“ Shop Hoa Tình Yêu”
“ cái tên thật hay, có phải cô vẫn còn nhớ anh ấy không? ” nó dìu cô vào nhà vừa đi vừa suy nghĩ về cái tên cô đặt cho cửa hàng hoa của mình.
Trong cửa hàng có rất nhiều loài hoa, đều là hoa tươi có cả thạch thảo loài hoa nó thích. Nó tranh thủ ngắm hoa trong khi cô đi lấy nước cho nó “ khoan đã, thạch thảo, shop hoa tình yêu? Hình như Jack từng tặng cho mình một chậu thạch thảo trên chậu có khắc là shop hoa tình yêu, vậy chẳng lẽ anh mua ở đây? họ đã gặp nhau ư?..”
– Moon , mời cô..
– À à cảm ơn Jessica hihi – nó bị gọi đột ngột khỏi mớ suy nghĩ vừa bộc phát
Cả hai ngồi lại tâm sự với nhau như những người bạn lâu ngày gặp lại. Cô không ác cảm với nó nữa, nó cũng thấy khá thoải mái khi nói chuyện với cô. Bây giờ cả hai mới phát hiện ra là rất hợp tính nhau có lẽ không vì anh thì nó và cô đã là bạn thân của nhau lâu rồi. Nó rất muốn hỏi thăm sức khoẻ của cô nhưng lại sợ làm cô hoang mang thêm nên đành im lặng.
Cô với nó qua nhà hàng xóm đón bé Cún về nhà, nó chơi với Cún nó phát hiện bé rất giống anh, đặc biệt là đôi mắt. Cún khá là hiếu động, cái này nó thấy giống Jessi, trong lòng nó lại thêm một dấu hỏi to đùng. Nó cảm thấy có gì đó len lỏi trong lòng, một cảm giác kì lạ. Nó lại nhìn cô mờ ám, nhìn sắc mặt cô nhợt nhạt lại buồn so nó có phần tội tội nhưng không có ý định “tha” cho cô
– Jessi này! Jack….
– ….. – vừa nhắc tới anh là cô giật thót mở to mắt nhìn nó lo lắng – J…a..c.k.. hả? .. – hai tay nắm chặc để bớt run nhìn nó lắp bắp
– Cô sao thế? Làm gì mà run thế ? – nó tinh nghịch nháy mắt nhìn cô chọc ghẹo (không ngờ nó cũng có lúc biết trêu chọc người khác như thế )
– Tôi….tôi…
– Đã gặp nhau rồi đúng không? – nó lại nhìn cô cười cười
– Moon không phải như cô nghĩ đâu, không phải , chỉ là tình cờ thôi anh ấy trong lòng chỉ có cô, chỉ là nghĩ tình bạn bèmà quan tâm giúp đỡ, không có….
Cô hoảng hốt nhìn nó, vội vội vàng vàng giải thích không ngừng nghỉ, nước mắt cũng sắp rơi ra rồi ( trời trời, sự kiêu ngạo của cô đâu mất ùi, sao giống như cô tình nhân bị vợ người ta bắt gặp zị? )
Nó bị sự uỷ mị của cô làm cho quá bất ngờ rồi, đúng là cô có thay đổi nhưng nó không nghĩ là đến mức như thế. Nếu trước đây thì có lẽ cô đã bốp chát lại nó không thương tiếc chứ không như con mèo con yếu ớt trước nó
– Không phải giải thích như thế đâu, bù lại cho tôi biết sự thật được không về Cún ấy..?
– Không có, không có sự thật gì đâu, Cún là con tôi và một người đàn ông Việt Nam
– Hihi vậy sao? vậy mà tôi lại thấy con bé khá giống một người,- nó làm mặt “ngây thơ” – lại không có vẻ gì là giống người Việt chúng tôi, uhm có vẻ như Jack nên biết về cái này nhỉ? bạn bè mà…
Nó phe phẩy cái tờ giấy khám bệnh của cô làm mặt cô đã tái bây giờ càng xanh hơn. Trán lấm tấm mồ hôi hột lo lắng nhìn nó đang “vênh mặt” đắc ý .
Hải Phong đưa gì cho nhỏ mà khiến nhỏ thất sắc, liệu nó có làm cho cô đầu hàng bởi sự đe doạ của mình và liệu mọi sự thật có được phơi bày, căn bệnh của cô…
Chương 34
Anh cái này là thật sao? Không phải đúng không? – sắc mặt kém đi nhiều, nhưng vẫn mong tìm một chút hi vọng dù nhỏ nhất
– Là thật, anh đã điều tra rất kĩ, cũng đã có xét nghiệm của bệnh viện
Câu trả lời của Hải Phong làm nhỏ gần như sụp đỗ, chỉ vài ngày nữa là kết hôn rồi. Hạnh phúc đã ở trước mặt tại sao ngay lúc này lại có chuyện này chứ, tuyệt đối không thể để hắn biết, là suy nghĩ của nhỏ hiện giờ. Hít thật sâu lấy bình tĩnh, nhỏ nhìn Hải Phong cố gắng nặn ra nụ cười gượng gạo
– Em biết anh và anh Tùng là bạn thân, nhưng em là em gái anh, xin anh giúp em..
– Ý em là muốn giấu chuyện này…
– Đúng, nhưng là tạm thời thôi, chờ sau khi bọn em kết hôn chính em sẽ nói với anh ấy. Nếu anh ấy muốn em sẽ làm mẹ của đứa bé, cùng ảnh đón bé về ở cùng
– Em thật sự nghĩ như vậy? Nhưng chưa chắc họ đã chịu
– Tới lúc đó sẽ biết, bây giờ anh hãy giúp em như thế được không?
– ….. – không nói gì, Hải Phong lặng lẽ gật đầu
“ Hai đứa nói gì nhỉ? Có chuyện gì mà không nói được với Gia Tùng, còn đứa bé? Sao rối tung vậy..” một người đứng nghe cả hai nói chuyện nãy giờ
Sau cuộc nói chuyện, Hải Phong đưa nhỏ đi tập vật lí trị liệu
– Anh về trước đi, em tập xong sẽ nhờ Khải Hoàn đưa em về
Nhỏ đưa mắt nhìn Khải Hoàn ( bác sĩ riêng của nhỏ đồng thời cũng là bạn của nhỏ), anh ta hiểu ý liền bồi thêm
– Anh yên tâm, tôi sẽ đưa Hải Đăng về nhà
Nghe thế Hải Phong cũng phần nào an tâm, cậu lái xe đi, cậu có việc phải làm,còn phải tìm cách đưa bà xã của cậu vể nữa. Vì chuyện của “thiên hạ” mà nhà cậu sắp không còn là nhà nữa rồi.
Khải Hoàn đẩy xe lăn của nhỏ vào phòng mình, khoá trái cửa thả rèm trúc xuống tránh bên ngoài nhìn vào.
Sau khi cảm thấy “an toàn” trong “ cứ địa” nhỏ ngang nhiên đứng dậy, chạy đến cái tủ trong phòng lôi ra lỉnh kỉnh đủ thứ đồ. Nhìn dáng vẻ lí lắc của nhỏ sẽ thấ́y sự khác biệt với mớ âm mưu thủ đoạn tính toán sâu xa trong đầu của nhỏ.Khải Hoàn bất giác lắc đầu
– Chuyện này, em định để tiếp diễn đến bao giờ – Khải Hoàn đẩy đẩy cái gọng kính nhìn nhỏ loay hoay với đống đồ
– Đến khi tớ thấy đủ, “vật lí trị liệu” cần phái có thời gian mà – nhỏ quay lại nhìn Khải Hoàn một cách tinh nghịch
Tuy Khải Hoàn lớn tuổi hơn nhỏ nhưng chưa bao giờ nhỏ gọi anh ta là anh mà cứ là cậu – tớ . Còn Khải Hoàn thì cũng không chịu lép vế nhỏ nên cứ là em – tôi, cả hai thì quen với cách nói chuyện này nhưng người khác mà nghe cả hai xưng hô thì cứ trố mắt dóng tai nghe mà chả hiểu cách xưng hô này ở đâu ra.
– Xoay mặt đi, tớ thay đồ
– Anh ta đáng để em tốn tâm tư thế à!
– Anh ấy là thế giới của tớ đấy, hey! xong rồi, cậu xem thế nào?
Tóc ngắn nghịch ngợm, quần áo theo phong cách hip-hop rộng thùng thình, giầy thể thao khoẻ khắn, vớ lấy cái nón lưỡi trai và cặp kính khá thời trang nữa. Nhìn nhỏ “đẹp lạ” phần hoá trang coi như xong bây giờ có gặp người quen cũng khó mà nhận ra nhỏ
– Cũng được – Khải Hoàn giơ ngón tay cái lên ra dấu – mà em không sợ lỡ như…
– Không có lỡ như nào hết, – nhỏ bỗng nhiên gắt lên – chỉ cần cậu giúp tớ – nhỏ dịu giọng lại nhìn anh ta như ra lệnh như van xin
– Tớ có việc đi một tí đây, bye..
Nói rồi liếc Khải Hoàn một cái nhỏ quẩy balo kéo sụp mũ ra khỏi phòng. Khải Hoàn thở dài nhìn theo bóng nhỏ trên hành lang “sao em cứ phải khổ sở như thế? Nếu cứ tiếp tục thế này, em có quay lại được không? Cô bé ngốc của tôi”
Lúc nhỏ nhờ Khải Hoàn nói dối về đôi chân của nhỏ, Khải Hoàn đã do dự đắn đo rất nhiều, lương tâm nghề nghiệp không cho phép. Nhưng nhìn những giọt