Truyện Biệt Thự Hoàng Tử - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Truyện Biệt Thự Hoàng Tử (xem 2233)

Truyện Biệt Thự Hoàng Tử

– nó tình nguyện hi sinh vì tẩt cả.Nếu một mạng sống của nó mà có thể đánh đổi lại là 4 người mà nó quý mến thì… huhm… nó sẵn sàng…


Thấy thế, Minh Hoàng lao người ra, đẩy mạnh nó với hi vọng sẽ chụp được quả boom nhưng không… bàn tay nó đã chạm tới và nhanh chóng ôm gọn lấy…


… Không kịp nữa rồi…


Vũ tiến lại ngay phía nó mà quát:


- Sao cô ngốc vậy hả?? Cô có biết làm như thế là rất nguy hiểm hay không???


Nó lắc đầu, cười mãn nguyện:


- Tôi không ngốc…!!


- Lại còn không nữa…!!– Nói rồi Vũ ngồi xuống, quan sát kĩ quả boom còn Hoàng thì không biết làm gì hơn ngoài việc chạy đến ngay cánh cửa để tiếp tục giải mật mã…


Cả bọn còn 4 phút…


- Qủa boom này là hàng tự chế…!!Mà chính vì tự chế nên nó không tuân theo một quy tắc nào cả, rất nguy hiểm, độ công phá cực lớn, có thể ảnh hưởng đến bán kính toàn trường! – Sau một hồi dò xét thì Vũ đưa ra kết luận.


Nó vẫn để mắt đến quả boom… thở dài, đôi mắt bắt đầu ngấn nước nhưng vẫn cố cắn răng không cho những giọt lệ tuôn rơi:


- 2 phút nữa thôi…!!!


Im lặng… Không ai nói với ai câu gì…


40 giây đếm ngược… Còn chăng tia hi vọng nào đó…???


…40…39…38…35…


- Mở rồi…!!Cửa mở rồi…!!!Chạy thôi!!! – Hoàng hét lên, kéo cả bọn cùng chạy nhưng nó vẫn ôm khư khư quả boom, không rõ lí do.


Vũ kéo mạnh tay nó, định bụng sẽ hất quả boom đi nhưng nó ghì rất chặt và hét lên trong nước mắt:


- Mọi người chạy đi… đừng lo cho tui… chạy đi…!!Nếu tui bỏ ra thì sẽ không kịp thời gian nữa đâu… mọi người chạy đi… chạy đi!!!


30 giây…


- Nếu chạy cùng chạy… ném quả boom đi!!!– Vũ quát như ra lệnh, không khí vô cùng hỗn độn, đôi bên giằng co, không ai chịu nghe ai.


Rồi Vũ cương quyết quay sang:


- Bảo đưa Châu ra ngoài nhanh, Hoàng – cậu đi thông báo cho học sinh toàn trường mau chóng lánh đi kẻo nguy hiểm!!!


Bảo kéo Châu đi, riêng Hoàng vẫn đứng yên chần chừ:


- Không được… còn cậu và Thoại My…


- Nhanh lên đi… tính mạng của hơn 1000 học sinh phụ thuộc vào cậu lúc này đấy… nhanh lên…!!!


Hoàng cắn chặt môi, chạy đi hết sức mình.


20 giây…


Vũ cầm chặt tay nó:


- Ném quả boom ra đi, chúng ta sẽ cùng chạy…!!!


Nó lắc đầu nguầy nguậy:


- Không!!! Anh mau chạy đi, Thiên Vũ… không còn thời gian nữa đâu… chạy đi…!!Chạy đi…


- Cô không đi tôi cũng không đi!!! – Vũ gắt lên, nước mắt hắn cũng bắt đầu lăn…


10 giây…


Vũ thở dài… hơi thở cuối cùng??? Rồi ôm chặt lấy nó chứa chan tình cảm và thì thầm:


- Chúng ta sẽ cùng chết… chết là hết… Sẽ tắt thở… Nhưng sẽ có một thứ luôn thở trong tôi dù chuyện gì xảy ra…đó là tình yêu…


5…4…3…2…1… BÙM…!!!


Bùm!!Tiếng nổ vang lớn… Như muốn xé cào toàn khu vực… Tất cả mọi thứ đổ vỡ…


Tan tành…


Khu học sinh chạy toán loạn, hỗn độn như một trận chiến tranh thời cổ xưa.


Cảm nhận được toàn xương thịt như đang tro từng mảnh.


Thế là hết…


Tương lai tươi sáng của hai con người trẻ tuổi đầy nhiệt huyết coi như đã còn dấu chấm.


Hết rồi…


Tạm biệt trần gian…!!!



Ơ nhưng… Đôi mắt nó dần mở ra… chẳng có gì đổ vỡ, hơn hết xung quanh vẫn bình an!!! Phù… Thật may là nãy giờ chỉ là nó tưởng tượng mà ra. Duy chỉ có cả nó và Thiên Vũ đều được “tẩm bột” miễn phí… Một lần nữa, Black Rose lại bỡn cợt bọn nó. Qủy quái!!! Qủa boom đó là boom bột mì không một chút hiểm nguy.


Thiên Vũ vẫn nhắm ghiền mắt, mặt dính đầy bột. Thấy bộ dạng đó của hắn, nó bật cười, lay lay người hắn:


- Hey! Thiên Vũ, hông sao nữa rồi! Hoàn toàn bình yên!
-
Vũ từ từ mở mắt ra, sau đó ôm chặt lấy nó:


- Không sao rồi…!!May quá… may quá…!!!


Nó trơ mặt ra, gõ gõ lưng hắn:


- Hơ… Mừng quá cũng không nên ôm tui chặt đến thế chứ…!!


Sau đó, Vũ và nó bước ra ngoài trong bộ dạng đầy ngớ ngẩn đó, nhưng vẻ bề ngoài lúc này chẳng là mấy quan trọng, an toàn là may mắn rồi. Nhưng trong bụng, Thiên Vũ vẫn còn tức anh ách, rõ ràng Black Rose muốn đùa giỡn, khinh bỉ bọn hắn mà… Vụ này mà không giải quyết triệt để, hắn biết là sẽ còn thêm nhiều rắc rối nữa sẽ xảy đến. Vì vậy, từ nay phải cẩn trọng và tìm ra một biện pháp nào đó để “xử lí” ngay “mụ” Black





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹192021›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




Rose này.


Bước ra ngoài, cả một toán học sinh xúm lại phía Thiên Vũ, quan tâm xúm xít dữ lắm – nó ra rìa.


- Thiên Vũ à…!!Anh có làm sao không??


- Ôi…boom nổ mà anh vẫn bình yên à…!!Thật là anh hùng quá đi… Nhưng sao người anh lại dính đầy bột mì thế này!!!


- Grừ!!Cái con hâm này, hot boy Thiên Vũ có dính cả tá bột mì thì vẫn đẹp trai như thường mà, còn nói nữa tao “binh” cho đấy!!!


- Thiên Vũ à, để em lau cho nào…!!


Vũ thở dài, nhún vai đầy mệt mỏi nhìn nó. Chẳng hiểu sao nó lại thấy bực, dậm chân rầm rầm sau đó mặc kệ hắn ta mà bỏ đi về phía trước.


Bỗng, Minh Hoàng từ đâu chạy đến chỗ nó. Thấy thế nó liền hỏi dồn:


- Nhất Bảo và Ngọc Châu đâu??


- Ngọc Châu bị shock, xỉu và được đưa đến phòng y tế rồi! Còn cô không sao chứ…?? Tại sao người lại…


Chưa để Minh Hoàng nói hết câu, đúng hơn là “quan tâm” hết, nó đã cắt lời:


- Trò đùa của Black Rose! Chã có gì nguy hiểm ở đây cả, boom bột mì!


Nghe vậy, Hoàng siết chặt tay lại. Hắn cảm thấy vô cùng tức tối và đay nghiến người con gái đó. Không biết thực ra, cô ta là ai…?? Lúc này, hắn mới chợt nhớ đến Thiên Vũ liền hỏi tiếp:


- Vũ đâu?


- Fan bu kín rồi!!! Khiếp, hắn ta chắc sắp trở thành “ hot boy bột mì” được rồi đó!!!


Hoàng khẽ bật cười vui vẻ trước điệu bộ đáng yêu của nó nhưng chợt, gương mặt hắn lại lạnh lùng trở lại, lòng đau thắt khi nghĩ về sợi dây chuyền định mệnh. Hắn tự nhủ lòng, phải cố lên để chờ kết quả ADN vào buổi chiều và dù kết quả có thế nào thì nhất định cũng phải vượt qua cho bằng được.


Sau đó, Hoàng dẫn nó tới phòng thay đồ để bỏ cái bộ dạng lấm lem ấy đi rồi cùng tới phòng y tế thăm Ngọc Châu. Thật may là con bé không làm sao cả nên có thể vui chơi lại như bình thường nhưng có lẽ bây giờ, bất kì ai trong số bọn nó đều không thể tránh khỏi mối bận tâm “Black Rose”.


Sau giờ ăn trưa, bộ 3 có hẹn khai trương một quán Trà Sữa của một tiểu thư nhà họ Lý – Một cô gái có tính độc lập nên không phụ thuộc vào cha mẹ, luôn cố gắng sống bằng chính sức lao động của mình. Và cả nó

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đã bao lâu rồi bạn không yêu?

Thơ Radio: Em muốn là cô gái của riêng anh

Bé lại anh nói nè! Anh yêu em!

Em Đã Quan Hệ Với Bao Nhiều Người Đàn Ông?

Vì một câu nói của bạn mà chồng tát vợ cháy má