Tam công chúa kiêu ngạo và tứ hoàng tử đào hoa - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Tam công chúa kiêu ngạo và tứ hoàng tử đào hoa (xem 4921)

Tam công chúa kiêu ngạo và tứ hoàng tử đào hoa

t cảm xúc, đôi mày liên tục nhíu lại, cô biết là cậu rất đau


-Cậu … cậu chủ … – Cô lắp bắp gọi


-Thôi đi. Chúng ta về phòng. CÔ TA BỊ ĐUỔI VIỆC. –Ba cậu vẫn chưa hết giận nói


-Còn con. Con đã chi trả 600 triệu cho con bé này. Đừng tưởng ta không biết. – Ba cậu trừng mắt nói xong rồi bỏ đi một mạch.


-Kin, mẹ chưa bao giờ thất vọng về con như thế. – Mẹ cậu cũng bỏ về phòng. Đám gia nhân nhìn cậu thương xót, lo lắng, nhìn cô khinh miệt, cay đắng như muốn cô biến đi.


-Còn đứng đó làm gì? CÚT – Cậu lạnh lùng đuổi quản gia Kim và đám người hầu.


Cánh cửa phòng đóng lại, cô lau sạch nước mắt, cười thật tươi hỏi cậu.


-Cậu chủ, cậu có đau không?


Cậu lãnh đạm nhìn nụ cười cứng đờ của cô.


-Dẹp đi. Giả tạo chết được.


-Cậu chủ. Em xem vết thương cho cậu nhé! – Cô hít một hơi sâu, đánh trống lảng đến nước mắt không trào ra. Cô cảm thấy thật nhục nhã và bất lực. Chả ai tin cô cả, cô bị xúc phạm mà cũng không được lên tiếng, cô bị hiểu lầm mà cũng không được giải thích, cô bị hành hạ cũng chỉ biết chịu đựng.


Cậu siết chặt tay, khó chịu khi cô cứ cố ngó người xem vết thương của mình trong khi của cô thì ngon lành lắm à.


-ĐỦ RỒI – Cậu tức giận quát làm cô giật bắn mình ngồi phịch té ra đằng sau.


-Sao ạ? – Cô ngớ ngẩn hỏi.


Cậu không chân chừ xé toạc áo của cô ra, nhìn thảm lưng đằng sau, hai cánh tay chằng chịt vết bầm tím và những gì còn lại của trận roi mây vừa rồi. Hiện trên làn da trắng trẻo ấy, vết lằn roi mây như những con lươn kinh dị, vết bầm tím lởm chởm chỉ cần chạm nhẹ cũng thấy đau đớn. Tất cả những thứ này đều là do một tay cậu gây ra cho cô. Cậu cảm thấy ân hận, cậu kéo lại áo cho cô rồi bế cô rời khỏi nhà.


-Cậu chủ, em không đau.


-CÂM MIỆNG – Cậu lại quát lớn làm cô im bặt. Ai bảo cô không đau. Cô đang muốn chết đây. Chết đi chỉ một nhát còn nhẹ nhàng. Hành hạ cô như vậy còn khổ hơn cả chết nữa.


-Cậu chủ, khuya rồi cậu còn đi đâu? – Quản gia Kim hỏi.


-Tôi đi đâu phải báo cho ông à? – Cậu ác cảm nói rồi đi thẳng. Quản gia Kim vừa rồi còn thêm mắm thêm muối sao giờ ngọt lịm, quan tâm cậu thế?


-Dạ không. Xin lỗi cậu chủ – Quản gia Kim cúi đầu, không dám hỏi thêm.


Chiếc xe hiện đại phóng đi rời khỏi biệt thự không biết trên cửa sổ tầng 2 , ba mẹ cậu tức giận nhìn theo.


-Hãy cho nó kết hôn ngay đi. Không thể để nó theo vết xe đổ của ông nội nó đợợc – Ba cậu đập vỡ ly rượu quay vào trong


Chương 88


Tam Công Chúa Kiêu Ngạo Và Tứ Hoàng Tử Đào Hoa


Chương 88 Tác giả Vãn Dương. Người update Jane


Nó nằm trên giường, không chớp mắt mân mê xoay xoay điện thoại trong tay thì nghe tiếng cửa mở, Dakie say nhèm bước vào, loạng choạng như không đứng nổi. Nó ngạc nhiên, định đứng lên hỏi anh thì Dakie đã nằm đè lên người nó. Nó nhíu mày khó chịu khi mùi rượu nồng nặc sộc vào mũi.


-Anh… uống rượu sao? – Nó chưa hết ngạc nhiên hỏi.


-Jasmin, em nói xem…. Anh phải gì đây? – Anh nhắm nghiền mắt lại, giọng lèm bèm.


-Làm gì? – Nó khó hiểu hỏi lại.


-Làm gì để em không làm tổn thương anh nữa đây? Anh phải chịu đựng đến bao giờ nữa đây? – Anh đau đớn nói như sắp khóc.


Nó trùng mắt xuống, im lặng.


-Anh làm gì khiến em không hài lòng sao? Em không hạnh phúc sao?


-Không có – Nó nhàn nhạt đáp.


-Nếu em không hạnh phúc thì rời xa anh đi. Đừng hành hạ anh. Anh thì không biết đau sao? Hả?


-Em xin lỗi. – Nó bịt chặt miệng lại, lí nhí nói.


-Em nói yêu anh? Muốn lấy anh làm chồng? – Anh nhếch mép cười chua xót – Thôi đi, nếu em không cảm thấy hạnh phúc.


-Không phải , em …..- Nó cố giải thích gì đó thì anh lại cắt ngang.


-Em nói chỉ yêu mình anh? Từ bỏ tất cả để đến bên anh? Đau khổ vì anh sao? Em có thấy nực cười không? – Anh vẫn cái giọng lèm bèm nói, tự cười chế giễu bản thân.


Nó đẩy mạnh anh sang một bên.


-Là em cảm thấy em mắc nợ hắn.


-Lúc anh cố giữ, thì em đá anh xuống địa ngục. Lúc anh buông tay thì em níu lại. Em níu lại rồi em đá anh ra. TÓM LẠI EM MUỐN CÁI GÌ THÌ EM NÓI ĐI.


-Em vẫn muốn lấy anh làm chồng. – Nó siết chặt tay anh, lãnh đạm nói.


-Anh không phải thằng bé 10 tuổi, em cũng phải con bé 7 tuổi. Đừng đùa giỡn anh.


-Em không có. Em sang Nhật Bản cũng là vì anh.


-VÌ ANH SAO? – Dakie ngồi bật dậy trước mặt nó cười khẩy chua chát – VÌ ANH HAY VÌ HẮN?


-Vì anh – Nó nhìn thẳng vào mắt anh trả lời. Nhận được ánh mắt ấy, Dakie như trút được một gánh nặng, vờ gật gù rồi ra khỏi phòng.


-Anh mong là em nói thật.


……………


Nó nhìn bóng lưng của anh khuất hẳn, ngồi ôm chân co ro vào mép giường. Nó cần xác định rõ tình cảm của mình. Nó đã yêu anh nhường nào mà. Nó đã đau khổ chỉ mong được ở bên anh nhường nào mà. Bây giờ nó đã có được khao khát ấy. Nó nên gạt bỏ tất cả. Những ngày tháng nó sang Mỹ là vì gì? Nó về Việt Nam là vì gì? Đêm nào cũng thức trắng là vì gì? Nước mắt rơi ướt cả gối mỗi khi nghe thứ gì thuộc về anh là vì gì? Và nó đang ở đây là vì gì? Tất cả vì yêu anh.


Nó thay quần áo rồi ra ngoài thì gặp Kai cũng đang định vào phòng. Nó cúi đầu chào anh, bước đi thì anh giữ tay nó lại.


-Em nói đúng đấy, em đúng là kẻ xấu. Em chẳng rõ ràng gì cả, chẳng làm được gì ngoài việc gây tổn thương cho người khác – Anh thất vọng nói rồi quay người bỏ xuống cầu thang.


-Ông nội đang ở chỗ chú Chọc Tiết. 1 tiếng nữa có mặt. Em tự đến đi. Anh đi trước.


Đúng thế. Nó độc ác tới nỗi người anh trai yêu thương nó hơn tất cả, nó làm việc gì cũng hết mực bảo vệ nó dần mất niềm tin ở nó. Nó thở dài mệt mỏi, nó cần làm rõ mọi chuyện thì hơn.


Nó xuống gara lấy xe rồi phóng đến biệt thự nhà hắn. Nó vừa bước xuống thì thấy mọi thứ đang được di chuyển lên xe vận tải to. Nhà hắn chuyển nhà sao? Nó khó hiểu đi vào thì ba hắn đã chĩa thẳng súng vào trán nó.


-Đến đây làm gì?


-Có việc – Nó hờ hững trả lời.


-Việc gì? – Ba hắn hận thù nhìn nó.


-Tìm con trai ông.


-Sao? Định quyến rũ nó tiếp à? Mày làm khổ nó suốt 18 năm qua mày chưa hài lòng à? Mày có tin tao giết mày luôn không?


-Mày đê tiện không kém gì đời trước gia tộc nhà mày. Một lũ dòi bọ nối tiếp dòi bọ chỉ biết phá hoại gia đình người khác mà thôi.


-Tôi không quan tâm.Tôi muốn gặp hắn.-Nó trừng mắt nhìn ba hắn.


-Con trai tao vì mày mà cánh tay trái sắp phải cắt bỏ. Vì mày mà tự ý lao xuống biển không may chân bị chuột rút. Giờ mày còn muốn làm gì con tao nữa? – Ba hắn nghiến răng ken két, giữ chặt cò như muốn một phát nát đầu nó.


-Sao? – Nó kinh ngạc hỏi lại, tim đột nhiên như bị bóp nghẹt. Hắn nói cánh tay trái của hắn không sao? Hắn lao xuống biển khi nào? Sao nó không biết.


-Mày thấy đấy. Mày chả biết gì cả. Vậy mà mày còn vác mặt đến gặp nó sao? Coi như tao cầu xin mày được chưa. MÀY LÀM ƠN CÚT ĐI. BIẾN KHỎI CUỘC SỐNG CỦA GIA ĐÌNH TAO ĐI. – Ba hắn gầm lên điên loại mà đau đớn.


-Vậy tôi xin ông. T

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Bong Bóng Mùa Hè 3: Áo Cưới

“Có chết đói con cũng không để vợ phải ở cùng mẹ nữa!”

Làm dâu

Hối hận vì đã… dâng chồng cho sếp

Theo gió chiều đung đưa