Truyện Em Nợ Anh - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Disneyland 1972 Love the old s

Truyện Em Nợ Anh (xem 2459)

Truyện Em Nợ Anh

hút lo sợ. Thiên nhìn An, cậu dịu dàng với cô bạn:
-Đừng lo, chúng ta sẽ mau thoát thôi, nếu các bạn không đến cứu kịp thì tôi cũng không để cậu bị gì đâu. Yên tâm đi!
An cười, một nụ cười hiếm hoi của cô gái gần như bị trầm cảm. Thiên không nói gì, trong lòng cậu giờ đây như lửa đốt vì lúc bị bắt cóc, cậu lờ mờ nghe tiếng Di không biết Di có bị gì không?
Cả ba con người đang theo những hướng suy nghĩ khác nhau, cùng chung tại một căn phòng.
Tên cầm đầu đang theo đuổi lí tưởng của mình

An thì đang suy nghĩ lời tỏ tình của mình đối với Thiên, cơ hội của nó cho cô không biết cô có nhận được không?

Thiên thì đang lo lắng cho người mình yêu thương nhất.
—–cùng lúc đó tại một nơi khác—–
-Chị Di và mấy anh chị đi đâu thế – Cả bọn đang chạy tìm chỗ của bọn bắt cóc thì gặp Cao Văn cậu nhóc đang vô tư lự dắt chó đi dạo, trên tay còn cầm một cốc nước không biết là gì nhưng tỏa khói nghi ngút.
Duy dừng lại, chạy đến chỗ của cậu nhóc.

-Anh xin cậu, quay trở về nhà Di, giúp đỡ hai cô bạn Oanh, N.Anh, bọn anh phải đi cứu người rồi, bye cậu nhé!
Nói rồi Duy chạy theo những con người phía trước, bỏ lại cậu nhóc ngơ ngác không hiểu gì, theo quán tính cậu cũng đi đến nhà Di.
Về phần nó, nó đang rất sốt ruột, không biết cậu và An sao rồi. Nếu cậu có chuyện gì nó chết mất, vì nó đã nợ cậu quá nhiều,
————15 phút sau————
Căn phòng giam giữ những con tin và chỗ ở của tên đầu sỏ đang yên ắn thì……
“Ầm……”
Cánh cửa căn phòng mở toang, các tên vệ sĩ thì nằm chất ngất. Để lại phía sau một dáng người nhỏ bé. Xung quanh cái “dáng người nhỏ bé” đó chính là những thân hình cao ráo.
Một giọng nói dịu nhẹ nhưng lạnh băng vang lên:
-Thả các cậu ấy ra!!!! Ta ra lệnh cho ông Lâm Phong!!!
Tên cầm đầu hình như có một luồng điện chạy qua trí não của hắn. Hắn đứng phắt dậy, quay người sang cái dáng người nhỏ bé mờ ảo.
-Ngươi là ai? – Giọng hắn đầy vẻ thách thức.
Lập tức “dáng người nhỏ bé” cùng “dáng người cao ráo” xunh quanh tiến vào. Cậu không ngạc nhiên, An cũng vậy.
-Ta mà ngươi cũng không nhận ra à, Lâm Phong???? – Cô bé xinh đẹp, mặc váy tím, nơ trắng cài tóc. Đôi môi đỏ, làn da trắng và mái tóc đen xõa bồng bềnh. Vô cùng đáng yêu nhưng ngẫu khí cựa kì sắc bén và đôi mắt lạnh lùng không chút do dự, lo sợ khi nhìn thẳng vào tên cầm đầu.
-Người..người – Tên cầm đầu lắp bắp, hắn kinh hoàng nhìn nó, cô gái đứng thứ hai, nắm mọi quyền hành gia tộc lẫn công ty chỉ sau mỗi trưởng tộc. – đại tiểu thư………
Bọn thuộc hạ nhìn nhau, ngậm ngùi, không nói nên lời đó là người bọn chúng sẽ phải đối phó hay là quỳ xuống xin hàng.
Nó hừ nhẹ, nó chưa gặp mặt Lâm Phong lần nào, nó nghĩ kẻ cả gan bắt cóc bạn nó, uy hiếp ngôi vị của nó cũng phải là người can đảm lắm chứ, ai ngờ chỉ là kẻ nhút nhát, chưa đánh nhau, chưa xử phạt chỉ mới nhìn cô cũng run như cầy sấy.
-Khánh, Duy hai cậu mở trói cho bọn họ được chứ? – Nó nhìn Khánh, Duy không phải là hỏi mà là ra lệnh, vừa chỉ tay về phía hai con người đang bình tĩnh ngồi dưới đất.
Cả hai im lặng, gật đầu. Đang định chạy đến giải thoát cho bạn của họ thì…….
-Dừng lại. – Lâm Phong hét.
Nó quay lại nhìn hắn, đôi mắt lạnh băng. Hắn nhìn nó, không run sợ, giương đôi mắt đầy kiêu hãnh của mình nhìn nó, lên tiếng:
-Ngươi nghĩ đây là đâu mà muốn cứu ngừơi thì cứu?
Nó cười nhạt.
-Ngươi không nhút nhát như ta nghĩ, dám gọi ta là “ngươi” ta nghĩ ngươi cũng không vừa? Lâm Phong thuộc chi thứ 3 dòng thứ 2. Ngươi muốn bị gạch tên ra khỏi gia phả à?
-Ta đã làm đến nước này còn biết gì là sợ. Ta cũng không chắc là ta bị gạch hay ngươi bị gạch. Ha ha ha – Hắn cười lớn một nụ cười quá ư là ba chấm (không có tính từ để miêu tả hắn lúc này =.=)
-Ngươi muốn gì? – Nó nhìn hắn.
-Ta muốn ngươi hãy trao lại quyền thừa kế cho ta. – Lộ rõ rồi, một con người tham lam.
-Thế sao? Nếu thế thì đến đây lấy đi – Nó cười nửa miệng, thủ thế.
Lâm Phong lắc đầu, hắn nhìn nó, nói:
-Ta không đánh con gái nhưng ta sẽ đánh thằng nhóc này. Nó rất quan trọng với ngươi đúng không? Đánh nó sẽ như đánh ngươi rồi còn gì. – Hắn nhìn Thiên, cười gian. Rồi hắn ra hiệu cho thuộc hạ – Đánh nó.
Nó nhìn Thiên, lập tức phi thân đến giải cứu. Nhưng bất chợt, nó khựng lại. Hắn – Lâm Phong đang nâng cầm của An lên, nhìn nó và bọn con trai Duy, Khánh, Tuấn và Ely.
-Tiến lên đi, nếu không tên Thiên sẽ chết. Hay là ngươi chọn lựa nhé, cứu bạn hay cứu tình yêu?
-Cứu cả hai – Hai giọng nói lên tiếng đồng thanh.
Một là nó, hai là…….Tường. Lâm Phong ngạc nhiên nhìn tên con trai vừa xuất hiện. Cả bọn nhìn Tường như muốn hỏi: “Cậu đến làm gì? Lo làm nhiệm vụ đi!!!”
Tường hiểu ý lên tiếng….
-Đừng lo, xong rồi, bệnh viện Quốc Sang là của nhà tớ mà lo gì? Lo cứu hai người này đã – Tường cười hì hì (giờ này mà còn cười được).
-Uhm – Ely lên tiếng.
-Giờ sao các cậu, cứu cả hai à khó đấy? – Tuấn im lặng nãy giờ cũng nói.
-Bay vô chiến thôi!!!! – Nó gật gù.
-Tiểu thư, cô sẽ bị thương – Ely hoảng hốt – Cô ngồi đây để Ely làm việc này cho.
Nó chau mày lại: Ta phải cứu cậu ấy.
Nãy giờ Thiên bị đánh tơi bời không ai để ý. Lâm Phong nâng cầm An lâu quá cũng……mỏi tay!!!! Hắn lên tiếng phá vỡ bầu không khí bàn bạc của những người giải cứu.
-Nè, các ngươi bàn bạc xong chưa? Ta mỏi tay quá – Cả bọn im lặng, nhìn sang người vừa nói, vài người khúc khích ai mượn nâng cầm An lâu quá chi, lúc người ta bàn bạc không buông ra.
Thiên ú ớ
-Cứu…….
Nó giật mình, tay chân không làm chủ khi thấy cậu bị đánh tơi bời, nó phi thân đến bên tên cầm đầu, đá hắn một cước, hắn ngã lăn quay. Cô quay đầu lại, hét vào bọn người giải cứu đang ngơ ngác.
-Đứng đó làm gì, chờ chết à? Xông lên!!!!!!!
Cả bọn hoàn hồn vì lần đầu thấy nó “chiến” nên ai cũng sững sờ cả Ely cũng vậy. Lập tức cả bọn tiến lên. Một trận “Xáp lá cà” với thực lực cách nhau quá xa.
Nó sau khi hét thì lập tức đến chỗ bọn đang đánh đập Thiên không thương tiếc. Nó tung cước, đánh từng tên một. Đánh không thương tiếc cứ như đang trả thù cho Thiên vậy.
Cả Ely, Khánh, Duy, Tường, Tuấn cùng không ngoại lệ, bay lên đánh sôi nổi, hăng hái nhiệt tình.
Lâm Phong hoảng sợ định chuồn thì…..một cánh tay đã ngăn lại của ai? Rất tiếc không phải của ai khi cả bọn kia đang đánh nhau say sưa. Đó là………..

-Lâm Phong, ông định đi đâu – Một cậu nhóc cùng một chú chó nhìn Hắn. Cậu nhóc cười mỉm.
Cậu nhóc đó là Cao Văn.
-Ông âm mưu ám sát chị tôi hai lần, âm mưu bắt cóc uy hiếp trưởng tộc, tội ông nặng lắm biết không? Quay vào mau, ngồi đợi chị tôi xử lí bọn thuộc hạ của ông xong rồi sẽ xử ông sau. Ông định bỏ trốn à? Bao nhiêu %? Ông muốn trốn khỏi tập đoàn Williams là 0,00001%, còn nữa khi ông biết rõ là anh Thiên có vị trí gì trong lòng chị tôi mà còn làm thế thì ông có tin là bà chị yêu quí của tôi có thể đào luôn cả quả Đất này tìm ông không. Đào từ vỏ đến lõi luôn ấy. – Cậu nhóc nói chậm rãi.
Lâm Phong run sợ, hắn im lặng quay vào trong, ngồi phịch xuống đất. Hắn nhìn thuộc hạ của mình bị đánh thảm thương dù chỉ nghe lệnh hắn. Hắn đang mường tượng ra cái thảm cảnh mình bị xử lí sẽ rao sao?
Bất chợt hắn hỏi cậu:
-Tại sao cậu không kêu tôi ra lệnh bọn thuộc hạ dừng lại?
Cậu nhóc cười mỉm, nói:
-Dù mấy năm không gặp nhưng

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện Bạn Gái Của Thiếu Gia Full

Hợp đồng… sinh… baby

Những món quà mùng 8/3 “khóc không ra nước mắt” của chồng tôi

Truyện Lời cầu hôn thứ 100

Truyện Kiếp trước em đã chôn cất cho anh Tập 1