Tha Cho Em Được Không? - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Pair of Vintage Old School Fru

Tha Cho Em Được Không? (xem 4784)

Tha Cho Em Được Không?

sao.
Tôi không biết, có lẽ giữa chúng tôi còn có quá nhiều việc. Có lẽ khi yêu con người ta trở nên tham lam và ích kỉ hơn.Tôi không biết tại sao anh yêu tôi. Tôi không muốn anh tội nghiệp hay thương cảm. Tôi không muốn anh vì thấy có lỗi chuyện Nguyên Quân mà thấy có lỗi với tôi.
Một Đức Long nhẹ nhàng và ấm áp khi nãy tôi thực sự không quen. Anh có chút trẻ con, lại vẫn nóng tính. Còn cái tính ngang ngạnh lúc trước thì vẫn không thay đổi được nhiều.
Tôi nói với anh tôi cần thời gian suy nghĩ, nhưng nãy giờ cũng chẳng nghĩ được gì. Với tính của anh có lẽ sẽ không để tôi nghĩ ngợi lâu nhưng tôi vẫn muốn điều gì đó chắc chắn.
A! Đói quá! Cả ngày hôm nay chẳng ăn uống được gì, chỉ nếm được 5 tách cà phê ở Campos chứ không nhiều. Khi nãy là vì hoảng loạn nên mới không thấy đói, còn bây giờ thì rất rất đói, đói đến rã rời ấy.
Khuya rồi, chắc mọi người đã ngủ, tôi nhẹ nhàng mở cửa phòng, rón rén đi xuống nhà ăn. Lục mãi trong bếp vẫn còn món thịt ham bà để giành, mở tủ lạnh lấy hộp yogurt nguyên chất rồi đổ ra ly và cho thêm đá. Đang khuấy thì sau lưng mình có tiếng động, chưa kịp quay lưng thì đã có người ôm tôi từ phía sau, chưa kịp hét thì đã bị người ta quay lại rồi bị hôn tới tấp.
- Là anh! – Anh cuối cùng cũng tha cho tôi.
- Buông em ra, anh định hù chết em à? – Tôi ra sức giẫy giụa.
- Em chưa ăn à?
- Chưa ạ. Em đi từ sáng đến giờ. – Tôi xoay người, nhưng anh vẫn ôm như vậy.
- Ăn gì cho anh ăn với? – Anh với tay bốc một miếng thịt ham cho vào miệng.
- Anh cũng chưa ăn à? – Thấy anh như vậy, tôi mỉm cười. Thực sự thì cảm giác được người ta ôm từ phía sau này rất hạnh phúc.
- Chưa, anh mới đi làm về mà.
- Thế sao giờ này mới ăn? – Tôi lấy cốc tính pha cho anh một ly. – Yogurt hay sữa tươi?
- Yogurt, tất nhiên! Hì hì.
Tôi đưa anh hai cốc yogurt và cũng cầm theo một dĩa thịt ham mà bà để phần về bàn. Người này cũng thật lộ liễu đi! Khi ăn nhìn chằm chằm như thế mà ai nuốt cho nổi. Tôi cố ăn cho xong rồi đứng dậy dọn chén dĩa. Khi đi ngang qua anh thì bị anh nắm lại. Anh hôn lên tay tôi và hỏi:
- Khi nào mới trả lời anh?
- Em … em không biết! – Ánh mắt dịu dàng kia nếu không sớm tránh sẽ gặp tai họa. Tôi vội rút tay về. – Anh rửa chén ! – rồi chạy trối chết về phòng.
Sáng sớm hôm sau tôi ra khỏi nhà sớm nhất có thể để không bị người kia bắt gặp. Tôi không suy nghĩ mà đến ngay phòng John. Còn tưởng phải đợi rất lâu mới gặp anh, nhưng rất may hôm nay anh đi làm sớm. Nhìn thấy anh tôi liền lườm anh một cái. Anh cười gượng gạo, hỏi tôi sao thế, rồi dắt tôi vào văn phòng.
- Anh nói đi, tại sao hùa với Long lừa em? – Vừa đóng cửa phòng tôi liền hỏi người anh xấu xa kia.
Chương 18: Em yêu anh
- Long nào? – Tên kia cố nặn ra nụ cười nham nhở.
- John Smith, em cho anh 3 giây để nói thật còn không em đi kể với Elisa anh lừa em! – Elisa là bạn gái John, mới giới thiệu cho tôi tuần trước, vả lại hai chị em vừa gặp đã rất thân.
- Được rồi, được rồi, em biết từ bao giờ? – John vội hỏi tôi.
- Biết chuyện gì? Chuyện Long lừa em, hay chuyện anh và Long cùng nhau lừa em? – Tôi hỏi ngược lại anh.
- Cả hai?
- Ngay từ đầu! Cả chuyện Long lừa em và hai người cùng lừa em, ngay từ đầu em đã biết!
- Em biết ngay từ đầu á? – Tên kia hoảng hốt. – Em thông minh vậy á?
- Em chưa từng nói mình ngốc! – Tôi lườm tên kia.
- Kể anh nghe, tại sao em lại phát hiện ra? Sao em không vạch trần bọn anh? – Anh vỗ nhẹ vai tôi.
- Em đến đây là để hỏi anh mà! – Tên này …
- Nói anh trước đi, rồi anh kể rõ cho mà nghe!
- Thì … – Tính cách hệt ông Long kia vậy! Ai bảo tôi là một đứa em biết nghe lời. – Anh nhớ lần đầu đón em lúc em đi lạc không?
- Ừ?
- Lúc đó anh bảo anh có người bạn Việt Nam du học ở Anh, Long cũng du học ở Anh.
- Việt Nam bao nhiêu người vì sao phải là Long?
- Đến lúc đưa em về nhà, anh chưa nói gì, Long đã lên tiếng chào trước rồi anh lại rất ngạc nhiên khi anh ấy giới thiệu là Lâm, đúng không anh?
- Lúc em vào nhà em thấy hai người rất kì lạ.
- …
- Anh và ông bà còn suốt ngày ghép em với Long, trong khi em đã bảo anh ấy đã có vợ chưa cưới. Hoặc anh muốn em là vợ nhỏ người ta, hoặc là anh biết chuyện gì đó? – Tôi mở to mắt nhìn chằm chằm vào anh.
- Hì hì … – Cười khó coi chết được! – Anh cũng không muốn giấu em, chỉ là cậu ta …
- Anh ấy không cho anh nói, em biết và em hiểu. Vậy nên nói cho em biết, vì sao lần đầu gặp nhau anh bảo em rất quen? – Tôi cầm cốc nước chậm rãi chờ anh nói.
- Là chuyện này à, anh tưởng em biết rồi? – Anh ngạc nhiên.
- Em tuy thông minh thật, nhưng không có nghĩa cái gì em cũng biết, thưa anh trai. Nếu đã biết em cũng đã không nhọc công đến đây tìm anh. – Tôi nhún vai. – Sao hả anh? Em chỉ mới quen Long trong ba năm thôi, nếu tính thời điểm đó, anh và em chưa gặp mặt nhau.
- Em biết Long trong ba năm, nhưng cậu ấy đã biết em trong sáu năm, mà có khi còn lâu hơn, anh không biết được.
- Gì ạ? – Tôi ngạc nhiên, giọng

cũng to hơn bình thường. – Sáu năm? Sáu năm á?
- Ừ, từ lúc cậu ấy sang Anh đã biết em rồi!
- Sáu năm, khi đó em còn là sinh viên, đã gặp anh ấy bao giờ đâu nhỉ? – Tôi lầm bầm tự nói với mình.
- Khi đó, cậu ấy mới nhập học đã rất nổi tiếng vì thành tích đầu vào rất cao, lại còn rất đẹp trai. Tuy cậu ấy là người Châu Á nhưng chẳng nhỏ bé chút nào khi so với người Tây. Đặc biệt cậu ấy còn rất trầm lặng, ít nói mấy cô sinh viên nữ cứ gọi là chết đứ đừ! Chẳng hiểu sao có mỗi em không chịu ảnh hưởng của cậu ta thôi. Ha ha.
- … – Tôi lườm và im lặng nghe anh nói.
- Anh và cậu ấy ở chung một phòng ở khu tập thể. Tuy ở cùng phòng nhưng cậu ấy lại rất ít khi nói chuyện với bọn anh. Suốt ngày cứ học và học, không thư viện thì cũng phòng tự học. Hôm nọ là sinh nhật anh, anh phải nói lắm cậu ấy mới đồng ý đi chơi với đám bạn cùng phòng. – Anh lén nhìn tôi rồi nói tiếp.
- Hôm đó bọn anh chuốc rượu cậu ấy, hì hì … mà cậu này không hiểu sống kiểu gì hình như lần đó là lần đầu cậu ấy uống rượu nhiều thế, mà bọn anh ép có bao nhiêu ly đâu mà đã say tí bỉ. Cả bọn liền hỏi cậu ta lí do vì sao học gần một năm rồi mà không thấy quen bạn gái nào, hay là ở Việt Nam đã có bạn gái. – Anh lườm tôi. – Biết Long của em nói gì không?
- Gì mà Long của em? – Tôi đỏ mặt.
- Ừ thì không phải. Cậu ấy bảo vừa đúng vừa sai. Đúng là vì cậu ấy đã có người ở Việt Nam, sai là vì người đó không phải là bạn gái của cậu ấy. Cậu ấy cứ lặp đi lặp lại câu “Cô ấy không phải là bạn gái tôi” cho đến khi bọn anh đưa cậu ấy về phòng.
- Lúc anh đặt cậu ấy lên giường, cậu ấy còn hỏi anh “Tại sao không phải là tôi? Sao cô ấy không phải là bạn gái tôi?” hỏi mãi đến mệt quá mới yên lặng mà ngủ đấy.
- Từ hôm đó bọn anh thân nhau hơn. Cả bọn trong phòng hiểu chuyện nên không hỏi thêm cậu ta về vấn đề đó nữa. Có một lần anh dùng máy tính của cậu ấy, thì thấy một thư mục tên Shinning Star. Anh lén mở ra xem đúng lúc cậu ấy vừa đến bên cạnh. Em biết thư mục đó có gì không? Chỉ là một đoạn clip. Nhưng trong clip ấy là em. Anh nhớ mang máng là em mang váy màu trắng, chơi guitar hát bài Loving you thì phải. Trong lúc đang lén coi thì cậu ấy đến bên bàn lúc nào an

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đứa bé bỏ nhà đi và cái kết 20 năm sau

Choáng Váng Phát Hiện Ra “Bộ Mặt Thật” Của Bạn Gái Hotgirl Nhờ… Một Cơn Mưa Rào

“Em lừa mẹ chồng hay gã chồng ngốc của em thì được…” (P2): Đi bắt vạ, tôi gặp cảnh tượng đau đớn hơn mình

Bị nhà chồng đuổi, cô gái xin ở nhờ nhà bà cụ bán tào phớ

Em Là Thiên Thần Hay Là Phù Thủy