“Tâm Nhiên, cám ơn em.”
Có lẽ là vì nói ra những tâm sự trong lòng nên lúc này trong lòng Dạ Tĩnh Nhi thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, tâm tình cũng rất tốt, không còn đè nén tuyệt vọng giống trước nữa. Ngay cả chuyện cha nói với cô cũng không còn khó khăn như trước nữa. Lãnh Tâm Nhiên lắc đầu, khoé miệng hơi cong: “Em cũng không làm gì mà. Em chỉ vô tình gặp chị Tĩnh bị hư xe nên tiện đường đưa chị về thôi.”
Nghe nói như thế, Dạ Tĩnh Nhi sửng sốt, nhưng rất nhanh đã phản ứng kịp, trên khuôn mặt tuyệt mĩ lộ ra nụ cười nhợt nhạt: “Đi đường cẩn thận. Nếu chị thật sự kết hôn, nhất định chị sẽ mời em đi uống rượu mừng.”
Nhìn Dạ Tĩnh Nhi ưỡn ngực thẳng lưng đi vào khu chung cư, Lãnh Tâm Nhiên đột nhiên muốn hút thuốc, nhưng chỉ là muốn mà thôi. Sau khi che giấu mớ cảm xúc lộn xộn trong đầu, cô mới nặng nề quay đầu xe đi về nhà.
Về đến nhà, Dạ Tĩnh Nhi còn chưa kịp tháo xuống bộ mặt nguỵ trang đầy lạnh lùng của mình, đã phát hiện đèn phòng khách vẫn còn sáng. Cô hơi thấp thỏm, nhưng vẫn bình tĩnh đẩy cửa bước vào.Đến khi nhìn thấy hai người ngồi ở phòng khách, vành mắt cô có chút đỏ lên.
“Che, mẹ.”
Thấy cô bước vào, cặp vợ chồng trung niên ngồi trên ghế salon phòng khách với vẻ mặt lo lắng lập tức đi tới. Biểu hiện của mẹ thì tương đối rõ ràng, tâm tình của cha thì được cha giấu kĩ hơn, chỉ nhìn cô, mỉm cười nói mấy chữ: “Về là tốt rồi.”
Hiểu con gái không ai bằng cha, thấy Dạ Tĩnh Nhi thế này, người làm cha là hiểu rõ nhất. Biết cô về, vậy đã nói rõ cô đã vượt qua được cánh cửa đó, sẽ không tiếp tục hành hạ mình nữa.
“Tĩnh Nhi, nếu con không muốn kết hôn ba mẹ sẽ không ép con, nhưng con ngàn vạn lần đừng làm tổn thương chính mình. Mẹ sẽ rất lo lắng.”
Dạ Tĩnh Nhi hơi mở to mắt, ánh mắt vẫn kiên nghị lúc này cũng toát ra vẻ đau lòng.“Mẹ, con xin lỗi.”
“Không có gì mà có lỗi cả, chỉ cần con tốt, mỗi ngày đều bình an, vui vẻ thì mẹ vui hơn mọi thứ rồi.”
Nhìn cha mẹ vì lo lắng cho mình mà đến giờ còn chưa ngủ, Dạ Tĩnh Nhi cảm nhận được sự đau lòng.Cô biết, thói quen làm việc và nghỉ ngơi của cha mẹ vẫn rất lành mạnh, mỗi ngày chưa tới mười một giờ đã đi ngủ.Nhưng giờ đã gần nửa đêm mà hai người họ vẫn còn chờ, cũng vì lo lắng cho mình.Có cha mẹ toàn tâm toàn ý yêu mình như thế, cô còn oán trách cái gì chứ?
Dường như chỉ trong nháy mắt, Dạ Tĩnh Nhi đã nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện. Nhìn cha mẹ trước mặt, cô hít sâu một cái, nói từng câu từng chữ: “Ba mẹ, con đồng ý kết hôn.”
“Tĩnh Nhi, không cần miễn cưỡng chính mình. Ba chỉ đưa ra đề nghị mà thôi, chỉ cần con vui vẻ là được.”Ngay cả cha tính tình luôn kiên nghị, lúc này cũng không nhịn được mà lo lắng.
Dạ Tĩnh Nhi lại cười lắc đầu: “Không miễn cưỡng. Con đã thông suốt rồi, dù sao thì đời này con cũng sẽ không yêu ai nữa, nhưng con có thể yêu con mình. Chỉ cần tìm một người đối xử với con thật tốt, hai người chăm sóc lẫn nhau, cố gắng cùng nhau nuôi dưỡng con cái, cũng chưa hẳn là không hạnh phúc. Nhưng mà, công việc của con có tính chất đặc thù, cho nên chuyện chọn người phải nhờ ba mẹ giúp đỡ rồi.” Lời của con gái, mặc dù rất bình thản nhưng lại khiến cha mẹ hai người xúc động không thôi. Tuy nhiên, nhìn thấy con mình đã phục hồi tinh thần, bọn họ cũng có quyết tâm.Có lẽ, giống như Tĩnh Nhi nói, đây là một sự thay đổi, không vì cái gì cả.Huống chi, đây cũng là một trải nghiệm tốt, chỉ cần không vĩnh viễn sống trong quá khứ, cái gì cũng tốt.
Phải nói, chuyện oanh động nhất xảy ra gần đây ở Yến Kinh, chính là bang phái thành lập chưa tới một năm – Tung Hoành vô thanh vô tức nuốt gọn Hồng bang.Chuyện này, không chỉ nổi lên một hồi chuông cảnh báo cho tất cả mọi người, quan trọng nhất là khiến cho Tung Hoành trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người.
Điều tra lai lịch Tung Hoành bắt đầu trở thành chuyện nóng nhất của đại lão các bang phái. Lần điều tra này đương nhiên không phải qua loa cho xong giống bình thường, sự tồn tại của Lãnh Tâm Nhiên tự nhiên cũng trở thành một điểm sáng trong đó. Người gặp Lãnh Tâm Nhiên không phải là ít, ngay khi biết được người từ trước đến giờ bị xem là bạn gái của Dương Lâm là lão đại chân chính của Tung Hoành thì có dùng từ sững sờ để hình dung vẻ mặt của bọn họ lúc đó cũng không ngoa.
Trừ việc nuốt gọn Hồng bang, chuyện hợp tác giữa Tung Hoành và Nghĩa Minh cũng trở thành tiêu điểm mà mọi người chú ý, chỉ riêng chuyện hợp tác với Nghĩa Minh cũng đủ để mọi người bắt đầu bất an rồi. Đặc biệt là sau khi điều tra ra được thực lực thật sự của Tung Hoành không hề yếu ớt như biểu hiện bên ngoài thì họ cũng đứng ngồi không yên.
Tung Hoành, bang phái một năm trước nuốt trọn ba bang phái nhỏ Huyết Ưng, giờ lại nuốt chửng một bang phái hạng trung là Hồng bang, tiếp đó là cùng hợp tác với Nghĩa Minh. Quan trọng nhất là, trên tay những người có chức quyền cao còn có một phần tư liệu vô cùng tuyệt mật. Kết quả của phần tư liệu này đều khiến cho bọn họ phải suy nghĩ có nên gặp mặt lão đại của Tung Hoành một lần hay không.Bởi vì, thứ trong tư liệu này nói đến chính là, hiện tại bên trong nội bộ Tung Hoành có rất nhiều thành viên đến từ một bang phái Truyền kì – Diêm Môn.
Đến tận bây giờ vẫn chưa có ai biết môn chủ của Diêm Môn rốt cuộc có thân phận gì. Chỉ biết là trong mấy năm ngắn ngủi, nó đã nhanh chóng phát triển thành một bang phái siêu cấp lớn mạnh, một bước nhảy thẳng vào hàng ngũnhững đại bang phái ở Yến Kinh. Cái danh hiệu hàng ngũ đại bang phái này có lẽ cũng không đáng sợ, mà trọng điểm là, từ lúc Diêm Môn thành lập đến giờ cũng chỉ có mấy năm ngắn ngủi mà thôi, còn những bang phái khác đều có lịch sử dựng bang mấy thập niên. Nếu còn tiếp tục phát triển với tốc độ đó, chỉ sợ có trở thành vua ở Yến Kinh cũng không phải chuyện không thể.
Tuy nhiên, khiến cho bọn họ yên tâm là một năm trước, Diêm Môn bắt đầu thoái lui khỏi võ đài Yến Kinh.Mặc dù không biết nguyên nhân cụ thể, nhưng Diêm Môn luôn hành động phách lối lúc trước trở nên vô cùng khiêm tốn là sự thật.Không nghĩ tới, trong lúc này lại xuất hiện một bang phái hoàn toàn mới – Tung Hoành.Quan trọng nhất là, lão đại Tung Hoành còn là một cô gái không tới 20.
Đối với quan hệ giữa cảnh sát và hắc đạo, lúc trước Dạ Mộc Thần có từng giải thích qua cho Lãnh Tâm Nhiên nghe. Người trong hắc đạo sợ cảnh sát là thật, ai phạm tội mà không sợ cảnh sát, đó là bản năng. Nhưng trên thực tế, cảnh sát cũng sợ lại bọn họ. Bởi vì, thế lực của giới hắc đạo này quá mạnh mẽ, gần như là thò tay vào mọi ngóc ngách. Mặc dù bọn họ có thể bắt đi một người trong đó, nhưng lại khô