Tôi nhớ cô rồi, về nhà đi! - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Duck hunt

Tôi nhớ cô rồi, về nhà đi! (xem 3314)

Tôi nhớ cô rồi, về nhà đi!

ối hận là quá muộn. Vì cuống quýt nên Trâm không biết làm gì ngoài tắt máy và đi ra ngoài như chưa có gì xảy ra cả.


Trong lúc đó… Tại công ty


Chaerim cũng vừa mới đăng nhập vào tài khoản của mình. Cô vào phần tin nhăn quen thuộc, nhưng ngay khi đọc phần tin nhắn lạ thì cô thắc mắc ai đã làm chuyện này. Còn hậu phương của cô thì thấy cô đã tiếp tục vào tài khoản nên liền nhắn lại:


”Cô nhắn tin như thế cho tôi làm gì?!”


– Tôi không có, từ sáng giờ đây là lần đầu tôi vào kia mà. – Chaerim đáp trả.


” Vậy không lẽ… Chúng ta bị phát hiện sao?! Cô phải nhanh lên đi trước khi nó bị bại lộ”


– Cô đến ngay đây đi, cải trang thành người giao hàng nhé?!


” ok”


Chaerim đọc xong thì cuống quýt xóa đi tin nhắn giữa hai người. Cô phải lập tức lên kế hoạch. Ngay lúc đó, cô thấy nó từ phòng hắn đi ra thì tiện hỏi:


– Chị đã hoàn thành xong bản vẽ của mình chưa?! Tôi thì xong rồi.


– Vậy hả?! Bản của tôi cũng xong rồi, chỉ chờ ngày nộp thôi. Cái bản của cô xong thì sau giờ trưa hãy để lên bàn của tôi nhé. – Nó vui vẻ.


Chaerim cúi đầu chào nó thay lời cảm ơn.


Giờ trưa….


Chaerim trong nhà vệ sinh sửa sang lại trang phục, một cô gái khác đi ra, thấy Chaerim ở đây cô liền hỏi:


– Không định đi ăn sao?!


– Không, tôi phải hoàn thành cho xong bản thiết kế, coi đi vui vẻ nha.


Coi gái rửa tay xong rồi lau tay và tạm biệt Chaerim. Chaerim tỏ ra vui vẻ đáp lại, nhưng ngay khi cánh cửa đóng lại, coi dừng khựng lại mọi hành động làm đẹp của mình để lắng nghe sự im lặng trong phòng làm việc. Sau khi đã chắc chắn mọi chuyện ổn thỏa, cô nhẹ nhàng đi khỏi nhà vệ sinh và đóng cửa lại, cô cứ thế nhắm thẳng đến phòng của nó. Cô mở cửa và tiến nhẹ đến bàn làm việc, hừm… Đúng là ở đây rồi, bỗng nhiên cánh cửa ngoài phòng làm việc động đậy, Chaerim nhanh chóng đi ra khỏi phòng nó và tiến đến bàn làm việc của mình. Sau khi cánh cửa bật mở, một người giao đồ ăn nhanh xuất hiện. Tim Chaerim kăng đét liền thở phào nhẹ nhõm vì đó không ai khác chính là hậu phương của cô – Huynji.


Hai người liền bắt tay vào việc. Nhưng trước tiên nhất, Huynji lấy ra một mây quét và đi quanh căn phòng, Chaerim thắc mắc:


– Cái đó là gì nữa vậy?!


– Máy quét, nó sẽ phát hiện mọi thiết bị ghi âm hay ghi hình.


Câu nói vừa kết thúc, máy liền phát ra tiếng kêu, nó chỉ ra hai chỗ: Một là trên góc tường, cái đó thì không gì đáng ngạc nhiên và cái thứ hai chính là trên nóc tủ, cái mà Zin đã đặt. Huynji thở hắt ra:


– Hừm… Loại máy quay này rất khó kiếm, nếu không may thì đây có thể là bạn của tôi.


– Ý cô là sao?! – Chaerim khoa hiểu.


Huynji không đáp lại, cô chỉ liền lật lại phía sau của chiếc máy quay và bắt gặp một kí hiệu quen thuộc, hừm… và đúng, cô đã gặp lại chiến hữu. Huynji nhếch môi cười:


– Vậy là chúng ta đã gặp một trong số đối thủ của tôi rồi.


Cô càng cẩn thật hơn khi truy cập vào máy quay an ninh gần đó và hack vào hệ thống, cô xóa đi đoạn băng lúc họ xuất hiện và ghép vào đó là cảnh văn phòng bình thường.


Sau khi mọi thứ ăn toàn, Huynji lấy ra chiếc điện thoại và chụp lại các bản thiết kế có trong tập của nó. Sau khi hoàn tất, cô nhắc nhở Chaerim:


– Cô mau tìm cớ ra khỏi nhà này đi, nếu không thì sẽ có chuyện không hay đâu.


– Tôi biết rồi.


Thế là Huynji bỏ đi và kế hoạch đã hoàn thành hơn một nữa. Cái thắng đã nằm trong tay họ rồi.


P2 – CHAP 11


Hôm đó về nhà, nó giật mình khi thấy chị gái vẫn còn trong nhà, Jeachun thì vui mừng vì thấy Bà la sát, vì ít nhất thì cô không khắt khe với trẻ con. Trâm ôm lấy cháu và hôn lên trán Jeachun. Cô vui vẻ ra mặt, nhưng sau khi thấy Chaerim xuất hiện, nụ cười tắt hẳn, cô đặt cháu xuống và vờ vui vẻ:


– Tôi chuẩn bị xong bữa tối rồi, mọi người vào ăn đi nhé.


– Chị không ăn sao?! – Nó hỏi


– Chị ăn rồi, bây giờ chị lên phòng nghỉ ngơi đã.


Nói rồi Trâm lên phòng mặc mọi người ăn bữa tối.


Sau khi bữa tối kết thúc, nó và Chaerim dọn và rửa đống chén bát, còn hắn và con trai thì vẫn đúng giờ mà nghe lời mẹ đi tắm. Chaerim lên phòng thở hắt ra, thế là hết một ngày rồi. Cô nên làm gì để thoát ra khỏi ngôi nhà đây nhỉ… Bỗng cánh cửa bật mở ngay khi cô nằm xuống giường, Chaerim hoảng hốt ngồi dậy thì thấy Trâm đứng trước cửa với vẻ mặt cực kì đáng sợ. Cô ta sồng sộc đi vào và không chần chừ mà thẳng tay tát vào mặt Chaerim, cô gằn từng chữ thật rõ:


– Cô làm cái quái gì vậy?!


– Cô nói gì tôi không hiểu?! – Chaerim mếu máo.


– Cô còn giả bộ nai tơ là có tin một cái tát sẽ đến nữa không?! Cô được ai sai tới. – Trâm tức giận nhưng chỉ nói một cách tiếng nhỏ nhưng nghe rất đáng sợ. Vì cô không muốn ai nghe thấy.


Chaerim nghe thế thì cũng liền gạt bỏ vở kịch của mình, thay vào đó, cô lập tức hiện lên bộ mặt thật của mình. Cô cười khẩy:


– Muộn rồi, dù cô có biết tôi là ai thì cũng không có bằng chứng đâu để mà kết tội tôi.


– Tôi đã đoán ngay mà?!?! Cô là con gái của công ty đối thủ chứ gì?! Các người chơi bẩn như vậy thì sẽ bị quả báo cho mà xem. – Trâm hằn giọng


– Quả báo?! – Chaerim cười khẩy – Vậy thì tôi sẽ chờ xem cáo quả báo đó ra sao.


Chaerim trợn mắt lên nhìn Trâm một cách táo bạo, Trâm thì là một người nóng tính nên không ngần ngại cho thêm một cái tát trời giáng vào mặt Chaerim, và lần này còn mạnh gấp chục lần lúc đầu, đên nỗi khóe miệng Chaerim chảy cả máu. Nhưng như thế đâu hề gì?! Cô ta bị thế quen rồi.


Ngay tối hôm đó, Trâm đi thẳng xuống phòng em gái và bắt cô em.đưa mình đến công ty. Nó dù không hiểu gì nhưng rốt cuộc cũng phải làm theo khi thấy vẻ mặt đáng sợ đó của chị gái mình.


Ngay khi họ vừa mở cửa phòng làm việc của nó. Trâm phi thẳng đến cái tủ mà nơi Zin đã cất chiếc Camera, nhưng tuyệt nhiên không thấy nó đâu. Trâm điên cuồng lùng xục khắp nơi, cuối cùng cô thấy chiếc máy quay bị lấy mất cuốn phim và hình như là một số linh kiện khác. Cô lấy điện thoại gọi cho thiên tài:


– Tiêu rồi, cô ta đã lấy mất cái cuộn phim và cả vi mạch rồi.


” Chị hãy đến phòng bảo vệ để xem máy quay an ninh đi”


Trâm nghe thế thì liền chạy đi, nó thấy chị gái lần đầu như thế thì không khỏi lo lắng:


– Có chuyện gì vậy?! Chị kể cho em nghe đi?!!


– Không còn thời gian nên chị sẽ nói ngắn gọn. Cái cô gái ở trong nhà em là gián điệp của công ty đối thủ. Cô ta đến đây để lấy cắp bản thiết kế em sắp nộp đấy.


– Nhưng sao chị biết là cô ta đến để làm thế?! – Nó nhăn mặt khó hiểu


– Vì công ty họ sắp đo đến bờ vực phá sản rồi. Và chỉ có bản thiết kế của một công ty có tiếng như em mới có thể cứu họ. – Trâm thét lên một cách điên dại. ̵

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Yêu 10 năm, bạn gái hỏi vay 5 triệu nhưng cuối tháng hết tiền không cho vay được nào ngờ

Tử vi tuần mới của 12 cung hoàng đạo từ 20/03 – 26/03/2017

Ái phi, nghe nói nàng muốn trèo tường

Truyện Nhật ký lấy chồng

Mãi mãi là bao xa