Only You - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Only You (xem 945)

Only You

cười tươi, cái tay táy máy giật lấy giỏ đồ của Bảo Tuệ.
-Cậu mua mấy thứ này làm gì thế?
-Ngứa tay mua chơi! – Bảo Tuệ giật giỏ lại, ôm vào người, đáp lại với vẻ thản nhiên như điều đó là rất – bình – thường.
-Đừng có đùa! – Hạo Phong nhướng mày.
-Chứ có ai mua đồ trang trí về để chơi không? Vậy mà cũng hỏi! – Bảo Tuệ bĩu môi trông hết sức trẻ con. Rồi như chợt nhớ cô liền lên tiếng hỏi. – Nhà cậu có tổ chức lễ giáng sinh không?
-Không! – Hạo Phong thẳng thừng đáp, hai tay gối ra sau đầu, ánh mắt nhìn thẳng ra phía trước trông rất nhàn hạ. – Bố mẹ tôi ở nước ngoài cả rồi, tôi chỉ có một mình ở nhà cùng với mấy người giúp việc! Nhà cậu có tổ chức không?
-Có, tôi cùng với mọi người ở biệt thự sẽ mở tiệc! Và đương nhiên là không có bố mẹ! – Bảo Tuệ khẽ nhìn vào giỏ đồ rồi quay sang đáp, ánh mắt cô có vẻ rất đồng cảm vì cả hai đều cùng một cảnh ngộ. Có cha mẹ, nhưng không có ai bên cạnh ngoài người giúp việc!
-Này!
-Gì?
-Tôi sang nhà cậu chơi vào buổi tối Lễ giáng sinh nhé! – Hạo Phong quay sang nở một nụ cười thật tươi, để lộ hàm răng đều tăm tắp, và cái khuyên tai hình đầu lâu được thay bằng một cây thông trông thật ngộ nghĩnh. Hóa ra cậu cũng có sở thích rất trẻ con.
-Tự nhiên, tôi sẽ đón tiếp! – Bảo Tuệ cũng đáp lại bằng một nụ cười tươi như ánh mai, một nụ cười để lộ đôi lúm đồng tiền thật đáng yêu, kết hợp với khuôn mặt hoàn mỹ khi không hóa trang của cô thật đẹp!
Hạo Phong trông một vài khắc đã hóa ngẩn ngơ, rồi cũng lấy lại bình tĩnh.
-Để tôi xách giúp cậu!
Trên con đường rộn ràng của ngày giáng sinh, có một đôi nam nữ cùng nhau sóng bước, vừa đi họ vừa tán chuyện như những người bạn lâu năm (mà quả thật là vậy!). Nhìn họ, mọi người không khỏi nở một nụ cười. Bởi họ thật đáng yêu!
Chương 9: Tiệc giáng sinh ấm áp
Màn đêm đã buông xuống cùng màu đen nguyên thuở, như muốn vội vã nhấn chìm mọi vật, trở thành thống lĩnh. Chỉ tiếc là ở một nơi như thành phố A này thì màn đêm hoàn toàn không thể hoành hành được, bởi khắp các con phố là đèn điện sáng trưng. Và tại một biệt thự tên Mộc Thanh, những chùm đèn nê – ông đang thỏa sức hấp háy ánh sáng muôn màu. Hôm nay là Lễ giáng sinh.
Trên sân vườn với những khóm hoa đủ màu sắc, một bàn tiệc đủ lớn dành cho 20 người được trải khăn màu đỏ với những hình trang trí là vòng hoa quế, cây thông trông thật bắt mắt. Kéo dài từ đầu bàn đến cuối bàn là một cái bánh kem dài thòng hình khúc gỗ, à không, phải gọi là một cái bánh hình cây không có cành. Trên lớp kem màu nâu là những viên kẹo cốm, kẹo dẻo, những trái dây tây trông thật ngon mắt.
Ở ngay giữa vườn là một cây thông thật sự, trông lúc này thật là ngộ nghĩnh, khi mà than cây thì to lớn nhưng lại treo lên những đồ trang trí nhỏ nhắn thật đáng yêu. Còn những sợi dây đèn bao quanh cây cứ chớp nháy chớp nháy thật đẹp. Mọi thứ tạo nên một không khí thật ấm cúng!
Mọi người trong biệt thự đều đội một cái nón đỏ với dòng chữ ‘Merry Christmas’ được viết cầu kỳ, mặt ai cũng hớn hở. Chỉ còn một chút nữa thôi, khi bữa tiệc bắt đầu, họ sẽ được tận hưởng nhưng phút giây thật vui vẻ. Tuy mọi người đều không được đón giáng sinh bên gia đình nhưng những người trong biệt thự Mộc Thanh đều xem nhau như người thân, thế nên việc đón giáng sinh như thế này năm nào cũng vui!
-Tiểu thư, người xem món súp như thế này đã ngon chưa?
-Tiểu thư, bày đĩa gà này ở đây nhé!
-Tiểu thư, người nghĩ có cần để thêm đèn nê – ông ở đằng kia không?
-Tiểu thư,…
Bảo Tuệ là người chủ trì và là thành phần quan trọng nhất của bữa tiệc nên cô đang bị quay vòng vòng đến nỗi chẳng thể thay đồ được. Nhìn liếc qua cái bản mặt đáng ghét của Khải Lâm, thấy anh cứ đứng nhàn hạ nhìn ngắm mọi thứ mà chẳng tiếp mình việc gì cả khiến cô muốn nổi đóa.
-Khải Lâm, anh sao cứ đứng như vậy! Giúp em đi!
-Haiz, ai bảo em mời thêm thiếu gia của Hoàng gia làm gì? Mọi người nghe thế nên mới cố chuẩn bị thật tốt đấy! – Khải Lâm thở dài, nhún vai tỏ vẻ bất lực.
-Anh …! – Bảo Tuệ trợn mắt. – Nhưng em vẫn chưa đi thay đồ được đây này! A, cái ghế đó chị để sang bên kia đi!
Bảo Tuệ kêu lên khi thấy chị giúp việc đang khệ nệ bê một cái ghế cao đặt ở cạnh bàn tiệc. Khải Lâm thấy vậy thì lại thở dài, anh chắc phải giúp cô dẹp loạn rồi!
-Được rồi! Em đi thay đồ đi! – Khải Lâm bước đến, đẩy nhẹ cô về phía nhà chính., rồi lại quay sang nói với mọi người. – Có gì thì cứ hỏi tôi. Quỳnh Vy, Thảo Lam, hai cô lên giúp tiểu thư đi!
-Vâng! – Hai cô gái đang bưng bê dĩa sứ, ly cốc nghe vậy khẽ gật đầu rồi lon ton chạy theo Bảo Tuệ đi lên phòng.
‘Ding … dong! Ding… dong’
Bỗng dưng chuông cửa biệt thự vang lên, Khải Lâm hiểu chuyện liền chạy đến, ra hiệu cho bảo vệ mở cổng sắt. Xuất hiện trước mặt anh là một chiếc BMW màu trắng lịch lãm. Ngồi trên đó là một cậu con trai đẹp như bạch mã hoàng tử, hôm nay Hoàng Hạo Phong mặc một chiếc áo len đen, quần jean kiểu mài trắng ở đầu gối, nhìn cậu vừa lãng tử vừa bụi bụi. Các cô người hầu trẻ tuổi của biệt thự Mộc Thanh không nhịn được mà đều đỏ mặt.
-Khải Lâm, chào anh! – Hạo Phong tươi cười, vẫy vẫy tay chào Khải Lâm với một vẻ hết sức hí hửng.
-Chào, cậu xuống xe để đó đi, anh sẽ cho người đưa vào gara. Mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn bên trong rồi, mời! – Khải Lâm cũng nở một nụ cười đáp, tay còn đưa động tác mời hướng về phía khu vườn trông đến ngộ
Hạo Phong phì cười, đôi mắt hổ phách khẽ lóe lên, rồi cũng cùng Khải Lâm bước vào vườn. Cậu liền bị choáng ngợp bởi vẻ lộng lẫy của nó. Mọi gia nhân đều mặc thường phục, trên đầu mỗi người là một cái nón tam giác đỏ với một viên bông tròn ở chóp nón, khác hẳn với cái không khí trang nghiêm của biệt thự nhà cậu.
Bỗng, một giọng nói trong trẻo quen thuộc cất lên:
-Cậu đến rồi hả?
Hạo Phong, Khải Lâm và mọi người đồng loạt quay lại. Từ trên cầu thang, Bảo Tuệ nhẹ nhàng bước xuống, hôm nay cô mặc một chiếc váy nhung màu đỏ ngắn đến gối, nổi bật đôi chân dài trắng mịn, khoác một chiếc áo lông lửng màu trắng rất hợp với khung cảnh một bữa tiệc Giáng sinh, mái tóc dài được búi gọn lên trên, chừa lại hai lọm tóc thả xuống nhìn cô trông thật thanh cao, đài các.
Hạo Phong không nhịn được mà hai má phiếm hồng, phải công nhận là cô hôm nay trông thật đẹp!
-Ừ! – Cậu ngước mặt lên cười, lấy lại vẻ bình tĩnh rất nhanh. – Cậu mời mà tôi không đến thì đúng là bỏ lỡ cơ hội nghìn năm!
-Hứ, ai mà mời cậu! Chỉ là bảo cậu thích thì đến mà thôi, đó không được xem là một lời mời! – Cô giả vờ hất tóc ra phía sau (mặc dù chỉ có lọm tóc xoăn được chừa lại), mặt hếch lên thách thức.
-Thôi đi, hai người có chịu ngồi xuống nhập tiệc hay không? – Khải Lâm cười giả lả, anh đã ngồi xuống một cái ghế trong bàn tiệc tự bao giờ. Tay còn thoăn thoắt chia chén bát cho mọi người, mấy cái chén sứ cũng được dán chữ “Merry Christmast” nhìn thật vui mắt.
-Được thôi! – Hai người cùng đồng thanh, rồi mỗi người mỗi ngả chia ra ngồi xuống bàn. Bảo Tuệ là chủ bữa tiệc, nên cô ngồi ở cái ghế giữa đầu bàn. Bên trái là Khải Lâm và … bên phải là Hạo Phong với cái mặt đang hớn ha hớn hở như một đứa trẻ.
-Mọi người! NHẬP TIỆC! – Cô cười, hét lớn đầy phấn khởi, mọi người cũng đồng thanh hô “Nhập ti

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Tử vi tuần mới của 12 cung hoàng đạo từ 03/04 – 09/04/2017

Bong Bóng Mùa Hè 1: Nàng Tiên Cá Bong Bóng

Em sẽ chịu đau khổ một mình

Truyện Buổi Chiều Windows Full

Ngày mai em lên xe hoa, em sẽ quên anh mối tình đầu à!