Truyện Chuyện tình New York - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Truyện Chuyện tình New York (xem 2755)

Truyện Chuyện tình New York

br'>
“Ngày mai anh sẽ gặp em nhé, được không?”

“OK, gọi điện cho em nhé. Anh có thể gọi điện cho em ở nơi làm việc”. Tôi đã cho anh số của cửa hàng nail.

Tôi không đi bộ mà đi thang máy mặc dù tôi ở có tầng ba thôi. Nhưng lúc này thì cảm giác lo lắng nó mới đến. 12 giờ rười rồi chứ chả ít, chưa bao giờ tôi đi đâu muộn thế cả, lại đi một mình nữa. Quả thật, cửa nhà vẫn hé to. Dù sao tôi cũng tự nhủ rằng đêm rồi bố mẹ chả dám quát to, cảnh sát họ lên ngay, hì.

Mở cửa, tất nhiên là bố vẫn đang xem ti vi (nhà tôi thức muộn lắm). Bố ngoái lại ngay lập tức:

“Chết thật thôi, đi đâu bây giờ mới về, hả hả?”

“Con đi lang thang thôi, ra Times Square, giờ này đông vui lắm mà”.

“Đông cái gì mà vui, ở cái xứ này mà không biển đường cẩn thận à?”.

Rồi cũng chỉ mắng thế thôi, có lẽ mẹ đã đi ngủ vì còn phải đi làm. Thế là may mắn rồi.

Tôi lên giường đi ngủ. Dù rất vui và phấn khích nhưng mà đêm đó tôi ngủ li bì không mơ màng gì cả, đơn giản vì tôi đã quá mệt mỏi.

Sáng thứ bảy, khuôn mặt tôi tươi tỉnh vì tinh thần phấn chấn và vì ngủ được. Anh chủ quán nhìn tôi đầy dò hỏi, chắc tôi vui tôi chả giấu gì được. “Con nhỏ gặp được chàng trai đấy rồi… thế có đúng không?”. Tôi ngồi chống tay lên cằm và… cười. Mặt anh chủ thoáng buồn hay sao đó rồi anh hỏi chuyện hôm qua tiệm spa có đông khách không? Tôi nói rằng rất đông và mệt, nhưng tôi học được nhiều. Anh lại nói câu muôn thuở: “Cố lên nhé!”.

Cả sáng không có điện thoại của Ryan. Và rồi buổi chiều cũng vậy. Tôi lại thèm ngủ kinh dị. Cả chiều ngồi phải cố giữ bình tĩnh lắm cho khỏi gục mặt xuống bàn, cũng may có một số khách tới ngồi vẽ vời, wax lông mày nên có việc mà làm và có người để nói chuyện.

Trước khi về, bất ngờ anh chủ quay ra hỏi tôi, giọng khẽ khàng:

“Tối nay em đi ăn tối với anh được không? Anh có chuyện này muốn nói với em!”.

Phần 12

Tôi lên xe ô tô của anh, anh nói rằng đi đón cô bé đó ở một cửa hàng vàng bạc trên phố Tàu. Tôi không dám hỏi cô bé này là cô bé nào, có quan hệ gì với anh chủ.

Chột dạ hơi nhiều và có điều gì bất ổn đây?

Thật ra, không thoái mái lắm, nhưng khó mà từ chối. Thấy khuôn mặt e ngại của tôi, anh mỉm cười và nói: “Anh sẽ rủ em gặp thêm một cô nhỏ nhé, nhỏ dễ thương lắm”. Tôi thấy vui hơn vì ít ra cũng không phải đi riêng cùng anh chủ. Nói thật, tôi cứ thấy ngại sao đó. Anh chủ gọi điện cho “cô nhỏ” đó, giọng rất ngọt ngào: “Anh tới đón em đi nhé em yêu”.

Tôi lên xe ô tô của anh, anh nói rằng đi đón cô bé đó ở một cửa hàng vàng bạc trên phố Tàu. Tôi không dám hỏi cô bé này là cô bé nào, có quan hệ gì với anh chủ.

Đó là một cô gái chứ không phải là một cô bé, không rõ là bằng tuổi tôi hay là hơn tuổi. Cô gái bước lên xe, tôi ý tứ xuống dưới ngồi cho cô gái ngồi trên. Lúc đó trời về tối, cô gái có một nét rất sang trọng và đặc trưng của những cô gái người Hoa nơi đây: da trắng, tóc đen và dài, người cao vừa, cái mũi rất xinh, tóm lại là trông “rất ổn”.

Cô gái nhoẻn cười nhìn tôi, rồi lại nhìn anh chủ cười đầy âu yếm. Tôi bắt đầu lờ mờ đoán đây là bồ của anh chàng. Không biết anh chàng kiếm đâu ra được cô gái ngon lành thế. Cô gái là người Hoa nên không nói được tiếng Việt.

Chúng tôi giao lưu bằng tiếng Anh. Anh chủ ý tứ không nói chuyện với cô bằng tiếng Quảng Đông sợ tôi không hiểu. Xe táp vào quán ăn Việt khá nổi tiếng trên chợ Tàu. Tôi cũng ăn ở đây đôi ba lần và thấy thức ăn khá ngon. ở đây có món phở rất ngộ nghĩnh, gọi là Phở xe lửa, to như… cái xe lửa vậy!

Cô gái bước vào mà được chủ quán ở đây ra tận nơi mở cửa đón, chứng tỏ cũng thuộc hàng “VIP”. Tôi gọi một tô xe lửa còn hai người đặc biệt thích món thịt nướng gì gì đó giờ tôi cũng chả nhớ tên chính xác món đó gọi là gì. Cuối cùng, anh chủ giới thiệu: “Đây là Sheryl Chow con gái của bà Mei Chow”.

AHHHHH, thì ra là vậy chả trách họ có quan hệ thân thiết thế. Không lẽ anh chủ sẽ là con rể tương lai của bà chủ tiệm spa kia? Cô gái cười và nhìn anh chủ rất âu yếm. Đoạn, nàng quay ra hỏi tôi: “Mọi thứ ở tiệm spa đều OK chứ? Vụ học trang điểm thế nào rồi?”

Thì ra là con bà chủ, nịnh nàng một chút nào. Tôi cười xởi lởi và nói rằng nơi đó rất ổn định. Được biết nàng hơn tôi 2 tuổi, đã tốt nghiệp đại học kinh doanh gì đó giờ đang là chủ một cửa hàng vàng bạc trên phố Tàu và tương lai sẽ mở thêm tiệm spa giống của mẹ. Tôi được biết nàng có thêm một đứa em gái kém tôi một tuổi.

Theo như lời của anh chủ thì: “Con nhỏ đẹp dễ sợ, mỗi lần dạo phố là xe đụng nhau ầm ầm”, làm tôi cũng tò mò dễ sợ luôn. Đúng là gia đình quý tộc. Tôi thấy thoải mái hơn và nghĩ rằng hôm nay chuyện anh chủ muốn nói với tôi là giới thiệu cô người yêu này chứ chẳng có gì quan trọng. Thực ra, tôi lo nhất là anh này sẽ phê phán tôi vì việc hay… đi làm muộn!

Bữa cơm đã xong, chúng tôi đã rất vui vẻ. Cô gái cũng thỉnh thoảng hay hỏi một số câu theo kiểu dò hỏi, nhưng toàn được anh chủ lấp liếm bằng câu: “Cô gái tìm được một anh chàng người yêu cực ky đẹp trai” làm tôi cứ phì cười. Chợt nhớ ra hôm nay tôi chẳng liên lạc gì với Ryan. Tôi không có số di động, mà tôi thì lại không chủ động gọi cho anh, ai lại làm thế, he he.

Thôi tối về tôi gọi, có thể anh cũng bận bịu. Vừa đi làm vừa đi học thì bận rồi. Còn cô gái biết đâu có thể đang có suy nghĩ gì ghen tuông với tôi thì sao. Nhưng chẳng hiểu sao tôi có một cảm giác rất kỳ lạ về mối quan hệ của họ. Nó cứ… sao sao đó mà tôi không giải thích được!

Lúc chia tay, do nhà tôi ngược sang hướng Queens còn họ sang hướng Brooklyn nên tôi nói sẽ đi tàu điện ngầm và không cần phải đưa về. Anh chủ để cô gái xinh đẹp ngồi trong xe rồi tiễn tôi xuống tận phía dưới ga một cách… không cần thiết. Anh hỏi tôi sẽ đi đâu? Đi gặp bạn trai chứ hay về nhà luôn? Tôi bảo về nhà luôn và nói rằng quay lại với cô bạn gái của anh đi. Anh chủ nhíu mày rồi cười:

“Đấy không phải là bạn gái của anh”.

“Em thấy rõ là thế mà, hi hi”.

“Không, không phải”.

Tự nhiên anh kêu lên hơi chút cáu giận khiến tôi hơi chột, sợ rằng mình vừa nói gì “phạm húy”. Tôi lại tỏ ra vui vẻ như không có gì và bảo anh nhanh chóng đi lên đừng để cô ấy chờ. Anh nói: “Anh chưa nói được cái điều anh muốn nói với em”. Tôi lại chột dạ, thế hóa ra là… chưa nói à? Thôi được, tính sau. Tôi cũng được bữa ngon và có vài điều thú vị. Tôi đang muốn mau chóng về nhà gọi điện cho Ryan.

Đã 9 giờ, trở về, việc đầu tiên tôi hỏi là có ai gọi cho tôi không? Thằng em trai tôi bảo có một người đàn ông gọi cho tôi hai lần liền, lúc 5 giờ và lúc 7 giờ. Tôi đoán ngay ra là Ryan. Sao anh không gọi ra cửa hàng mà gọi về nhà nhỉ? Gọi ngay lại, Ryan nhấc máy, dường như đầu dây bên kia rất ồn ào và anh cố hét lên để tôi nghe thấy. Có thể tối thứ bảy đi club rủi, úi thấy đã hơi… ghét ghét!

“Anh gọi điện rất nhiều lần cho em hôm nay, nhưng chẳng thấy em đâu. Anh nhớ em quá chừng ạ”.

“Tại sao anh không gọi đến tiệm nail? Em ở đó cả ngày mà”.

“Anh gọi mà, rất nhiều lần, nhưng có người đàn ông ở đó nói rằng em ra ngoài rồi”.

“Gì cơ?”.

Tự nhiên tôi chột dạ. Cả ngày tôi ngồi ở tiệm mà, cũng có m

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Nửa đêm, ô sin cố tình mở cửa rồi rên thật to để trêu tức chị vợ liệt giường, ai ngờ 5′ sau phải nhận cái kết

Mẹ bảo đàn ông ngoại tình là bình thường mà sao giờ mẹ nổi đóa làm căng thế

Ai cũng nói mình dại khi lấy anh nhưng 5 năm sau mình khiến mọi người sửng sốt

Con của chồng cô đó, khám cho kỹ vào nhé

ĐOÁ HOA HỒNG DẠI CỦA TÔI