Kính Vạn Hoa: Hoạ Mi Một Mình – Nguyễn Nhật Ánh - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
pacman, rainbows, and roller s

Kính Vạn Hoa: Hoạ Mi Một Mình – Nguyễn Nhật Ánh (xem 541)

Kính Vạn Hoa: Hoạ Mi Một Mình – Nguyễn Nhật Ánh

ằng tiếng rên rỉ thảm thiết trong cổ họng, y như một người sắp chết tới nơi.


Tiếng rên của Quý ròm khiến Hiền Hòa xanh mặt. Nó ngồi xổm xuống cạnh bạn:


– Quý đau ở chỗ nào đâu ?


Quý ròm chỉ tay vào đầu, miệng vẫn không ngừng phát ra những âm thanh thê lương rùng rợn.


Hiền Hòa đỡ lưng Quý ròm, lo lắng:


– Quý cố đứng lên đi. Ðể Hiền Hòa dìu Quý vô nhà xức đầu.


Chỏi tay một hồi, Quý ròm mới lồm cồm đứng dậy được. Rồi tựa bai vào Hiền Hòa, nó cà nhắc bước chân qua cổng, bụng mở cờ như vừa bước qua khải hòan môn.


Hiền Hòa vừa dìu bạn vừa hỏi:


– Tụi nó là ai vậy ?


Quý ròm lắc đầu:


– Tôi không biết. Tôi đang đi chơi cùng Tiểu Long và Hạnh, bỗng bị một đám năm, sáu đứa chặn lại xin tiền, tôi mắng tụi nó, thế là tụi nó rượt tôi chạy lòng vòng tới đây…


– Thế Tiểu Long và Hạnh đâu ?


Quý ròm liếc mắt ra phía sau:


– Tiểu Long và Hạnh đang giằng co với hai đứa còn lại.


Hiền Hòa bặm môi:


– Các bạn gặp phải băng du côn chuyên trấn lột học trò rồi.


Quý ròm gật đầu:


– Tụi nó dữ tợn lắm.


Hiền Hòa phụ họa:


– Lại hung ác nữa.


– Ừ, tụi nó đánh đập chẳng nương tay gì cả!


Quý ròm ngoài miệng lên án bọn trấn lột tơi tả nhưng trong bụng thì cười thầm. Quý ròm cười thầm cũng phải, có là Khổng Minh tái thết họa may Hiền Hòa mới biết được ba hung thần thấn lột kia là Vân Châu, Bò Lục và Lam Trường, ba đứa bạn của Quý ròm.


Trong khi Hiền Hòa đi lấy dầu, Quý ròm ngồi chễm chệ trên xalông đảo mắt nhìn quanh âm thầm dò xét. Quả như nhỏ Hạnh nói, nhà Hiền Hòa vắng tanh vắng ngắt. Ngoài nó ra, chả có một ai.


Một lát, Hiền Hòa cầm chai dầu ra:


– Quý đau chỗ nào đầu ?


Quý ròm chỉ đại vô trán:


– Chỗ này nè!


Hiền Hòa thấm dầu lên ngón tay rồi xoa nhè nhẹ vô chỗ thằng ròm chỉ:


– Quý chịu đau một chút nhé!


– Hiền Hòa cứ xức đi! Không sao đâu!


Tuy nói vậy, Quý ròm vẫn luôn miệng hít hà, ra vẻ ta đây bị bầm dập ghê lắm.


Thình lình có tiếng reo vang lên từ ngoài cổng:


– Ê, Quý kìa!


Hiền Hòa ngoảnh ra, thấy nhỏ Hạnh và Tiểu Long đang vịn song sắt nhìn vào:


Quý ròm mỉm cười với Hiền Hòa:


– Các bạn ấy thoát được rồi, may quá!


Rồi không đợi Hiền Hòa có ý kiến, Quý ròm quay ra cổng, đưa tay ngoắt:


– Tiểu Long, Hạnh, mấy bạn vô đây đi!


Kế hoạch diễn ra suôn sẻ khiến Quý ròm hào hứng quá. Trong một thoáng, nó tưởng nó là chủ nhà. Nó tưởng Hiền Hòa chỉ là khách đến chơi.


Chỉ đến khi Tiểu Long nhún vai chỉ tay vô chiếc ổ khóa, Quý ròm mới sực nhớ ra thân phận của mình, liền day sang Hiền Hòa cầu cứu.


– Ðể Hiền Hòa ra mở cổng! – Hiền Hòa nhoẻn miệng cười và cầm xâu chìa khóa đi ra.


Lát sau, Tiểu Long và nhỏ Hanh đã ngồi xuống cạnh Quý ròm.


Hiền Hòa nhình hai người bạn mới đến, lo lắng hỏi:


– Tiểu Long và Hạnh có bị xây xát gì không ?


Tiểu Long quên béng mất vai kịch đang diễn, mắt trố lên ngơ ngác:


– Xây xát gì ?


Nhỏ Hạnh hoảng hốt cướp lời:


– Ờ, lúc đó có xe tuần tiểu của công an đi ngang nên bọn kia chạy mất. Nhờ vậy mà tụi này bình yên vô sự.


Quý ròm sờ tay lên trán, ca cẩm:


– Chỉ có cái thân ròm này là xui.


Nhỏ Hạnh nheo mắt:


– Chứ thế võ Oshin của Quý đâu rồi ?


– Oshin với chả Oshin! – Quý ròm nhăn mặt – Nếu lúc đó Hiền Hòa không can thiệp kịp thời, e rằng giờ này tôi đã nằm bó bột trong bệnh viện rồi cũng nên.


Nghe đến hai chữ “bệnh viện”, Hiền Hòa chợt “a” lên một tiếng:


– Chết rồi! Hiền Hòa phải làm cơm đem cho mẹ.


Nói xong, nó ba chân bốn cẳng chạy xuống bếp.


Nhưng Hiền Hòa mới đổ gạo vô nồi chưa kịp vo đã thấy nhỏ Hạnh đứng sau lưng:


– Bạn lên nhà học bài đi! Ðể đó Hạnh nấu giùm cho!


Vừa nói nhỏ Hạnh vừa đỡ lấy chiếc nồi trên tay bạn.


Hiền Hòa lưỡng lự:


– Kỳ quá! Hạnh tới chơi, ai lại bắt Hạnh đi nấu cơm!


Nhỏ Hạnh liếc bạn:


– Hiền Hòa khách sáo quá! Ba bạn đi công tác, mẹ bạn ốm nằm viện, bọn này giúp bạn một tay không được sao!


Hiền Hoà tính tiếp tục phản đối nhưng thấy nhỏ Hạnh đã ngồi xuống sàn và đưa tay mở vòi nước, nó đứng ngẩn một lúc rồi lúng túng chùi tay vào ống quần:


– Thế Hạnh nấu cớm giùm Hiền Hòa nhé! Mình phải đi quét nốt cái sân rồi mới ngồi học được!


Nhưng Hiền Hòa lên đến nơi đã nghe tiếng chổi loẹt quẹt ngoài sân vọng vào. Nó ngạc nhiên thò đầu ra:


– Tiểu Long, bạn làm gì vậy ? Ðể đó cho Hiền Hòa!


Tiểu Long chống chổi ngoái đầu lại và toét miệng cười:


– Cái sân này tôi quét nhoáng là xong ấy mà! Bạn đi học bài đi!


Hiền Hòa định chạy ra giành lấy cây chổi nhưng chợt nghe cay cay nơi mắt, nó bèn đứng im.


Tiểu Long vờ như không biết Hiền Hòa vẫn còn đứng đó, cứ thản nhiên đưa từng nhát chổi, miệng không ngừng ông ổng “Tình bằng có cái trống cơm. Khen ai khéo vỗ ố mấy bông mà nên bông… ố mấy bông mà nên bông…”.


Bài hát của Tiểu Long làm Hiền Hòa nhớ tới Dưỡng, bất giác nó nhoẻn miệng cười và nhẹ bước quay vào.


Nó ngồi vào bàn, vừa lật tập ra, Quý ròm đã mon men lại gần, sốt sắng:


– Chỗ nào Hiền Hòa chưa hiểu, cứ nói với tôi, tôi chỉ cho!


Ðược “thần đồng toán” Quý ròm “phụ đạo” là mơ ước của bất cứ học sinh nào, tất nhiên trừ Tiểu Long. Tiểu Long từng thọ giáo sư phụ Quý ròm, từng bị sư phụ quát cho xanh mặt đến bây giờ nhớ lại vẫn còn hãi.


Nhưng nhỏ Hiền Hòa không phải là Tiểu Long, sư phụ Quý ròm đâu nỡ áp dụng “bạo lực” trong khi giảng dạy.


Hiền Hòa thấy Quý ròm tự nguyện kèm cặp cho mình thì cảm động lắm. Gần hai tuần nay, thời giờ không có, bụng dạ lại rối bời, nó không màng rớ tới tập vở.


Hôm nay nếu bọn nhỏ Hạnh không bất ngờ xuất hiện và gánh vác giùm việc nhà cho nó, chắc Hiền Hòa cũng chẳng buồn liếc mắt vô tập.


Hiền Hòa lật cuốn tập vật lý, ngay bài “Ðinh luật Ôm”, ngước nhìn Quý ròm:


– Quý giảng lại bài này cho Hiền Hòa đi!


Quý ròm là chúa nghịch, thấy bài “Ðịnh luật Ôm” thì ngứa miệng lắm. Gặp lúc khác, chắc nó không bỏ lỡ cơ hội tán hươu tán vượn linh tinh.


Nhưng đang trong hoàn cảnh đặc biệt này, Quý ròm chẳng có chút hứng thú nào để trêu chọc.


Suốt cả tiếng đồng hồ liền, nó ngồi nghiêm túc giảng đến khô cả cổ hết hiệu thế U đến cường độ I, hết thí nghiệm này đến công thức khác.


Hiền Hòa ngồi chăm chú nghe, đầu gật gù, chốc chốc lại ngước lên trả lời những câu hỏi của nhỏ Hạnh.


– Cơm chín rồi, giờ hâm thức ăn phải không Hiền Hòa ?


– Hiền Hoà ơi, nước mắm để ở đâu ?


Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Facebook gái xinh Bình Định: Ngân Ngân Võ Võ

Bỏ 100 triệu nhờ mang thai hộ nhưng cô gái bế con bỏ trốn

Thiên Thần Ác Quỷ Đều Là Em

Trong Mắt Con Trai, Con Gái Đẹp Nhất Khi Nào?

Không gọi được cho bạn gái liền nhắn tin để rồi nhận được tin nhắn này mới hiểu vì sao em về nhà không bao giờ nghe điện thoại