Tối đến, cô ấy sẽ về! - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
The Soda Pop

Tối đến, cô ấy sẽ về! (xem 5740)

Tối đến, cô ấy sẽ về!

iến răng nói từng lời một.


Tú không thèm nói lại với anh ta, Tú mở tập tài liệu đó ra và xem thông tin, đó là kết quả xét nghiệm ADN với sự trùng khớp lên đến 99,6%. Tú vẫn tò mò khi Vương đưa cho mình thứ này để làm gì nhưng khi Tú đưa mắt lên nhìn họ và tên của hai mẫu kiểm nghiệm. Lê Anh Tú và Đinh Thị Thi.


Tú không hiểu vì sao Vương lại đưa thứ này cho mình, nhưng Tú nghĩ chắc chắn anh ta đã tìm được mẹ ruột của Tú, và sẽ yêu cầu Tú cần làm gì đó để biết thông tin về mẹ của Tú.


Quả nhiên dự đoán của Tú chưa bao giờ sai.


– Người ngồi cạnh tao, là mẹ tao, và cũng là mẹ mày! – Vương nhắc nhở cho Tú biết.


Vương cho Tú biết thông tin này, điều đó đồng nghĩa với việc… Tú là anh em với Vương. Và Tú nhận ra một điều rằng, Tú và Vương là hai anh em cùng mẹ khác cha.


– Tú, nghe mẹ nói này con. Đừng vội bỏ đi. Mẹ xin con đó!


Bà Thi cố gắng nắm lấy tay Tú, sau đó kéo Tú lại vị trí ngồi khi Tú vừa đọc kết quả liền muốn bỏ đi.


– Nó đâu muốn nhận mẹ là mẹ. Mẹ đang nghĩ tới chuyện nó nhận mẹ sao?


Vương nhếch mép cười khinh. Nếu như không phải hôm đánh Tú anh ta cố tình giật tóc của Tú nên mới đánh vào tai Tú thì giờ làm sao có được tờ xét nghiệm này chứ. Anh ta vẫn thương mẹ, nhưng lợi dụng việc cho mẹ gặp lại Tú, anh ta biết đó sẽ là áp lực khiến Tú không tài nào mà gặp nổi Nhi lại nữa. Chỉ có vậy là anh ta đương nhiên thắng, nhưng anh ta không hề hay, trong chuyện tình cảm, Tú thắng anh ta từ lâu rồi.


– Đúng, như anh ta nói, tôi không nhận bà là mẹ đâu! Mẹ tôi… đang ở nhà và chờ cơm tôi. Chứ không phải bà! Còn anh, đã vậy thì đừng chơi bẩn thỉu với chị Nhi như vậy. Thích thì cùng nhau chiến đấu mà dành lại chị ấy!


Tú vùng vằng nói. Trong lòng Tú từng ước ao muốn gặp mẹ, nhưng từ khi bà ta từ chối, chối bỏ không dám nhận là mẹ mình thì Tú cũng xem như tất cả chấm dứt.


Vương đứng lên chỉ tay thẳng vào mặt Tú với thái độ bực mình, một đứa oắt con dám thách thức anh ta sao?


– Tao chưa giết mày là may đấy. Mình mẹ xem mày là em tao thôi. Còn tao thì không. Khi ba tao ra ngoài này, tao và ông ấy, sẽ tìm cách giết mày! – Vương buông lời doạ nạt.


Cảm thấy tình huống căng thẳng do mình cương quyết muốn gặp Tú, để hai anh em chúng nó gặp nhau, thế nhưng là quyết định sai lầm hoàn toàn. Bà Thi đưa tay giữ Tú lại.


– Con ơi, nghe mẹ một lần được không? – Bà Thi vẫn cố gắng níu lấy tay Tú, nhưng Tú cương quyết buông ra và dứt khoát rời khỏi đây.


Trong ba người, có lẽ người vui nhất vẫn là Vương. Trước khi tung tin về Nhi, anh ta đã nghĩ tới việc này. Anh ta sau một thời gian dài theo dõi đã dư sức nhận ra Tú là một đứa nhóc khá cứng đầu và có lòng tự trọng cao. Anh trai của nó là kẻ đã cưỡng bức bạn gái nó, đương nhiên nó sẽ tủi nhục trước bạn gái nó và bỏ chạy mà thôi!



Tiếng bấm mã khoá lại vang lên. Trong căn nhà này, tới cả tiếng bấm mã khoá thôi cũng làm cho con người ta có cảm xúc lạ thường. Nhi nhanh chóng chạy ra cửa, cô muốn hỏi xem Tú đã đi đâu, cô muốn hỏi xem Tú có biết tin tức đã được đính chính chưa. Nhưng khi cô mở cửa ra, cô đã bị ngưng đọng cảm xúc trước đó của mình, cô không biết nên nói với Tú như thế nào khi Tú đang thẫn thờ vô hồn đứng ở cửa. Tú không chào Nhi, không ôm ôn như ngày thường, mà cứ thế thẫn thờ lướt qua Nhi.


– Tú, xin lỗi vì hôm qua em quên cách xưng hô. Nhưng… Tú, Tú uống rượu sao? – Nhi chưa hiểu chuyện gì xảy ra với Tú.


Nếu như tính từ lúc cô dậy cho tới giờ, thì Tú đã rời khỏi nhà được 5 tiếng đồng hồ và khi Tú trở về thì người tràn ngập mùi rượu. Cô đi theo Tú, sát bên cạnh Tú để muốn đỡ, nhưng lại bị gạt ra.


– Tránh ra! – Tú bực mình đẩy Nhi ra khỏi người mình.


Tú không căm ghét ai cả, không căm ghét thù hằn mẹ mình, cũng chẳng trách tên Vương khốn khiếp kia đã làm gì Tú, Tú đang thù hằn cuộc sống của chính mình. Tự ngẫm tại sao mình phải ra đời để chào đón hết sự nghiệt ngã này đi tới sự nghiệt ngã khác. Lần nào cũng vậy, cũng có cảm giác đau lòng tới mức muốn cấu xé tim can.


– Tú sao vậy? Em có làm sai sao?


Nhi tưởng Tú bực mình với cô vì những bài báo. Nhưng những bài báo đó đâu có phủ nhận gì. Tuy nó có đổi hướng dư luận, nhưng cũng chỉ nói hai mẹ con họ có mối quan hệ tốt, xem nhau như bạn bè bằng tuổi để có thể tâm sự, một lời phủ nhận cũng không. Vậy Tú rốt cuộc đang giận hờn điều gì?


“Tú đừng làm em lo, em xin Tú đấy!”


Tú nhìn được vào ánh mắt Nhi, lại cảm giác bản thân mình mang tội lỗi. Khi anh trai mình làm điều sai trái với chị ấy, thì Tú cũng không mang lại cho chị ấy được sự hạnh phúc. Tú gạt tay Nhi ra khỏi cửa rồi đóng cửa thật mạnh. Chốt khoá lại, cảm giác không còn ai nhòm ngó mình nữa, Tú gục xuống và khóc nức nở. Tú đã khóc ở quán rượu, khóc tới mức không thể khóc được nữa thì giờ Tú vẫn tiếp tục khóc.


XXIX (2)


Chap 29: Bỏ đi


Lại một đêm Nhi thức trắng. Đêm qua cô ngủ không ngon giấc hay bị tỉnh dậy giữa chừng thì giờ cô thức trắng. Hai mắt của cô tỏ rõ dấu hiệu mệt mỏi nhưng cô không thể nào mà ra lệnh cho nó đi ngủ được. Dù đã khóc tới mức hai mắt thực sự không thể chống đỡ được nữa, nhưng cô không thể ngủ. Nhi nằm quay lưng, rồi xoay người từ bên này sang bên kia. Làm đủ việc để khỏi nghĩ ngợi, nhưng mọi thứ đều vô ích. Cô nhớ Tú, dù Tú đang nằm ngay phòng bên thôi cô cũng nhớ Tú. Tú thái độ với cô khi nãy cô không hiểu lý do, vậy nên cô càng nhớ hơn nữa.


Tiếng khoá cửa phòng cô kêu cạch cạch, Tú đang mở cửa phòng cô, tìm tới giường cô, và tìm tới cổ cô nữa. Cô không thể hiểu nổi đứa nhóc này rốt cuộc là bị thứ gì. Ngày hôm nay, lẫn cả ngày hôm qua đều thay đổi thái độ một cách đột ngột.


– Tú, Tú muốn gì ở em… đừng… như vậy!


Nhi phản ứng rõ ràng, nói thẳng cho Tú biết mình không thể chịu được cảnh bị Tú đối xử như vậy.


– Em khóc sao? – Tú đưa tay lên xoa đi giọt nước mắt rơi trên má Nhi.


– Phải, vì Tú làm em đau lòng!


Nhi nức nở khi được Tú vuốt ve như vậy. Cô không biết thực sự Tú đang nghĩ gì, thực sự Tú đang làm gì nên cô buộc lòng ghì mặt vào lòng Tú.


– Tú xin lỗi, chỉ cần em nhớ là… Tú luôn yêu em!


Tú chặn lại dòng nước mắt của Nhi, nhưng bản thân Tú cũng đang cố gắng kiềm chế để không khóc. Tú cố gắng ngưng đọng lại nước mắt trong chính mình vì Tú gần như đã khóc cả ngày trước đó rồi. Tú và Nhi đang “yêu” nhau. Đối với Nhi thì cô đang mê man không rõ chuyện gì, nhưng đối với Tú, đây là lần cuối thì phải!



Sáng sớm thức dậy, đối với Nhi đêm qua thật mãnh liệt, cô chưa bao giờ thấy bản thân mình mãnh liệt như vậy, cũng chưa từng thấy Tú lại thích thú với cơ thể mình tới mức cả hai người triền miên không biết bao nhiêu lần. Cô nhớ ra chỉ còn một ngày nữa, hết hôm nay thì sáng mai Tú phải trở về bên Anh. Có thể đứa nhóc này muốn mọi thứ trước khi đi đây mà. Cô nghĩ bụng là

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện Tình Yêu Đầu Tiên Full Online

Cơn Mưa Ngang Qua

Đọc Truyện Không Hứa Hẹn Full Online

Truyện Nhật Ký Anh Yêu Em Voz Full

Kinh thành tam thiếu: Ông xã gõ cửa lúc nửa đêm