Thắng xem đấy có phải là sự thật hay không, nếu nó không trả lời bí bách quá tôi đi hỏi thằng Thành người mà thằng Thắng bảo là người yêu của em.
5 tiết học tôi muốn chúng qua đi thật nhanh để lúc tan học tôi gặp riêng thằng Thắng để hỏi cho ra ngô ra khoai.Hình như càng muốn nó nhanh thì nó càng chậm đi hay sao ấy mặc dù hôm ấy có hẳn 2 tiết Toán môn mà tôi thích học nhất sao mà thời gian vẫn trôi chậm quá vậy. “Thời gian trôi nhanh lắm có chờ đợi ai” nhưng thời gian nó đã chờ đợi tôi, nó cho tôi một thời điểm để xác nhận sự thật về em.
- Ơ! Sơn xì sao hôm nay lại về lối này?
- Lối này cũng về đc nhà tao mà! Lâu lâu không đi lối này nên đi với tụi mày cho vui.
Chúng tôi một tốp gồm 5 người, Tôi, Thành, Thắng và 2 đứa bạn thằng Thắng đi với nhau cười cười nói nói đi đến đâu là inh ởi chỗ đó. Đứa thì đánh võng đứa thì bốc đầu còn riêng tôi, tôi đang dự tính một việc quan trọng.Thằng Thắng đạp xe ở cuối cùng, tôi thì ở giữa tôi đạp chậm lại chờ nó đi cùng
¬- Nhanh mày! Sao đi chậm thế!
- Tao hơi mệt!
- À! Thắng này chuyện mày kể sáng nay là thật hay đùa vậy!
- Mày thấy tao là ng` hay đùa lắm à!
- Nhưng mà tao thấy Ngọc Hiếu ngoan hiền thì sao làm chuyện đó đc!
- Vâng! Ngoan mà mất Tri…
- Ê! Thắng – thằng Thành nháy mắt cho thằng Thắng là k đc kể nữa.
Tôi là một người rất tinh ý nhìn hành động của bọn nó là tôi biết tất cả những điều mà thằng Thắng nói đều đúng hết,
Bây giờ đã là thế kỉ 22 rồi, lôi sống Tây hóa đã du nhập vào Việ Nam, người Việ Nam đã không còn coi trọng cái “Ngàn Vàng” của con gái nữa, nhưng đất nước có thay đổi thì mặc kệ đất nước tôi vẫn sống theo phong cách của mình là quan trong cái “ Ngàn Vàng” ấy hơn cả.Nhiều lúc bọn tôi nói chuyện phiếm với nhau và đề tài chính thường là về bọn con gái bàn tán xem con này mất hay chưa mất.Có thằng hỏi tôi là: “ nếu trong đêm tân hôn biết vợ k còn mày sẽ làm gì?” chả cần suy nghĩ tôi cũng có ngay câu trả lời trong đầu đó là: “ trả về nơi sản xuất” vì vậy khi biết đc sự thật về em tôi rất rất tức giận? Liệu tôi có phải là một thằng đàn ông cổ hủ và đọc đoán hay không??
Hồi 19: Tôi Yêu Em Như Em Vẫn Vậy!
Giữa kì I của lớp 12, cô giáo chủ nhiệm cải tổ nội các tức là đổi hết chỗ ngồi, thay toàn bộ tổ trưởng. Mục đích của việc thay đổi nội các lần này là lớp tôi bị nhiều thầy cô giáo trong trường chỉ trích là vào lớp học mà như là cái chợ, vậy nên cô giáo chủ nhiệm xếp hết con gái ngồi với nhau, con trai cũng vậy, bọn giỏi ngồi với bọn giỏi, bọn dốt ngồi với bọn dốt. Tôi một người 2 năm ngồi bàn thứ 3 từ trên xuống bây giờ bị chuyển xuống ngồi bàn gần cuối vì lý do tôi cao quá che hết tầm nhìn của các bạn ngồi sau tôi.Tôi thầm cảm ơn cô giáo chủ nhiệm, cô đã giúp tôi thoát khỏi cảnh suốt ngày nhìn từ đằng sau em với vẻ mặt đăm chiêu và đôi lúc thở dài vì quá thất vọng về những việc em đã làm trong thời gian qua.
Cô giáo sắp xếp con trai ngồi với nhau vì thế bàn tôi ngồi xuất hiện thêm 3 thằng đực rựa nữa,Tôi không ngồi với cái Vân nữa, ngồi với nó hơn 2 năm trời đôi khi cũng có lúc thấy ghét nhau muốn đổi chỗ cho thay đổi không khí, nhưng 2 năm trời đó với những bài kiểm tra 1 tiết, 15 phút của những môn học thuộc lòng thì toàn là nó giở sách giở vở còn tôi làm nhiệm vụ canh thầy cô giáo cho nó.Bây giờ không ngồi với nhau nữa thì những ngày tháng còn lại của thời học sinh tôi phải chiến đấu với những môn học thuộc sao đây?
- Vân ơi! Ngồi chỗ mới vui không?
- Hu…hu ngồi đây chán chết! thích ngồi với Sơn hơn!
- Tớ ngồi đây cũng chán lắm,bàn toàn con trai k có đứa con gái nào để bắt nạt! Hay Vân xin cô chuyển sang bàn tớ ngồi đi!
- Cô giáo không cho đâu!
- Thế Vân có muốn sang bàn tớ không?
- Tất nhiên là có rồi!
- Đc rồi để tớ lo vụ này!
Tôi quay sang nói chuyện với thằng ngồi cạnh tôi để thỏa thuận về việc đổi chỗ.
- Hiển! Mày đổi chỗ cho cái Vân đc k?
- Tao ngồi đâu mà chả đc! đổi thì đc nhưng chắc gì cô giáo đã đồng ý!
- Mày lên chỗ cô giáo bảo là em ngồi đây hay nói chuyện với tao nên xin chuyển ra chỗ cái Vân!
- Nghe cũng có lý phết nhỉ! Thế Vân nó có chịu đổi không?
- Nó chịu…!
Rồi tôi sang chỗ cái Vân ngồi thông báo cho nó biết tình hình về việc đàm phán đổi chỗ ngồi.Thế là 2 đứa chúng nó một trai một gái lật đật đi lên bàn giáo viên để nói chuyện với cô giáo chủ nhiệm, tôi ngồi dưới mà hồi hộp kinh khủng nhìn lên trên chỗ chúng nó chỉ thấy cái lắc đầu từ cô còn 2 đứa nó thì nói không ngừng.Không biết cái mồm của cái Vân dẻo hay mồm của thằng Hiển dẻo mà đã làm cho cô giáo đồng ý.
- Sơn ơi! Thành công rồi! Tớ lại đc ngồi với Sơn!
- Mình lại ngồi với nhau à! Chán nhỉ??
- Không thích ngồi cùng Vân nữa hả! vậy để Vân lên xin cô cho Vân ngồi chỗ cũ!
- Có giỏi thì đi lên mà xin xem có bị cô vả cho không hehe…hehe!



Suốt 3 năm học cấp 3 và khi sắp kết thúc thời học sinh cô giáo có thay đổi chỗ ngồi và đây chính là gia đình nhỏ bé trong lớp học của tôi.Bàn của tôi gồm 4 người: Tôi,Vân, Tuấn, Lượng 3 trai và một gái có thể nói là 4 trai cũng đc vì cái Vân nó chả giống con gái gì cả! con gái gì mà chẳng biết ăn diện, chẳng chăm chút n cho nhan sắc của mình tí gì, con gái lớp tôi đứa thì ép tóc đứa thì nhuộm tóc có mốt mới nào ra thì bọn nó diện ngay.Riêng mình Vân nó vân giữ y nguyên mái tóc xoăn xoăn từ hồi lớp 10.Cũng may là nó vẫn còn sót chút ít nữ tính của con gái, học đc một nửa kỳ 2 của lớp 12 nó đã làm cho cả lớp tôi phải thay đổi cách nhìn về nó.
- Sơn này! K biết tớ ép tóc sẽ như thế nào nhỉ?
- Mày định ép tóc à!
- Cũng đang định làm như vậy!
- Ép đi! chắc là xinh hơn đây!
- Thật không! nếu Vân ép tóc mà xấu thì Sơn đừng chê nhé.
- Không chê! Mà chỉ tống sang bàn khác ngồi thôi…hehehe
- Này thì tống này – nó nhéo tôi 1 phát vào mạn sườn.
- Ui da! Đau quá…
Vẫn là một ngày học tập vất vả và căng thẳng mục đích cho kỳ thi tốt nghiệp và đại học sắp tới, mặt đứa nào trông cũng có vẻ mệt mỏi.Nhưng có một sự kiện đã phá tan bầu không khí mệt mỏi trong lớp đó là cái Vân đã ép tóc, nó đã làm cho cả lớp tôi há hốc mồm khi nó bước vào lớp với mái tóc đc ép thẳng tưng,nó đã làm tâm điểm cho mọi người chú ý đến,những ai chê nó xấu bây giờ phải suy nghĩ lại.Ngay chính tôi đây, nó đã làm cho tôi chết lặng trong mấy giấy giây và trong đầu thầm nhủ: “ cái đứa ngồi với mình suốt 3 năm học cấp 3 đây sao? nó xinh quá!!!”.Nó xinh theo kiểu riêng của nó, không theo kiểu các hot girl bây giờ…Nó đc mọi người trong lớp khen là xinh nên mặt nó đỏ bừng lên và càng tôn thêm vẻ đẹp ng

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Ước Thành Thằng Khốn Nạn Full

Ai cũng nói mình dại khi lấy anh nhưng 5 năm sau mình khiến mọi người sửng sốt

“Không Có Tiền Tôi Mới Chết, Chứ Không Có Anh Nắng Vẫn Rực Rỡ Lắm!”

“Cho bố lên thăm mẹ mày đi, bố chỉ muốn nắm tay bà ấy lần cuối…”

Luôn Có Một Chốn Bình Yên Để Trở Về Khi Mỏi Mệt: Nhà Có Bà