Tôi nhớ cô rồi, về nhà đi! - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tôi nhớ cô rồi, về nhà đi! (xem 3317)

Tôi nhớ cô rồi, về nhà đi!

ủa hắn, Hắn thủ thỉ làm nó nhột cả tai:


– Bây giờ thì tập không?


– Anh… bỏ ra đi… đau quá. – Nó nhăn lên.


Hắn nghe thế thì thả ra, mặt nhăn lên, tay kia xoa cổ tay này và ngược lại, hắn đứng chống nạnh với nụ cười hài lòng. Nó nhìn hắn:


– Tôi tập.


A8i


CHAP 18


Như đã hứa, nó tập rất nghiêm túc và hắn hài lòng về điều đó. Nhưng đổi lại nó hứa phải tập thì là một cái giá khác còn đau hơn, chuyện là:


12h đêm…


– sau lưng chết đi được.


– Cô im đi, tôi ngủ không được đây này. _ Hắn thét lên.


– Á a… đau chân quá. – nó thét lên to hơn.


Sáng hôm sau…


Nó dậy sớm vì còn có chuyện bận, đang lục đục chuẩn bị đồ ăn sáng dưới bếp, thì nó nghe tiếng của hắn đi vào. Nó giả bộ không nghe, hắn uống ngụm nước xong thì đi tới chỗ nó, đứng sau lưng nó mà vỗ vai:


– Này cô…


Nó quay người lại… ” cái gì thế này”… Nó đeo kính râm trong nhà, hắn hơi hoảng một chút nhưng rồi lại bật cười sảng khoái, nhìn nó thật chẳng khác gì đứa thần kinh ( nặng lời quá). Tới lúc này, nó chẳng còn cách nào khác là lục lục trong chiếc túi để trên bàn. Đưa ra trước mặt hắn một chiếc gương, kèm theo đó là lời nói như phỉ báng:


– Anh xem mình lại chưa mà cười tôi hả?!


Thật không thể tin nổi là… Sao…sao…:


– Mắt của tôi.


Đôi mắt của hắn thâm sầm lại, bọng mắt sưng cả lên, nhìn chẳng khác gì là Panda. Nó cất gương vào trong túi trong sự ngỡ ngàng của hẳn, kèm theo đó là câu nói hết sức tỉnh táo:


– Giờ thì hiểu vì sao tôi lại đeo kính chưa.


Nhắc đến đây hắn mới nhớ, liền đưa tay giựt lấy chiếc kính râm trên mặt nó, nó chỉ kịp thốt lên:


– Đừng…


Nhưng muộn rồi, hắn đã thấy hết. Hắn sửng sốt lần nữa và đưa tay lên quệt một đường gần bọng mắt của nó, kèm theo là lời nói hết sức ngạc nhiên:


– Cô… trang điểm sao?


Thật sự là khác quá, mọi bữa nó chỉ quệt son lên là đã thấy tươi tắn rồi vì nó tuy thây (ế lộn thân) không bằng ai nhưng nhan sắc thì cũng không phải dạng vừa. Nó mím môi không biết nên làm thế nào, nhưng trong lòng thì..:


” Thấy mình đẹp quá nên cứng họng luôn chứ gì”


Không ai đi guốc được trong bụng hắn, kết quả là:


– Cô có biết bao nhiêu tháng mới tới halloween không?


Ớ… cái thằng này, nó phải mất cả tiếng đồng hồ để che đi bọng mắt thâm, hắn đã không khen thì thôi, đằng này…nguyên một gáo nước lạnh chứ không đùa.


Nó hầm hực cầm lấy chiếc túi và đi ra ngoài. Hắn vừaa đeo kính vừa cười:


– Nhưng cũng đâu đến nỗi.


Hắn liền chạy ra ngoài bếp, thì thấy nó vừa cầm tay nắm cửa, hắn lập tức nói không thương tiếc:


– Nhưng nhìn Đẹp lắm.


OMG, nó thật hạnh phúc, rốt cuộc thì hắn cũng nhận ra vẻ đẹp tiềm ẩn của nó, nó nở nụ cười biết ơn cho hắn, và lập tức nhận một gáo thứ hai không chần chừ:


– Nhưng vẫn chưa đến Halloween đâu.


Thật đúng là cái thằng đáng ghét mà, nó không nói một câu nào liền lập tức mở và đóng rầm cửa lại. Hắn bây giờ mới thấy lạ liền chạy ra ngoài cửa nói lớn:


– Hôm nay chủ nhật cô đi đâu ấy?


– Đi đâu kệ xác tôi – Nó thét lên.


– Nhưng dù sao cũng đừng dọa người nghe? – Hắn nói kèm theo một nụ cười thật tươi.


– Anh im đi.


Hắn cười khi nghe nó nói thế, đứng nhìn cái bóng dáng nhỏ bé đang khuất dần hắn thở dài rồi đi vào nhà.


Nó đi trên đường thì không ngừng rủa hắn, đúng là chẳng ra làm sao, nó cũng không hiểu lý do gì khiến nó có thể tiếp tục sống trong căn nhà đó, với cái tên trời đánh khốn kiếp kia chứ.


Một lúc lảm nhảm, nó cũng đến nơi mà nó muốn… trường súng…


– chào chú…


– Con cần gì. – Một ông tuổi trung niên cười khi thấy nó.


– Cho con một chỗ.


– Đây. Con đi đến chỗ này đi.


Nó xem xét lại rồi nói:


– Đây là trường súng sơn mà.


– Ơ thế cháu định tập súng thật à? Cháu đủ tuổi không đấy, mặt non thế kia mà s…


Ông ấy tắt ngấm khi thấy nó đặt lên bàn một khẩu súng ngắn màu đen, ông ta không thể tin nổi nó. Đáp lại cái sự ngây người kia, nó hỏi:


– Bây giờ thì sao đây ạ?


– Cháu…đi thẳng đi…


Nó cầm theo cây súng và đi về hướng ông ấy nói.


Sau một hồi chuẩn bị, súng đã lên nòng, tai nghe chống tiếng ồn và kính đã sẵn sàng…


“Đoàng…Đoàng…Đoàng” – Ba tiếng súng phát ra rõ to. Nó liền thành thạo lấy chiếc ống nhòm ra thì đã có người công bố kết quả:


– 8,9,9 Không tệ


” Quen quá” – Nó lập tức quay người về hướng người nó. Nó ngạc nhiên hơn cả:


– Thuận Lâm ???


Và đáp lại đó là một khuôn mặt thanh tú, anh thả ống nhòm xuống và cười với nó, một nụ cười mà dù nhìn bao lần nó cũng vẫn bị say nắng. Không chần chừ giây phút nào, nó thả súng xuống và chạy lại chỗ của Thuận Lâm ôm lấy ôm để, suýt chút nữa là có án mạng


CHAP 19


Trong một quán nước gần đấy…


Nó nhấc cốc nước lên uống một hớp như chưa bao giờ được uống. Nó đặt ly xuống rồi mới ngẩn mặt hỏi:


– Sao anh lại qua Hàn thế ạ?


Thuận Lâm không trả lời nó vội, anh nhẻo cười rồi mới nói:


– Anh bận có chút chuyện. Mà Trân này, anh có chuyện muốn nói với em.


– Thôi anh để bữa khác đi. Bao nhiêu năm mới gặp lại nhau. Tự nhiên nói có chuyện là sao. Mình đi chơi đi.


– Ơ nhưng…


Nó không để Thuận Lâm nói thêm lời nào, đặt cạch xuống bàn và kéo lê anh ra khỏi quán. Trong khi đó, nạn nhân mặt mày vẫn còn ngẩn ra chẳng biết cái qué gì đang xảy ra.


Đi tới trước chiếc xe oto mày đen của Thuận Lâm, nó mở cửa tống anh vào xe nhưng lại ở phần ghế ngồi, còn nó thì phóng lên ghế lái lúc nào thì Thuận Lâm cũng chẳng hay nữa. Nó trông có vẻ sốt sắng lắm, nên anh cũng không muốn nói cái chuyện đó nữa. Cái chuyện anh nên nói lúc này là:


– Anh để chìa khóa trong kia rồi.


Chính xác, đúng câu này rồi, có thể điều này sẽ giúp nó hạ bớt cái tính vội vàng này lại. Nhưng…ờ thì:


– Em đã đem theo rồi. Bây giờ mình đi ngắm biển nhá. Em biết một chỗ đẹp lắm.


Và… chiếc xe phóng nhanh ra mặt đường, hòa vào dòng xe đông đúc. Thuận Lâm nhìn vào kim chỉ tốc độ rồi ngẩn lên nhìn nó;


– Em đang chạy nhanh đấy. Giảm tốc độ lại đi.


– Thế sao? – rồi nó cũng nhìn chiếc kim chỉ rồi thở dài thất vọng – Mới chừng đó thôi mà đã vượt tốc độ sao?


– Nhưng với độ tuổi của em thì thế là quá lắm rồi đó. Hạ xuống nhanh đi. – Thuận Lâm hại giọng.


Nó không cãi lại và lập tứ hạ ga xuống. Nó liếc nhìn qua anh một lát rồi nói:


– Xin lỗi anh, em… hứng khởi quá.


Thuận Lâm khẽ cười rồi đánh nhẹ vào đầu nó. Anh không nói gì

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cho Tớ Giữ Cậu Trong Trái Tim Nhé

Đồ ngốc! Đứng lại cho anh

Nỗi đau kinh hoàng đằng sau món quà cưới của cô bạn chồng

Từ Một Người Mẹ: Là Con Gái, Hãy Hẹn Hò Với Nhiều Chàng Trai!

Thấy chồng vui vẻ với thư kí trên xe hơi, vợ âm thầm làm điều này khiến chồng và nhân tình chết sững