Kinh thành tam thiếu: Ông xã gõ cửa lúc nửa đêm - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
The Soda Pop

Kinh thành tam thiếu: Ông xã gõ cửa lúc nửa đêm (xem 6245)

Kinh thành tam thiếu: Ông xã gõ cửa lúc nửa đêm

muốn Hứa Tiểu Soái!


“Anh mới ngây ngô đấy!” Cô trừng mắt nhìn anh, nước mắt lại rớt xuống.


“Ha ha, còn nói không ngốc!” Nhìn cô khóc, anh chẳng biết sao cũng có suy nghĩ kích động muốn khóc, là vì mình cuối cùng không còn hi vọng được cô yêu sao? Nhưng mà trên mặt lại bày ra nụ cười sáng lạn, “Đi, em phải đi đâu, anh đưa em đi!”


“Không cần. . . . . . Em đi mua đồ, tự em đi được. . . . . .”


“Là bạn bè thì không cần khách khí với anh! Anh rãnh rỗi không có việc làm, học theo Lôi Phong đi!”


Thì ra là chú Lôi Phong cho tới bây giờ cũng chưa từng rời xa chúng tôi! Ít nhất hai ngày này ngày ngày có người nói qua. . . . . .


Vì vậy Hứa Tiểu Soái làm tài xế miễn phí kiêm người vận chuyển cho cô hơn nửa ngày, cuối cùng còn nhất định đưa Hạ Vãn Lộ về nhà, muốn nhìn một chút cô hiện nay đang ở đâu.


Cô không lay chuyển được anh, không thể làm gì khác hơn là dẫn anh về nhà mới, lúc về đến nhà, sắc trời cũng tối rồi.


Hứa Tiểu Soái xách bao lớn bao nhỏ vào thang máy, o o thở, “Theo nghiên cứu mới nhất, phụ nữ tuyệt đối có thể lực vượt qua đàn ông gấp hai lần!”


“Tại sao?” Đây là một phát hiện mới. . . . . .


“Cứ như vậy một ngày đi dạo phố, hai anh chân cũng muốn nhũn ra, em còn có thể mặt không đỏ hơi thở không gấp? Hơn nữa, anh tin tưởng, tuyệt đại đa số phụ nữ đều có thiên phú này!” Anh làm như có thật mà nói.


Cô cười ha ha, “Đây cũng là anh chuyên gia Hứa Tiểu Soái nghiên cứu sao?”


“Hoàn toàn chính xác!”


Hai người cười nói về đến cửa, cô móc chìa khóa ra mở cửa, không nghĩ tới trong nhà lại sáng đèn, lúc cô lên lầu không có chú ý tới. . . . . .


Đương nhiên, đèn sáng thì trong nhà chắc chắn có người. . . . . .


Cho nên, lúc này, trong phòng khách có một người đàn ông đang nghiêm mặt ngồi trên sa lon, giống như cô thiếu nợ anh mấy trăm vạn vậy. . . . . .


“Anh. . . . . . Tại sao anh lại đến đây?” Cô cực kỳ kinh ngạc, người này nằm viện chính là ở chỗ này sao?


Vẻ mặt của anh rõ ràng hiện lên sự tức giận, giống như đang nói…, tôi tới quấy rầy đến các ngươi sao?


Hứa Tiểu Soái thấy tình hình như vậy, biết mình là người dư thừa, nên để đồ xuống, ở bên tai cô nhẹ nhàng nói, “Hạ Hạ, anh thật sự rất ghen tỵ với anh ta. . . . . .”


Nói xong, xoay người rời đi, cũng không có chào hỏi qua Tả Thần An, dĩ nhiên, Tả Thần An cũng không còn cùng anh chào hỏi, trên vấn đề về Hạ Vãn Lộ, hai người là tình địch, hơn nữa cũng chưa bao giờ nguyện ý hóa địch thành bạn, ngay cả ý tưởng đóng kịch trước mặt cô cũng không có. . . . . .


Sắc mặt anh khó coi, cô cũng không muốn đi nhổ lông trên đầu lão hổ, cắm đầu cắm cổ dọn dẹp đồ đạc hôm nay mua được, ngày mai ghế sa lon cũng sẽ được đưa tới, tràn đầy trong lòng, tất cả đều là ấm áp.


Cô thế nhưng không nhìn anh!


Điều này làm cho anh cực kỳ tức giận! Nghĩ hết tất cả biện pháp để chạy ra ngoài làm hoàng tử bóng đêm, đến thời gian anh còn phải trở về, cô ở đây còn tỏ thái độ không quan tâm đối với anh?


CHƯƠNG 109: CẢ ĐỜI CŨNG CHÊ ÍT


Không được!


Anh chuyển động xe lăn, nghiêm mặt ngăn trở đường đi của cô.


Cô không nói lời nào, cũng không nhìn anh, hướng bên cạnh đi vài bước, nghĩ vòng qua anh, thế nhưng anh lại một lần nữa di động xe lăn ngăn trở, vài lần như thế, từ đầu đến cuối cứ giằng co như vậy. Cô dứt khoát đứng im, từ trong tay gì đó kín đáo đưa cho anh, thanh âm cứng rắn nói, “Mình đặt vào trong tủ chén đi!”


Cũng không biết cô cùng Hứa Tiểu Soái mua cái gì một đống lớn trở về, anh cúi đầu nhìn sang, thức ăn? Tất cả đều là những món anh thích ăn? !


Trong lòng nhất thời như ánh thái dương nở rộ, tươi đẹp dâng lên.


Cầm túi để xuống, đi kéo tay cô, lôi kéo cô bỏ qua vẻ nghiêm túc trên mặt.


“Đừng nóng giận nữa! Anh sai lầm rồi, có được hay không?” Lần nữa lắc lắc tay cô.


Cô vẫn là không để ý anh, anh đơn giản dùng sức một chút, kéo cô vào trong ngực, cô vững vàng ngồi ở trên đùi anh.


Cô kinh hãi, còn may vẫn chưa đè ép lên chân anh? “Nhanh một chút buông em ra! Chân của anh!”


Anh ôm cô thật chặt, vùi đầu trước ngực cô buồn cười, “Cũng biết là em sẽ quan tâm anh mà. . . . . .”


Cô thề, đây là bệnh nhân không nghe lời nhất mà cô đã từng gặp. Tất cả bác sĩ đều dặn, muốn anh nằm trên giường nghỉ ngơi, anh ngược lại, mỗi đêm đều hướng nhà cô chạy tới, còn trẻ con như vậy, ôm cô ngồi trên đùi! “Tả Thần An! Anh rốt cuộc có buông ra hay không?” Hừ, khi cô gọi cả tên cả họ anh, liền biểu thị vấn đề rất nghiêm trọng!


Thế nhưng anh lại cười đùa không nghiêm túc mà quấn quít cô, “Em không tức giận nữa anh liền buông tay.”


Đây rõ ràng là đang uy hiếp!


Nhưng cô, thật đúng là không chịu nổi uy hiếp của anh, cuối cùng lựa chọn thỏa hiệp, “Được, không tức giận, được chưa?” Cô vốn là không có tức giận có được hay không? Vừa vào cửa người mà nghiêm mặt là anh mà. . . . . .


“Cười một cái?” Anh được voi đòi tiên nằm trên ngực cô, bộ dạng kia, giống như mèo nhỏ muốn được yêu thương. . . . . .


Cô cho anh vẻ mặt ngoài cười nhưng trong cười, chỉ là như vậy, cũng đủ để anh thỏa mãn, còn ở môi cô hôn trộm một chút mới buông tay.


Chuyện cô làm đầu tiên chính là xem chân anh như thế nào, thạch cao có hay không lại bị gãy, thế nhưng anh lại cười hì hì, “Em chỉ có hai lạng thịt, còn chưa thể đè hỏng!”


Cô trừng anh, sau đó lưu loát đem mọi thứ mua về cất xong, mới đem hai đến ghế sa lon ngồi, cô bây giờ mới nhìn phòng khách phát buồn, bởi vì phòng khách quá nhỏ, nếu như để hai cái sa lon có vẻ rất chật chội.


Anh vẫn dùng ánh mắt xem không chán mà nhìn cô, phát hiện cô đang trong trạng thái cau mày suy nghĩ, liền hỏi, “Đang suy nghĩ gì?”


Cô đem băn khoăn của mình nói ra.


Anh vừa nghe, vui vẻ đến chỉ kém huơ tay múa chân rồi, “Hai? Còn có một là của anh đúng không?”


Cô cho anh một cái liếc mắt, hưng phấn đến mức đó sao? Bất quá, như vậy xem như là chấp nhận đi.


Anh cười đến ha ha, “Một là đủ rồi! Chỉ bày một cái là tốt rồi! Anh ngồi!”


“Vậy em đâu?” Nói thế nào đây cũng là địa bàn của cô, anh như thế nào liền khách át giọng chủ rồi? Được rồi, mặc dù anh mới chủ nhân chân chính của phòng này. . . . . .


“Cô gái ngốc!” Anh vỗ vỗ chân của mình, “Anh ngồi ghế sa lon, em ngồi trong ngực anh là được! Anh đây mới là người thoải mái nhất toàn thế giới, chân chính con heo lười!”


“Chuyện tốt cho anh quá!” Tất cả đều là anh được tiện nghi còn khoe mẽ. . . . . .


Nhắc tới việc trang hoàng thêm, anh nhìn quanh một vòng bốn phía, như có điều suy nghĩ, “Quả thật còn thiếu một chút gì đó. . . . . . Ừ, chúng ta nghĩ biện pháp bổ sung.

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cô vợ siêu hài và chiếc que thử thai

Vệ sĩ thần cấp của nữ tổng giám đốc

Đọc Truyện Bỗng Nhiên Yêu Em Full

Lén Lút Yêu Em

Đồ Heo Cô Chết Với Tôi