“Em đến đây làm gì?”
Đậu Đậu lảo đảo lảo đảo bước lại, ôm lấy Lý Minh Triết đang dựa vào tường khóc lớn “Minh Triết… Minh Triết…”
Lý Vũ Hiên nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng.
Xe cứu thương chạy đến đưa Lý Minh Triết bị thương đi, Lý Vũ Hiên tự lái xe của mình đến bệnh viện, khắp cả xe đều là máu.
Lý Minh Triết khi ở trên xe cứu thương vẫn tỉnh, anh nói với Đậu Đậu ‘Đừng khóc, anh đã giúp em đánh tên khốn nạn đó một trận rồi.’
Nhưng khi đến bệnh viện, người đã không còn ý thức nữa.
Miệng của vết thương bị viêm sưng phồng lên, mà đầu bị chấn động mạnh cũng phù thũng, khoang sọ lớn như vậy, viết phù thũng bên trong đầu lớn lên chèn ép lên các dây thần kinh, nên người hôn mê không tỉnh, được đưa vào phòng bệnh đặc biệt.
Đậu Đậu ở bên cạnh Lý Minh Triết liền hai ngày một đêm, người mới tỉnh lại.
Đầu Lý Minh Triết được băng bó kín mít, chỉ vào mắt Đậu Đậu nói “Mắt của em sưng đến mức còn khó coi hơn cả hạt đào.”
Đậu Đậu khóc hu hu.
Lý Minh Triết kéo kéo tay Đậu Đậu “Đừng khóc nữa, nếu như một tuần nữa em vẫn xấu như thế này, anh sẽ không cần em nữa.”
Đậu Đậu ngẩng đầu, gắng sức mở to cặp mắt hạt đào sưng mọng lên “Minh Triết…”
Lý Minh Triết thay đổi sắc mặt giáo huấn người “Bà xã, sau này có những chuyện như thế này phải nhớ gọi điện thoại cho anh, không cho phép được gánh chịu một mình.”
Đậu Đậu nặng nhọc gật đầu, khóc đến mức mắt càng sưng to hơn.
Sau khi Lý Minh Triết tỉnh lại được chuyển sang phòng bệnh bình thường, Đậu Đậu sắp xếp kê một cái gường nhỏ cạnh giường bệnh của anh, ngày đêm ở bên anh, Lý Tiểu Triết thì giao cho Lý Tiểu Lỗi trông nom, ngày đến chơi một chút, tối thì về nhà.
Đậu Đậu về nhà hầm canh, Lý Minh Triết phái vệ sĩ đi cùng cô, khi quay lại Lý Tiểu Lỗi mang Lý Tiểu Triết cùng đến, vừa vào cửa đã cười “Anh cả, nghe nói đầu anh bị cạo như quả dưa rồi?”
Lý Minh Triết:…! !
Để khâu vết thương, phía sau đầu Lý Minh Triết đã bị cạo một khoảng lớn, từ phía trước thì không nhìn thấy gì, nhưng từ phía sau nhìn…
Đậu Đậu đặt bình giữ nhiệt xuống, múc một bát canh gà nóng ngồi xuống bón cho cho anh ăn “Không sao cả, cứ coi như anh không có tóc, Minh Triết vẫn đẹp trai nhất.”
Lý Tiểu Lỗi lại nói “Aiz, có hai anh chàng đẹp trai, lại đánh nhau như hai con chó điên ở trong công ty” mắt nhìn chằm chằm vào Lý Minh Triết đang ngồi trên giường, rồi lại tiếp tục thêm vào một câu mập mờ “Còn đánh đến mức phải vào viện.”
Lý Minh Triết:…! ! ! !
Đậu Đậu cúi gằm đầu xuống.
Lý Minh Triết chẳng thèm để ý đến những lời linh tinh của Lý Tiểu Lỗi, quay đầu lắc lắc tay Đậu Đậu “Sao sắc mặt của em lại kém như vậy.”
Đậu Đậu lắc đầu “Không sao.”
Lý Tiểu Lỗi ngồi xuống một bên lạnh lùng nhìn “He, thật đúng là tình chàng ý thiếp, nếu như là anh hai nhìn thấy, chắc tức đến vẹo mũi mất… ồ không, mũi của anh ấy sớm đã vẹo rồi, nắm đấm của anh cả thật ghê gớm, một đấm mà làm gãy cả sống mũi của anh hai, anh hai ăn cơm của người ta, còn không biết làm sao khóc bằng mũi đây.”
Đậu Đậu cúi thấp đầu, khoắng lung tung canh ở trong bát.
Lý Minh Triết đưa tay chạm chạm vào cô “Anh muốn uống canh nữa.”
Đậu Đậu vội tiếp tục bón canh cho anh.
Ăn cơm xong, Lý Tiểu Lỗi đưa Lý Tiểu Triết về, Đậu Đậu trèo lên chiếc giường nhỏ, dùng chăn trùm kín đầu, co rúm người lại.
Lý Minh Triết nhìn thấy cô co rúm người lại trên chiếc giường nhỏ, ngừng một lát nói “Anh chỉ cho phép em chạy trốn năm phút, năm phút sau phải ngồi dậy nói với anh suy nghĩ của em, bây giờ bắt đầu tính giờ, một phút nhắc nhở một lần.”
“Đứa bé… đã không còn nữa rồi.”
Lý Minh Triết sững người “Cái gì?”
Đậu Đậu nhỏ giọng nói “Mấy ngày trước khi anh hôn mê, em đã xuất huyết, đi khám bác sĩ nói… là sảy rồi.”
Lý Minh Triết dùng sức ôm chặt lấy cô, hôn lên cặp mắt đau khổ mệt mỏi của cô “Là do anh sai, anh đánh giá quá thấp dã tâm của tên khốn nạn đó, để em phải chịu tổn thương lớn như vậy, nếu như em hận anh, anh cũng chẳng có gì oán trách cả.”
Đậu Đậu lắc lắc đầu, giọng nói có chút nghèn nghẹn “Minh Triết, em cảm thấy có lỗi với anh.”
“Tại sao.”
“Em không nghe lời anh, tránh xa anh ta một chút, không những làm mình bị thương, còn hại đến mức anh bị người ta mổ đầu…”
Lý Minh Triết vuốt ve khuôn mặt xanh xao của cô, mổ có một cái sợ gì cơ chứ, đàn ông mà, có lúc phải kích động đánh nhau một chút, nhưng mà mấy năm nay lúc nào cũng bận rộn với công việc, chân tay không còn được linh hoạt nữa, nếu không đâu đến mức như thế này.”
“Vậy… anh có vứt bỏ em không?”
Lý Minh Triết xoa xoa đầu Đậu Đậu “Có phải em đang trách ông xã em đã bỏ em lại một mình không?”
Đậu Đậu cúi đầu, vùi đầu vào ngực anh “Không có.”
Lý Minh Triết ôm lấy bả vai cô, khẽ thở dài “Kì thực, khi anh quay về đã mập mờ đoán ra, quan hệ của em và cậu ta có gì đó rất không bình thường, anh thực sự sợ em sẽ bỏ đi cùng cậu ta, vứt anh và Tiểu Triết lại.”
Đậu Đậu ngước mắt lên, kinh ngạc hỏi “Sao anh lại nghĩ như vậy?”
Lý Minh Triết nói “Cậu ta hiểu phụ nữ hơn anh, biết cách yêu em như thế nào, anh cả ngày bận việc không ở nhà, đến ngay cả khi em mang thai Tiểu Triết anh cũng không ở bên cạnh, để em phải chịu bao nhiêu đau khổ, nếu như cậu ta thực sự đối tốt với em, mà em cũng nguyện ý theo cậu ta đi, anh căn bản là không thể ngăn cản được.”
“Không như vậy đâu, em…” Đậu Đậu co người thu nhỏ lại trong lòng Lý Minh Triết “Chỉ thích anh, em sẽ ở bên cạnh Tiểu Triết đợi anh trở về, gia đình chúng ta sẽ cùng nhau sống hạnh phúc.”
“… Được.”
“Minh Triết, rời bỏ Lý gia anh có… hối hận không?”
“Ừm… có một chút, nhưng có em thì anh không còn hối hận nữa, hơn nữa còn có Tiểu Triết, xem xem anh lời quá rồi.”
“Em không có cảm giác an toàn, thích chạy trốn hiện thực, sau này sẽ không như vậy nữa, anh nhất định phải lôi em ra, ép em phải ở bên anh.”
“Ồ, sao lại tự biết những điều này thế?”
“Nói thật lòng, em sợ anh tức giận sẽ ném em đi, cho lên mới bảo tài xế lái xe đến công ty đuổi theo anh, nhìn thấy anh xông vào phòng họp, bọn họ giữ em lại không cho em vào trong, nhưng em đã đẩy bọn họ ra để chạy vào, khắp đầu anh đều là máu… rất đáng sợ, lúc đó em nghĩ, nếu như anh bỏ em lại, em sẽ bỏ con của anh lại, đuổi theo anh cãi nhau, cãi đến khi nào anh buộc phải quay về chăm sóc mẹ con em mới thôi.”
“…” (Quả nhiên là người phụ nữ tôi nhắm trúng, thật nhẫn tâm!)
Vết thương của Lý Minh Triết không nặng, kiểm tra mấy ngày thì có thể về nhà nghỉ dưỡng, Lý Vũ Hiên đã dọn ra ngoài, chỉ còn Lý Tiểu Lỗi vẫn bám trụ ở biệt thự, lạnh lùng quan sát cuộc sống của hai người họ.
Lý Minh Triết thay đổi hoàn toàn cuộc sống, không đi làm nữa, ở nhà vẽ thiết kế là được rồi, Đậu Đậu cũng nhận chăm sóc Lý T