- Lúc nãy đi qua mà thấy cậu đang học bài nên tôi cũng ko gọi. Nay về sớm à?
- Vâng, em đang chờ lát đi học thêm luôn! Gọi em có gi ko thầy?
- Rảnh rỗi làm hiệp chạy với đội này không? Khá phết đấy! – thầy Hải nói rồi hất hàm về phái mấy thằng con trai
- Hì thôi, lát em còn đi học, mà giờ em tu rồi!
- Mày lúc nào cũng ôm lấy mấy cuốn sách! Cởi giày ra, vao chạy 1 tí cho nó khỏe người! – Ông ấy nói như ra lệnh
Tôi chẳng còn biết làm thế nào, đành chiều ông thầy vậy. Hồi trước tôi cũng tham gia đội điền kinh của trường, chơi nhảy cao và chạy ngắn 100m thôi, được cái tôi chạy nhanh, thua mỗi 1 đứa dưới tôi 1 khóa. Năm trước cũng đi thi cử tùm lum, rồi cũng hay cùng với đám bạn chiều chiều ra sân thể dục này chơi với mấy ông thầy. Có vài tháng nay là bỏ bê, ít ra nghịch, cũng tại vì lịch học nữa!
Tôi cởi giày, bỏ đóng thùng và buộc cái áo trắng ngang bụng, khởi động 1 tí, mắt thì hướng về phía khuông mặt xinh đẹp, hình như em nó thỉnh thoảng cũng nhìn tôi.
- Mấy đứa này chạy cũng khá lắm, đang tính cho vào đội điền kinh. – Ông thầy nói
- Dạ vâng! Mà làm vài vòng thôi thầy nhá! Lát em còn đi học. – Tôi giao kèo
- Mày chạy thắng được tụi nó thì đi!
Tôi cười, liếc nhìn mấy thằng cũng cao to, sáng sủa phết, tất nhiên là cười rồi, có phải thi thố gì đâu mà căng thẳng.
Tôi khởi động sơ sơ rồi vào chạy. Vòng chạy đầu tiên tôi thử sức với 2 thằng, cả lớp đó thì đứng xem và cổ vũ, có cả bé dễ thương kia nữa! Tôi chạy thua 1 thằng 1 xíu, còn bỏ 1 thằng vài bước
- Làm lại thầy ơi! – Tôi chưa cam lòng
- Ừ nghỉ tí đi!
Tôi đi kiếm sợi dây buộc cái ống quần lên cái, xắn lên chạy được mấy bước nó lại tụt xuống, lòe xòe ko chạy được. May mà có con bé cho tôi ít cọng thun, tôi buộc cao lên quá bắp chân.
Lần chạy thứ 2, lần này thì ngon rồi, tôi bỏ đứt 2 thằng kia luôn, tụi nó cũng thừa nhận là chạy không lại tôi vì tôi còn chưa được mặc thoải mái đấy! Mấy thằng khác cũng đòi thử, tôi làm 2 lần nữa rồi xin nghỉ, mồ hôi mồ kê lát đi học thì ghê lắm!
Tôi rời lớp thể dục ấy, lang thang đến lớp học thêm mà trong đầu cứ nghĩ về cô bé với gương mặt thiên thần đang bẽn lẽn nhìn tôi. So với chị Mỹ thì không bằng được, chị Mỹ sắc sảo và cao hơn, nhưng ở em gái này có gì đó rất hiền và sâu lắng, ấm áp khó tả lắm!
Chap 9:
Ngay sáng hôm sau, tôi rủ bọn bạn đi…tè chung rồi kéo nhau về cái ghế đá trước cửa lớp tôi ngồi (vì chỉ có chỗ lớp tôi là vắng vẻ thôi)
- Hôm qua tao gặp cái con bé đâm vào tao đấy! – Tôi kể
- Con nào?
- Thì cái con mà hôm tao cãi nhau với con quạ ấy
- Rồi sao? – thằng Dũng tỉnh bơ
- Mẹ, nó xinh lăm bọn mày ạ! – Tôi háo hức
- Cái gì cơ? Mày nói lại xem nào? Hahahaha, chơi với nó mấy năm rồi giờ tao mới nghe thấy nó khen 1 đứa con gái xinh! – Bọn nó lại chọc tôi
- Sao mày biết là nó xinh? – thằng T.Anh có vẻ ko tin tôi
- Dcm, chiều qua đang lang thang thì bị ông Hải gọi lại lớp nó chạy thử với mấy thằng, tao nhận ra nó mà! Đơ luôn! – Tôi phân trần
- Sao ko thấy con Trang (con quạ) nó nhắc gì đến con đấy nhỉ? – thằng Dũng quay qua nói với thằng Trung
- Tao quan tâm đíu gì mà hỏi! – thằng Trung tỉnh bơ
- Nó giờ chỉ biết đến cái con xí xớn lớp con Trang thôi! – Tôi chọc nó
- Thế nó là con nào? Mày nói tao nghe xem nào! Gái xinh vùng này anh quản lí hết có con nào mà không biết! – thằng T.Anh tự tin
- Ơ, mẹ…quên đíu hỏi tên.
- Dcm, bố thằng điên! Tao biết ngay mà! Thế nó học lớp nào? – Bọn nó lại cười vào mặt tôi
- Lớp 10…đíu biết nữa! – Tôi gãi đầu biết mình ngu thật
- Tao sợ mày rồi! Mày học lắm lú cmnr! Xinh nhưng mà tên gì ko biết, lớp nào ko biết! Mày chết cmnd! – Bọn nó xúm vào oánh tôi
- Thì chiều để thằng Trung nó hỏi con Trang là biết ngay chứ gì đâu! – thằng Dũng gợi ý
- Ừ, để chiều tao hỏi con Trang thử xem chứ mắt thằng này cũng đíu tin được đâu! – thằng Trung tán thành
- Đíu cần bọn mày, bố đi hỏi ông Hải! – tôi nói rồi bỏ đi thẳng về phòng Giám hiệu
May quá ông thầy Hải đang đứng ngoài hành lang tôi dễ dàng tiếp cận được. Theo thông tin từ ông ấy thì đo là bọn lớp 10A4, cái con bé ông ấy sai đi gọi tôi hình như là con Phương. Tôi trở lại thì bọn bạn vẫn đang ngồi chờ đợi
- Lớp 10A4, con Phương thì phải! – Tôi vẫn còn bực mình
- 10A4 à? Lớp đó nhiều em xinh phết đấy! Phương nào nhỉ? – Thằng T.Anh vờ vuốt râu
- Thôi để chiều mai tính, chiều mai đằng nào bọn mình cũng phải học. – thằng Dũng gạt đi
Tôi vào lớp mà nghĩ mình đúng là ngu thật, hóa ra lớn và chững chạc như thế này mà cái khoản gái gú vẫn còn kém lắm. Cũng đúng thôi, trước giờ tôi có cưa cẩm đứa nào bao giờ đâu! Haizzz, nghĩ cũng thấy nhục!
Ra chơi tiết sau, đang chém gió bên lớp thằng Dũng thì c1 con em nào đó của con Tâm học lớp 10 sang tìm nó. Con bé này cũng giống hết chị, cái miệng lúc nào cũng liến thoắng, ngọt như mía lùi, cái gì cũng biết như nhà báo vậy! Lúc đó chỉ có tôi với thằng T.Anh là ở khác lớp đang ngồi bên đó chơi, thất con bé là thằng T.Anh nảy ra ý định dò hỏi
- Ê Bông (tên ở nhà của nó) lại đây anh hỏi cái này. – thằng T.Anh vời vời con bé lại gần chỗ bọn tôi
- Có gì cho em à anh T.Anh đẹp zai! – Ôi đến chết với cái giọng của nó
- Em có biết cái Phương bên 10A4 là đứa nào không?
- Biết chứ! Ngay cạnh lớp em mà! Nhưng Phương nào?
- Ax ax, sao em bảo biết? – Bọn tôi tí té
- Không phải, tại lớp đấy có tới 3, 4 Phương cơ! – con bé phân trần
- Chúng mày lại tia được em nào à? – Mấy đứa con gái nhiều chuyện
- Không phải, lần này là bạn Hoàng tia được nhá! Nghe quảng cáo ác lắm! – thằng T.Anh nó bép xép cường điệu quá
- Gì thế Hoàng? Cậu từ bỏ con đường chánh đạo rồi à? – Con Tâm xúm lại ra vẻ tiếc nuối
- Xùy xùy, im xem nào! – Tôi gạt nó ra
- Thế có Phương nào xinh ko? – Tôi hỏi con bé em con Tâm
- 1 bạn rất xinh còn 1 bạn hơi xinh! – Nó nói mà mặt vẫn tỉnh bơ
- Cái đứa mà tóc ngang lưng chải thế này (tôi miêu tả lại bằng hành động), lông mày rất dài ấy!
- À, đấy là bạn Phương rất xinh! Anh cũng có mắt phết nhỉ? – con bé vẫn tỉnh bơ
- Có phải là có 1 cái móng tay sơn 1 vạch đen rất dễ nhận ra? – Tôi hỏi thêm cho chắc
- Đúng đúng! 9 xác là bạn Phương rất xinh! Xong chưa? Kẹo em đâu? – Nó đưa mắt láo liên nhìn tôi và mấy thằng
Tôi quay sang nhìn 2 thằng bạn tôi thì bọn nó làm cái mặt như đang tích phân vậy, mấy đứa con gái thì ngơ ngơ không hiểu chuyện gì, con bé em thì nó cứ xòe tay ta trước mặt tôi, giả nai giống hệt con chị! Tôi đành phải rút cái kẹo mút mới chấn lột được của con Ngọc, chưa kịp ăn ra đưa cho nó, nó cười tít cả mắt nhìn cũng dễ thương gớm!
- Mà báo trước với anh là bạn đấy nhiều người theo lắm đấy, có cả mấy ông lớp 11, 12
- Sao em biết? Có đối tượng nào “khả nghi” không? – thằng T.Anh tìm hiểu
- Thì mấy ông ấy nhờ em đưa thư suốt mà! Toàn mấy tên linh tinh, sao so với mấy ông anh nhà em đươc! Thư vào cả trăm mà chẳng có cái nào quay trở lại! – nó đổi giọng cứ như diễn viên
- Sao cái gì em cũng biết hết vậy? – Tôi hơi nghi ngờ!
- Ơ cái cậu này! Em tớ mà lị! – Con Tâm bênh r