Từ khi em gia nhập vào nhóm ăn chơi, em với tôi ít nói chuyện với nhau hơn một phần em bắt đầu khinh rẻ những thằng cù lần như tôi, một phần tôi ngồi xa với em quá em thì ngồi bàn đầu còn tôi ngồi bàn cuối, hú họa gặp nhau ở sân trường hay ở đường thì 2 đứa mở miệng chào nhau.Em như là một con người khác vậy, em thay đổi từ tính cách đến vẻ bề ngoài.Mái tóc đen dài của em đã làm tôi mê mẩn suốt bao năm vậy bây giờ đã đc cắt ngắn và có màu râu ngô.Hồi trước em đi học đâu có trang điểm hú họa lắm là mùa đông môi em bị khô em dùng son chống nẻ để môi đỡ khô thôi còn bây giờ thì sao em đi học mà cứ như là đi tiếp thị mỹ phẩm ấy, mắt thì chuốt mác- ca- re, môi thì đánh son, mặt thì chát phấn…năm ấy đang mốt loại quần bò loang cho cả trai và gái nói thật là ai tặng tôi quần bò loại đấy tôi còn chửi cho đấy, mặc vào không khác gì bọn thợ xây bị vữa dính vào quần.Còn em, em cũng tậu cho mình một cái về dùng…Hồi trước em đi học bằng những chiếc dày búp bê đáng yêu còn bây giờ thì guốc cao 10 phân,nhiều lúc đứng từ xa nhìn em đi siêu vẹo với cái guốc cao 10 phân mà tôi thấy thương em quá.
Em hoàn toàn lột xác! Sự lột xác của em làm mọi người chú ý đến,kể cả em không lột xác thì
ThichDocTruyen.Yn.Lt
«‹101112›»
ThichDocTruyen.Yn.Lt
em vẫn đc mọi người chú ý đến vì em có vẻ đẹp của một thiên thần còn bây giờ em khoác lên vẻ đẹp của sự ăn chơi, đú đởn…
Em xinh! Vâng, tôi k phủ nhận điều này nhưng xinh đồng nghĩa với việc học dốt.Từ lúc em thay đổi, việc học tập của em sa sút hẳn đi chắc em chỉ quan tâm đến việc chăm sóc sắc đẹp và những lời tán tỉnh của bọn con trai, tuy ngồi cách xa em nhưng tôi vẫn thầm quan sát em.Những lúc em bị gọi lên trả lời câu hỏi của thầy cô giáo mặc dù câu hỏi rất dễ nhưng em không trả lời đc,em quay sang cầu cứu bọn con gái trong hội ăn chơi nhưng không ai giúp đỡ em vì đơn giản bọn nó có khác gì em đâu,nhìn bộ dạng em lúc đó tôi thấy thương quá tôi ước gì tôi ngồi gần em nhắc câu trả lời cho em.
Trước cửa lớp tôi bây giờ đã có mặt bọn con trai của lớp khác đến tán tỉnh em,hầu như giờ ra chơi nào cũng có mặt bọn đó những lần như vậy em đều ra ngoài cười cưới nói nói với chúng nó cũng có khi bọn nó vào hẳn bàn em ngồi để nói chuyện với em.Những lúc như vậy tôi đều cắm mặt vào chiếc điện thoại di động để chơi game mong sao 5’ ra chơi qua đi thật nhanh để không phải nhìn thấy cảnh tượng này.
….
…Giờ thể dục…
“ Thầy Vinh hôm nay nghỉ ốm và mấy thầy cô khác bị trùng lịch nên không dạy lớp mình đc, cô Hiệu Phó bảo lớp mình vẫn ra sân tập bình thường nhưng phải giữ trật tự tránh làm ồn để các lớp khác còn học” – tiếng lớp trưởng thông báo cho cả lớp
Lớp trưởng vừa dứt lời thì cả lớp đứa nào đứa đấy mặt hớn hở hết cả lên, cũng phải thôi đi học mà đc nghỉ thì ai mà chả thích cơ chứ.Lớp trưởng cho lớp nhai đi nhai lại mấy động tác khởi động cũ rích, mấy thằng con trai chúng tôi k chịu đc đành phá ra sân đá bóng còn bọn con gái thấy chúng tôi phá cũng k thèm tập nữa mà túm 5 tụm 3 dưới gốc cây ngồi tán phét với nhau.Lớp tôi một nửa con trai ra đã bóng, một ít thì tản ra đá cầu, một ít nữa thì cũng ngồi gốc cây tán phét nhưng quan trong hơn là ngồi ngắm mấy em lớp dưới tập thế dục, xem có em xinh tươi nào lúc nhảy xà, nhảy xa, chạy…do sơ ý hay cố tình để lộ mảng thịt nào hay không? Và tất nhiên tôi chọn nhóm này vì k phải mất sức mà mắt vẫn đc tập thể dục…hehe…
Bọn con gái khôn dữ lúc chạy hay nhảy bọn nó toàn dùng tay để giữ áo làm bọn tôi chán trường đành quay về ngắm gái nhà vậy.Tôi nhìn quanh bọn con gái lớp tôi và dừng lại ở cái ghế của giáo viên.Em! đúng là em rồi, em đang ngồi khóc ngon lành.
- Bọn mày nhìn kìa! Sao Ngọc Hiếu lại khóc nhỉ – tôi lấy tay chỉ về phía em.
- Chắc là bị thằng nào nó đá đít nên ngồi khóc chứ sao!
- Phải đấy! Bọn con gái hay khóc vì mấy chuyện này lắm!
Nếu mà tôi không biết sự thật về em thì bọn nó nói em khóc vì bị bồ đá thì tôi không bao giờ tin lời bọn nó nói! còn bây giờ bọn nó nói gì tôi đều tin hết vì đơn giản em đã đánh mất niềm tin của tôi về em.Nhưng nhìn em khóc tôi có một cảm giác khó tả ở lồng ngực và cho dù nước mắt của em làm hỏng mác- ca- re trông em vẫn xinh.
45 phút của tiết thể dục đã qua đồng nghĩa với việc bọn tôi phải đối mặt với một tiết học khó nhằn vì dụ môn Văn chẳng hạn. Vào lớp đã đc 10 phút rồi mà tôi thấy chỗ ngồi của em vắng mất chủ nhân của nó.
- Vân này! mày biết Ngọc Hiếu đi đâu không?
- À! Ngọc Hiếu thấy mệt nên đi lên phòng y tế nằm rồi! sao hôm nay lại quan tâm đến người đẹp thế?
- Lắm chuyện! Cô giáo để ý kìa! Học đi!
Hai tiết học nữa trôi đi, vẫn không thấy em trở về lớp học tôi bắt đầu thấy lo cho em.Tôi định xuống phòng y tế để thăm em nhưng nghĩ lại tôi chả là gì của em cả và ý trí của tôi lớn quá trong thâm tâm tôi, tôi vẫn khinh rẻ em là một con đàn bà không trong sạch không hơn không kém.
Tùng…Tùng…Tùng – tiếng trống báo hiệu kết thúc một ngày học mệt mỏi,tan học rồi mà vẫn không thấy em lên lớp có lẽ là em mệt quá nên gọi người nhà đến đón rồi cũng nên.Tôi vội vã thu dọn sách vở để ra về thì một trong những đứa ở nhóm ăn chơi đến nói chuyện với tôi.
- Sơn này! Ngọc Hiếu bảo là cậu đợi bạn ấy ở cổng trường để nai bạn ấy về! hôm nay bạn ấy không đi xe.
- Ừ! Tớ biết rồi!
Nếu lúc trước khi nghe đc lời nói này chắc tôi nhảy cẫng lên vì vui sướng mất còn bây giờ tôi cảm thấy bình thường như cân đường hộp sữa. Lững thững dắt xe trong nhà gửi xe ra sân trường trong đầu tôi có vài suy nghĩ vẫn vơ là tại sao em lại nhờ tôi nai về trong khi bạn em đứa có xe đạp đứa có cả xe máy em chỉ cần lên tiếng là bọn nó nai em về ngay.Nhưng suy nghĩ ấy vội vụt tắt khi tôi thấy em đang khó chịu đứng đợi tôi ở cổng trường.
- Sao Sơn lấy xe lâu vậy! – em trách móc tôi
- Tại nhà gửi xe đông quá! Cậu lên xe đi để tớ chở về kẻo nắng!
Chỉ chờ đợi câu nói ấy của tôi em nhanh nhẹn như con thỏ con ngồi phóc lên yên xe tôi.
- Sơn ơi! Đừng về mà đi đến một nơi này với tớ đc không?
- Nhưng muộn rồi mà! tớ thì đi đc nhưng tớ chỉ sợ cậu bị mắng thôi!
- Không sợ đâu! Đi một tí thôi mà!
- Vậy đi đâu đây Ngọc Hiếu?
- Vào “Lựng Xanh” đi lâu rồi tớ không vào đấy!
Quả thật là lâu rồi tôi không vào đấy. Lựng Xanh cách trường tôi khoảng 3 đến 4 cây số nó nằm sâu trong núi và có những thác nước chảy róc rách suốt ngày đêm và có rất nhiều cây không khí rấ