Ông xã thần bí không thấy mặt - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Ông xã thần bí không thấy mặt (xem 5749)

Ông xã thần bí không thấy mặt

tặng hoa, nếu cứ như vậy gả làm vợ, cũng quá thua thiệt!


“Chuyện này… Không cần thiết chứ? Anh chưa bao giờ theo đuổi con gái, sẽ không đuổi theo!” Anh lộ vẻ khó xử.


Duy Nhất giật mình không ít, “Không thể nào! Anh lớn tuổi như vậy sao chưa từng theo đuổi con gái? Vậy anh…” Vốn định nói, vậy anh và Đình nhi, nhưng cảm giác không nên mãi đâm vào chỗ đau của anh, nên ngừng lại.


Lãnh Ngạn bị lời nói của cô chọc giận, lớn tuổi? Không phải anh rất già chứ? Tức giận trợn mắt nhìn cô, “Chồng em vừa đứng chỗ nào, thì sẽ có phụ nữ dính sát, còn cần anh theo đuổi sao? Nếu như không phải anh sợ phiền giả bộ núi băng, đã sớm bị phụ nữ ăn tươi nuốt sống, còn đến lượt em?”


Môi cô hơi co quắp, người này quá thối tha rồi! Cô sẽ cố tính không dính lên người anh! “Vậy sao? Vậy anh đừng dán lên người em! Trên thế giới này luôn có ngoại lệ đó!”


Ngón tay anh nâng cằm cô lên thật cao, cánh tay dài quấn chặt lấy eo cô. Anh không nói gì, vẻ mặt như đưa đám, lại càng quấn chặt, “Được! Theo đuổi thì theo đuổi! Anh không tin anh không giải quyết được cô nhóc em!”


Duy Nhất âm thầm cười một tiếng, đẩy cánh tay anh ra, “Nếu như vậy, trước khi anh theo đuổi được em chúng ta chỉ làm bạn bình thường, chắc ngủ chung không tốt lắm! Em vẫn nên trở về phòng bệnh của mình thôi!”


Cô xoay người thật nhanh nhảy xuống giường, rồi xoay người lại chỉ Lãnh Ngạn, “Không cho phép đuổi theo, không cho phép chơi xấu, không cho phép phá hỏng quy tắc trò chơi, nếu không, đừng mơ tưởng lqd gặp được em!”


Cánh tay anh ôm trống không, ngạc nhiên, “Ý của em là, nếu anh không theo đuổi được em, chúng ta cũng không thể… cái đó?”


“Đó là đương nhiên!” Đôi tay Duy Nhất vẫn vòng trước ngực, cười hả hê.


“Phản đối!” Anh giơ cao hai tay.


“Phản đối không có hiệu quả!” Cô che miệng cười trộm, “Chú không thể bắt nạt đứa bé!”


Anh căm tức nhìn cô, hận không thể lập tức đặt cô ở dưới người, điện thoại di động của anh chợt vang lên, “Anh nghe điện thoại trước rồi thu thập em!”


Duy Nhất thấy khi anh nghe điện thoại nét mặt dần nghiêm túc, không biết xảy ra chuyện gì, thỉnh thoảng còn nhắc tới tờ báo và tên cô.


“Thế nào?” Chờ anh nghe điện thoại xong, cô tò mò hỏi.


“Không có việc gì!” Anh nghi ngờ nhìn cô, “Em còn biết ai? Có năng lực không kém anh?”


Duy Nhất khẽ lắc đầu, “Không có! Cũng chỉ có Doãn Tử Nhiên, còn có Dịch Hàn đó…” Cô cẩn thận từng ly từng tý nhắc tới tên này, “Rốt cuộc làm sao?”


“Là như vậy. Anh kêu Tần Nhiên đi thu thập toàn bộ mấy tờ báo viết tin tức tiêu cực về em, nhưng Tần Nhiên lại nói, đã có người thu thập trước anh, hơn nữa không biết đối phương là ai. Anh không tra được, sẽ là ai? Tại sao phải giúp em?” Anh âm thầm suy nghĩ.


Duy Nhất khẽ nhún vai, “Vậy em cũng không biết, bản cô nương trời sinh đức hạnh, gặp người người thích, người muốn giúp em rất nhiều!”


“Nhiễm Duy Nhất!” Lửa giận của anh dễ dàng bị cô khơi lên, “Em dám quyến rũ đàn ông ở bên ngoài cho anh coi, em sẽ biết tay!”


“Chà chà! Chà chà!” Duy Nhất làm mặt quỷ về phía anh, “Chú đừng kích động, điều bổ sung khoản thứ hai dlqd của hiệp ước, không nên kích động khinh địch! Hơn nữa anh lớn tuổi như chú vậy, càng phải bình tĩnh hòa nhã, đề phòng bệnh người già!”


Buồn cười! Lại là lớn tuổi! Anh xuống giường giữ lấy cô, “Anh muốn em nhìn anh rốt cuộc bao nhiêu bó tuổi! Chê anh không đủ dũng mãnh đúng không?” Nói xong định hôn lên môi cô.


Duy Nhất đưa tay chặn lại, anh hôn lên tay cô, “Chú, đã nói không thể không tuân theo quy tắc trò chơi!”


“Anh mặc kệ! Anh dùng sức mạnh, được chưa! Vô lễ với bà xã mình không phạm pháp!” Anh ôm lấy cô mạnh mẽ đặt lên giường.


Duy Nhất kéo mạnh chuông, một lát sau, y tá vội vã chạy đến, phá cửa xông vào, lại bắt gặp hình ảnh mặt đỏ tới mang tai.


Lãnh Ngạn thầm mắng một tiếng, buông tay ra, Duy Nhất cười ha ha, chạy về phòng bên cạnh.


CHƯƠNG 108: LÀM THẾ NÀO ĐỂ THEO ĐUỔI EM


Sau khi ở trong bệnh viện mấy ngày, Tần Nhiên lại đón anh xuất viện, đồng thời giao một phần tài liệu đã điều tra cho Lãnh Ngạn.


“Tôi không xem, cậu nói một chút đi.” Lãnh Ngạn để tài liệu sang bên cạnh.


“Dịch Hàn, đến từ bang California Mỹ, chưa lập gia đình, tư liệu người thân trống rỗng, không có tiền án tiền sự, một trong các sở trường là tài chính, mục đích trở về để tiến hành đầu tư, công ty trong danh sách chỉ có nhà hàng băng chuyền tên ONLY kia.” Tần Nhiên bẩm báo từng điều.


“Chỉ đơn giản như vậy?” Lãnh Ngạn nghi ngờ nặng nề trong lòng, cái tên ONLY kia cũng khiến cho anh rất không thoải mái.


“Chỉ điều tra được nhiêu vậy.”


“Tôi không tin, điều tra tiếp! Người này tuyệt đối không đơn giản!” Lãnh Ngạn mở tài liệu ra nhìn một chút.


“Điều tra cái gì vậy? Có thể trở về nhà sao? Không muốn ở lại bệnh viện!” Sau cửa xuất hiện một khuôn mặt tươi cười rạng rỡ.


Lãnh Ngạn không biến sắc, nhanh chóng cất kỹ tài liệu, mặt tươi cười quay lại, “Có thể đi về, bảo bối!”


Anh rất vui vẻ khi có thể nghe thấy hai chữ ‘về nhà’ từ miệng cô, kể từ khi có cô, anh mới cảm thấy nơi đó giống như nhà!


Duy Nhất nhíu nhíu mày, người này bây giờ quả thật không phân biệt được trường hợp ở đâu cũng gọi cô là bảo bối…


Lãnh Ngạn giao đồ cho Tần Nhiên, bản thân ra cửa tiện tay ôm Duy Nhất, định hôn cô, lại bị cô đẩy ra, bĩu môi lắc đầu liên tục, “Chú, kiềm chế kiềm chế, không nên vọng động!”


Lãnh Ngạn chỉ thiếu cắn đầu lưỡi, cô nhóc thúi muốn anh kiềm chế, lại còn nhếch môi cao như vậy, làm ra dáng vẻ đáng yêu, không phải dụ dỗ anh sao?


“Bảo bối, nói cho anh biết, làm như thế nào để theo đuổi em?” Lãnh Ngạn cầm tay cô, cảm thấy Duy Nhất giãy giãy, anh không buông tay, đây là nhượng bộ lớn nhất của anh rồi.


Duy Nhất cũng biết không thể quá đáng, mặc anh dắt đi, suy nghĩ một chút rồi nói, “Xem thêm hiệp nghị của chúng ta!”


Thật ra thì cô cũng chỉ muốn nghe anh nói “Anh yêu em” mà thôi… Mặc dù cô biết đàn ông giống như Lãnh Ngạn không thể nào treo ba chữ đó trên khóe môi, nhưng nếu như không nói một lần, sao cô hiểu được lòng anh?


Trở lại nhà họ Lãnh, Lãnh Ngạn lại không vội đi công ty, chui vào thư phòng, bắt đầu gọi điện thoại, “Này, Tiêu, là tôi, có chuyện muốn nhờ chỉ giáo!”


Doãn Tiêu Trác cảm thấy ngoài ý muốn, “Hả? Tôi còn có chuyện có thể dạy cậu sao? Tốt quá! Tụi tôi chờ ngày này lâu rồi! Nói!” Rồi sau đó cười thả cửa…


Lãnh Ngạn thấy cậu ta cười như tiểu nhâ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Tình yêu nơi thiên đường

“Bố cứ đi công tác là mẹ rên ư ử cả đêm không ngủ”, chồng tưởng vợ ngoại tình bèn rình kiểm tra rồi khóc nghẹn khi thấy vợ đang lôi gối ra làm việc ấy

Ái phi, nghe nói nàng muốn trèo tường

Truyện Buổi Chiều Windows Full

Xem tử vi ngày 23/03/2017 Thứ Năm của 12 cung hoàng đạo