Sắc Cầu Vồng Thứ Tám - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
The Soda Pop

Sắc Cầu Vồng Thứ Tám (xem 3220)

Sắc Cầu Vồng Thứ Tám

i, anh đã cố gắng mong chờ cái ngày đủ mạnh mẽ để quay trở lại đây và thực hiện cái kế hoạch trả thù mù quáng kia. Tổn thương lòng tự trọng của Nam quá đỗi. Duy thật sự biết ơn khi mà cái tên Lê Hoàng Đinh Duy đã không còn gì trong kí ức của cô nhóc ấy nữa.
Vì thế mà những chuyện anh gây ra cho Nam chỉ được tính từ khi anh trở lại đây, cô sẽ ghét anh từ lúc đó mà thôi. Nếu Nam nhớ lại những chuyện trước đây, có lẽ anh sẽ không dám đứng trước mặt cô nữa mất.
Duy khóc nhiều hơn, nước mắt anh nhỏ giọt xuống bàn học khi nhìn thấy tấm lịch chỉ tròn trịa hai tháng kia. Nếu ngày đó anh và Bảo chịu khó nghe thêm một chút nữa, nghe cho hết cuộc nói chuyện của người lớn thì mọi tội lỗi đã không đổ lên đầu Nam.
Hối hận. Liệu đã kịp lúc? Nam có đủ bao dung để tha thứ cho Duy? Cô không còn cơ hội nữa rồi.
Có tiếng động ở bên ngoài, nó khiến Duy như sực tỉnh, anh vội vàng lau nước mắt và chạy nhanh ra khỏi phòng Nam rồi rời khỏi nhà cô nhanh chóng. Như một cơn gió đông lạc lối, chóng đến chóng đi. Duy là vậy, chàng trai mang hơi lạnh của mùa đông mà Nam từng mong mỏi và hi vọng anh sẽ có cái nhìn khác về mình.
Nam ôm ngực, trượt dọc xuống tường. Duy không nhìn thấy Nam, cô đã kịp nấp vào một hốc kẹt. Nam khóc nhiều hơn, tại sao Duy lại tới đây và làm ra vẻ đau thương như vậy? Sao lại hôn lên ảnh của cô? Tại sao hết lần này tới lần khác luôn cứu giúp cô? Đúng ra Nam phải ghét Duy, cô phải ghét con người luôn làm tổn thương lòng tự trọng và danh dự của mình. Nhưng Nam làm không được, ngay cả khi biết anh sẽ đính hôn với Trân, cô vẫn không có cách nào ghét bỏ anh.
……………
Giao Nam và Ngọc lại cho em trai mình, bà Kim phải tới nơi tổ chức buổi lễ trang trọng kia trước giờ làm lễ, đứng ở vai trò là trưởng bối, bà ngồi cùng với ông Kha, bà Trinh ở hàng ghế đầu tiên. Khách mời đã đến khá đông đủ. Bạn bè và đối tác làm ăn của tập đoàn Lê Gia cũng được mời đến.
Bảy giờ tối. Bạn bè của Hưng và Uyên kéo nhau tới một lượt, lũ học sinh nhí nhố ấy được xếp riêng ngồi ở góc bên phải phòng tiệc. Bạn của Trân ngồi gần sân khấu hơn một chút. Phía bên trái phòng tiệc dành cho người lớn, những đối tác làm ăn và họ hàng của bốn nhân vật chính trong đêm tiệc tối này.
Bảy giờ rưỡi. Ông Tiến đưa Nam và Ngọc bước vào kháng phòng. Một màu xa hoa và lộng lẫy đập vào mắt hai cô gái nhỏ. Lũ quỷ 12A7 thấy bạn bè tới liền la lối vẫy gọi làm rộn ràng cả một góc. Nam và Ngọc vào nhập cuộc, ông Tiến cũng biết ý để lũ trẻ được tự do, ông vào phòng chờ xem thử bà Kim còn gì căn dặn.
-Trời ơi, chị Bảy, em nhận không ra đó nha.
Thơ luôn là người khởi xướng của mọi cuộc chiến tranh. Và lần này cũng không ngoại lệ. Ngọc chỉ biết gượng gạo cúi đầu, cô không chỉ tránh những lời khen ngợi của đám bạn mà còn có cả ánh mắt của Bảo đang nhìn mình ở phía bên kia phòng tiệc.
Ngọc mặc chiếc váy màu thiên thanh mà lúc sáng Nam đã chọn cho mình. Cô thừa biết Nam chọn theo sở thích của Bảo, anh yêu màu thiên thanh giống như người mẹ quá cố của mình vậy. Mái tóc dài được buộc lên một nửa bằng một sợi ruy- băng cũng màu xanh nốt. Chân mang hài búp bê do chính tay bà Kim chọn cho phù hợp với chiếc váy.
Ngọc trở nên dịu dàng, đằm thắm hơn khi gương mặt được phủ một lớp phấn mỏng và tô thêm chút son hồng. Hai má cô đỏ lựng khi nhận được nhiều lời khen ngợi và tán dương. Cô biết Bảo cũng đang nhìn mình vì chỉ có ánh nhìn của anh mới khiến cơ thể cô phản ứng lại mà nóng lên từng đợt thế này thôi. Không chịu nổi nữa, Ngọc ghé sát tai Nam nói nhỏ.
-Mày làm ơn chạy qua kia nói với anh Bảo đừng có nhìn tao nữa được không Bơ?
-Rất sẵn sàng khi phục vụ quý cô.
Nam làm như mình là một chàng trai đang lấy lòng một cô gái xinh đẹp là Ngọc, nhưng tiếc là cô gái này đã là hoa có chủ. Mà Nam thì không muốn đánh chủ cướp hoa vì Bảo luôn là anh trai mà cô kính mến. Nam nở một nụ cười tươi nhất có thể, khoan thai bước qua bên kia phòng tiệc, nhắm thẳng hướng Bảo đang ngồi mà đi tới.
-Anh thấy thằng bé kia thế nào? Vừa nhìn là tôi đã chấm nó làm con rể rồi nha.
Một người đàn ông lịch thiệp ngồi cùng bàn với ông Lâm và Bảo, ghé qua tai ông bạn bên cạnh bàn tán về chàng trai đang từ bên kia lại gần.
-Tôi nhìn thấy trước. Con rể của tôi mới đúng chứ?
Ông bạn kia cãi lại. Ông Lâm gượng cười, ông liếc qua nhìn Bảo cảnh cáo. Sau buổi tiệc này chắc chắn ông sẽ lột da lóc xương thằng con trai quý tử bởi vì anh chính là nguyên nhân khiến người ta nhận nhầm cô con gái cưng của ông thành một thằng con trai. -Anh đừng có nhìn con Múp nữa. Nó sắp cháy rồi.
Chính xác mà nói thì hiện tại Nam đang mặc một bộ vest đen, áo sơ mi màu trắng có đính một chiếc nơ nhỏ chứ không thắt cà- vạt như Bảo. Và cô đang ghé sát tai Bảo thủ thỉ, anh thoáng thấy ánh mắt ngượng nghịu của Ngọc ở bên kia nhìn mình. Phải thừa nhận một điều, đêm nay, Nam đứng bên cạnh Ngọc thì không khác gì hoàng tử sánh vai cùng công chúa.
-Bơ!
Theo thói quen có người gọi mình, Nam ngẩng đầu đứng thẳng người tìm kiếm. Trong tầm mắt của Nam là cô gái tóc đỏ uốn xoăn bồng bềnh, bộ váy màu vàng dạ quang dài chấm đất tôn thêm sự nổi trội của cô nàng. Nhưng cái kiểu xốc váy lên mà đi rồi gương mặt đầy giận dữ kia nữa thì không phù hợp chút nào. Sao chàng trai bên cạnh không chịu giữ cô nàng ấy lại nhỉ?
Nam nhanh chóng bước tới chỗ cô gái mặc váy vàng, nở một nụ cười khiến nhiều cô gái ở kháng phòng có chút đổ mồ hôi. Nam đẹp “trai” hơn bình thường mà. Kỳ tức tối cũng là vì lí do này. Ai đời đi dự tiệc mà ăn mặc như vậy? Thiên đứng một bên khẽ che miệng cười.
-Thôi thôi, cho tao xin. Qua bên kia ngồi với lớp tao luôn nha. Tạ Thế, anh cũng qua đó ngồi đi.
Nam đưa Thiên và Kỳ qua chỗ Ngọc ngồi chung cho vui. Vì ông Nhân- ba của Kỳ nằng nặc bắt buộc cô phải có mặt trong bữa tiệc này nên sáng sớm cô đã phải cùng mẹ mình đi chuẩn bị, đã vậy tới giờ thì ba cô lại gọi cho Thiên tới đưa cô đi, xem như con gái là thay mặt ba mẹ.
-Mày nói thử coi có tức không? Có ba mẹ nào như ba mẹ tao không? Tự nhiên bắt tao tới đây vậy đó. Mà đi với cái ông thần nước mặn này nữa chứ. – Kỳ tức tối.
-Sao đâu? Tao thấy mày với ảnh đẹp đôi mà. Phải không Bơ? – Ngọc đá đểu Kỳ.
-Đúng đúng. Nhưng mà Tạ Thế chỉ đẹp khi đứng với mày thôi, ảnh không đẹp hơn tao. Haha. – Nam hùa theo.
-Cứ cười thoải mái đi, miễn là đừng quên lời em hứa với anh. – Thiên liếc nhìn Nam đầy ẩn ý.
-Rất hoan nghênh và vinh dự được chào đón quý vị khách quý đã bỏ chút thời gian đến tham dự buổi tiệc ngày hôm nay…
Tiếng nói ông Kha vang vọng khắp kháng phòng, buộc lòng mọi người phải dừng hoạt động để hướng mắt về sân khấu. Cũng chính giọng nói đó đã xua đi lời hứa vừa hiện ra trong đầu Nam, lời hứa cô đã hứa với Thiên vài ngày trước, quyết định số mạng một con người.
Ông Kha lịch thiệp trong bộ vest đen và giày nhẵn bóng, bên cạnh ông luôn là người phụ nữ sực nức mùi nước hoa và vòng vàng, bà Trinh nở một nụ cười rạng ngời. Sau đó là tiếng vỗ tay trịnh trọng, còn đám học trò bên này chỉ cảm thấy phiền phức, chúng nó chỉ mong mau mau dọn thức ăn lên để th

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Thấy cô gái trẻ ôm bụng bầu bị đè ra đánh, chàng trai xông vào bênh thì sốc ngất khi thấy cô ta vừa ngước mặt lên

Chờ một nàng Hồ ly

2 ngày sau khi nói dối đi công tác về, vợ tôi đứng trước cửa nhà với đôi mắt sưng húp…

Truyện Bao Lâu...Em Sẽ Quên? Full

Tiểu Thất, chậm đã!