Truyện Lời cầu hôn thứ 100 - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Truyện Lời cầu hôn thứ 100 (xem 2453)

Truyện Lời cầu hôn thứ 100

do giám đốc Ngô mướn hay kô?” Ariel chìa tay ra bắt tay Kyo và Joe “Tôi đang là nhân viên thực tập ở đây, mai này nhất định sẽ có nhiều cơ hội gặp mặt, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.”

Joseph qua wa nhìn Bi “Anh họ àh, em mới nhận đuợc thông báo về 2cô thư ký này thôi, anh đừng có nhìn em bằng ánh mắt đó có được kô?”

“Có chuyện gì mà 2 anh cứ như là gặp kẻ thù kô bằng, em thấy 2 cô gái này rất dễ thương mà. Đàn ông gì mà thù dai quá đi.” Ariel tỏ ý bênh vực.

“Em là em gái của anh hay là của 2 ngừi họ vậy?” Matt hỏi.

Để kết thúc trận chiến này Joseph đành lên tiếng “Thôi được rồi, chúng ta đi làm việc thôi, hôm nay có buổi họp lúc 12 giờ trưa, chúng ta phải đi chuẩn bị, Ariel em thích họ như vậy hay là hướng dẫn họ phải làm cái gì đi nha. Anh họ àh, trong phòng làm việc của em còn 1 cái áo sơ mi màu xanh đó, anh lấy mặc tạm đi.”

3 ngừi bỏ đi để lại Ariel, thấy vậy Ariel nói “2 chị đi theo tôi, chị Kyo thì hãy đi chuẩn bị nước, còn Joe thì làm ơn copy dùm cho tôi 10 bản văn kiện này nha. Nếu kô biết thì có thể hỏi tôi.”

Về phần Bi, sau khi thay áo xong, anh đang nghĩ cách để trả thù Kyo, và cuối cùng anh cũng đã nghĩ ra, anh cầm lấy 1 chồng hồ sơ trên bàn và bước ra ngoài.

Thấy Kyo đang rảnh rỗi ngồi ở phòng ăn, anh liền bước vào

“E hèm..cô đang rảnh có phải kô?”

Nghe giọng nói quen thuộc, Kyo ngước lên nhìn ” Chuyện gì, kô thấy tôi đang bận sao?”

“Cô có làm gì đâu mà bận chứ?”

“Ai nói với anh là kô có, kô thấy tôi đang bận suy nghĩ àh?” Kyo trả lời.

“Cô có gì mà phải suy nghĩ chứ, chỉ là 1 thư ký nho nhỏ thôi mà cũng phải suy nghĩ àh.” Bi cười mỉa mai.

“Tôi đang suy nghĩ trưa nay phải ăn món gì, kô được sao?”

“Àh, đuợc chứ, nhưng trước khi cô suy nghĩ hãy làm ơn đọc hết mớ hồ sơ này đi.” Bi để chồng hồ sơ xuống bàn. Nhìn thấy đống hồ sơ cao ngất, Kyo hoảng hốt hỏi

“Đây là cái gì vậy?”

“Àh, kô có gì chỉ là kỷ lục làm việc của công ty trong vòng 40 năm nay thôi. Cô hãy làm ơn đọc hết nó nhé, sáng mai tới trả bài cho tôi. Cũng kô có nhiều đâu chỉ có hơn 100 văn kiện mà thôi.” Bi mỉm cười thích thú.

“Kô cần chứ! Tôi chỉ là 1 thư ký thôi mà có cần phải đọc hết cái đống này hay kô?”

“Cô nói vậy là sai rồi, thư ký cũng cần phải có kiến thức chứ kô phải ai muốn làm thư ký cũng được đâu, cô nên cảm thấy vinh hạnh vì được làm ở đây đi chứ. Vậy đi nha, kô bàn cãi nhiều nữa, sáng mai vào trả bài cho tôi đó.” Nói xong Bi bước ra khỏi phòng ăn, anh cố nhịn cuời khi tưởng tượng tới gương mặt bơ phờ của Kyo sáng mai.

“Chị họ àh, có đồ đưa cho chị nà.” Joe vừa bước vào phòng vừa nói với Kyo. Đang đọc hồ sơ, Kyo liền ngẩng đầu lên hỏi

“Đồ của em đưa nhất định kô phải là đồ tốt rồi?”

Joe nhăn nhó “Đừng có nghĩ xấu cho em như vậy chứ.” Nói rồi Joe từ trong túi móc ra 1 lọ thuốc.

Kyo ngạc nhiên hỏi “Chị đâu có bị bịnh đưa thuốc cho chị làm gì?”

“Chị kô bị bịnh vẫn có thể uống được mà.Đây chỉ là thuốc ngủ thôi.”

“Em bị bịnh àh, chị ăn được ngủ được tại sao phải uống thuốc ngủ chứ?”

Joe nhanh nhẹn nói “Chính vì chị ăn được ngủ được nên mới cần phải uống thuốc ngủ đó. Chị có biết kô ngủ chung giường với chị đúng là 1cực hình đó. Tối qua em đã mất ngủ cả đêm rồi, chị coi như nghĩ tình chị em với nhau mà hãy uống chai thuốc ngủ này dùm em đi, có như vậy em mới có thể sống sót wa hết đêm nay.” Joe làm gương mặt tội nghiệp nhìn Kyo.

“Em đó nha, kô bít thương chị gì hết, hôm nay chị đã bị cái tên đáng ghét trong sở ăn hiếp rồi. Bi giờ còn gặp em nữa, chắc chị phải bay về HQ sớm quá.” Kyo lắc đầu ngao ngán.

Trong khi đó thì Joe hết sức mừng rỡ “Chị nói thật hả, chị thấy đó ở đây cũng kô có gì vui em thấy tốt hơn hết chị hãy sớm way về HQ đi.”

Nhưng Kyo cương quyết nói “Có thử thách thì mới tốt, cho nên chị quyết định sẽ ở lại đây để chấp nhận những thử thách này.” Kyo nhìn đồng hồ trên bàn nói “Em còn kô đi ngủ đi, sáng mai sẽ bị dậy trễ nữa bây giờ. Tối nay chị kô ngủ được rồi, chị phải đọc hết cái đống hồ sơ này mới có thể ngon giấc áh.”

Joe lầm bầm 1 mình “Vậy là những ngày tươi đẹp của tôi sẽ trở thành những ngày tăm tối rồi.”
Mới sáng sớm Bi đã có mặt ở văn phòng, kô phải là anh siêng năng gì mà là anh đang đợi coi Kyo sẽ ra sao khi phải đọc hết cả chồng hồ sơ đó sáng đêm. Chỉ cần nghĩ tới đó đã khiến anh thích thú rồi. Anh bước ra khỏi phòng đúng lúc đó nhìn thấy Kyo vừa bước vào công ty anh liền gọi lớn;

“Kyo, vào phòng của tôi một lát.”

Kyo hầm hầm bước theo Bi, cô lẩm bẩm “Cái tên đáng ghét, muốn hành hạ tôi hả, còn lâu đó, hứ.”

Bi rất hả hê ngồi xuống ghế, Kyo định ngồi xuống chiếc ghế đối diện Bi thì anh lên tiếng:

“Cô làm gì?”

“Kô thấy sao? Tôi muốn ngồi đó.”

“Ghế đó kô phải dành cho cô, hãy đứng trả bài cho tôi đi.”

Kô cần phải nói, Kyo lúc đó rất tức giận “Anh…. được rồi đứng thì đứng chứ.”

“Bây giờ chúng ta bắt đầu. Công ty Nhật An này được thành lập từ năm nào?”

Kyo ra dáng nghĩ ngợi, Bi thấy vậy thì rất vui vì đã làm cho Kyo phải vận dụng đầu óc “Nếu như cô nghỉ kô ra thì tôi nhất định sẽ….”

Chưa kịp hoàn thành ý nghĩ trong đầu đã nghe giọng Kyo nói “1967”

Bi ngạc nhiên “Sao cô nhớ đuợc vậy?”

Kyo mỉm cười “Anh kô bít suy nghĩ àh, công ty này đã thành lập 40 năm nay, bi giờ là năm 2007, cứ láya 2007-40 thì sẽ ra thôi. Đâu cần học bài làm gì.”

Tới phiên Bi há hốc ngạc nhiên “Cô giỏi mà. Được câu kế típ công ty của chúng ta đã có lần mém phải đóng cửa, vậy đó là vào năm nào vậy?” “1990.” Kyo trả lời.

Và cứ thế những câu hỏi do Bi đặt ra đều được Kyo trả lời rất chính xác, cuối cùng Bi kô còn gì để hỏi nữa vì ngay cả anh cũng chưa thuộc lịch sử của công ty này lắm.

“Sao hả, anh nhân viên gì đó, tôi trả lời có tốt kô?” Kyo hỏi với giọng châm chọc.

Bi tức tối “Được coi như lần này cô gặp may lần sau sẽ kô may mắn như vậy đâu.”

“Àh, nếu kô có gì thì tôi ra ngoài làm việc đó nha.” Kyo quay lưng đi thì nghe Bi lớn tiếng hỏi

“Nè, cô chỉ là thư ký thôi mà có cần phải ăn mặc sang trọng vậy kô?”

Nhắc tới Kyo, sáng nay cô cố tình mặc 1 cái váy đen ngắn tới đầu gối đi kèm với 1 chiếc áo thun đen và áo khoác cùng màu bên ngoài nhìn rất là pro.
“Ế, vậy là anh sai rồi, kô biết hôm wa có ngừi nào nói “thư ký cũng cần phải có kiến thức chứ kô phải ai muốn làm thư ký cũng được đâu” (câu nói của Bi chứ ai), tối wa tôi phải mất cả đêm để suy nghĩ về câu nói này thấy đúng lắm chứ. Cám ơn anh đã có lòng tốt nhắc nhở tôi.” Vừa nói xong thì Kyo quay lưng bỏ ra ngoài với 1 nụ cười đắc thắng bỏ mặc Bi ngồi đó tha hồ mà tức giận.
Trong văn phòng làm việc của Matt, anh cùng ngừi bạn thân tên Roger vừa uống cà phê vừa nói chuyện

“Hôm qua anh vừa mới chia tay với cô gái làm việc trong quán bar tên Lily phải kô?” Roger hỏi Matt

“Những cô gái đó đâu có hợp với tôi đâu, anh kô phải là mới ngày đầu quen tôi, có cô nào giữ được trái tim của tôi lâu đâu chứ.” Matt nói với giọng bình thản.

“Anh đúng là công tử nhà giàu mà, tội nghiệp cho ngừi ta bị đau lòng thôi. Chứ anh thì từ đó tới giờ có biết đau khổ vì tình yêu ba

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Từ Một Thằng Gay Em Đã Lột Xác Bá Đạo Như Thế Nào

Mê Muội Vì Em

Truyện Nụ Cười Của Nắng – Con Gái Thần Mặt Trời Full

Em sẽ xóa tên anh

86 cuộc gọi nhỡ trong đêm vợ trở dạ một mình ở nhà và tin nhắn cuối cùng: Anh ơi… cứu mẹ con em…