Chap 15:
Sau khi nghỉ hè ở bên đấy, những buổi tập ngoài sân của đội ngày càng mệt, tập thể lực giữa trời nắng mùa hè, rồi hôm nào cũng tập từ 2h giờ triều đến gần 5h làm thằng nào thằng đấy đờ người. Nhưng sau những buổi tập mệt mỏi đó em lại có em ấy bên cạnh để nhắn tin nói chuyện, an ủi chia sẻ những gian khổ, làm em cảm thấy không còn mệt mỏi nữa @@.
Khoảng cuối tháng 5 mọi tập luyện kết thúc, đội bóng của em lên đường vào Thái bình giá giải. Vào trong đó đá giải, em với em ấy vẫn nhắn tin bình thường, thời gian nhắn tin còn nhiều hơn lúc trước. Tại vào trong đấy chỉ đá thôi chứ không luyện tập gì hết, 2 ngày lại đá 1 trận, áp lực lắm các bác ạ.
Em được đá chính nên cứ mỗi trận sắp đá lại hồi hộp thôi rồi, ra khán đài thì khán giả đánh trống hò hét làm bủn rủn chân tay. Đội em đá 3 trận, gặp Hà Nội, Hải Dương, Thái bình, trận gặp Thái bình đá tâm lí vãi đái, khán giả nhà đến chật kín khán đài trống đánh bùng bùng cả, lên trận đó bọn em thua 4- 1.
Cả mùa giải hòa mỗi một trận với Hải Dương, qua mỗi trận thua HLV đội em lại họp đội, khiển trách nhưng em không để ý, thắng thua kệ. Điều quan tâm lúc này là nhanh về để được gặp người yêu, kết thúc giải đấu đội em đứng thứ 3 bị loại, không được vào vòng chung kết tổ chức ở Huế thì phải, cũng tiếc nhưng cũng không buồn.
Sau trận thua cuối cùng với Hà nội đội em về luôn Hải Phòng, 12h trưa về đến khu Cánh Diều, rồi ban huyến luyện họp báo ai ở lại tiếp tục để đào tạo cầu thủ trẻ Hải phòng thì ở lại nếu ai không muốn tiếp tục thì sẽ về nhà, 5 ngày sau đội tập trung liên hoan báo kết quả. Nếu em ở lại đó chắc đào tạo mất 5 năm để lên U19 Hải Phòng bây giờ, nhưng lúc đó em lại quyết định về luôn, bắt ngay xe buýt mà không chờ bố lên đón.
Về đến nhà cũng chiều rồi, nhưng em vẫn nhắn tin để được gặp em ấy, vì 1 tháng không gặp rồi thấy nhớ nhớ. Mà cái vụ em bảo em ấy chụp ảnh cho em là để em mang đi ngắm cho đỡ nhớ trong suốt thời gian đi đá bóng, bây giờ nhớ em mới nói:D. Lúc mà em trở về, nhắn tin với em ấy thấy em ấy vui hẳn lên, rồi nhắn tin cho em là em ấy nhớ rồi yêu em nhiều lắm, bảo em đừng đi nữa nhé.
Em cũng hứa với em ấy là không đi nữa, và cũng yêu em ấy nhiều lắm. Nhắn tin thì nói chuyện rất thoải mái như vậy nhưng đế khi đứng trước mặt nhau thì lại ngại cứng lưỡi không nói được gì, thế mới tài.
Chap 16:
Thời gian nghỉ hè trôi qua, em lại làm đơn xin chuyển về trường cũ để được đi học với em ấy. Lúc về trường cũ, em vẫn học lớp đấy nhưng nay là lớp 8, buổi đầu đi học hè, bước vào lớp mấy thằng bạn em nó éo nhận ra em luôn, chúng nó cười sặc sụa, lắn lộn, bảo đen như thằng trâu phi, người lớn hẳn lên trông đen đen bếch bếch, đm bọn cờ hó.
Mà người yêu em cũng bào em đen thế, về nhà soi gương đúng là quá đen, tại đi đá bóng toàn đá dưới trời nắng trang trang sao không đen được. Em ấy quá trắng em lại đen xì nên lúc em mới về thì ít đi chơi với em ấy lắm, đen lại đi với người trắng thì lại làm nổi bật cái đen lên, ngại vl @@.
Giữa tháng 8, trường bắt đầu vào học chính, lúc đó bọn em cũng nói chuyện được với nhau khi đi chơi với nhau rồi, nên đi chơi 2 đứa đi thôi chứ không như hồi trước, cứ đi chơi với nhau là rủ thêm mấy đứa bạn cùng đi cho đỡ ngại. Mà lần nào đi cũng một mình em là con trai còn đâu toàn 5- 6 đứa con gái. Mấy tháng yêu nhau em thấy em ấy yêu em thật lòng mà yêu em nhiều lắm, em cũng vậy. Ngày nào cũng nhắn tin với nhau cả ngày, gọi điện nói chuyện mấy tiếng liền, đến nỗi sim mới mua hết tiền luôn.
Rồi đi học em chở em ấy đi, vì em đi qua nhà em ấy lên em bảo lai em ấy cho tình cảm, mặc dù nhà em ấy cách trường khoảng hơn 100 mét thôi. Khoảng thời gian trôi qua nhanh chóng, em với em ấy trở lên rất thân thiết và gần gũi, đi đâu làm gì cũng đi chung. Lúc trên trường đi học thì cứ giờ ra chơi em ấy sang lớp em để chơi với em, 2 đứa ngồi nói chuyện cười đùa, rồi đuổi nhau cầm tay, ôm nhau ở cuối hành lang.
Yêu nhau nhiều cũng có những lúc hờn dỗi, có lần em chỉ cười với một đứa con gái khác thôi mà em ấy cũng giận rồi khóc, lúc dó em cũng hiểu rồi xin lỗi và bọn em lại làm lành. Cứ 2- 3 ngày em ấy lại giận em vì cái tội nói chuyện, nhìn những đứa con gái khác, em cũng chịu thua mà dỗ thôi, đúng là con gái động tí ghen. Mà em cũng ghen những lúc em ấy chới mấy thằng con trái khác nhưng không nói tại mình là con trai nên cũng hiểu mà không nói.
Chap 17:
Em với em ấy yêu nhau cũng được một khoảng thời gian dài dài rồi nên 2 đứa cũng xưng hô là ” anh với em, có lúc thì vợ chồng” em ấy bảo gọi như thế cho tình cảm mà cứ gọi tên hoài cũng sến. Tháng 8 cũng là sinh nhật em ấy, vào hôm sinh nhật hôm ấy em, bây giờ em vẫn nhớ như im. Hôm đó em mua một chiếc bánh gato một ít pháo bông để tặng em ấy, và rủ riêng em ấy đi thôi.
Dẫn em ấy đến đúng nới đã định, ít người qua lại, em tiến hành đốt pháo bông và mang bánh tặng em ấy, em ấy bất ngờ lắm chỉ đưa tay cầm lấy chiếc bánh và nói
- Em cảm ơn anh nha, em yêu anh hihi
Ngay lúc đó một tay cầm pháo bông đốt, rồi tiến lại gần đưa tay còn lại ôm em ấy vào và lấy hết tự tin hôn em ấy, em ấy thấy thế cũng không chống cự, người thả long cứ để em hôn, và kiểu như thích làm gì thì làm.
Hôn em ấy một lúc lâu rồi em thả ra vì sợ có người nhìn thấy, lúc thả ra, em ấy ngại quá quay đi chỗ khác mà mồm cứ mấp máy cảm ơn rồi cười đỏ cả mặt. Ngồi với nhau thêm mấy phút ở chỗ đó rồi bọn em ra quán trà sữa nơi mấy đứa bạn đang chờ, ra đấy em ấy tổ chức sinh nhật rồi cả lũ cùng cắt bánh và ăn uống vui vẻ với nhau.
Khoảng hơn 9h thì buổi
ThichDocTruyen.Yn.Lt
‹123›»
ThichDocTruyen.Yn.Lt
sinh nhật kết thúc, em lai em ấy về, dọc đường đi em ấy vừa ôm mình vừa cầm bó hoa em tặng, cảm giác được gái ôm thích vãi, mặc dù mùa hè nhưng em không cảm thấy nóng mà còn ấm nữa. Về đến nhà, leo lên giường em lấy điện thoại nhắn tin luôn cho em ấy…
- Mình: Chúc em xinh nhật vui vẻ nha, mà vừa anh hôn em, em có giận không
Em ấy rep lại luôn chưa đầy 10s
- Em ý: Em không mà, sao giận được em cảm ơn vì buổi sinh nhật và nụ hôn nha hihi
- Mình: Hi, không có gì mà
- Em ý: Lần đâu tiên em hôn nhau, nụ hôn đầu của em đó, anh lấy mất rồi
- Mình: Ax, anh cũng lần đầu tiên được hôn con gái, he
- Em ý: hi, em cũng thích lắm, em yêu anh
- Mình: anh cũng yêu em, nhớ em lắm
- Em ý: Ax, thật không đó chưa gì đã nhớ, ghét
Chap 18:
Khoảng thời gian đó em với em ấy hạnh phúc lắm, lúc nào cũng dính tới nhau, đi học cứ giở ra chơi lại đi ra góc hành lang cầm tay ôm nhau ngoài đó. Rồi hôm nào đi học về cũng không về luôn cứ ở lại quán hàng ăn vặt ở cổng trường cùng nhau ăn vặt, trêu đùa rồi lại đi lượn lung tung, dính với nhau như cá với nước. Chính vì quá dinh với nhau, lúc ở trên trường đi với nhau rồi giờ ra c