Truyện Cô Giáo! Em Sẽ Mãi Ở Trong Tim Anh! Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Truyện Cô Giáo! Em Sẽ Mãi Ở Trong Tim Anh! Full (xem 1467)

Truyện Cô Giáo! Em Sẽ Mãi Ở Trong Tim Anh! Full

i quay ra ghẹo Linh. Khai giảng kết thúc tôi và Linh ở lại phụ cô và mọi người dọn dẹp linh tinh xong về. Trước khi về Linh đòi chiều tôi phải đón đi chơi, ừ thì đi, cũng lâu không đi chơi với nhau rồi. Chiều đi chơi thì cũng như bao đôi khác thôi nên em xin phép bỏ qua, nói chung cũng đã thoải mái, vui vẻ với nhau hơn, Linh có vẻ rất vui. Tối tôi ở nhà chuẩn bị sách vở mai đi học chính luôn, vừa gọi điện cho cô vừa chat yh với Linh.
- Mấy hôm nữa em phải về quê có chút việc rồi.
- Ừ, em về mấy hôm?
- Em cũng không biết, khi nào giải quyết xong em lên.
- Ừ, chắc anh sẽ nhớ em lắm đây.
- *Cô bật cười bên kia đầu máy.*
- Anh nhớ chăm sóc Linh cẩn thận đấy, anh mà còn làm em ấy buồn là biết tay em.
- Em suốt ngày dọa dẫm anh thế hả, sau này anh lấy em về chắc bị bắt làm nô lệ quá.
- Xì…thôi cúp máy đây, anh ngủ ngon nha.
- Ừ, em cũng ngủ ngon.
Cúp máy, em chat với Linh thêm một lúc rồi cũng đi ngủ.
Hôm sau đi học, tiết một, tiết hai qua đi, đến tiết ba là tiết toán, cô về quê rồi, chắc sẽ có người dạy hộ. Trống vào lớp, sau khi lớp ổn định, cô giáo chủ nhiệm lớp tôi đi vào, theo sau là một cô giáo khác, gương mặt cũng quen, cô này năm lớp 10 có dạy thay lớp tôi mấy lần. Rồi cô giáo chủ nhiệm giới thiệu, tôi bất ngờ khi cô nói cô Lan sẽ không dạy lớp tôi nữa, tôi tiu nghỉu buồn bực, cô đang dạy hay cơ mà, chán thật. Tôi mất hứng học luôn, ngồi không để ý, Linh nhắc tôi mấy lần tôi mới chịu tập trung học. Trưa về nhà tôi gọi ngay cho cô.
- Sao em không dạy lớp anh nữa thế? Anh thích em dạy hơn.
- Nhà trường phân công rồi biết làm thế nào được anh, không sao đâu mà, bài nào không hiểu anh thì hỏi em em giảng cho.
- Ừ, chán thật.
- Anh nhớ chăm học đấy, anh mà lười thì đừmg trách em.
- Biết rồi thưa mẹ trẻ, nhắc nhiều.
- *Cô cười bên kia đầu máy*
Suốt bốn ngày cô về quê tôi chỉ được nói chuyện với cô qua điện thoại, cũng bên Linh suốt, Linh quan tâm tôi nhiều hơn. Sau ba ngày kể từ ngày cô từ quê lên, tôi không thấy cô đi dạy, tôi buột miệng nói với thằng bạn.
- Chán nhỉ, cô Lan không dạy lớp mình nữa.
- Ừ, tao cũng thấy chán, cô vừa xinh giảng vừa dễ hiểu…chẹp…à hình như cô Lan xin nghỉ dạy ở trường mình rồi mày.
- CÁI GÌ? Sao mày biết?
- Sáng thứ tư tao đi qua phòng quản sinh thấy cô Lan nói chuyện với mấy bà giáo thế.
- Mày có nghe lầm không?
- Không, tao có bị điếc đéo đâu.
Tôi khá bất ngờ, sao cô không nói gì với tôi, tôi vội chạy ra ngoài gọi cho cô, nó bảo từ sáng thứ tư, hôm nay là thứ bảy, thế là đã ba ngày cô nghỉ rồi, kể từ ngày cô ở quê lên.
- Em nghe nè!
- Sao em nghỉ dạy ở trường mà em không nói với anh.
- …Sao anh lại biết?
- Em mau nói đi, có phải không?
- Vâng…
- Sao em lại nghỉ? Nghỉ rồi em định dạy ở đâu?
- Thôi em có việc rồi, em cúp máy đây, tối em sẽ gọi cho anh.
- Alo! Alo!!!! Chết tiệt…
Tôi bực mình, tôi cảm thấy có điều gì đó không ổn, sao cô lại nghỉ dạy mà không nói với tôi? Tôi bực tức đi vào lớp.
- Sao thế anh?
- Lan xin nghỉ dạy ở trường rồi.
- Vâng.
Nhìn mặt Linh như thể Linh đã biết trước điều này.
- Có phải em cũng biết Lan nghỉ không?
- Em..
- Em sao? Nói đi.
- Vâng, em biết..
- Em biết mà sao không nói với anh hả?
- Em đã hứa với chị ấy không nói với anh rồi.
- Hừ.. hai người…
Tôi bực mình lao ra khỏi lớp, Linh cũng chạy theo.
- Anh về lớp học đi, anh định đi đâu.
Tôi không nói gì chỉ hướng về phía cổng trường, bỗng điện thoại tôi reo lên, là cô gọi.
- Em nói đi, sao em lại nghỉ dạy hả?
- Bây giờ nói không tiện đâu anh, anh cứ học đi tối chúng ta sẽ nói chuyện sau.
- Không, nói luôn đi.
- Bây giờ em đang bận, tối em sẽ gọi cho anh, giờ em không ở Hải Dương đâu anh đừng đến tìm em. Thôi em cúp máy đây.
- Alo! Alo!
Tôi thấy khá bực, cô đang giấu tôi chuyện gì đây, tôi lững thững đi về lớp, Linh đi theo sau tôi. Ngồi học tôi không nói gì với Linh, tôi không tài nào tập trung được, cô đang suy tính điều gì, tôi có linh cảm không tốt về chuyện này.
- Linh, em có thể nói cho anh biết chuyện gì đang diễn ra được không?
- Em…
Linh nhìn tôi, có lẽ Linh cảm thấy có lỗi với cô nếu nói ra cho tôi biết.
- Em nói đi.
- Chị Lan nói sẽ chia tay với anh, chị…
- Cái gì? Em nói thật không?
Tôi ngắt lời Linh, tôi sốc, rất sốc, sững sờ ngồi nhìn Linh, không thể, không thể nào, tôi không tin vào điều này, tôi lắm hai vai Linh.
- Em nói thật không? Em đừng đùa anh.
- Không…đó là sự thật.
Tôi bàng hoàng, tôi phải đi gặp cô, tôi chạy ra khỏi lớp, cô đã hai lần nói chia tay với tôi rồi, nhưng lần này khi nghe Linh nói tôi lại thấy không ổn, Linh thấy thế cũng chạy theo giữ tôi lại.
- Hiếu, anh định đi đâu?
- Đi gặp Lan.
- Anh bình tĩnh đi.
- Đã thế này rồi mà em nghĩ bảo anh bình tĩnh được à?
- Em xin lỗi.
- Đi lên lớp đi.
Tôi chạy ra nhà xe lấy xe.
- Để em đi cùng anh.
- Không cần.
Tôi cứ thế đi xe một mạch ra cổng mở cổng rồi phóng đi mặc cho thầy quản sinh và Linh đang hét gọi tôi. Tôi lao đi, đạp hết mức có thể, đi như thể chưa bao giờ được đi. Đến nhà cô, đóng cửa, tôi rút điện thoại gọi cho cô.
- Alo!
- Em đang ở đâu? Anh đang đứng trước cửa nhà em đây.
- Em không có nhà đâu, anh về đi, tối em sẽ gọi cho anh.
- Không, anh muốn nói trực tiếp, anh sẽ đợi ở cửa nhà em đến khi em về.
- Anh mau về đi, tối em mới về nhà.
- Vậy anh sẽ ngồi đây đợi em đến tối.
Nói xong tôi cúp máy luôn, ngồi phịch xuống thềm cửa nhà cô vuốt mặt. Cô không thể chia tay với tôi được, không thể được, chuyện chúng vẫn đang rất tốt đẹp đấy thôi. Tôi ngồi đó được hơn nửa tiếng thì có tiếng cửa lạch cạch, tôi quay lại, là cô, tôi vui mừng đứng dậy nhìn cô.
- Anh vào đi.
Tôi dắt xe vào nhà.
- Lan, sao em lại làm thế? Linh kể hết cho anh rồi, em mau nói đi.
- Em..mình chia tay thôi anh ạ.
- Em nói gì thế? Sao lại chia tay, anh đã làm gì sai à?
- Không, anh không làm gì sai, nhưng em đã mệt mỏi lắm rồi, bây giờ em cần một người đàn ông thành đạt, có công việc ổn định để nương tựa chứ không phải là một cậu học trò cấp ba.
- Lan…
Tôi cứng họng, tôi không nghĩ cô có thể nói ra những điều đó với tôi.
- Thế còn đứa con của chúng ta?
- Em đã phá thai rồi.
- Cái gì? Không thể nào.
- Anh đi theo em.
Tôi theo cô lên phòng cô, vào phòng cô mở ngăn kéo đưa cho tôi tờ giấy, tôi cầm đọc, là giấy xác nhận phá thai của bệnh viện, tôi sốc nhìn cô.
- Tuần sau em sẽ chuyển công tác lên Hà Nội.
- Em định làm thế với anh thật à?
- Ừ, chúc anh hạnh phúc bên Linh, anh đừng có làm gì khiến em ấy buồn đấy, thôi anh về đi, mẹ em sắp đi chợ về rồi.
Tôi đứng dậy theo cô xuống nhà, đến giữa cầu thang tôi ôm lấy cô.
- Lan à, em đừng làm vậy với anh, em còn yêu anh đúng không?
- …
- Em không nhớ mình đã yêu nhau thế nào sao?
- Không, em đã hết yêu anh rồi, anh buông em ra đi.
Cô đẩy tôi ra bước lùi về đằng sau, nhưng cô bị hẫng chân và ngã về đằng sau lăn từ giữa cầu thang xuống nền nhà. Tôi bất ngờ với tay giữ cô nhưng không kịp, cô nằm bất động dưới nền nhà.
- Lan!!!
Tôi hốt hoảng chạy xuống đỡ đầu cô lên gọi cô.
- Lan!! Em tỉnh lại đi! Lan.
Cô đã hoàn toàn bất tỉnh, tôi sợ hãi vội ra ngoài gọi taxi, tôi bế cô lên xe rồi giục anh tài xế mau đi đến bệnh

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cô nàng lính đặc chủng xinh đẹp

Em chồng tôi và màn đánh tráo quà tặng không thể chấp nhận được!

Tử vi ngày 16/03/2017 Thứ Năm của 12 cung hoàng đạo

Đừng Khóc Ngốc Nhé

Facebook gái xinh Bình Định: Ngân Ngân Võ Võ