Toàn bộ thế giới, chớp mắt rực rỡ hoa nở! !
Đường Khả Hinh nghẹn ngào nhìn về phía nam tử trước mặt, hai tròng mắt cuối cùng chảy xuống nước mắt, cô vừa ôn nhu kích động nhìn về phía nam tử trước mặt, vừa giống như tân nương ngượng ngùng cùng ngọt ngào, chậm chạp vươn tay, tiếp nhận bó hoa hồng tươi đẹp kia, khi cô cúi đầu nhìn về phía những cánh hoa hồng mộng ảo, từng mảnh đều lộ ra thâm tình cùng mật ý, nước mắt trong nháy mắt lại chảy xuống, mặt bộc lộ thật hạnh phúc cảm động tươi cười…
Xung quanh tiếng vỗ tay nhanh chóng rầm rập vang lên, toàn bộ xung quanh Hoàn Cầu là ký giả cùng mọi người, tất cả đều nhao nhao cảm động vỗ tay cười!
Trang Hạo Nhiên cũng vào lúc này, theo bầu không khí càng lúc càng nhiệt liệt bầ, chậm chạp vươn tay đem Đường Khả Hinh nhẹ ôm vào trong lòng, đầu tiên là vậy ôn nhu mà thâm tình cúi xuống hôn nhẹ trên trán của cô, cảm thụ được cô bé này nhắm mắt lại lúc này nghênh tiếp nụ hôn, nước mắt chảy xuống, hai tròng mắt anh cũng run rẩy ánh lệ, theo tiếng vỗ tay càng lúc càng có tiết tấu, trận trận vang lên, anh cuối cùng khó cầm lòng được vươn tay, nhẹ vuốt nhẹ khuôn mặt phấn hồng của Đường Khả Hinh, ở trên môi no đủ ngọt ngào của cô, nhẹ nhàng hôn…
Đường Khả Hinh hai tròng mắt lại run rẩy nước mắt, hạnh phúc đón nụ hôn của anh, thậm chí theo mị lực đầu lưỡi thâm tình của anh nháy mắt xông vào bên trong môi mình, cô cuối cùng cũng liều lĩnh kiễng đầu ngón chân, vây quanh cổ của anh, cùng anh triền miên miên hôn nồng nhiệt… . . . Thậm chí càng hôn càng sâu, càng hôn càng dày đặc… Đúng vậy, vận rủi, khó khăn, thống khổ, bi thương, cho tới bây giờ cũng không phải là lý do ngăn cản tình yêu ! Chỉ cần ngươi nguyện ý đi yêu, bất cứ lúc nào chỗ nào, cũng có thể như vậy biểu đạt nhiệt liệt cùng kính dâng chính mình! Yêu một người, không vì bất kỳ lý do gì !
Tiếng vỗ tay liệt nhiệt động lòng người, tiếp tục trận trận có tiết tấu vang lên! !
Trang Hạo Nhiên càng lúc càng ôm chặt thân thể mềm mại của Đường Khả Hinh, đứng ở trước cầu thang, như vậy nóng cháy mà ngọt ngào triền miên ôm hôn, theo tình càng ngày càng sâu, càng ngày càng đậm, hai tròng mắt hai người đồng thời chảy xuống nước mắt… Tương lai! ! Vô luận một khắc kia, bọn họ đều ở trời xanh mây trắng, trước mặt mọi người, như vậy thâm tình ôm hôn… Dù cho ở giữa cách thượng đế một cánh cửa sổ, nhiệt độ bọn họ hôn, cũng có thể xuyên thấu tất cả! !
Chương 1254: Dựa Vào Cái Gì
Trang Hạo Nhiên một màn biểu lộ thế kỷ này, khiến cho cả thế giới một trận khiếp sợ ồ lên, nội bộ Hoàn Cầu tức thì bị kích thích giống như nổ tung oa như nhau, nhân viên nhao nhao như đàn kiến đứng xem một màn langc mạn ấn tượng này, hâm mộ bàn luận về Đường Khả Hinh thật đúng là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới , ngay cả Nhã Tuệ là bạn tốt của Đường Khả Hinh, trong nháy mắt cũng thành người àm chứng của Hoàn Cầu, Trần Mạn Hồng một mình ngồi ở phòng ăn Ngự Tôn chỗ ngồi lộ thiên, đón gió biển lẫm liệt, nhìn hơn mười tờ tạp chí thế giới, toàn bộ mở ra ở trước mặt của mình, cô trơ mắt nhìn toàn bộ trang báo đều là nét chữ thâm tình biểu lộ của Trang Hạo Nhiên, cô bất đắc dĩ cười lắc lắc đầu nói; “A! Có tiền cũng không cần như vậy đốt đi? ! !”Nhã Tuệ cũng nhanh chóng theo bên trong phòng yến hội đi ra, tay trái cầm báo chí Hy Lạp, tay phải cầm báo chí Anh quốc, cũng không biết nên làm như thế, mặc dù cảm động, nhưng cũng là một bộ biểu tình muốn khóc, nói: “Trời ạ! Lần này xài hết bao nhiêu tiền a? Lần trước vé máy bay trải đầy phòng, tôi phải lượm một buổi tối mới xong!”
Vô luận như thế nào, dù sao toàn bộ khách sạn Á Châu một trận sôi trào, liền ngay cả thị trường chứng khoán Hoàn Cầu, cũng bởi vì màn biểu lộ thế kỷ này, cư nhiên thẳng đường biểu đi lên, cổ đông đều cảm thấy tổng giám đốc Hoàn Cầu dám hao tổn tâm tư để thổ lộ một màn thế kỷ này, khẳng định có rất nhiều tiền! ! Rất nhiều rất nhiều tiền! Đây là một tín nhiệm đáng giá cùng tập đoàn đầu tư! Vậy đây cũng là việc hỉ sự! Thế nhưng cả thế giới đều vui mừng, chỉ có một người không thích! ! Người kia chính là… …
Phòng làm việc của Tổng giám đốc Tưởng! !
Đông Anh mặt bộc lộ thần sắc thập phần gian nan, đứng ở trước bàn làm việc của tổng giám đốc, rất khẩn trương thở dốc, bầu không khí này đã im ắng ba mươi phút , cô cuối cùng nhịn không được hơi nhắc mí mắt, muốn liếc mắt nhìn người trước mặt một cái…
Tưởng Thiên Lỗi trong nháy mắt ngẩng đầu, đối mặt với những tờ báo đến từ khắp nơi trên thế giới như nước Mỹ, Anh quốc, Italy, châu Âu, Nhật Bản…ở trước bàn làm việc của mình anh không khỏi đen mặt lại , anh hết nhìn trái rồi lại nhìn phải trong một thời gian dài khuôn mặt anh trở nên vặn vẹo, cảm thấy trước ngực như có một khối đá lớn đè lên vậy, trăm mối nghi ngờ không giải được, rốt cuộc mở miệng hỏi: “Cô nói! ! Trang Hạo Nhiên có thể hay không thật là em trai tôi?”
“A?” Đông Anh kỳ quái nhìn Tưởng Thiên Lỗi đột nhiên nói ra một câu như vậy, cô không biết nên trả lời như thế nào mới tốt! !
Tưởng Thiên Lỗi nhìn về phía Đông Anh, không đợi cô kịp phản ứng, lồng ngực như muốn nổ tung, vươn tay chụp lấy tờ báo, tức giận đến phát run nói: “Nếu như tôi và cậu ta không có quan hệ huyết thống! ! Cậu ta cư nhiên dám lấy danh nghĩa tổng giám đốc Hoàn Cầu của tôi phê cấp mười hai tỷ chi phí tuyên truyền, một lần dùng để thổ lộ! ! Hơn nữa còn là những trang báo chí cao cấp nhất thế giới! ! Nếu như không phải anh em! ! Nếu như tôi không phải là anh trai cậu ta, cậu ta dựa vào cái gì đối với tôi như vậy? Cậu ta có tư cách gì đối với tôi như vậy?”
Người này đã đánh mất lý trí, tức giận đến mức lục phủ ngũ tạng muốn nổ tung, mặt anh căng tức, chỉ cần người nào dám động đến anh một chút, anh liền giống như con dã thú nhào tới với liều mạng với nguời đó! ! Tay nắm chắc một phần báo chí trong đó, giả thiết tờ báo kia chính là Trang Hạo Nhiên, anh lập tức xé người này thành trăm mảnh! ! !
Đông Anh nghe lời này, kỳ thực nghĩ nhịn không được cười, nhưng lại không dám cười… Biết đây là chuyện đúng là làm cho người ta tức giận cùng quá mức!
“Cậu cho rằng tiền dễ kiếm sao?” Tưởng Thiên Lỗi thật là tức giận đến lồng ngực muốn bể ra, hơi ngưng chặt mặt thở dốc, nhớ tới sáng sớm nay đưa cho Đường Khả Hinh gía ương, mặt đúng là không biết xấu hổ không có gì có thể so sánh được! Trang Hạo Nhiên quả thực chính là coi thường mấy trăm vạn công nhân vì Hoàn Cầu vất vả cực nhọc, coi thường hết thảy tất cả! Thật là tức chết mà! ! Tức giận đến cả người run lên lần đầu tiên muốn dùng đầu đụng bàn làm việc! !
“Tổng giám đốc… Anh hãy nguôi giận… Xác thực chuyện này, chúng ta cũng không nghĩ tới… Bởi vì lúc đó thời gian Tiêu Đồng đưa tới văn kiện, rõ là hạng mục tuyên truyền, thế nhưng cũng không biết ai làm văn kiện, để cho bọn họ luồn qua khe hở…” Đông Anh cảm thấy chuyện này chính mì