- Sao chị lại đem theo những thứ này – Hắn đang nghi ngờ nó thì…
- Hai em làm gì ở đây vậy hả? 1 nam 1 nữ vào tolet nam làm gì? – Tiếng hét vọng vọng kia không ai khác chính là ông thầy giám thị còn được đặt biệt danh là thầy Trư (à ha, thì ra là anh em với Trư Bát Giới, hehe) – Hai em mau ra sân chạy 5 vòng liền cho tôi vì cái tội trốn học và làm chuyện mờ ám trong phòng vệ sinh.
Nó nghe mà như sấm nổ ngang tai – Ôi cái cuộc đời này, mới trốn được ông bảo vệ nay lại gặp ông Trư thật là”tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà”hix hix – Nó bắt buộc cùng cậu nhox chạy 5 vòng sân đầy gian khổ này.
20’ ôi trời ơi! Cuối cùng cũng chạy xong.
Giờ này là 8h, đang nắng chang chang, mà ông thầy lại phạt chạy mấy vòng mới chết chứ. Hên là chưa phải giờ ra chơi, không thì chắc cả trường nhìn 2 đứa nó lắc đầu rồi phán chắc 1 câu: chắc mới trốn ra đây mà!
Cố gắng hết sức lết cái”thân tàn ma dại”vào góc hội trường.Bây giờ nó mới xoay sang thằng nhox, dù mệt đó (vì thấy thằng nhox thở gắp quá mà) nhưng…thằng nhox vẫn…cười…nó thì hơi ngơ ngác 1 chút vì trông thằng bé cười nhìn cũng đẹp trai ra phết đấy nhỉ.(giờ này mới biết à).
- Nó vội lấy tay sờ trán thằng nhox như đang xem xét và nói ra những lời chăm chọc – Ủa? không lẽ chỉ mới chạy có mấy vòng sân mà lại lên cơn nhanh đến thế, không được rồi phải đi uống thuốc nhanh, không thôi chậm trễ thì có thể cắn người bừa bãi đấy.
- Cái bà chị này, không nói xiên xéo tôi thì không được sao hả? tôi chắc 1 điều là bà chị vẫn chưa có bạn trai phải không – Thằng nhox vừa nói xong thì mặt mầy nó biến sắc vì nhox đó đã nói”trúng tim đen”của nó rồi- Chị…chị đừng có nói với tôi là từ trước tới giờ chị vẫn chưa có bạn trai nhá.
- Tuy nó muốn cãi lại lắm nhưng thằng nhox đó nói đúng là sự thật, nó không biết nói gì chỉ xụ mặt xuống và gật gật, ui trùi nhìn nó bây giờ đáng yêu cực kì, dù khuôn mặt xinh đẹp đã bị che lấp sau lớp phấn son kia nhưng cũng đủ làm thằng bé…(hok bít nói sao lun).
- Cố trấn tĩnh mình, thằng bé lại dở ra cái mặt gian tà nhìn nó – Tôi biết ngay là như thế mà, tại vì cô quá”chằng lửa”, quá”bạo lực”, nên chẳng ai giám làm bạn trai cô đấy, vì họ không muốn”chết”sớm, kaka.
- Hừ hừ, cái này thì nó không thể nhịn nổi nữa rồi, máu nó đã lên tới 1010 C, quá sức kìm nén bây giờ phải cho nổ tung thôi thế là- Cậu biết gì mà nói hả? cậu tưởng mình giỏi lắm sao, mà giám nói tui này nọ. từ nãy tới giờ tui đã nhịn vì thấy cậu vì tui nên mới bị phạt, giờ thì không còn tình nghĩa cái con khỉ gì nữa! chỉ có giết…giết…giết cậu thôi, lần này thì cậu đừng hòng được ngồi yên. – Nó nói xong thì lôi trong đâu ra cái cây sắc ngắn, à không, giờ nó đã dài ra khoảng 1m và cây sắc đó đang bay tới bay lui trên mình của thằng nhox (á chị này ác quá y, tội nghiệp anh ý quá)
- á, á…ây da,huhu – Thằng nhox cũng chạy lòng vòng 1 lát thì- Chị ây da, em…em đau thật đó, chị dừng tay đi, aaa.
- Cái này thì chắc là thật rồi, nó vội chạy tới chỗ cậu nhox đang khụy xuống và thấy trên cánh tay áo có in vết máu – Này, tay cậu bị chảy máu nữa kìa, để tôi băng lại cho – Nó nhẹ nhàng làm lại những động tác băng bó lúc nãy cho cậu và… – Xong rồi!
- Nãy giờ thằng nhox vẫn đang nhìn nó thật chăm chú mà không hiểu why? (tại sao) – đến khi nó nói xong, cậu mới ý thức được những gì mình làm và lảng sang chỗ khác – Xong rồi thì về học đi.
- Cái thằng quỷ này, người ta là ân nhân của cậu đấy, thế mà không biết cảm ơn lấy 1 câu à! – Nó xoay lấy cái con”dế”trong túi ra xem – Thôi chết, trễ rồi, ngồi giỡn với cậu có chút xíu đã 8h30’ rồi, thôi bye cậu vậy chị đi trước à – Nó chạy vài bước thì xoay đâu lại nói – Nhớ lần sao mà còn gặp chị thì không chỉ có lời cám ơn thôi đâu, mà phải có tiền lãi nữa đó – Nói xong nó cười tươi rồi chạy vụt đi.
- Bất chợt cậu bé cười 1 cách dịu dàng, thật ấm áp, mà nụ cười ấy đã lâu rồi không hiện lên trên khuôn mặt ấy từ lúc,…(từ từ kể kaka), nhưng khi bóng nó khuất xa nụ cười ấy bị tắt lỉm, nhìn cậu ấy bây giờ như là người 2 mặt ấy, thật quá nực cười.
- Cậu bé đứng lên, đi đứng bình thường, tay hình như cũng không sao nhưng vừa nãy lại…
Ở phía góc trái hành lang, có một cô gái nhỏ nhắn, hình dáng quen thuộc đi đến bên cạnh cậu nhox, huơ tay chào kiểu đồng chí, nụ cười cô như ánh ban mai, rất đổi dịu dàng nhưng đầy bí hiểm.
- Tuấn Anh! Em không học hay sao mà chạy ra đây cua gái thế hả?
- Thằng bé khẽ quay sang nhìn và cười với cô gái 1 cái rõ vui.
Chương 5:
Trước mặt nó không ai khác là Nam, nhưng cạnh anh còn có 1 cô gái, nhìn quen quen, à là cái cô gái tên gì ta à tên Thanh Thanh gì gì đó mà quên rồi, cô ta đang níu níu lấy cánh tay Nam, õng a õng ẹo nhìn phát ngứa mắt. Phía sau cũng có vài người là Ngân, rồi đằng kia nữa hình như còn có… à, là T.Băng với thằng nhox mà mình giúp hồi sáng đây mà, sao 2 người đó lại đi với nhau nhở, hay 2 người đó đang hẹn hò. (đoán tào lao không à).
- Anh Nam, chị Thanh, 2 người không về sao còn đến đây!- Minh ngạc nhiên hỏi.
- Anh cũng định về đó chứ! Tại chị em cứ nằng nặc đòi đi nên anh mới chở chị ấy đi nà! – Nam than thở nói, rồi nhìn sang cô bạn gái đang đeo dính mình, lắc đầu ngán ngẫm.
- Anh Minh!- Một giọng nói làm nó nổi cả da gà cất lên,cô nàng Ngân chạy tới bên cạnh Minh, nắm lấy tay anh ấy làm nó điên tiết lên (chưa gì đã thế rồi à).
- Đúng là Trái Đất này tròn thật, cái thứ không muốn gặp mà cứ gặp hoài. – Như lạnh giọng nói.
- Cô nói ai thứ này thứ nọ vậy hả? – Ngân hét lên.
- Ô, tôi nói tới mấy người à, tự không lên tiếng là tự nhận rồi nhé! – Như giả nai nói.
- Cái đồ…bám trai, sao cứ tối ngày các người cứ bám lấy anh Minh với anh Bảo thế hả? hay các người có ý đồ gì về gia tài nhà các anh ấy nên mới đeo theo như thế chứ gì! – Ngân hung hổ, sỉ vả Như và nó.
Chát…
Không chờ Như ra tay, nó đã gián cho cô nàng luôn chảnh chọe này một cái tát như trời gián làm cô nàng té sõng soài ra đất trông mà thấy t.h.ư.ơ.n.g (rán nặng ra chứ tui thì never t.h.ư.ơ.n.g).
- Cô đừng có mà lên giọng khinh người đó ra với bọn tôi, cô chẳng là cái thá gì đừng có mà so sánh tôi với cô chứ! – Nó chầm chậm nói, mà nghe lạnh cả sống lưng.
- Mày… – Cái cô Thanh gì đó định tát nó trả thù cho cô em mình thì bị Nam giữ tay lại.
- Thôi mà em, dù sao Ngân nó cũng có lỗi với người ta trước mà! – Nam nhẹ nhàng khuyên nhủ nói.
- Hừ! – Thanh nghe lời Nam nhưng mắt thì nhìn nó tóe lửa y như truyền đạt thông tin với nó rằng”cô sống không yên với tôi đâu”
- Còn nó thì xuất hiện tia cười nhạt, môi nhết lên biểu hiện ý”cứ tự nhiên”.
Cả bọn đang im thin thít khi và nhìn”cuộc chiến thầm lặng”diễn ra giữa 2 người con gái này. Chợt phía trước nó, thằng nhox nắm tay T.Băng chạy lại chỗ nó và cười nói:
- Sao các bạn không chơi đi mà đứng đây làm gì? Định làm kiểu à!
“Cốc”
- Làm kiểu cái đầu cậu á, mà sao 2 người