Tôi nhớ cô rồi, về nhà đi! - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Tôi nhớ cô rồi, về nhà đi! (xem 3326)

Tôi nhớ cô rồi, về nhà đi!

11; vâng ạ. Chào cô – Chaerim cúi đầu đáp


– Em quen cô ấy sao?! – Hắn hỏi


– Ừ, em gặp cô ấy ở trước cổng công ty.


– Vậy thì tốt rồi. Cô ấy là bạn anh.


– Bố ơi….


Tiếng gọi thánh thót của một đứa nhỏ vang lên. Chaerim thoáng ngạc nhiên: ” Bố sao? Không lẽ…” Một cậu bé đáng yêu chạy ra và hắn liền nở một nụ cười và dang rộng cánh tay ra đón cậu bé, còn vui vẻ:


– Woa… Cục cưng của bố.


Cậu bé ôm lấy bố và liền hỏi:


– Người bố ướt quá. Có mưa ạ?!


– Tại bố có chút chuyện. Hai bố cn mình đi nhé.


Rồi hắn dắt tay con trai đi vào phòng, nó nhìn hai người mà bật cười rồi mới quay lại nói với Chaerim:


– Cô cũng tắm đi, để tôi dẫn cô lên phòng.


Chaerim cúi đầu cảm ơn và đi theo nó. Căn nhà bây giờ còn dư một phòng trên lầu, bên cạnh phòng của cậu bé. Nó đưa cô ấy lên phòng và liền chỉ dẫn cho Chaerim. Sau đó thì nó xuống nhà lấy một bộ đồ của mình và đưa cho cô. Chaerim cúi đầu cảm ơn nó. Trước khi xuống nhà, nó còn nói:


– Cô cứ tự nhiên đi.


Rồi nó đóng cửa và xuống nhà bếp để giúp ông Đạt chuẩn bị bữa tối. Ông Đạt ngay từ đầu đã không mấy an tâm khi đột nhiên xuất hiện một cô gái lạ nên nhắc nhở nó:


– Hisun này… Cái cô đó có vẻ lạ lắm


– Lạ sao?! – Nó ngây thơ – Cháu có thấy gì đâu. Dù gì thì cũng là bạn của Jihun nên mọi thứ chắc sẽ ổn thôi. – Nó cười.


Ông ấy nghe nó nói thế thì cũng phần nào an tâm. Sau đó, mọi người tập trung lại trước bàn ăn và bắt đầu bữa tối. Nó thấy Chaerim hơi ngại ngùng nên liền nói:


– Không sao đâu. Cô cứ ăn đi.


– Tôi biết rồi. Cảm ơn cô. – Chaerim nhẹ nhàng đáp lại.


Jeachun nhìn khuôn mặt lạ lùng kia thì liền nói:


– Cô đến đây để phá gia đình cháu sao?!


Trúng tim đen, Chaerim hơi ngớ người khi nghe cậu nhóc thốt ra câu nói như thế. Hắn thoáng khựng người kho nghe cậu con trai nói câu đó. Và có gì đó nhói nhói trong lồng ngực, có phải cậu bé đã chạm vào cái sự thật nhỏ bé trong sâu thẳm hắn hay không?! Hắn muốn gạt đi suy nghĩ đó nên liền ăn thật nhanh. Nó nghe Jeachun thế thì liền đặt chén xuống:


– Sao con lại nói thế với cô chứ. Như thế là sai đấy. Xin lỗi cô mau đi.


Cậu bé nghe mẹ nói thế thì liền quay lại nhìn Chaerim:


– Cháu xin lỗi ạ.


– Không sao đâu – Cô gượng cười.


Tối hôm đó…


Hắn mặc đồ ngủ lại và lên giường nằm vs nó. Nó gối lên tay hắn rồi nói:


– Cô ấy là ai thế?!


– Em nhớ cái lúc em hỏi anh về tình đầu không?! Là cô ấy đấy.


– Là cô ấy sao?! Cô ấy có vẻ đang gặp rắc rối gì đó thì phải.


– Đúng vậy, có lẽ cô ấy sẽ ở lại nhà chúng ta đấy. Bao lâu thì anh không rõ. Em không phiền chứ?!


– Không đâu. Bạn anh cũng là bạn em thôi mà. Thôi ngủ đi.


– Chúc ngủ ngon nhé. – Hắn hôn nhẹ lên trán vợ.


Trên phòng Chaerim, cô ngồi vào chiếc máy tính bàn và bắt đầu chat với một tài khoản quen thuộc:


” Thành cô rồi”


” Kế hoạch tiến triển đúng như dự định. Bây giờ cô hãy dành lấy sự tin cậy từ họ. Càng sớm càng tốt. Thời gian đang đến gần rồi.”


” Tôi biết mà”


Rồi cô tắt máy và chuẩn bị đi ngủ….


P2 – CHAP 4


Sáng hôm sau…


Hắn và nó đi làm sớm, nhưng Chaerim lại dậy trễ nren không thể ra tiễn họ được, cũng tại vì đó là thói quen của tiểu thư rồi. Nhưng thay vì nghi ngờ cho khách, hai người lia lại thông cảm cho cô với lý do là cô ấy có nhiều Stress….


Ông Đạt, một người sống đủ lâu để hiểu những chuyện đang xảy ra. Ngay khi nhìn thấy người khách xuống nhà với bộ dạng không giống người có hoàn cảnh như nó đã kể, ông khẽ nhíu mày. Cô tiến đến chỗ ông ấy và nói:


– Họ đi hết rồi sao?!


– vâng?! Nhưng cô ơi… Tôi xin cô, đừng phá họ. Khổ lắm mới có được cuộc sống như ngày hôm nay đấy ạ?!


– Ông nói gì mà khó hiểu vậy?! – Chaerim tỏ ra ngây thơ – Cái gì mà khổ cực cơ chứ?! Không phải họ đều là sướng từ trong trứng à?!


Nghe nói thế, ông Đạt cũng đủ nhận ra ý đồ không hay của cô gái lạ. Nhưng vì cô ấy là khách của cô cậu chủ, nên ông không tiện nói nặng lời, ông ôn tồn:


– Cái công ty hiện tại là chính công sức của hai người họ gây dựng nên mà không cần sự trợ giúp của gia đình. Tôi đã chứng kiến nhiều cảnh éo le đến sắp phá sản của công ty, nhưng họ không nhận bất cứ sự giúp đỡ nào. Họ rất kiên cường vượt qua khó khăn. Nên mong cô dừng tạo nên khó khăn cho họ nữa.


– Tôi làm gì có ý xấu đó chứ?!


Cô mỉm cười và lấy một mẩu bánh rồi bỏ đi. Ông Đạt nhìn theo rồi lắc đầu ngán ngẩn:


” Kiểu này chắc không ổn”


Nó đang phác thảo bản thiết kế mới cho công ty. Lần này, đây sẽ là một hợp đồng béo bở nếu nó thành công trong số hàng chục công ty thời trang để được chọn hợp tác với công ty thời trang lớn nhất Châu Á. Nó đã làm việc rất cật lực để nhân cơ hội này có thể đưa công ty lên một đỉnh cao mới.


Hắn tiến vào phòng làm việc của nó rồi nói:


– Em thế nào rồi?!


– Mọi thứ đang tiến triển tốt anh ạ.


Nó đáp lại, hắn tiến lại gần nó và hôn nhẹ lên mái tóc của nó rồi thủ thỉ:


– Chúng ta sẽ làm được.


Nó mỉm cười nhìn hắn. Rồi hắn thở hắt ra:


– Sắp đến giờ trưa rồi, em muốn đi đâu ăn đây?!?


– Cái gì cơ – Nó nhìn đồng hồ – Còn đến hai tiếng lận mà?!? Chúng ta mới làm việc thôi mà?!?


– Xề – Hắn phẩy tay – Trước sau gì không ăn, lên kế hoạch trước cho đảm bảo…


– Cái con người này chỉ biết ăn, thế mà cứ bảo chúng ta sẽ làm được. – Nó nhăn mặt.


– Sao?! Em giám lên giọng với ông xã của em àh?!


– Anh thách em đấy hả?! – Nó đứng phắt dậy và hét lớn – Em sẽ giết anh luôn đấy.


Từ bên ngoài, đám nhân viên đã một phen giật mình vì tiếng hét của nó, bây giờ lại ngớ người khi nghe thấy mấy tiếng cãi vã hết sức trẻ con của mấy ông bà lớn:


” Nè, sao em có thể đánh vào chỗ này chứ?!?”


” Thì sao?! ”


” Haizz… cái con nhỏ này.


” Ya… Cái cậu này… Bỏ tóc tôi ra, tôi tốn cả buổi sáng đó ”


Sau đó mọi thứ bỗng dưng im lặng, đám nhân viên chỉ biết nhìn nhau mà lẩm bẩm:


– Họ lại thế nữa rồi. Lớn rồi mà cứ như trẻ con.


– Sao mà hạnh phúc thế. – Một cô nhân viên thán phục.


– Vv và mây mây…


Lạch cạch… Tiếng cửa mở…


Hắn đẩy cửa bước ra với một vẻ tàm tạ hết sức, suýt chút nữa là đứng không vững, làm anh nhân viên gần đấy phải chạy lại đỡ dùm. Cậu ta nhìn hắn rồi nói:


– Giám đốc… Áo của anh kìa.


Hắn nhìn về phía cánh tay bên phải… Là thật sa

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Câu được con rùa vàng

Điều Ước Từ Biển Cả

Bị nhà chồng đuổi, cô gái xin ở nhờ nhà bà cụ bán tào phớ

Nhóc Con, Tôi Thích Cô!

Đừng Tưởng Yêu Trai Nghèo Có Chí Là An Tâm, Thứ Nhận Về Dễ Chỉ Là “cảm Ơn” Và “xin Lỗi”