hát hiện ra mảnh giấy đó vẫn đang nằm trong tay mình. Mảnh giấy đơn giản của khách sạn, vuông vắn, trắng ngần, đã bị cô nắm có phần nhăn nhúm, nhưng những chữ đó vẫn rõ nét.
Tưởng tượng ra cảnh anh ngồi bên cạnh mình, từng nét viết ra những chữ này, thực sự không kìm chế nổi niềm hạnh phúc trong lòng, Tiền Ða Đa bật cười thành tiếng.
Chương 9: Tự mình lựa chọn là trên hết
Trước đây, mỗi bước đi trong cuộc đời, học hành, sự nghiệp, đàn ông, tinh cả’m, cô đều tôn trọng ý nguyện của mình, lựa chọn không hề hối hận, đương nhiên thỉnh thoảng cũng sẽ cảm thấy có những trắc trở, nhưng vì là sự lựa chọn của mình, chính vìi thể không liên quan gi đến người khác.
Sự lựa chọn của mình, cho dù là rừng gươm biển lửa cũng không hối hận.
**************************
Lúc đầu tưởng rằng sự biến động trong tầng lớp lãnh đạo của UVL tại khu vực châu Á sẽ là cuộc chiến lâu dài như bảo vệ Moscow, không kéo dài nửa năm, một năm tiêu hao hết đạn được lương thực quyết không dừng lại. Không ngờ kết quả lại là cuộc chiến diễn ra chớp nhoáng, phe của Carlos đã chiếm được giang sơn bằng thể giáng sấm không kịp che tại, phe bảo thủ chưa kịp ứng chiến đã thua thê thảm.
Hai tuần sau khi từ Hồng Kông trở về, trong công ty dường như trình chiếu một bộ phim hấp dẫn của điện ảnh Hollywood, hàng ngày đều khiến người ta xem không kịp chớp mắt, run rẩy hãi hùng.
Đại nhân tống giám đốc trong truyền thuyết đại giá làm trụ sở chính ở khu vực châu Á, đích thân tuyên bố Carlos trước đây thuộc khu vực châu Âu sẽ trở thành tổng giám đốc điều hành khu vực châu Á, tổng giảm dốc điều hành cũ sẽ nghỉ hưu trước thời hạn. Tiệc chia tay và tiệc nhậm chức tổ chức liền nhau, vô cùng long trọng.
Bề ngoài thì rầm rộ, hào nhóang, thực ra là cây đổ thì khi tan đàn, ê kip cũ thi nhau tìm đường thoát thân. Người có năng lực thì đã nghĩ ra đường thoát thân từ lâu, kế từ khi Hứa Phi lên nhậm chức đã bắt đầu khoanh tay đứng quan sát cục diện, lúc này vừa thấy tình hình không ổn, lập tức chuồn ngay, người không có năng lực một chốc một lát không tìm được đường thoát, đành phải cả ngày sống trong sự thấp thỏm, bất an, người nào tự lo cho người ấy, ngày ngày đều nơm nớp lo ngại.
Sự lo lắng của họ không phải là không có lý do, sự thay đổi triều đại của toàn thế giới đều được tiến hành bằng cách giẫm lên xác chết của ê kíp cũ, đây không phải là cõi đào nguyên, đương nhiên là không thể thoát khói điều đó.
Việc đầu tiên của Carlos Sau khi lên nhậm chức là thay hết người của phe bảo thủ, và Kerry Hứa – vị giám đốc điều hành truyền kỳ hạ cánh bất ngờ xuống khối thị trường đó đương nhiên lại quay về bên cạnh ông ta, đảm nhận chức trợ lý đặc biệt.
Tay phó của tổng giám đốc điều hành cũ đã bị đánh bại, đến giờ là hữu danh vô thực, người nào có con mắt đều biết vị trí của Hứa Phi bây giờ rất quan trọng.
Khu vực châu Á xảy ra biến động lớn, các phòng ban đều có người ra đi, người ở lại, đương nhiên cũng có người lên chức, người bị giáng chức, có người vui cũng có kẻ buồn.
Còn về Tiền Đa Đa, cảm giác của cô rất phức tạp, rất khó có thể dùng ngôn từ để miêu tả. Tuần thứ hai sau khi về nước, công ty săn đầu người từ lâu vẫn giữ liên lạc với cô lại gọi điện cho cô, sau đó lại có trưởng phòng nhân sự của công ty M&C liên
lạc riêng với cô, họ đưa ra vị trí rất hấp dẫn để mời cô, làm giám đốc điều hành của M&C ở khu Vực Trung Quốc, thời hạn hợp đồng ba năm, địa điểm làm việc ở Hồng Kông.
M&C là một chú ngựa ô trên thị trường quốc tế hai năm gần đây, rất giỏi trong vấn đề vận hành vốn. Vị trí của cô ở UVL chỉ là trưởng phòng cao cấp của khối thị trường khu vực Trung Quốc mà thôi, lần này M&C lại đưa ra đãi ngộ tốt như vậy cho cô, Tiền Ða Ða thực sự bất ngờ.
Chưa kịp cân nhắc, gần như cùng thời điểm đó, một công văn thăng chức đã được đặt trước mặt cô.
Vòng vo mấy tháng, cuối cũng cô đã giành được vị trí từ lâu vốn tưởng thuộc về mình, trở thành giám đốc điều hành mới của khối thị trường.
Một bên là đơn xin từ chức nằm lặng lẽ trong ngăn bàn, một bên là cành nguyệt quế chưa từng có trong lịch sử mà công ty M&C tung ra, cô lặng lẽ ngồi cả đêm trước hai văn bản này, mãi cho đến khi trời hửng sáng.
Bên tại vẫn vọng lên tiếng của anh, “Đa Đa, em để lại anh đơn thương độc mã chiến đấu một mình ư?”.
Nhắm mắt lại rồi thở dài, cuối cùng cô đưa tay ra, khẽ gấp hợp đồng của M&C lại.
Sáng hôm tuyên bố mình thăng chức, Tiền Đa Ða ngồi trước cốc sữa trên bàn ăn trầm tư, mẹ cô đã quen với cảnh con gái có tâm trạng thất thường trong giờ ăn sáng, vừa đưa đũa ra gấp thức ăn, vừa khuyên cô: “Lại sao vậy? Đa Đa, không phải mẹ đã nói với con từ lâu rồi đó sao? Không lên chức được thì thôi, cứ giải quyết việc của mình trước rồi tính sau. Hiện giờ việc quan trọng nhất của con không phải là thăng chức, mà là mau lập gia đình cho mẹ”.
Lập gia đình? Hiện giờ cô đâu có thời gian để nghĩ đến chuyện đó!
Lại than thầm, nghĩ sớm muộn gì họ cũng sẽ biết, Tiền Ða Đa thôi không nhìn cốc sữa nữa, đứng dậy tuyên bố tin vui trước: “Bố mẹ ạ, con được thăng chức rồi”.
Vài tháng trước mới thấy Đa Đa tuyên bố thăng chức thất bại, mấy chữ đó dường như vẫn đang văng vẳng bên tai, bây giờ con gái lại nói ra hai chữ “thăng chức” bằng giọng điệu hệt như thể. Bất ngờ như vậy, bố mẹ
Tiền Ða Ða lại một lần nữa đưa mắt nhìn nhau.
Sau khi bình tâm trở lại, mẹ Tiền Đa Đa trách trước: “Lại thăng chức hà? Có phải càng ngày càng bận không? Thế thì con và cậu Diệp làm gì có thời gian hẹn hò nữa ? “.
Nghe đến cái tên này Ða Ða lại thấy đau đầu, hít một hơi thật sâu mới thành thật khai báo, lần này cô nói với vẻ hơi chật vật, nhưng thốt từng chữ một biểu thị sự quyết tâm, “Mẹ ạ, con không có tình cảm gì với Diệp Minh Thân, chính vì thể con không có ý định giữ quan hệ với anh ấy nữa đâu”.
Phía đối diện có tiếng hít thở rất sâu, biết đây là dấu hiệu nổi trận lôi đình của mẹ, sau khi tung ra quả lựu đạn này, Tiền Ða Đa không còn đủ can đảm nhìn nét mặt của mẹ nữa, mà lao thẳng đi làm, trước khi ra cửa chạy rất nhanh, tiếng “con đi đây” cũng từ xa xa vọng lại.
Cô để thẳng xe vào vị trí để xe chuyên dụng của giám đốc điều hành dưới nhà xe ngầm. Lúc vào thang máy là giờ cao điểm, xung quanh chật cứng người, trước sau, bên phải, bên trái đều là những nụ cười, còn phía sau những nụ cười đó… Tiền Ða Đa mãi giữ nụ cười trên môi của mình, chính vì thể không có thời gian quan tâm. Cứ cười như vậy, cuối cùng khi vào phòng làm việc, cô cảm thấy các cơ trên mặt đều cứng đờ.
Cô chưa kịp ngồi xuống thì nghe thấy tiếng gõ cửa, là Tiếu Lãm. Một tay cô ấy ôm một chồng giấy tờ, bước vào trước tiên ưỡn thẳng người, cười chào cô: “Em chào sếp”.
“Xin chào”. Tiền Ða Đa cười đáp lại.
TiếuLãm bước đến không đặt giấy tờ xuống ngay mà thò bàn tay giấu ở sau lưng ra trước, xòe ra, để lộ ra một cái hộp nhỏ, cười tủm tỉm tiếp tục nói: ” Chúc mừng sếp “.
“Sao lại tặng quà cho chị? Đáng lẽ chị phải mời mọi người đi ăn mới đúng! Tối vẫn chỗ cũ nhé?”.
“Cái này em mua từ lâu rồi, không ngờ lần trước đột nhiên lại…”. Nói đến đây Tiểu Lãm thè thè lưỡi, “Vò
Tưởng tượng ra cảnh anh ngồi bên cạnh mình, từng nét viết ra những chữ này, thực sự không kìm chế nổi niềm hạnh phúc trong lòng, Tiền Ða Đa bật cười thành tiếng.
Chương 9: Tự mình lựa chọn là trên hết
Trước đây, mỗi bước đi trong cuộc đời, học hành, sự nghiệp, đàn ông, tinh cả’m, cô đều tôn trọng ý nguyện của mình, lựa chọn không hề hối hận, đương nhiên thỉnh thoảng cũng sẽ cảm thấy có những trắc trở, nhưng vì là sự lựa chọn của mình, chính vìi thể không liên quan gi đến người khác.
Sự lựa chọn của mình, cho dù là rừng gươm biển lửa cũng không hối hận.
**************************
Lúc đầu tưởng rằng sự biến động trong tầng lớp lãnh đạo của UVL tại khu vực châu Á sẽ là cuộc chiến lâu dài như bảo vệ Moscow, không kéo dài nửa năm, một năm tiêu hao hết đạn được lương thực quyết không dừng lại. Không ngờ kết quả lại là cuộc chiến diễn ra chớp nhoáng, phe của Carlos đã chiếm được giang sơn bằng thể giáng sấm không kịp che tại, phe bảo thủ chưa kịp ứng chiến đã thua thê thảm.
Hai tuần sau khi từ Hồng Kông trở về, trong công ty dường như trình chiếu một bộ phim hấp dẫn của điện ảnh Hollywood, hàng ngày đều khiến người ta xem không kịp chớp mắt, run rẩy hãi hùng.
Đại nhân tống giám đốc trong truyền thuyết đại giá làm trụ sở chính ở khu vực châu Á, đích thân tuyên bố Carlos trước đây thuộc khu vực châu Âu sẽ trở thành tổng giám đốc điều hành khu vực châu Á, tổng giảm dốc điều hành cũ sẽ nghỉ hưu trước thời hạn. Tiệc chia tay và tiệc nhậm chức tổ chức liền nhau, vô cùng long trọng.
Bề ngoài thì rầm rộ, hào nhóang, thực ra là cây đổ thì khi tan đàn, ê kip cũ thi nhau tìm đường thoát thân. Người có năng lực thì đã nghĩ ra đường thoát thân từ lâu, kế từ khi Hứa Phi lên nhậm chức đã bắt đầu khoanh tay đứng quan sát cục diện, lúc này vừa thấy tình hình không ổn, lập tức chuồn ngay, người không có năng lực một chốc một lát không tìm được đường thoát, đành phải cả ngày sống trong sự thấp thỏm, bất an, người nào tự lo cho người ấy, ngày ngày đều nơm nớp lo ngại.
Sự lo lắng của họ không phải là không có lý do, sự thay đổi triều đại của toàn thế giới đều được tiến hành bằng cách giẫm lên xác chết của ê kíp cũ, đây không phải là cõi đào nguyên, đương nhiên là không thể thoát khói điều đó.
Việc đầu tiên của Carlos Sau khi lên nhậm chức là thay hết người của phe bảo thủ, và Kerry Hứa – vị giám đốc điều hành truyền kỳ hạ cánh bất ngờ xuống khối thị trường đó đương nhiên lại quay về bên cạnh ông ta, đảm nhận chức trợ lý đặc biệt.
Tay phó của tổng giám đốc điều hành cũ đã bị đánh bại, đến giờ là hữu danh vô thực, người nào có con mắt đều biết vị trí của Hứa Phi bây giờ rất quan trọng.
Khu vực châu Á xảy ra biến động lớn, các phòng ban đều có người ra đi, người ở lại, đương nhiên cũng có người lên chức, người bị giáng chức, có người vui cũng có kẻ buồn.
Còn về Tiền Đa Đa, cảm giác của cô rất phức tạp, rất khó có thể dùng ngôn từ để miêu tả. Tuần thứ hai sau khi về nước, công ty săn đầu người từ lâu vẫn giữ liên lạc với cô lại gọi điện cho cô, sau đó lại có trưởng phòng nhân sự của công ty M&C liên
lạc riêng với cô, họ đưa ra vị trí rất hấp dẫn để mời cô, làm giám đốc điều hành của M&C ở khu Vực Trung Quốc, thời hạn hợp đồng ba năm, địa điểm làm việc ở Hồng Kông.
M&C là một chú ngựa ô trên thị trường quốc tế hai năm gần đây, rất giỏi trong vấn đề vận hành vốn. Vị trí của cô ở UVL chỉ là trưởng phòng cao cấp của khối thị trường khu vực Trung Quốc mà thôi, lần này M&C lại đưa ra đãi ngộ tốt như vậy cho cô, Tiền Ða Ða thực sự bất ngờ.
Chưa kịp cân nhắc, gần như cùng thời điểm đó, một công văn thăng chức đã được đặt trước mặt cô.
Vòng vo mấy tháng, cuối cũng cô đã giành được vị trí từ lâu vốn tưởng thuộc về mình, trở thành giám đốc điều hành mới của khối thị trường.
Một bên là đơn xin từ chức nằm lặng lẽ trong ngăn bàn, một bên là cành nguyệt quế chưa từng có trong lịch sử mà công ty M&C tung ra, cô lặng lẽ ngồi cả đêm trước hai văn bản này, mãi cho đến khi trời hửng sáng.
Bên tại vẫn vọng lên tiếng của anh, “Đa Đa, em để lại anh đơn thương độc mã chiến đấu một mình ư?”.
Nhắm mắt lại rồi thở dài, cuối cùng cô đưa tay ra, khẽ gấp hợp đồng của M&C lại.
Sáng hôm tuyên bố mình thăng chức, Tiền Đa Ða ngồi trước cốc sữa trên bàn ăn trầm tư, mẹ cô đã quen với cảnh con gái có tâm trạng thất thường trong giờ ăn sáng, vừa đưa đũa ra gấp thức ăn, vừa khuyên cô: “Lại sao vậy? Đa Đa, không phải mẹ đã nói với con từ lâu rồi đó sao? Không lên chức được thì thôi, cứ giải quyết việc của mình trước rồi tính sau. Hiện giờ việc quan trọng nhất của con không phải là thăng chức, mà là mau lập gia đình cho mẹ”.
Lập gia đình? Hiện giờ cô đâu có thời gian để nghĩ đến chuyện đó!
Lại than thầm, nghĩ sớm muộn gì họ cũng sẽ biết, Tiền Ða Đa thôi không nhìn cốc sữa nữa, đứng dậy tuyên bố tin vui trước: “Bố mẹ ạ, con được thăng chức rồi”.
Vài tháng trước mới thấy Đa Đa tuyên bố thăng chức thất bại, mấy chữ đó dường như vẫn đang văng vẳng bên tai, bây giờ con gái lại nói ra hai chữ “thăng chức” bằng giọng điệu hệt như thể. Bất ngờ như vậy, bố mẹ
Tiền Ða Ða lại một lần nữa đưa mắt nhìn nhau.
Sau khi bình tâm trở lại, mẹ Tiền Đa Đa trách trước: “Lại thăng chức hà? Có phải càng ngày càng bận không? Thế thì con và cậu Diệp làm gì có thời gian hẹn hò nữa ? “.
Nghe đến cái tên này Ða Ða lại thấy đau đầu, hít một hơi thật sâu mới thành thật khai báo, lần này cô nói với vẻ hơi chật vật, nhưng thốt từng chữ một biểu thị sự quyết tâm, “Mẹ ạ, con không có tình cảm gì với Diệp Minh Thân, chính vì thể con không có ý định giữ quan hệ với anh ấy nữa đâu”.
Phía đối diện có tiếng hít thở rất sâu, biết đây là dấu hiệu nổi trận lôi đình của mẹ, sau khi tung ra quả lựu đạn này, Tiền Ða Đa không còn đủ can đảm nhìn nét mặt của mẹ nữa, mà lao thẳng đi làm, trước khi ra cửa chạy rất nhanh, tiếng “con đi đây” cũng từ xa xa vọng lại.
Cô để thẳng xe vào vị trí để xe chuyên dụng của giám đốc điều hành dưới nhà xe ngầm. Lúc vào thang máy là giờ cao điểm, xung quanh chật cứng người, trước sau, bên phải, bên trái đều là những nụ cười, còn phía sau những nụ cười đó… Tiền Ða Đa mãi giữ nụ cười trên môi của mình, chính vì thể không có thời gian quan tâm. Cứ cười như vậy, cuối cùng khi vào phòng làm việc, cô cảm thấy các cơ trên mặt đều cứng đờ.
Cô chưa kịp ngồi xuống thì nghe thấy tiếng gõ cửa, là Tiếu Lãm. Một tay cô ấy ôm một chồng giấy tờ, bước vào trước tiên ưỡn thẳng người, cười chào cô: “Em chào sếp”.
“Xin chào”. Tiền Ða Đa cười đáp lại.
TiếuLãm bước đến không đặt giấy tờ xuống ngay mà thò bàn tay giấu ở sau lưng ra trước, xòe ra, để lộ ra một cái hộp nhỏ, cười tủm tỉm tiếp tục nói: ” Chúc mừng sếp “.
“Sao lại tặng quà cho chị? Đáng lẽ chị phải mời mọi người đi ăn mới đúng! Tối vẫn chỗ cũ nhé?”.
“Cái này em mua từ lâu rồi, không ngờ lần trước đột nhiên lại…”. Nói đến đây Tiểu Lãm thè thè lưỡi, “Vò