Tôi nhớ cô rồi, về nhà đi! - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Snack's 1967

Tôi nhớ cô rồi, về nhà đi! (xem 3366)

Tôi nhớ cô rồi, về nhà đi!

ắn xuất hiện thì không sao đâu vì hắn….đập choai mà…ahhahahaha.


Theo lời Zin nói thì nó học ở tầng trên. Nên không chần chừ chút nào, cả hai đã đi lên lầu.


Trong lớp…


– Em nào lên giải bài này cho cô, À… Phong Hồng, mời em.


Nó đứng dậy, đem theo quyển sách lên bảng. Cô giáo chỉ lại cho nó rồi nó cầm phấn đi đến tấm bảng. Nó bắt đầu viết lời giải lên bảng. Nhưng chưa được một hàng thì có tiếng trống đánh báo hiệu ra tiết. Cô giáo ngạc nhiên hỏi cả lớp:


– Hết tiết rồi à?! Thôi, tiết sau ta giải tiếp. Hồng em về chỗ đi.


Nhưng lớp từ nhốn nháo được giải phóng thì bỗng im bặt. Nó vừa đặt phấn xuống và quay lưng lại nhìn cả lớp, họ đang há hốc miệng, mắt thì trố ra nhìn về phía cửa ra vào. Nó nhìn xuống Zin, cô bé cũng ngạc nhiên không khác gì. Thật ra, chuyện hắn đến đây thì cô biết rồi. Nhưng cô không ngờ cậu ấy đến sớm như vậy. Nó khó hiểu ngập ngợ quay lại nhìn về phía cánh cửa ra vào….


” Bụp….” – Quyển sách trên tay nó rơi xuống sàn phá tan bầu không khí im lặng trong lớp học…..Đây là mơ sao…


Hắn…………


Nó ngạc nhiên không thốt nên lời, mắt nó mở to như sắp nhảy ra khỏi hốc mắt. Còn hắn thì nhìn nó với ánh mắt gì đó chất chứa yêu thương và sự nhớ nhung. Hắn thật sự đang đứng đó bằng xương bằng thịt. Nó ấp úng, trong khi nước mắt ứ đọng ở khóe mắt:


– Ji…jih unnn???


– Tìm thấy cô rồi. – Hắn nói tiếng hàn và liền bước vào lớp và nắm tay nó kéo đi.


TRong khi đó cả lớp vẫn ngẩn ngơ không biết chuyện gì đã xảy ra. Họ bị mê hoặc bởi nhan sắc của hắn, cái cách hắn đứng ở cửa với dáng người đáng ghen tị và những hành động mạnh mẽ nam tính khi hắn kéo tay nó đi. Một số nữ sinh bị say nắng ngất lịm… Đến cô giáo còn phải ngồi rụp xuống vì không đứng vững nữa là…


Nhưng Huy thì khác, anh ngay lập tức đuổi theo ngay khi hắn vừa kéo nó khỏi lớp. Zin nhận ra chuyện không có trong kế hoạch nên liền nhanh chóng chạy theo để ngăn cản Huy. Cô bé ôm lấy eo cậu ấy và cố gắng cầm chân lại, nhưng Huy quá mạnh nên cô như lết theo anh. Zin thét lên:


– Cậu làm gì thế? Đừng đuổi theo nữa. Hisun là hoa có chủ rồi…


– Cậu bỏ ra đi. Hắn ta là ai kia chứ? – Huy vẫn gắng gượng.


– Hắn ta là chồng chưa cưới của cô ấy.


Một lời đáp lại làm Huy đứng khựng, không phải Zin, không phải hắn cũng chẳng phải nó, là…Sunny…Cô đang đứng đối diện với Huy, tay khoanh trước ngực. Zin nhận ra giọng này nên liền ló đầu ra nhìn, cô thả tay khỏi eo Huy và đứng thẳng:


– Chị…


– Cậu vẫn không thay đổi Huy nhỉ? – Sunny cười.


– Hừm, sao cậu lại ở đây? – Huy cũng không vừa.


– Tôi không đến đây gặp cậu là được rồi. Ngọc, lại đây.


– Em sao? – Ngọc tự chỉ vào mình.


Rồi hai chị em bỏ đi, Huy chống nạnh không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa.


Lại nói đến nó với hắn. Hắn lập tức kéo nó ra trước sân trường, nó như vật vô tri vô giác bị kéo theo mà không phản kháng. Nhưng đến giữa sân thì nó bỗng giật tay lại. Hắn đứng khựng rồi quay lại nhìn nó, Nó khóc nức nở từ nãy giờ mà hắn không hay biết gì. Hắn im lặng nhìn nó. Nó bây giờ mới lên tiếng:


– Sao cậu lại làm vậy???


– Tôi… xin lỗi – Hắn ngận ngừng


– Chỉ xin lỗi thôi là xong sao? – Nó thét lên.


Bây giờ cả trường đang nhốn nháo lại thêm nhốn nháo thêm, họ bàn tán về cả hai người và không ngờ nó là người Trung Quốc mà biết nói tiếng Hàn. Một số khác thì ngất lên ngất xuống vì họ như đang được đứng xem một cảnh quay trong phim miễn phí…


Nó lại tiếp tục:


– Cậu có biết là tôi ghét cậu lắm không? Cậu có biết là tôi đợi….


– Đợi? – Hắn nhăn mặt – Đợi tôi???


– Cậu im đi….


Hắn bây giờ bật cười. Vậy là không chỉ riêng hắn thấy nhớ nó, mà nó cũng vậy. Hắn tiến đến gần nó, đưa tay lau những hàng nước mắt. Nhưng lại bị nó hất ra, hắn khẽ gõ đầu nó và trách yêu:


– Vẫn bướng bỉnh nhỉ? – hắn lại đưa tay, nhưng bị nó hất ra…


Hắn đưa tay…nó hất ra…hắn đưa tay…nó hất ra… Hắn đưa tay…nó hất ra…hắn đưa tay…nó hất ra…


Cả trường như muốn chìm vào giấc ngủ, cả hai đang định làm gì thế, gặp lại nhau, nắm tay kéo đi, cãi nhau và giờ là một gạt một hất…là sao… phim gì tào lao quá vậy…Hắn hít hơi rồi nói:


– Cậu định làm thế đến bao giờ nữa?


– Đến khi cậu không còn đưa tay lên thì thôi – Nó cãi.


– Vậy…- Và hắn ôm lấy nó, thật chặt và thủ thỉ – Thế này chắc cậu không hất nổi đâu nhỉ.


Nó im lặng, tim nó đập mà muốn nhảy khỏi lồng ngực Hắn tận hưởng cảm giác được ôm chặt người mình yêu. Rồi sao đó, hắn nói tiếp:


– Tôi nhớ cô rồi… Về nhà đi. Tôi hứa không để cô đi nữa đâu


Cả trường Ồ lên dậy sấm. Vậy là một cái kết có hậu rồi. Nhưng một số mọt ngôn tình còn đòi hỏi:


– Sao họ không hôn nhau mà chỉ ôm thôi? Haizzz…phí quá à…


PR3


CHAP 53


Lại nói đến hai chị em Ngọc Ngân, Ngọc khoanh tay trước ngực và im lặng không lên tiếng. Ngân bây giờ lấy can đảm để nói chuyện:


– Chị xin lỗi.


– Không sao đâu, Hisun không giận chị, chị cũng đã hoàn thành xong công việc mà em giao, vậy là tốt rồi. – Ngọc cười.


– Không, ý chị không phải vì hai người kia, mà vì em…Seho… Em thích cậu ấy đúng không? – Ngân nắm lấy tay em gái.


Ngọc im lặng nhìn xuống, đúng là cô thích anh ấy, nhưng vì quá lo cho chuyện nó và hắn nên cô không còn thời gian để nhớ đến Seho, bây giờ nhắc lại, cô bỗng muốn gặp lại cậu ấy quá. Ngân như hiểu ý em nên liền nói:


– Đợt này chị sẽ về đây luôn, không qua bên đó nữa. Em cứ qua bên ấy cùng Hisun. Thay chị bảo vệ cô ấy. Ina sẽ không bỏ qua dễ dàng đâu.


– Nhưng, em sợ không làm được. – Ngọc lo lắng.


– Không sao đâu. Chị tin em mà. – Rồi Ngân ôm lấy em gái mình.


Hôm sau, ba người lên máy bay về Hàn. Nó bây giờ lại vui vẻ như xưa. Còn mạnh dạn thể hiện tình cảm như là lau mồ hôi cho hắn, hay khoác tay nhau. Ngọc nhìn mà thấy vui dùm. Nhưng nụ cười bỗng vụt tắt trên môi cô. Cô mong được như thế quá. Phải chi Seho cũng hiểu tình cảm cô dành cho cậu ấy thì tốt quá rồi.


Dara và Donghoo nhận được tin cả ba sẽ lại về Hàn nên đã ra sân bay đón. Donghoo vì không muốn bị phát hiện nên trùm kín từ đầu đến chân. Giữa mùa hè nóng như vậy mà cậu ấy làm thế chả khác gì tên hâm là mấy…


Dara vừa thấy nó và Zin xuất hiện đã liền ôm chầm lấy bạn. Ba cô nhí nhố ồn cả một góc. Donghoo thì bắt tay hắn và hỏi:


– Sao?! khó lắm không?


– Cũng…hơi hơi – Hắn cười.


Hai cô cậu về đến nhà, vừa mở cửa Lucky đã chạy ra mà nhảy bổ vào nó mà liếm tới tấp. Phải đến khi hắn giúp cu cậu mới chịu rời

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Liệu ta có thể làm lại từ đầu?

Truyên Yêu Gái Massage Và Kết Cục... Voz Full

Truyện Kết Thúc Một Tình Yêu Full

Sếp nữ muốn quan hệ đồng tính với tôi

Bất hạnh do chiếc que thử thai không đúng sự thật