Truyện Biệt Thự Hoàng Tử - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
80s toys - Atari. I still have

Truyện Biệt Thự Hoàng Tử (xem 2221)

Truyện Biệt Thự Hoàng Tử

người khác nhìn vào cứ tưởng chị là đại ác ma chứ không phải là nữ sinh thanh lịch đâu, Phạm Cẩm Tú! – Nó nói, đôi mắt đầy sắc lạnh.


- Mày…mày… – Tú lắp bắp ko nói lên tiếng, sau đó tức giận bỏ đi.


Nó đứng lặng, Châu cũng vậy. Hai đứa chỉ nhìn nhau, nhưng dường như họ đang nói chuyện qua ánh mắt


Ra về.


- Sao cơ…?? Cô tha thứ cho Ngọc Châu rồi hả?? – Bảo ngạc nhiên hỏi.


Nó gật đầu, cười mím chi:


- Uhm… Châu có gởi cho tui 1 lá thư, sau khi đọc nó thì…


Chưa nghe hết câu, Bảo đã vội cắt lời:


- Đọc xong cô cảm động rồi quyết định tha thứ???


Nó trề môi, mặt ngồ ngộ:


- Anh bị hố rồi nhá!!Xem xong lá thư, tui quăng nó liền vào sọt rác luôn…!!Sau đó lại đụng độ ở công viên, tui và Châu nói chuyện một lát… và thế là… hòa bình thế giới rùi ^^ – Nói đến đây, nó cười tươi rạng rỡ – xem chừng việc đó khiến nó rất thoải mái và vui vẻ.


Chợt… nó quay sang trái, rồi lại quay sang phải, quay đằng sau rồi lại quay đằng trước


- Uả… Thiên Vũ đâu??? Bộ anh ta vẫn còn giận tui cái vụ hồi sáng hả???


Bảo nhún vai, đáp:


- Chẳng biết… nhưng Vũ đâu có phải là người hay giận…?? Chút chuyện con con đó ko làm cậu ấy tức đến vậy được đâu!!


Nó xụ mặt xuống, giọng trầm trầm xuống:


- Nhưng… Hình như Thiên Vũ – hắn đang giận tui thật mà…


- Thôi bỏ đi!!Không sao đâu, về nhà biết đâu cô lại bị Thiên Vũ trả đũa, lúc đó thì rủa hắn cũng không kịp đâu!!hahahaha – Bảo cười, hắn vô cùng vô tư.


Nó gật gật cho qua rồi tiếp tục bước đi.


12h trưa oi nắng tại Biệt thự hoàng tử.


- E hèm… Sau ngày hôm qua vắng bóng ở bếp thì trưa nay tui sẽ nấu đãi các anh một món… vô cùng hấp dẫn… úm ba la… ba la… Mi- xi- xup…


Cả bọn đang định ăn thì Thiên Vũ về đến nhà. Nó liền hỏi:


- Anh có ăn ko?


Vũ đáp, mặt lạnh tanh:


- Không ăn thì lấy gì mà sống!!!


Rồi nó lại nghếch mặt lên:


- Vậy anh tự đi làm mà ăn… Về trễ sáng chịu…!!


Vũ nghiến răng, nói:


- Cô có nấu cho tôi không thì bảo??


Nó thản nhiên lắc đầu:


- Không!!! Chẳng phải có người đang còn giận tui sao, há??!!


- Không nấu thì thôi… tôi chẳng cần!!! – Vũ nói bỏ một mạch lên lầu thì…


- Ngon lắm Thiên Vũ… – Bảo nói, mặt gian xảo.


- Là Mi- xi- xup… – Hoàng tiếp lời.


Phản xạ hắn quay người lại, nuốt nước miếng cái ực rồi quay phắt đi nói:


- Tôi không ăn…!!!


Nói rồi Vũ đi thật nhanh, như sợ trong phút “thiếu lí trí” hắn sẽ làm cái việc ko nên đó là kêu nó nấu mì thì sẽ mất mặt lắm!


Bảo lắc đầu nhìn nó:


- Xem ra Thiên Vũ giận thiệt rồi kà…!!!


Nó chu mỏ ra – đanh đá:


- Hứ… việc gì hắn ta phải giận chứ… đùa một xí thôi mà cũng…


Thiên Vũ thấy lòng hắn như đang có lửa đốt. hắn tức giận dùng tay đập mạnh vào tường mấy cái nhưng vẫn chưa hả giận.


Bỗng…


“ Cốc… cốc… cốc…”


Nghe thấy tiếng gõ cửa, Vũ ngồi phịch xuống giường, nói:


- Ai đấy??


Vũ chợt nghĩ: “ Không phải là con bé đến xin lỗi mình đấy chứ?”


Nhưng không… Không như hắn đã nghĩ…


- Là tôi – Minh Hoàng!!


- Cậu vào đi, cửa không khóa…!!– Vũ đáp, chợt thấy lòng hơi chút thất vọng.


Hoàng tách cửa bước vào và cũng khéo léo đóng lại một cách nhẹ nhàng.


- Tôi có chuyện muốn nói, có lẽ nhiều chuyện nên nói thẳng ra từ đầu thì sẽ tốt hơn!!


Vũ hơi ngạc nhiên nhưng rồi cũng nói:


- Là sao??? Có chuyện gì rồi à??


Hoàng đáp, vẻ mặt nghiêm nghị hơn lúc nào hết:


- Không!!Nhưng tôi chỉ muốn hỏi cậu vài câu thôi, Thiên Vũ!!!


Vũ gật đầu, ngả người lên thành giường:


- Cậu cứ hỏi tự nhiên đi!!


Nhưng Vũ không ngờ, Hoàng lại hỏi hắn một câu khiến hắn giật mình và vô cùng bối rối…


- Tôi nói thắng luôn nhé… Cậu thích Thoại My à?


- Sao cậu lại hỏi thế??? – Vũ cố lách chuyện sang hướng khác, chẳng hiểu sao hắn lại ngại nói về những vấn đề đại loại như thế.


- Tôi cảm nhận được điều đó, có đúng





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹141516›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




như vậy ko??? – Hoàng nói, ánh mắt không ngại nhìn thẳng vào Thiên Vũ.


Rồi Vũ lại bật cười:


- Chẳng phải là cậu cũng thế sao? Mà lại hỏi tôi, Minh Hoàng?


- Cậu đừng nói gì vội… tôi chỉ cần cậu khẳng định là cậu có yêu Thoại My hay không thôi!!! – Hoàng vẫn rất bình tĩnh đáp.


Vũ cắn răng… Không gian im bặt một lát. Hắn không biết phải nói gì và cả Hoàng cũng thế – Hoàng đang chờ câu trả lời khó khăn của Vũ.


Hoàng lại mỉm cười:


- Tôi đã nhìn thấy tất cả rồi, những hành động của cậu đều tự chứng minh tất cả. Cậu thích con bé. Chẳng phải sáng nay, cậu đã rất lo lắng cho My sao??? Thực ra, cậu là người thế nào, tôi hiểu rõ – vì chúng ta là bạn thân – rất thân, à không cực kì thân là đằng khác! Cậu trả lời tôi đi, với tư cách là bạn thân, Thiên Vũ!!


- Tôi thích Thoại My ư?? – Vũ hỏi lại, đôi mắt hắn nhíu lại.


Hoàng khẽ gật đầu… Căn phòng lại chìm trong im lặng. Vũ đảo mắt nhìn quanh rồi bỗng dưng buột miệng nói ra tất cả:


- Như vậy đã gọi là yêu một người sao??? Quan tâm, lo lắng là yêu một người sao?? Trái tim biết đập nhanh là yêu một người sao??? Xa cảm thấy nhớ, gần cảm thấy thật thoải mái là yêu một người sao??? Khó chịu khi thấy người đó thân mật với người khác là…


- Cậu đã yêu…!!– Hoàng đáp, trái tim cũng cảm thấy hơi nhoi nhói.


- Yêu…?? – Vũ nói, chính hắn cũng không khỏi ngạc nhiên.


Hoàng cười chua chát:


- Và thật tiếc khi tôi cũng đã như vậy…


- Cậu cũng… Thoại My????


- Chưa thể gọi là yêu… Nhưng cảm xúc trong tôi rất rõ ràng… và, tôi sẽ không nhường cô ấy cho cậu… Đây chính là điều tôi muốn nói, Thiên Vũ ạ! – Hoàng nói tiếp, xem chừng hắn đã suy nghĩ rất nhiều để đưa ra quyết định này.


Vũ cũng bật cười – một nụ cười chưng hửng đầy ẩn ý:


- Nhưng tôi không phải là thằng tệ đi cướp người yêu của bạn thân!!


Hoàng lắc đầu tỏ vẻ không đồng ý:


- Sao lại cướp?? Thoại My không phải là của tôi và cũng không phải là của cậu!!!Tôi không muốn chỉ vì tôi mà cậu lại mất đi tình yêu đích thực… chúng ta sẽ cạnh tranh công bằng chứ?


Vũ lại cười nhưng nụ cười này nhẹ nhàng và chua xót hơn:


- Tôi không nghĩ tôi lại thích Thoại My!!! Điều này là không thể…


Hoàng hỏi dồn:


- Tại sao không???


- Tôi không biết nhưng tôi cảm thấy như vậy… có lẽ những điều cậu nói là đúng, có thể tôi đã có tình cảm với nhỏ My… nhưng biết đâu đó cũng chỉ là 1 điều gì đó nhất thời mà thôi??

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Hoa Dại

Mẹ chồng ghê gớm ép tôi và mẹ đẻ phải quỳ xuống xin lỗi bà

Này ngực lép ! anh yêu em

Chồng đòi ly hôn vì vợ… bạo lực

Vệ sĩ thần cấp của nữ tổng giám đốc – Phần 2