Đường Khả Hinh mỉm cười đi tới trước bàn làm việc của mình, lúc này mới xoay người, nhìn về phía Tiểu Thanh, nhịn không được oán trách nhìn cô một cái, mới cười nói: “Vất vả các cô! Buổi trưa hôm nay tôi mời, cùng nhau đến sảnh cơm tây Thế Mậu ăn cơm!”
“Cám ơn cô, Đường tiểu thư!” Tiểu Thanh tức khắc vui mừng cười rộ lên, sau đó thật vui vẻ nhìn cô nói: “Cô hôm nay là ngày đầu tiên phục chức, bận rộn rất nhiều chuyện, buổi chiều cô còn phải thay Vitas tiên sinh tham gia hội nghị cấp cao của Hoàn Cầu! Tôi đã đem lịch trình, còn có văn kiện cần cô phê duyệt, đặt ở phòng làm việc của cô!”
“Được, cám ơn cô! Giúp tôi chuẩn bị một ly cà phê, tối hôm qua ngủ không được ngon!” Đường Khả Hinh mỉm cười nói xong, liền một mình xoay người đẩy cửa phòng làm việc ra, trong nháy mắt nhìn thấy lá cây bên cửa sổ thủy tinh, ánh mặt trời sáng bóng xuyên qua cửa sổ thủy tinh, chiếc bàn làm việc thời thượng, còn đặt quả táo nhỏ trang trí, máy tích xách tay, văn kiện, còn có sô pha trắng thoải mái ở phía trước, mỗi cách bài trí cũng không có gì thay đổi…
Mặt cô lộ vẻ xúc động cười, xoay người nhẹ nhàng đóng cửa lại, lúc này mới có vài phần mỏi mệt, đi về phía trước bàn làm việc, chậm rãi ngồi xuống, lại từ từ xem lướt qua văn kiện cùng máy vi tính trên bàn làm việc, chỉ có quả táo nhỏ kia vẫn ở nơi đó đơn thuần trái vẫy phải vẫy , cô muốn bài trí như vậy, có phải rất đơn giản hay không? Tiếng gõ cửa lập tức vang lên…
Cô chậm rãi ngẩng đầu, kêu một tiếng: “Tiến vào!”
Tiểu Thanh mỉm cười đi tới, trước lệnh cho trợ lý đem cà phê Đường Khả Hinh yêu thích uống đặt xuống, lúc này mới đặt chiếc hộp màu tím sẫm đặt bên cạnh, nói: “Đây là lễ vật Tổng giám đốc Tưởng vừa sai người đưa tới, mừng cô phục chức.”
Đường Khả Hinh hơi giật mình, kìm lòng không được mặt bộc lộ tươi cười vươn tay, tiếp nhận phần lễ vật này, trước hết ôn nhu quan sát lễ vật, giống như chủ nhân của nó, sâu sắc, trách nhiệm, mà trầm tĩnh! Tay cô nhẹ vuốt mặt nhung của chiếc hộp, phân phó các cô ra ngoài, nghe thấy tiếng cửa khép lại, cô mới nhẹ nhàng mở giấy đóng gói chiếc hộp nhung ra, mở nắp hộp, cô hơi giật mình nhìn bên trong, cư nhiên chỉ là một chiếc khung ảnh mạ vàng kiểu Âu đơn giản, bên trong là ảnh chụp chính mình hôm qua lúc đạt quán quân trận thi đấu lớn, mặc trang phục kỵ sĩ màu đỏ thẫm, đứng giữa sân khấu, mặt ngọt tươi cười…
Cô hơi đánh trống ngực, thật sâu nhìn về phía mình trong khung ảnh, hai tròng mắt không khỏi đỏ bừng, nghe nói vì mình có thể độc hưởng tiếng vỗ tay trên sân khấu, Tưởng Thiên Lỗi đã trả giá rất nhiều rất nhiều, bao gồm việc đứng giữa mình cùng Trang Hạo Nhiên, vẫn khẩn trương nhắc nhở, cùng nắm đại cục trong tay! Một trận cảm kích bỗng nhiên nảy sinh, mặt cô cuối cùng nghẹn ngào tươi cười, vươn tay nhẹ chạm vào ảnh chụp chính mình đang ngọt ngào tươi cười kia…
Dường như tất cả đều nhắc nhở, nỗ lực như vậy, là vì ngày mai tốt hơn! Nếu như vận mệnh đã định trước chính mình không tầm thường, như vậy liền trải qua cuộc sống không tầm thường như vậy đi! !
Cô bé này, chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời xanh thẳm cùng áng mây trắng nhẹ nhàng trôi bên ngoài cửa sổ, mặt lại bộc lộ nụ cười tràn ngập sức sống, mềm giọng nói: Trang Hạo Nhiên… Anh yên tâm, mặc kệ phát sinh bất cứ chuyện gì, em đều muốn cho anh biết, một mình em cũng có thể sống thật tốt … Anh cái gì cũng không cần nghĩ, chỉ cần yêu em là đủ rồi! ! Chỉ cần đến yêu em là đủ rồi! Mọi thứ thuộc về em, chính em sẽ chịu trách nhiệm! !
Bầu trời xanh thẳm, vậy mà hưởng ứng cô bé này ôn nhu kêu gọi, thổi qua một cánh diều đầy màu sắc như hồ điệp!
Đường Khả Hinh cảm giác quái dị nhìn về phía cánh diều kia, nghĩ ai lại vào lúc cuối thu này, để cho hồ điệp bay? Cô nhìn cánh diều chậm chạp bay trong gió kia, lòng có chút ấm áp… Tiếng gõ cửa lập tức vang lên, cô vẫn còn chìm đắm trong cánh diều mỹ lệ ấy, nhưng vẫn lên tiếng trả lời : “Tiến vào!”
Tiểu Thanh bộc lộ thần sắc quái dị, chậm rãi đi tới, kinh ngạc nhìn về phía Đường Khả Hinh…
Chương 1253: Không Có Trở Ngại
Cửa phòng làm việc, phịch một tiếng mở ra! ! !Đường Khả Hinh vẫn như cũ mặc áo sơ mi màu hồng cùng váy ngắn màu đen, ôm vai, mặt bộc lộ biểu tình nghi hoặc cùng cổ quái, đi ra phòng làm việc của mình, lập tức nhắc mí mắt, nhìn tất cả nhân viên bộ phận hành chính trước mặt, cô vừa muốn đi tới, mấy nhân viên bộ phận thị trường, nhìn thấy chính mình nhao nhao kinh ngạc trừng mắt, vội vã cầm văn kiện đi vào bên trong phòng làm việc của mình, xung quanh toái toái ngữ thanh âm kinh ngạc, trận trận lại có vẻ im lặng truyền đến! !
Đường Khả Hinh mắt một mị, ứ sắc mặt, đưa mắt nhìn trái nhìn phải, cảm giác được ánh mắt của mọi người, tựa như cá chạch trượt đến đi vòng quanh, lại thực sự không biết là vấn đề gì, liền chỉ phải xoay người, nhìn về phía Tiểu Thanh, trực tiếp dùng ánh mắt hỏi; “Chuyện gì xảy ra?”
Tiểu Thanh cũng nhịn cười nhìn về phía Đường Khả Hinh, nhưng vẫn là bộ dáng muốn nói lại thôi! !
Đường Khả Hinh bất đắc dĩ sâu nhắm mắt lại, thở dốc một chút, biểu tình mới một bộ tàn bạo, đi thẳng đến trước mặt nhân viên, nói: “Các người ai dám đem sự tình giấu tôi, tôi sẽ đem phần trăn hoa hồng của các người, toàn bộ trừ hết! !”
Toàn bộ nhiên viên hành chính nghe lời này, lập tức trong nháy mắt sợ hãi giơ cao tờ báo do tổng bộ vừa mới đưa đến! Mà bốn màn hình giữa đại sảnh, cũng trong nháy mắt sáng lên hình ảnh quảng cáo đến từ toàn thế giới cao cấp nhất!
Đường Khả Hinh hơi giật mình, nghi ngờ mở to mắt nhìn về phía các đồng nghiệp đồng thời giơ tờ báo lên, mặt còn là bộc lộ thái độ mờ mịt, chậm rãi từng bước một đến gần nhân viên đang giơ lên tờ báo thế giới, có đến từ nước Mỹ, Pháp, Italy, Anh quốc, Hy Lạp, Nhật Bản, thậm chí báo chí Trung Quốc, toàn bộ trang báo cư nhiên tất cả đều là một cô gái mặc váy dài tuyết trắng mỹ lệ, tóc dài quá vai, trên đầu mang vòng hoa mộng ảo, tay đang cầm hoa cầu, đứng ở giữa huyến lệ khói lửa, bộc lộ ngọt tươi cười, lúc nhìn kỹ phương xa, dường như nhìn thấy hình ảnh người yêu… . . . Mà trang báo thình lình sáng một loạt chữ: Khả Hinh, vật nhỏ của anh, cuối cùng hôm nay anh có thể hướng toàn thế giới tuyên bố ——I-LOVE-YOU! !
Đường Khả Hinh tức khắc mở to mắt, không thể tưởng ra đi tới trước báo chí Anh quốc, vẫn như cũ không dám tin nhìn về phía trên trang báo thình lình xuất hiện thân ảnh mỹ lệ của mình… Cô cả người còn đang ở giữa nghi hoặc cùng khiếp sợ, lại nghe thấy giữa màn hình tinh thể lỏng truyền đến hình ảnh, cô trong nháy mắt ngẩng đầu,