Trong một góc khuất của khu rừng khá là vắng vẻ ( chắc nhân tạo ) một kẻ dáng vẻ bậm trợn đứng đối diện với một người khác không nhìn rõ mặt dáng người nhỏ nhắn nhưng qua cách ăn mặc thì có vẻ là con trai
– Nghe rõ những gì tôi nói chứ? – người con trai ( tạm gọi là vậy )
– Ok nghe rất rõ, yên tâm tôi sẽ tặng cậu một món quà rất tuyệt vào ngày cưới, nó sẽ biến mất, hê hê hê – hắn giơ giơ tấm hình ai đó truớc mặt người con trai cười đểu giả
Người con trai móc trong balô ra một phong bì đưa cho tên đó, hắn cười nham nhở nhìn cậu ta, cầm lấy phong bì nháy mắt đưa tay chào người con trai theo kiểu quân đội ( nhưng có hai ngón thôi nhé ) rồi mất hút trong rừng.
Còn một mình cậu ta xốc lại balô đút hai tay vào túi quần đi thẳng, nhếch môi cười khẽ “ định dùng nó cản trở tôi sao? Để xem …”
……………
Không còn cách nào khác Jessi đành cúi đầu nói hết với nó, trong lòng cứ thấp thỏm lo sợ như đã làm một điều gì đó sai trái lớn lắm với nó. Cũng đúng mà lợi dụng người ta say mà ăn nằm mà có con với hôn phu của người ta thì dĩ nhiên cô thấy có lỗi.
– Moon cô đừng trách anh ấy, anh ấy không biết gì đâu, thật đó kể cả Cún anh ấy cũng không biết nó là…
Cô im lặng cúi gằm ôm Cún vào lòng chờ đợi sự tức giận của nó sự trừng phạt của nó. Mẹ con cô lúc này thật nhỏ bé thật đáng thuơng, nước mắt cô rơi dài rơi dài không dứt thuơng cho chính mình và thuơng cho đứa con tội nghiệp của cô. Thời gian cô ở bên con không còn nhiều nữa, nếu không có cô thì ai sẽ chăm sóc con cô.. Nó sẽ rất đáng thuơng nghĩ tới đây nuớc mắt cô lại rơi nhiều hơn
Nó cứ im lặng im lặng, môi mím chặt nhìn cô ánh mắt xoáy sâu sâu thăm thẳm khó hiểu
– Định dùng nuớc mắt lấy lòng tôi sao? Ngước mặt lên – giọng nó khá lạnh
Điều cô lo sợ cuối cùng cũng đến, cũng tốt cái gì tới thì phải tới,đặt bé ra xa để bé tự chơi ( Cún khá dễ chịu ) cô không muốn con trẻ nhìn thấy những gì không hay ( ví dụ như bị đánh ) cô từ từ ngẩng mặt nhìn nó.
Như chỉ chờ có thế tay nó giơ lên cao chực tát vào mặt cô, cô nhắm mắt chờ đợi, cứ để nó hả giận truớc, sau đó cô muốn xin từ nó một ân huệ….
………….
“ cốc cốc cốc….”
– Mời vào – Khải Hoàn
– Tôi đến đón Hải Đăng – thanh âm lạnh lẽo của hắn phát lên, không thèm nhìn Hoàn một cái ( bất lịch sự ghê )
– Anh hihi em tưởng anh bận việc chứ – nhỏ tươi cười nhìn hắn, nét mặt nụ cười ánh mắt đều thể hiện sự vui vẻ ngây thơ đáng yêu từ khi hắn buớc vào
– Anh đến đón em đi chụp ảnh cưới, em tập xong chưa? – giọng nói có phần dịu dàng hơn
– Vậy chúng ta đi thôi, em tập xong rồi, Hoàn bảo em rất tiến bộ đó – nhỏ cười híp mắt – tớ về nhé chào cậu
– Chào anh – hắn hờ hững
– Uhm chào hai người
Vẫn là đứng phía sau nhìn nhỏ, nhưng bên nhỏ bây giờ còn có thêm một người khác. Nhỏ cứ tíu tít với hắn đủ thứ, nụ cười thật tươi “ đến khi nào em sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt ấy? có biết tim tôi đau lắm không,nhỏ ơi. Nhưng không sao chỉ cần em hạnh phúc là đủ, thiên thần của tôi”
“Tại sao không trân trọng những gì có trong tay, có chắc những thứ là của mình thì sẽ mãi là của mình? Thật sự không bao giờ thay đổi? Với ta những thứ đó không đáng giá, nhưng với ai đó điều đó lại là bao la trời bể, và nếu có ai muốn giành lấy nếu có ai cướp nó đi thì ta thật sự không vui? Phải giành lại dù có làm nó không nguyên vẹn, con người đều như thế, tham lam và ích kỉ?…”
Chương 35
Cánh tay giơ cao của nó hạ xuống rất nhanh và dứt khoát …. ôm lấy cô, ánh mắt nhìn cô đầy sự ăn năn hối lỗi lại có vẻ tủi hổ . Cô thì hoàn toàn bất ngờ truớc hành động của nó cứ tưởng nó sẽ đánh nên cô đã chuẩn bị tinh thần chịu đánh. Nhưng lúc này nó thế này cô không biết nên phản ứng ra sao hai tay buông thỏng để nó ôm cô vào lòng, cô lại khóc
– Jessi xin lỗi chị, chỉ vì em mà bao năm nay chị phải khổ lại phải một mình ngậm đắng nuốt cay sinh con một mình, xin lỗi
Nó cứ làm cô hết bất ngờ này tới bất ngờ khác, cô chưa bao giờ nghĩ rằng nó có thể gọi cô là chị một cách thân thuơng trìu mến như thế
– Moon…tôi…tôi …
– Jack là người tốt, anh ấy xứng đáng đuợc yêu thuơng và chị cũng thế, là em không xứng với anh ấy. Jack luôn là người anh trai tuyệt nhất của em và sẽ là người đàn ông tuyệt nhất của chị..
Nó buông cô ra nhìn vào mắt cô nói thật rõ những suy nghĩ trong đầu mình
– Không, Moon đừng như vậy, anh ấy yêu cô. Tôi… tôi không muốn anh ấy thuơng hại mình..- cô lắc đầu liên tục biểu thị sự từ chối quyết liệt- chỉ xin cô một điều,hức hức… nếu tôi có bề gì..xin cô hãy chăm sóc con gái tôi, cho nó được nhận cha, nó sẽ rất đáng thuơng nếu không có cha lẫn mẹ hức hức hu hu …xin… – ánh mắt van lơn nhìn nó
– Được, nhưng từ hôm nay chị phải nghe lời em, em sẽ im lặng không nói gì với Jack cả, thế nào? – nó trả lời dứt khoát và đưa ra yêu cầu,
– Tôi… tôi hứa với cô – nhìn ánh mắt nó cô không thể từ chối, ánh mắt đó không cho phép điều đó.
– Tốt, việc đầu tiên là chị và Cún phải chuyển đi ngay lặp tức, dĩ nhiên em sẽ sắp xếp chổ ở cho hai mẹ con, và cả việc chữa trị cho chị nữa.
Giọng nói nhỏ nhẹ nhưng đầy uy quyền áp chế, bức người khác phải theo ý mình.
Nghĩ tới việc không gặp được anh nữa lòng cô đau nhói, nhưng thời gian của cô không còn nhiều, nếu cứ mãi lưu luyến thì lúc phải ra đi cô sẽ đau lòng hơn và có thể sẽ khiến người khác khó xử.
Và cô phải ngh