ăng nữa thì họ vẫn là con người,họ cũng đã từng bị tổn thương về tình cảm và mong muốn đuợc chữa lành vết thương ấy.Mỗi kỳ thi Khảo sát Thiên Sứ Tình Yêu sẽ có 1 Thiên Sứ Tình Yêu thực tập được chọn để chữa lành vết thương cho những con người mang khả năng đặc biệt này,và con chính là người được chọn để thực hiện công việc này!”
“C…Con á!?”
“Chẳng lẽ con nghi ngờ ta đây không còn minh mẫn nữa à!?”
“Không ạ,con không có ý đó.Ý con là…tại sao lại là con ạ!?”
Ngài nhìn cô,ánh mắt nhìn cô khó hiểu,nói:”Vì số phận đã an bài như thế!”
Chương 3: Bắt Đầu Hành Trình
Ads Cô biết Ngài,Ngài luôn là như thế,luôn nói những lời nói khó hiểu.Nhưng khó hiểu hơn là tại sao ngài lúc nào cũng nói về “Số Phận”,lúc nào cũng là thế…cũng chỉ mãi là “Số Phận”
Không biết từ lúc nào,cô bỗng không thích từ “Số Phận”. Vì gắn liền với nó chẳng phải là những bí ẩn mà Thần Tình Yêu đã cho vào sao?Cũng phải,số phận lúc nào chẳng kỳ lạ và bí ẩn,có đôi lúc làm người khác ngạc nhiên nữa cơ mà…Nhưng không phải chỉ cần chúng ta chọn đúng con đường để đi thì có thể nắm giữ được số phận sao?
Ngài biết chứ!Biết rất rõ là đằng khác.không phải tình yêu cũng là 1 phần của số phận sao.Biết bao nhiêu cuộc tình tan vỡ chỉ vì 2 chữ “Số Phận” còn gì!?Nhưng chọn đúng con đường thì được gì nào!?Con nên biết rằng số phận không có quy tắc nào nhất định nào cả.Việc duy nhất là phải tùy theo từng tình huống mà quyết định con đường để đi thôi.Mãi mãi không có con đường đúng ở nơi số phận,chỉ có con đường con cho là tốt nhất…
“Thưa Thần Tình Yêu,Ngài gọi con đến có chuyện gì không ạ!?”_Bỗng,một giọng nói vang lên,phá tan không khí tĩnh lặng nơi Thánh Điện.
“À,Tiểu yêu nhà ngươi đã đến rồi à!?”_Ngài cất tiếng đáp lại 1 Tiểu Yêu có đáng vẻ tinh nghịch mới bước vào.Tiểu yêu này rất nhỏ,có đôi cánh bứom màu xanh lam,đôi mắt to tròn cùng nụ cười lém lĩnh.
Các Tiểu Yêu thường làm chia thành rất nhiều loại:Tiêu Yêu Hoa sử dụng đôi tay tài hoa của mình tô điểm cho những bông hoa đang nở,Tiêu Yêu Nhạc thì dạy cho những chú chím cất tiếng hót cho đời thêm tươi vui,…Nhưng với cô nhóc Tiểu Yêu này thì có lẽ là Tiên Yêu Vặt-những Tiên Yêu chuyên phục vụ cho các vị thần chốn Thần Giới.
“À Yến Oanh,cô nhóc Tiên Yêu này tên là Hạ Vy.Hạ Vy sẽ chuyển lời ta nói với con đến con trong thời gian con ở Trần Gian”
“Chào chị,rất vui được gặp ạ!”_Hạ Vy mỉm cười tinh nghịch nhìn cô .
“À…Ờ…Rất vui được gặp em!”_Lâu lắm rồi mới thấy nụ cười tươi không chút giả tạo như thế này nên cô bất giác ngẩn người.
“Chúc con may mắn,Yến Oanh.Gặp lại con sau!”_Nói rồi Ngài biến mất vào không khí.
“Cùng đi thôi!Không biết Trần Giới ra sao nhỉ!?Chắc là có nhiều điều thú vị lắm nhỉ?Chị muốn đến đó thật nhanh quá đi thôi!”_Cô nói,không giấu sự phấn khích.
“Vậy thi xem ai đến Trần Giới nhanh nhất nhé!?”_Hạ Vy cất tiếng nói
Nói rồi,Hạ Vy phóng như gió bay đi mất.Cô cũng bắt đầu dang đôi cánh màu hồng nhạt bắt đầu bay.
A,hình như mình quên…
Cô quay lại nhìn anh.Thấy anh nhìn cô trân trân,cô thoáng ngượng,2 gò má ửng hồng .Vì thế không nói lời nào,bay đi mất không 1 lời.Vốn dĩ,cô định đi cùng anh,nhưng xem ra không được rồi…
Anh thấy cô nhìn lại rồi ngượng ngùng đi mất,bất giác mỉm cười.Lúc nãy anh nhìn cô không chớp mắt,vì đơn giản…cô rất đẹp.Một nét đẹp trong sáng và thuần khiết.Làn da trắng mịn,khuôn mặt rất thuần khiết nhưng rất quyến rũ.Đôi mắt to tròn có màu tím bạch kim rất đẹp,ngắm mãi không chán,càng ngắm lại không thể rời khỏi!Nhưng lý do quan trọng nhất chính là vì cô rất giống người đó…
Nghĩ tới đây,đôi mắt ánh quay lại vẻ lạnh lùng,nụ cười lúc nãy cũng không còn trên môi.Anh dang đôi cánh,bay đi.
Vài lời nho nhỏ: Có vài nhân vật về sau mình sẽ dùng tên 12 Cung Hoàng Đạo nên tính cách cũng dựng vào chòm sao đó.
Chương 4: Nhân Duyên
Ads Các ánh đèn rực rỡ đủ màu sắc,rồi sự nhộn nhịp bao trùm lên cả thành phố tấp nập này khi màn đêm buông xuống.Ở các rạp hát lớn,tiếng dương cầm,vi-o-long,…vang lên vừa trầm vừa bổng ;ở các quán ăn,tiếng của những đứa trẻ cười vui dắt ta bố mẹ bước ra;…Đủ mọi màu sắc,âm thanh khác nhau vang lên ở nơi đây.Thật khác với Thần Giới .Họ không dùng ánh sáng của vì sao sáng về đêm,thế giới của họ đầy những âm thanh,màu sắc khác nhau.Thế giới của họ thật tuyệt vời!
“ Này chị Yến Oanh,sao lại ngẩn người ra thế chứ!?”_ Hạ Vy hỏi nhỏ
“Nàng ta dù sao cũng mới đến Trần Giới lần đầu”_Thụ Nhân nói,rõ ràng là có ý trong lời…
“À à”
Nửa giây sau,Hạ Vy khó hiểu cất tiếng
“Nhưng không phải ở Bách Toàn Thư có quyển sách giới thiệu về con người và thế giới họ sống sao!?Với lại công việc của các người chẳng lẽ không xem qua bao giờ à!?”
“Nàng ta là trường hợp đặc biệt”_ Hơ hơ,ý trong lời rõ ràng là…
“Này này,2 người ngồi đấy nói xấu ta đây đủ chưa,ta đây có biết nhưng chưa từng thấy tận mắt thôi!”_ Yến Oanh tức giận minh oan cho chính mình.
“Được rồi,bây giờ định đứng ở đây bao lâu nữa đây.Chúng ta đến đây không phải chơi đùa”_ Nói rồi, Thụ Nhân cất cánh bay đi trước.Hạ Vy liền bay theo sau
“A,đợi ta với”_ Yến Oanh phát hiện mình bị bỏ rơi,nói gấp,sau đó đuổi theo.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
. Trường THPT White
Hazz,rốt cuộc là đưa hay không,mi làm ơn ,nghĩ nhanh đi,…
“Này Dương Dương,cậu ngồi đây chi thế,mặt lại đỏ như quả ớt đỏ thế kia nữa…”_ Một chàng trai tuấn tú,quan tâm hỏi.Có điều,giọng điệu không hê có 1 chút gì là quan tâm!!!Hơhơ
“Cái gì mà quả ớt đỏ hả,cút ngay cho nhờ…”_Người bị gọi là “quả ớt
đỏ” tức tối mắng anh chàng kia
Hu hu.tên chết tiệt,ta giết ngươi bây giờ,còn bức thư này…thôi…bỏ đi…
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Cách đó không xa,Yến Oanh lên tiếng
“Cô gái này là…”
“Mục tiêu của chúng ta tên Bạch Dương,hiện đang học lớp 11 trường THPT White,thích người bạn tên Tuấn Anh học cùng lớp nhưng không dám tỏ tình.Nhiệm vụ của chúng ta là giúp Dương Dương,giúp cô ấy có đủ tự tin để bày tỏ lòng mình.”_ Thụ Nhân đọc trôi chảy những thông tin cần biết.
“Để tôi giúp cô ấy a!”_Nói rồi,cô bay xuống
“Nè nè…Chị có biết…”_ Hạ Vy chưa nói hết câu ‘chị xuất hiện như thế họ sẽ kinh ngạc không’ thì cô đi mất.Thụ Nhân thì lắc đầu bó tay,cô gái này suy nghĩ sao đơn giản thế!?
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Bạch Dương đang ‘đấu tranh’ với suy nghĩ của mình thì sau lưng Tuấn Anh,một luồng sáng như ánh mặt trời bỗng nhiên xuất hiện.Kế đó xuất hiện 1 thiếu nữ xinh đẹp.Nhất thời cô bị kinh sợ!
“Bỏ a,tại sao chứ!?Nếu muốn thổ lộ tình cảm thì cứ nói,đây là 1 việc trong sạch mà,sao phải xấu hổ cơ chứ!?_ Cô gái kỳ lạ đó lên tiếng,Dương Dương bây giời mở to mắt nhìn cô
“AAAA…”
“Chuyện gì thế Dương Dương”
Không trả lời câu hỏi, Dương Dương nắm lấy tay Yến Oanh bỏ chạy.
.Sau sân trường
“Cô…cô…rốt cuộc là ai!?”_Vừa thở gấp,Dương Dương hỏi cô.
“Tôi là ai à!?Tôi chính là Thiên Thần Tình Yêu”_Yến Oanh đáp lại,sau đó cười tươi như ánh mặt trời.
Chương 5: Nhân Duyên (2)
Ads Bình tĩnh lại,Dương Dương nhìn kỹ lại cô gái đang đứng trước mình.
Từ đôi mắt tím bạch kim,mái tóc nâu hạt dẻ xoăn nhẹ,làn da trắng sáng đến đôi cánh thiên sứ…Quả là đẹp a…Quà là giống mỹ nhân a…
“Chị Yến Oanh,đừng chạy lung tung chứ,làm em và cả anh Thụ N
“C…Con á!?”
“Chẳng lẽ con nghi ngờ ta đây không còn minh mẫn nữa à!?”
“Không ạ,con không có ý đó.Ý con là…tại sao lại là con ạ!?”
Ngài nhìn cô,ánh mắt nhìn cô khó hiểu,nói:”Vì số phận đã an bài như thế!”
Chương 3: Bắt Đầu Hành Trình
Ads Cô biết Ngài,Ngài luôn là như thế,luôn nói những lời nói khó hiểu.Nhưng khó hiểu hơn là tại sao ngài lúc nào cũng nói về “Số Phận”,lúc nào cũng là thế…cũng chỉ mãi là “Số Phận”
Không biết từ lúc nào,cô bỗng không thích từ “Số Phận”. Vì gắn liền với nó chẳng phải là những bí ẩn mà Thần Tình Yêu đã cho vào sao?Cũng phải,số phận lúc nào chẳng kỳ lạ và bí ẩn,có đôi lúc làm người khác ngạc nhiên nữa cơ mà…Nhưng không phải chỉ cần chúng ta chọn đúng con đường để đi thì có thể nắm giữ được số phận sao?
Ngài biết chứ!Biết rất rõ là đằng khác.không phải tình yêu cũng là 1 phần của số phận sao.Biết bao nhiêu cuộc tình tan vỡ chỉ vì 2 chữ “Số Phận” còn gì!?Nhưng chọn đúng con đường thì được gì nào!?Con nên biết rằng số phận không có quy tắc nào nhất định nào cả.Việc duy nhất là phải tùy theo từng tình huống mà quyết định con đường để đi thôi.Mãi mãi không có con đường đúng ở nơi số phận,chỉ có con đường con cho là tốt nhất…
“Thưa Thần Tình Yêu,Ngài gọi con đến có chuyện gì không ạ!?”_Bỗng,một giọng nói vang lên,phá tan không khí tĩnh lặng nơi Thánh Điện.
“À,Tiểu yêu nhà ngươi đã đến rồi à!?”_Ngài cất tiếng đáp lại 1 Tiểu Yêu có đáng vẻ tinh nghịch mới bước vào.Tiểu yêu này rất nhỏ,có đôi cánh bứom màu xanh lam,đôi mắt to tròn cùng nụ cười lém lĩnh.
Các Tiểu Yêu thường làm chia thành rất nhiều loại:Tiêu Yêu Hoa sử dụng đôi tay tài hoa của mình tô điểm cho những bông hoa đang nở,Tiêu Yêu Nhạc thì dạy cho những chú chím cất tiếng hót cho đời thêm tươi vui,…Nhưng với cô nhóc Tiểu Yêu này thì có lẽ là Tiên Yêu Vặt-những Tiên Yêu chuyên phục vụ cho các vị thần chốn Thần Giới.
“À Yến Oanh,cô nhóc Tiên Yêu này tên là Hạ Vy.Hạ Vy sẽ chuyển lời ta nói với con đến con trong thời gian con ở Trần Gian”
“Chào chị,rất vui được gặp ạ!”_Hạ Vy mỉm cười tinh nghịch nhìn cô .
“À…Ờ…Rất vui được gặp em!”_Lâu lắm rồi mới thấy nụ cười tươi không chút giả tạo như thế này nên cô bất giác ngẩn người.
“Chúc con may mắn,Yến Oanh.Gặp lại con sau!”_Nói rồi Ngài biến mất vào không khí.
“Cùng đi thôi!Không biết Trần Giới ra sao nhỉ!?Chắc là có nhiều điều thú vị lắm nhỉ?Chị muốn đến đó thật nhanh quá đi thôi!”_Cô nói,không giấu sự phấn khích.
“Vậy thi xem ai đến Trần Giới nhanh nhất nhé!?”_Hạ Vy cất tiếng nói
Nói rồi,Hạ Vy phóng như gió bay đi mất.Cô cũng bắt đầu dang đôi cánh màu hồng nhạt bắt đầu bay.
A,hình như mình quên…
Cô quay lại nhìn anh.Thấy anh nhìn cô trân trân,cô thoáng ngượng,2 gò má ửng hồng .Vì thế không nói lời nào,bay đi mất không 1 lời.Vốn dĩ,cô định đi cùng anh,nhưng xem ra không được rồi…
Anh thấy cô nhìn lại rồi ngượng ngùng đi mất,bất giác mỉm cười.Lúc nãy anh nhìn cô không chớp mắt,vì đơn giản…cô rất đẹp.Một nét đẹp trong sáng và thuần khiết.Làn da trắng mịn,khuôn mặt rất thuần khiết nhưng rất quyến rũ.Đôi mắt to tròn có màu tím bạch kim rất đẹp,ngắm mãi không chán,càng ngắm lại không thể rời khỏi!Nhưng lý do quan trọng nhất chính là vì cô rất giống người đó…
Nghĩ tới đây,đôi mắt ánh quay lại vẻ lạnh lùng,nụ cười lúc nãy cũng không còn trên môi.Anh dang đôi cánh,bay đi.
Vài lời nho nhỏ: Có vài nhân vật về sau mình sẽ dùng tên 12 Cung Hoàng Đạo nên tính cách cũng dựng vào chòm sao đó.
Chương 4: Nhân Duyên
Ads Các ánh đèn rực rỡ đủ màu sắc,rồi sự nhộn nhịp bao trùm lên cả thành phố tấp nập này khi màn đêm buông xuống.Ở các rạp hát lớn,tiếng dương cầm,vi-o-long,…vang lên vừa trầm vừa bổng ;ở các quán ăn,tiếng của những đứa trẻ cười vui dắt ta bố mẹ bước ra;…Đủ mọi màu sắc,âm thanh khác nhau vang lên ở nơi đây.Thật khác với Thần Giới .Họ không dùng ánh sáng của vì sao sáng về đêm,thế giới của họ đầy những âm thanh,màu sắc khác nhau.Thế giới của họ thật tuyệt vời!
“ Này chị Yến Oanh,sao lại ngẩn người ra thế chứ!?”_ Hạ Vy hỏi nhỏ
“Nàng ta dù sao cũng mới đến Trần Giới lần đầu”_Thụ Nhân nói,rõ ràng là có ý trong lời…
“À à”
Nửa giây sau,Hạ Vy khó hiểu cất tiếng
“Nhưng không phải ở Bách Toàn Thư có quyển sách giới thiệu về con người và thế giới họ sống sao!?Với lại công việc của các người chẳng lẽ không xem qua bao giờ à!?”
“Nàng ta là trường hợp đặc biệt”_ Hơ hơ,ý trong lời rõ ràng là…
“Này này,2 người ngồi đấy nói xấu ta đây đủ chưa,ta đây có biết nhưng chưa từng thấy tận mắt thôi!”_ Yến Oanh tức giận minh oan cho chính mình.
“Được rồi,bây giờ định đứng ở đây bao lâu nữa đây.Chúng ta đến đây không phải chơi đùa”_ Nói rồi, Thụ Nhân cất cánh bay đi trước.Hạ Vy liền bay theo sau
“A,đợi ta với”_ Yến Oanh phát hiện mình bị bỏ rơi,nói gấp,sau đó đuổi theo.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
. Trường THPT White
Hazz,rốt cuộc là đưa hay không,mi làm ơn ,nghĩ nhanh đi,…
“Này Dương Dương,cậu ngồi đây chi thế,mặt lại đỏ như quả ớt đỏ thế kia nữa…”_ Một chàng trai tuấn tú,quan tâm hỏi.Có điều,giọng điệu không hê có 1 chút gì là quan tâm!!!Hơhơ
“Cái gì mà quả ớt đỏ hả,cút ngay cho nhờ…”_Người bị gọi là “quả ớt
đỏ” tức tối mắng anh chàng kia
Hu hu.tên chết tiệt,ta giết ngươi bây giờ,còn bức thư này…thôi…bỏ đi…
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Cách đó không xa,Yến Oanh lên tiếng
“Cô gái này là…”
“Mục tiêu của chúng ta tên Bạch Dương,hiện đang học lớp 11 trường THPT White,thích người bạn tên Tuấn Anh học cùng lớp nhưng không dám tỏ tình.Nhiệm vụ của chúng ta là giúp Dương Dương,giúp cô ấy có đủ tự tin để bày tỏ lòng mình.”_ Thụ Nhân đọc trôi chảy những thông tin cần biết.
“Để tôi giúp cô ấy a!”_Nói rồi,cô bay xuống
“Nè nè…Chị có biết…”_ Hạ Vy chưa nói hết câu ‘chị xuất hiện như thế họ sẽ kinh ngạc không’ thì cô đi mất.Thụ Nhân thì lắc đầu bó tay,cô gái này suy nghĩ sao đơn giản thế!?
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Bạch Dương đang ‘đấu tranh’ với suy nghĩ của mình thì sau lưng Tuấn Anh,một luồng sáng như ánh mặt trời bỗng nhiên xuất hiện.Kế đó xuất hiện 1 thiếu nữ xinh đẹp.Nhất thời cô bị kinh sợ!
“Bỏ a,tại sao chứ!?Nếu muốn thổ lộ tình cảm thì cứ nói,đây là 1 việc trong sạch mà,sao phải xấu hổ cơ chứ!?_ Cô gái kỳ lạ đó lên tiếng,Dương Dương bây giời mở to mắt nhìn cô
“AAAA…”
“Chuyện gì thế Dương Dương”
Không trả lời câu hỏi, Dương Dương nắm lấy tay Yến Oanh bỏ chạy.
.Sau sân trường
“Cô…cô…rốt cuộc là ai!?”_Vừa thở gấp,Dương Dương hỏi cô.
“Tôi là ai à!?Tôi chính là Thiên Thần Tình Yêu”_Yến Oanh đáp lại,sau đó cười tươi như ánh mặt trời.
Chương 5: Nhân Duyên (2)
Ads Bình tĩnh lại,Dương Dương nhìn kỹ lại cô gái đang đứng trước mình.
Từ đôi mắt tím bạch kim,mái tóc nâu hạt dẻ xoăn nhẹ,làn da trắng sáng đến đôi cánh thiên sứ…Quả là đẹp a…Quà là giống mỹ nhân a…
“Chị Yến Oanh,đừng chạy lung tung chứ,làm em và cả anh Thụ N