i, cái từ “vâng” lần đầu tiên vuột ra khỏi miệng nó. Gớm, thay đổi nhanh không kia, thường ngày toàn…gào rú, nhảy tưng tưng lên đè đầu cưỡi cổ anh Việt, vậy mà đến khi được tỏ tình cái lại ngoan ngoãn thế kia. Con nhỏ này đúng là đáng ghét mà!
[Love girl'>
Tell me tell me hãy kể cho anh biết về tình yêu
Tell me tell me hãy trao cho anh tình yêu của em
Love me love me hãy đến sà vào vòng tay anh
Kiss me kiss me anh sẽ chỉ yêu mình em thôi
Anh ngẩn ngơ mỗi khi thấy em cười
Khi anh nhìn, em xinh xắn tựa búp bê
Trái tim anh bắt đầu đập rộn ràng
Vì có em một ngày của anh trở nên tươi sáng hơn biết bao
Hãy chỉ để mắt đến mình anh thôi, anh sẽ chỉ yêu duy nhất mình em
Dù cho cả thế giới có đổi thay
Oh my love trái tim anh bắt đầu loạn nhịp khi nhìn em
Anh sẽ luôn có em trong trái tim này
Hãy nắm lấy tay anh và bay lên
Hãy tin anh và bay thật cao
Tell you tell you anh sẽ kể cho em biết về tình yêu
Tell you tell you thổ lộ cùng em tình yêu này
Love you love you hãy nắm lấy tay anh
Kiss you kiss you anh sẽ yêu em mãi mãi
Như bản nhạc anh chơi chỉ dành cho riêng em
Như tiếng sáo du dương chỉ thuộc về em mà thôi
Từng phút từng giây đều trở nên đặc biệt
Anh muốn mỗi ngày đều được nghe tiếng em
Anh yêu em
Hãy chỉ để mắt đến mình anh thôi
Anh sẽ yêu duy nhất mình em dù cho cả thế giới có đổi thay
Oh my love con tim nhỏ bé của anh đã khắc ghi bóng hình em
Anh sẽ mãi ôm em, cho tới khi thời gian ngừng lại
Hãy nắm lấy tay anh và bay lên
Hãy tin anh và bay thật cao
Hãy chỉ để mắt đến mình anh thôi, anh sẽ yêu duy nhất mình em
Dù cho cả thế giới có đổi thay
Oh my love trái tim anh bắt đầu loạn nhịp khi thấy bóng dáng em
Anh sẽ luôn có em trong trái tim này
Em có nghe thấy nhịp đập con tim anh không
Anh không thể sống thiếu em
Vsub by B2UTYSubs@youtube
Anh Việt bắt đầu hát trong tiếng hò reo cổ vũ của mọi người. Không khí ngày hôm nay khiến tôi nhớ tới màn chúc mừng sinh nhật một thời gây huyên náo mạng xã hội của Tuấn dành cho Uyên. Có nên ghen tị không nhỉ? S.I.U toàn người ưa lãng mạn, và trong số đó, Kim và Uyên là hai đứa sướng nhất, khi đã, đang và sẽ trở thành những chủ đề hot trên mạng. Tôi thì được hai người nói thích hẳn hoi, cho dù trường hợp của anh Khánh có đôi chút không phải, nhưng trong trường hợp này thì cứ tính như thế đi, nhưng sao mà chẳng ai chịu bày tỏ tình cảm với tôi theo cách này vậy? Số trời định cả hai người đó tỏ tình với tôi cùng một ngày, cùng một nơi và đều trong lúc tâm trạng tôi vô cùng…hoảng loạn. Tại sao không có bóng bay, flashmob, bài hát dành tặng, camera và sự chứng kiến của cả trăm người? Như thế này có phải là cực kì bất công hay không?
Kim cứ đứng lặng người đi theo bài hát anh Việt hát tặng nó. Tôi nhớ lần Tuấn tổ chức sinh nhật cho Uyên, Tuấn chính là người đỏ mặt khi thằng bé phải mặc vest, chơi ghita, hát và bày tỏ tình cảm trước mặt hàng trăm người. Nhưng lần này, người đỏ mặt không phải là anh Việt, mà lại là Kim. Hình như bài hát càng về cuối, mặt nó càng trở nên đỏ hơn hay sao ấy. Đến bây giờ thì trông…rực rỡ hệt như một bông hoa mười giờ.
“Làm người yêu anh nhé?”
Sau khi kết thúc bài hát, anh Việt chạy ra lấy một chùm bóng bay to nhất ở chính giữa, đưa nó cho Kim rồi mới bắt đầu hỏi. Như hưởng ứng hành động của anh Việt, tất cả mọi người xung quanh đều ồ lên và vỗ tay cật lực, mặc cho tất cả những hành động đó gộp lại, chỉ khiến Kim thêm xấu hổ mà thôi. Kim giật vội lấy chùm bóng bay từ tay anh Việt, rồi lập tức vùi mặt mình vào trong đó, nhằm tránh vô số ánh mắt tò mò đang nhìn về phía mình.
“Biết…biết rồi…”
“Biết rồi là sao chứ?”
“Thì là biết rồi mà!”
“Em phải nói đúng vào vấn đề chứ!”
“Vấn đề gì?”
“Anh đang hỏi em là_”
“Em biết rồi! Em đồng ý, em đồng ý!”
Cuối cùng, câu trả lời của Kim cũng khiến cho không chỉ anh Việt, mà tất cả chúng tôi đều cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn. Cũng chỉ vì chuyện tình cảm của hai người này mà cả ngày hôm qua S.I.U quay mòng mòng như chong chóng. Đến giờ mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa rồi, đúng là trời phù hộ. Vậy là tương lai khổ cho anh Việt rồi, khi từ giờ anh sẽ phải chiều chuộng cái đứa con gái nhõng nhẽo, đanh đá, ương bướng và khá…du côn là Kim. Còn Kim thì cuộc đời nó đúng là “lên tiên” mà.
Dù sao thì tôi cũng thật lòng mong bọn họ sẽ được hạnh phúc mãi mãi. Tuy rằng trên đời này chẳng có gì là vĩnh viễn cả, nhưng khi được ở bên cạnh người mình yêu quý, thì thời gian đâu còn có ý nghĩa gì nữa nhỉ. Ngược lại, càng ít thời gian, ta càng phải biết trân trọng những điều quan trọng với mình hơn, để đến một ngày nào đó, chẳng còn níu giữ được nữa, chúng ta vẫn có thể mỉm cười vì những kỷ niệm đẹp còn ở lại.
Chương 23
Ads Tám giờ sáng, tôi cuối cùng cũng thức dậy trên chiếc giường quen thuộc của mình. Tôi dậy có trễ hơn thường ngày một chút khi mà hôm qua đến tận tối mịt S.I.U mới trở về Hà Nội trong tình trạng mệt nhoài. Đã vậy khi đèo tôi về, anh Dương còn bị mẹ tôi bắt gặp ngay trước cổng. Dù rằng tôi đã phải thanh minh đủ kiểu rằng chúng tôi chỉ là bạn, nhưng mẹ tôi chẳng thèm nghe, cứ nhất quyết bắt anh vào nhà ăn cơm. Mãi tới khi tôi nói rằng chúng tôi đi về mệt, mẹ để cho anh về nghỉ để lần sau đến cũng được thì mẹ tôi mới đồng ý. Vậy mà sau đó tôi lại cảm thấy đôi chút hối hận khi ngồi trước mâm cơm nghi ngút khói mà mẹ nấu lại cho mình. Biết vậy tôi để mẹ giữ anh ở lại, liệu có phải anh sẽ được ăn một bữa cơm tử tế hay không?
Tôi lục tủ lạnh, cố kiếm một cái gì đó để ăn rồi lò dò chạy ra bật máy tính. Anh Khánh đã nói rằng tối qua hoặc chậm nhất là sáng nay anh sẽ up clip đó lên mà. Tôi sẽ chỉ xem một chút thôi rồi sẽ đi học ngay, hứa danh dự là như vậy!
23 lời mời kết bạn và 168 thông báo. Trời ạ, chuyện gì đã xảy ra trong những ngày tôi ôn thi và rời Hà Nội thế nhỉ? Hình như từ ngày tôi quen S.I.U, số người add Facebook tôi càng ngày càng nhiều thì phải. Friend list hơn 700 người mà chẳng có mấy ai quen biết, thậm chi có người add chỉ để hỏi rằng tôi có phải người yêu anh Dương không. Đúng là muốn phát điên lên được. Nếu không phải tại anh Khánh giao cho tôi nhiệm vụ PR cho S.I.U thì tôi đã chặn Facebook mấy người này rồi. Thôi kệ đi, cứ coi như nhiều bạn cho vui. Tôi chấp nhận tất cả, sau đó mới chuyển sang đọc thông báo.
A, anh Khánh up clip lên rồi này!
Ngay từ đầu clip đã là hình ảnh anh Việt đang tặng hoa cho Kim với dòng chữ “Who wants to be like her?”, sau đó mới bắt đầu đến clip nhảy mà mọi người đã khổ công quay ngày hôm qua. Tôi chăm chú ngồi xem, cho dù là người được chứng kiến trọn vẹn những khoảnh khắc quý giá của ngày hôm qua, nhưng khi ngồi xem lại tôi vẫn ồ à như một con ngốc, nhất là khi nghe thấy giọng nói ngọt ngào của anh Việt với câu hỏi vô cùng chân thật: “Làm người yêu anh nhé?”. Đúng là muốn ghen tỵ quá đi, Kim phải tự hào và biết quý trọng anh, không phải ai cũng sẵn sàng vì nó mà bỏ ra bao nhiêu tâm huyết như vậy đâu nhé!
Cùng chung suy nghĩ với tôi, tôi nhận thấy rất nhiều comment ghen tỵ của mọi người sau khi xem clip. Mọi người đều ghen tỵ ra mặt, nhưng cũng đều đồng ý thừa nhận rằng nhìn hai người đó rất đẹp đôi. Đó dường như là điểm nhấn chính của clip này, k
[Love girl'>
Tell me tell me hãy kể cho anh biết về tình yêu
Tell me tell me hãy trao cho anh tình yêu của em
Love me love me hãy đến sà vào vòng tay anh
Kiss me kiss me anh sẽ chỉ yêu mình em thôi
Anh ngẩn ngơ mỗi khi thấy em cười
Khi anh nhìn, em xinh xắn tựa búp bê
Trái tim anh bắt đầu đập rộn ràng
Vì có em một ngày của anh trở nên tươi sáng hơn biết bao
Hãy chỉ để mắt đến mình anh thôi, anh sẽ chỉ yêu duy nhất mình em
Dù cho cả thế giới có đổi thay
Oh my love trái tim anh bắt đầu loạn nhịp khi nhìn em
Anh sẽ luôn có em trong trái tim này
Hãy nắm lấy tay anh và bay lên
Hãy tin anh và bay thật cao
Tell you tell you anh sẽ kể cho em biết về tình yêu
Tell you tell you thổ lộ cùng em tình yêu này
Love you love you hãy nắm lấy tay anh
Kiss you kiss you anh sẽ yêu em mãi mãi
Như bản nhạc anh chơi chỉ dành cho riêng em
Như tiếng sáo du dương chỉ thuộc về em mà thôi
Từng phút từng giây đều trở nên đặc biệt
Anh muốn mỗi ngày đều được nghe tiếng em
Anh yêu em
Hãy chỉ để mắt đến mình anh thôi
Anh sẽ yêu duy nhất mình em dù cho cả thế giới có đổi thay
Oh my love con tim nhỏ bé của anh đã khắc ghi bóng hình em
Anh sẽ mãi ôm em, cho tới khi thời gian ngừng lại
Hãy nắm lấy tay anh và bay lên
Hãy tin anh và bay thật cao
Hãy chỉ để mắt đến mình anh thôi, anh sẽ yêu duy nhất mình em
Dù cho cả thế giới có đổi thay
Oh my love trái tim anh bắt đầu loạn nhịp khi thấy bóng dáng em
Anh sẽ luôn có em trong trái tim này
Em có nghe thấy nhịp đập con tim anh không
Anh không thể sống thiếu em
Vsub by B2UTYSubs@youtube
Anh Việt bắt đầu hát trong tiếng hò reo cổ vũ của mọi người. Không khí ngày hôm nay khiến tôi nhớ tới màn chúc mừng sinh nhật một thời gây huyên náo mạng xã hội của Tuấn dành cho Uyên. Có nên ghen tị không nhỉ? S.I.U toàn người ưa lãng mạn, và trong số đó, Kim và Uyên là hai đứa sướng nhất, khi đã, đang và sẽ trở thành những chủ đề hot trên mạng. Tôi thì được hai người nói thích hẳn hoi, cho dù trường hợp của anh Khánh có đôi chút không phải, nhưng trong trường hợp này thì cứ tính như thế đi, nhưng sao mà chẳng ai chịu bày tỏ tình cảm với tôi theo cách này vậy? Số trời định cả hai người đó tỏ tình với tôi cùng một ngày, cùng một nơi và đều trong lúc tâm trạng tôi vô cùng…hoảng loạn. Tại sao không có bóng bay, flashmob, bài hát dành tặng, camera và sự chứng kiến của cả trăm người? Như thế này có phải là cực kì bất công hay không?
Kim cứ đứng lặng người đi theo bài hát anh Việt hát tặng nó. Tôi nhớ lần Tuấn tổ chức sinh nhật cho Uyên, Tuấn chính là người đỏ mặt khi thằng bé phải mặc vest, chơi ghita, hát và bày tỏ tình cảm trước mặt hàng trăm người. Nhưng lần này, người đỏ mặt không phải là anh Việt, mà lại là Kim. Hình như bài hát càng về cuối, mặt nó càng trở nên đỏ hơn hay sao ấy. Đến bây giờ thì trông…rực rỡ hệt như một bông hoa mười giờ.
“Làm người yêu anh nhé?”
Sau khi kết thúc bài hát, anh Việt chạy ra lấy một chùm bóng bay to nhất ở chính giữa, đưa nó cho Kim rồi mới bắt đầu hỏi. Như hưởng ứng hành động của anh Việt, tất cả mọi người xung quanh đều ồ lên và vỗ tay cật lực, mặc cho tất cả những hành động đó gộp lại, chỉ khiến Kim thêm xấu hổ mà thôi. Kim giật vội lấy chùm bóng bay từ tay anh Việt, rồi lập tức vùi mặt mình vào trong đó, nhằm tránh vô số ánh mắt tò mò đang nhìn về phía mình.
“Biết…biết rồi…”
“Biết rồi là sao chứ?”
“Thì là biết rồi mà!”
“Em phải nói đúng vào vấn đề chứ!”
“Vấn đề gì?”
“Anh đang hỏi em là_”
“Em biết rồi! Em đồng ý, em đồng ý!”
Cuối cùng, câu trả lời của Kim cũng khiến cho không chỉ anh Việt, mà tất cả chúng tôi đều cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn. Cũng chỉ vì chuyện tình cảm của hai người này mà cả ngày hôm qua S.I.U quay mòng mòng như chong chóng. Đến giờ mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa rồi, đúng là trời phù hộ. Vậy là tương lai khổ cho anh Việt rồi, khi từ giờ anh sẽ phải chiều chuộng cái đứa con gái nhõng nhẽo, đanh đá, ương bướng và khá…du côn là Kim. Còn Kim thì cuộc đời nó đúng là “lên tiên” mà.
Dù sao thì tôi cũng thật lòng mong bọn họ sẽ được hạnh phúc mãi mãi. Tuy rằng trên đời này chẳng có gì là vĩnh viễn cả, nhưng khi được ở bên cạnh người mình yêu quý, thì thời gian đâu còn có ý nghĩa gì nữa nhỉ. Ngược lại, càng ít thời gian, ta càng phải biết trân trọng những điều quan trọng với mình hơn, để đến một ngày nào đó, chẳng còn níu giữ được nữa, chúng ta vẫn có thể mỉm cười vì những kỷ niệm đẹp còn ở lại.
Chương 23
Ads Tám giờ sáng, tôi cuối cùng cũng thức dậy trên chiếc giường quen thuộc của mình. Tôi dậy có trễ hơn thường ngày một chút khi mà hôm qua đến tận tối mịt S.I.U mới trở về Hà Nội trong tình trạng mệt nhoài. Đã vậy khi đèo tôi về, anh Dương còn bị mẹ tôi bắt gặp ngay trước cổng. Dù rằng tôi đã phải thanh minh đủ kiểu rằng chúng tôi chỉ là bạn, nhưng mẹ tôi chẳng thèm nghe, cứ nhất quyết bắt anh vào nhà ăn cơm. Mãi tới khi tôi nói rằng chúng tôi đi về mệt, mẹ để cho anh về nghỉ để lần sau đến cũng được thì mẹ tôi mới đồng ý. Vậy mà sau đó tôi lại cảm thấy đôi chút hối hận khi ngồi trước mâm cơm nghi ngút khói mà mẹ nấu lại cho mình. Biết vậy tôi để mẹ giữ anh ở lại, liệu có phải anh sẽ được ăn một bữa cơm tử tế hay không?
Tôi lục tủ lạnh, cố kiếm một cái gì đó để ăn rồi lò dò chạy ra bật máy tính. Anh Khánh đã nói rằng tối qua hoặc chậm nhất là sáng nay anh sẽ up clip đó lên mà. Tôi sẽ chỉ xem một chút thôi rồi sẽ đi học ngay, hứa danh dự là như vậy!
23 lời mời kết bạn và 168 thông báo. Trời ạ, chuyện gì đã xảy ra trong những ngày tôi ôn thi và rời Hà Nội thế nhỉ? Hình như từ ngày tôi quen S.I.U, số người add Facebook tôi càng ngày càng nhiều thì phải. Friend list hơn 700 người mà chẳng có mấy ai quen biết, thậm chi có người add chỉ để hỏi rằng tôi có phải người yêu anh Dương không. Đúng là muốn phát điên lên được. Nếu không phải tại anh Khánh giao cho tôi nhiệm vụ PR cho S.I.U thì tôi đã chặn Facebook mấy người này rồi. Thôi kệ đi, cứ coi như nhiều bạn cho vui. Tôi chấp nhận tất cả, sau đó mới chuyển sang đọc thông báo.
A, anh Khánh up clip lên rồi này!
Ngay từ đầu clip đã là hình ảnh anh Việt đang tặng hoa cho Kim với dòng chữ “Who wants to be like her?”, sau đó mới bắt đầu đến clip nhảy mà mọi người đã khổ công quay ngày hôm qua. Tôi chăm chú ngồi xem, cho dù là người được chứng kiến trọn vẹn những khoảnh khắc quý giá của ngày hôm qua, nhưng khi ngồi xem lại tôi vẫn ồ à như một con ngốc, nhất là khi nghe thấy giọng nói ngọt ngào của anh Việt với câu hỏi vô cùng chân thật: “Làm người yêu anh nhé?”. Đúng là muốn ghen tỵ quá đi, Kim phải tự hào và biết quý trọng anh, không phải ai cũng sẵn sàng vì nó mà bỏ ra bao nhiêu tâm huyết như vậy đâu nhé!
Cùng chung suy nghĩ với tôi, tôi nhận thấy rất nhiều comment ghen tỵ của mọi người sau khi xem clip. Mọi người đều ghen tỵ ra mặt, nhưng cũng đều đồng ý thừa nhận rằng nhìn hai người đó rất đẹp đôi. Đó dường như là điểm nhấn chính của clip này, k