Giữ Lại Đôi Cánh Yêu Thương - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Easter eggs.

Giữ Lại Đôi Cánh Yêu Thương (xem 4284)

Giữ Lại Đôi Cánh Yêu Thương

ó cậu ta mới có thể đem lại hạnh phúc cho cô gái ấy mà thôi.
Đang nghe rất chăm chú, đột nhiên Hoàng Bách quay sang nhìn làm tôi có chút chột dạ định quay đi, liền bị hắn vươn tay giữ lại.
Hắn nhìn thẳng vào mắt tôi, những ngón tay ấm áp lướt nhẹ trên mặt tôi, chân thành nói: “Tôi yêu em, gà mái.”, sau đó dùng một tay đỡ sau ót, một tay ôm eo kéo tôi lại gần, dịu dàng đặt môi lên môi tôi.
Cả thế giới bỗng chốc như tan biến, chỉ còn lại sự dịu dàng và yêu thương của hắn. Cuối cùng hắn cũng đã nói ra, hắn yêu tôi, cuối cùng hắn cũng chịu thừa nhận rồi. Tôi không biết lúc này nên hạnh phúc hay nên tức giận, tất cả với tôi đều không còn quan trọng nữa, hắn ở bên tôi, hắn trở lại thế giới của tôi, như thế là đủ rồi…
Chương 22: Gian Tình Bại Lộ
Ads Nếu như người ta hỏi tôi nụ hôn có mùi vị gì, thì đó chính là vị sầu riêng. Trong màn đêm lặng lẽ, tôi tựa vào lòng Hoàng Bách, tưởng nhớ lại nụ hôn vừa rồi, thế nhưng ngoài cảm giác trời đất quay cuồng ra, cái gì cũng không nhớ nổi trừ vị sầu riêng béo ngậy, ai kêu hắn hôn ngay lúc tôi đang ăn chứ. Nhưng nói thật, tôi có cảm giác, có lẽ, tôi bị thích nụ hôn của hắn mất rồi.
Ngọt ngào, dịu dàng, làm người ta lưu luyến không muốn rời…A..A..A…sao tôi lại có thể mê đắm thế này chứ? Đập tôi đi, đập vào đầu tôi đi cho tôi tỉnh lại coi…Có phải tôi hết thuốc chữa rồi không? Phải vậy không?
Gió biển vẫn không ngừng thổi đến, Hoàng Bách siết chặt cánh tay ôm vai tôi, tấm chăn mỏng phù kín trên người tôi không sót một chỗ nào. Kể ra cái tên này cũng chu đáo lắm chứ, chuẩn bị đầy đủ chẳng thiếu thứ gì thế này, ngay cả trà nóng cũng mang theo luôn.
- Gà mái…_Những ngày mới quen tôi rất ghét hắn gọi tôi như vậy, nhưng lúc này nghe sao cũng thấy đặc biệt đáng yêu nha.
Dùng ngón tay vuốt quanh ly thủy tinh, nhiệt độ từ nước trà truyền đến cùng với hơi nóng thanh dịu của hương trà bốc lên mũi khiến tôi rất thoải mái. Tôi chẳng buồn động đậy, đưa ly lên miệng nhấp một ngụm trà nhỏ, lười biếng đáp một tiếng “Hử…”.
- Làm bạn gái tôi nhé?
“A…” Bị câu nói của người nào đó làm cho hoảng sợ, tay tôi vì thế run lên một cái, nước trà nóng theo đó bắn ra ngoài, rơi ngay lên mu bàn tay bỏng rát. Hắn có thể nói chuyện bình thường một chút không, đùng cái nhảy chủ đề như thế tôi còn chưa bị dọa chết đã là phúc phận ba đời rồi đấy.
- Có nóng lắm không?_Hoàng Bách dùng hơi thổi nhẹ vào vết đo đỏ trên mu bàn tay của tôi, lo lắng hốt hoảng hiện rõ trong từng cử chỉ, nét mặt.
Cảm giác được nâng niu, chân trọng này thật là, mẹ nó thích chết đi được! Nếu cứ như vậy, tôi đây có bỏng chết cũng mãn nguyện a…
Cái tên này ấy, ngày trước lúc nào cũng mỉa mai, nói móc tôi thôi, có bao giờ săn sóc kiểu này đâu. Nói gì thì nói, con gái ai mà chẳng thích người mình yêu đối với mình như nâng trứng hứng hoa chứ. Bây giờ mà á, tôi với Bạch công tử lấy nhau á, tôi sẽ giống như mẹ tôi mẹ tôi kìa, tôi nói đông không ai dám nói tây, tôi muốn ăn thịt không ai dám bắt tôi ăn cá, thống trị cả gian sơn như thế oai phong biết bao nhiêu, giống nữ vương quyền uy biết bao nhiêu. Rồi chúng tôi sẽ sinh một trai một gái, con gái xinh đẹp đáng yêu giống mẹ, còn con trai anh tuấn thông minh giống bố, một nhà bốn người ngày ngày vui vẻ bên nhau…
Ôi, viễn cảnh thật là tươi đẹp quá đi thôi!
- Đồ ngốc này, bị bỏng mà còn cười vui vẻ như vậy, em đang suy nghĩ bậy bạ cái gì đó?
Trán bị cốc nhẹ một cái, tôi nhăn mặt ngước lên trừng mắt nhìn cái người to gan nào đó đã dám ra tay với tôi. Này nhé, ai nói tôi suy nghĩ bậy bạ hả, rõ ràng là tôi đang suy nghĩ về tương lai tương sáng mà! Còn không phải là vì hắn hay sao, lại còn…
- Chuyện em đang nghĩ có liên quan đến tôi đúng không?
Đôi mắt đối diện hơi nheo lại phát ra những tia sáng mê người, hàng mi khẽ lay động như muốn dụ dỗ người ta, người nào đó rướn người về phía trước, cúi thấp đầu, hơi thở ấm nóng lướt trên mặt tôi quyến rũ một cách mê người. Hai má tôi bất giác nhuộm một màu đỏ hồng, cả người lui về phía sau đầy cảnh giác. Tôi có cảm giác nguy hiểm đang cận kề à nha, mà loại nguy hiểm này, hoàn toàn không thể phát ra từ người nào khác ngoài cái kẻ đang ở trước mắt tôi đây. Bất cứ khi nào hắn như thế này thì chắc chắn rằng trong đầu hắn đang có âm mưu gì đó rất xấu xa, tôi thề đấy, bởi vì tôi đã kiểm nghiệm rất nhiều lần rồi.
Tôi mở to mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt đang ngày càng tiến gần, cơ thể tiếp tục nghiêng về phía sau cảnh giác. Nhưng bởi vì nghiêng quá đà, thiếu chút nữa tôi đã lăn đùng ra đất rồi. Hoàng Bách nhanh nhẹn vươn tay ôm lấy eo tôi kéo lại, cả người tôi nằm gọn trong ngực hắn, tôi thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng tim chúng tôi đang đập điên cuồng như những chú nai nhỏ lạc lối, nhảy nhót tưng bừng.
Phải mất vài phút sau tôi mới bớt xấu hổ, len lén ngước lên lại bắt gặp ngay ánh mắt người nào đó đang nhìn mình không chớp. Đuôi mắt hắn hơi cong cong, khóe môi không cần nhìn cũng biết đã toe toét đến mức nào, hắn dịu dàng nâng cằn tôi lên, cúi đầu hôn nhẹ lên chóp mũi từng chút một rồi chuyển xuống môi, cẩn thận như đang nâng niu thứ bảo vật quý giá nhất thế gian này vậy. Tôi như bị nhấm chìm trong cảm giác ngọt ngào ấy, trời đất lại quay cuồng một hồi.
Phía chân trời, những tia sáng của ngày mới đã hiện

hữu rõ ràng, trải lên bờ cát một màu cam vàng ấm áp, xua tan đi hơi lạnh còn vương lại của đêm qua, tôi vòng tay qua cổ Hoàng Bách, cả trọng lượng cơ thể treo trên người hắn, vừa thở hổn hển vừa buồn bực bản thân vì sao lại rơi vào vòng xoáy của hắn rồi. Lần nào cũng thế hết á, luôn luôn là tôi bị hắn mê hoặc là sao? Vì sao tôi lại không có mị lực bằng hắn cơ chứ, vì sao a…
“Staring out at the rain with a heavy heart…” Bản nhạc “Because you live” quen thuộc của Jesse nhà tôi bỗng vang lên, tôi dùng tay đẩy đẩy trước ngực Hoàng Bách ý muốn hắn buông ra để tôi nghe điện thoại, thế nhưng hắn lại chẳng phối hợp chút nào, vừa trừng mắt lườm tôi vừa nhăn nhó hờn dỗi.
- Tôi cũng có thể hát được mà, tại sao em vẫn thích nghe cái tên bánh bao đó hát chứ?
Bị người nào đó bá đạo nắm chặt tay, tôi có cố thế nào cũng không giãy ra được, bất lực thở dài với đứa trẻ to xác trước mặt, vừa bực mình vừa buồn cười nói.
- Cậu thôi đi có được không, bài hát này tôi đã dùng rất nhiều năm rồi, hơn nữa người ta có tên họ đàng hoàng nha, cậu lúc nào cũng bánh bao này bánh bao nọ là cớ làm sao hả?
Ai ngờ người này đã luyện đến trình độ mặt dày ngang ngửa với anh trai tôi, mặt không đỏ, mắt không chớp, ngang ngược tuyên bố.
- Em là của tôi! Không cho phép để ý đến tên đàn ông khác, có biết hay không?_Hắn vừa nói, còn vừa dùng ngón tay bóp nhẹ chóp mũi tôi, tự cao tự đắc hoành hành._Ở bên cạnh em có một mỹ nam hoàn hảo như tôi đây em còn chưa hài lòng, lúc nào cũng Dép-đi, Dép-đi, em muốn tôi tức chết mới hài lòng hay sao?
Nha, nha, nha…nào có ai kì cục như người này chứ, lại đi ghen tị với một người ở mãi bên kia trái đất, tuy tôi rất thần tượng Jesse đẹp trai, nhưng nói sao thì đó cũng chỉ là thần tượng mà thôi, tôi trao cả trái tim và tâm hồn cho hắn hắn còn muốn gì nữa chứ, được một tấc lại đòi lấn một thước, tên này muốn làm phản chắc?

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Trong Tim Tôi Chỉ Có Cô Thôi

“Bố cứ đi công tác là mẹ rên ư ử cả đêm không ngủ”, chồng tưởng vợ ngoại tình bèn rình kiểm tra rồi khóc nghẹn khi thấy vợ đang lôi gối ra làm việc ấy

Bốn năm phấn hồng

Đồ Khốn! Sao Để Tôi Nhớ Cậu?

Gửi đại ca của ba...