Giấc Mơ Tình Yêu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Giấc Mơ Tình Yêu (xem 5746)

Giấc Mơ Tình Yêu

ôi, nên co giò bỏ chạy theo hướng ra sân trước, còn tôi hung hăng đuổi theo ở phía sau.
_Hấp ! Vèo !
Thằng bé trốn ngay sau lưng hắn, còn tôi không biết sống chết đuổi thằng bé chạy vòng quanh hắn.
Hắn đứng ở giữa làm tâm điểm cho chúng tôi quay. Bóp chán, hình như hắn không còn chịu đựng được trò nghịch ngợm của tôi nữa, nên đôi tay hắn dơ ra túm lấy hai chúng tôi.
Thằng bé bị dơ lên cao, còn tôi bị hắn giữ chặt đứng im một chỗ. Hắn có sức mạnh của một con sư tử. Trông hắn thon dài, hao gầy thế thôi, nhưng cánh tay hắn rất rắn chắc, người hắn cứng như sắt thép. Tôi không biết hắn tập gì mà có sức mạnh khủng khiếp như thế ?
_Cô và thằng bé đã đùa đủ chưa ? Nếu đã đủ rồi, mau lên lầu tắm rửa, sau đó xuống ăn cơm.
Lúc tôi bị hắn giữ chặt trong tay tôi mới biết là hắn về. Tôi không dám nhìn vào mặt hắn.
Thằng bé đang quẫy đạp trên không, chiếc áo jean màu xanh dương khoác ở bên ngoài của nó bị hắn túm, trông thằng bé lúc này chẳng khác gì một cái bao cát đang đung đưa trong gió.
Tôi không nhịn được cười, nên đã le lưỡi, làm mặt hề với nó. Khuôn mặt dính đầy nhọ của tôi đã buồn cười lắm rồi, giờ tôi còn thêm một loạt động tác trẻ con nữa, nên càng khiến khuôn mặt tôi trông thật hoạt kê.
Thằng bé tức điên lên, nó tặng cho tôi ánh mắt chứa đầy lửa, và dung nham phun trào. Cu cậu đang muốn đánh tôi.
Hắn cố nín cười nhìn tôi. Có lẽ tôi đã quá vô tư và quá hồn nhiên, nên không biết ánh mắt sáng rực của hắn bao hàm bao nhiêu ý nghĩa, khi thấy tôi có thể nhanh chóng làm quen và nói chuyện được với thằng bé. Xem ra hắn đã không phải tốn quá nhiều công sức và thời gian, mà chính tôi đã tự tìm được ra cách.
Hắn một tay ôm ngang lấy eo của thằng bé, một tay lôi tôi vào trong nhà.
Điều khiến tôi ngạc nhiên mở to mắt nhìn là Tên kia cũng đến đây. Tôi hoàn toàn không hiểu, chẳng phải lúc sáng Tên kia đã đến rồi sao. Tại sao buổi chiều Tên kia còn đến nữa ?
Tên kia ngắm nhìn tôi từ đầu xuống chân, miệng tên kia nhếch lên, còn ánh mắt không dấu được vẻ chế giễu và khinh thường.
Tôi không thèm nhìn Tên kia đến lấy một cái, tôi hung hăng nện gót trên sàn nhà, sau đó lôi thằng bé đi lên lầu.
Thằng bé đấm đá lung tung vào người tôi, miệng nó rủa tôi.
_Bà cô già ! Bà biến đi ! Tôi không muốn đi lên lầu với bà !
Tôi phát mấy cái vào mông nó. Tôi nhấc bổng nó lên, sau đó vác nó lên vai. Tôi đe dọa bảo thằng bé.
_Nếu em mà còn giãy và rủa chị nữa, chị sẽ đánh thật đau vào mông em, sau đó ném em xuống bồn tắm. Thế nào, em có muốn thử không ?
_Bà cô điên ! Thả tôi xuống ! Thả xuống !
Tôi phát nhẹ liên tiếp vào mông thằng bé, tôi và thằng bé bỏ mặc hai người đàn ông và hai chị giúp việc đứng ở dưới phòng khách. Bốn người bọn họ đều chăm chú nhìn theo hình bóng của tôi và thằng bé. Mỗi người lúc này đều có những suy nghĩ khác nhau.
Tôi không thể nào hiểu được Tên kia. Tại sao Tên kia cứ tìm cách gây sự với tôi làm gì ? Nếu Tên kia là hắn, tôi còn hiểu được là do tôi có lỗi với hắn trước, nên hắn mới không dễ dàng buông tha cho tôi. Còn Tên kia, chẳng phải người trêu tức tôi trước là Tên kia sao ?
Không muốn nghĩ lung tung nữa, tôi đá cánh cửa của thằng bé ra hai bên.
Sau đó dùng chân phải khép cánh cửa phòng của thằng bé lại.
Tôi đặt thằng bé đứng xuống sàn nhà. Thằng bé tức giận tung chân lên đá tôi, tôi dễ dàng bắt được, sau đó tôi ôm ngang eo nó, tôi ném nó lên giường. Thằng bé kích động ném gối và những đồ vật lung tung của nó vào người tôi.
Tôi không thèm chú ý đến nó. Thấy một mô hình siêu nhân để trên kệ tụ của thằng bé, tôi sung sướng vội cầm lên xem.
_Đẹp quá ! Hóa ra em cũng hâm mộ dũng sĩ Hecman à ?
Cái gối đang được dơ lên cao, nghe tiếng hét và câu hỏi của tôi, thằng bé dừng lại.
_Chị hỏi làm gì ?



Tôi không dấu được niềm đam mê truyện dũng sĩ Hecman của mình.
_Còn hỏi để làm gì nữa, đương nhiên là để chia sẻ sự hâm mộ dành cho truyện tranh dũng sĩ Hecman rồi.
Thằng bé nhìn tôi bằng đôi mắt không dám tin, nó trợn tròn mắt. Có lẽ nó không tưởng tượng rằng một bà cô già 25 tuổi như tôi, vẫn còn thích đọc truyện tranh.
Nhìn khuôn mặt vì quá bất ngờ mà gần như là sững sờ và ngơ ngác của Thằng bé, tôi ngượng ngịu gãi đầu.
_Mặc dù đã qua độ tuổi thiếu nhi và tuổi teen nhưng chị vẫn thường xuyên đọc truyện tranh thiếu như: Doremon, Thám tử lừng danh Conan, và mấy truyện khác của Nhật.
Đến lúc này, thì thằng bé không tin cũng không được. Xem ra mặc dù tuổi tác của tôi và thằng bé chênh lệch nhau rất lớn nhưng mà tính cách và sở thích thì không khác nhau bao nhiêu.
Căn phòng của thằng bé cũng rộng như phòng tôi. Màu sắc trong phòng thằng bé gồm hai màu: trắng và xanh dương. Có một chiếc giường đơn được đặt sát tường, trên cao có một kệ sách nhỏ, đựng hơn hai mươi cuốn sách dành cho thiếu nhi. Cách hai bước chân gần bên trái của chiếc giường, có một tủ đựng sách vừa kết hợp với bàn ngồi học làm bằng gỗ, được đặt sát vào tường. Trên bàn có một máy tính desktop loại nhỏ, và mấy cuốn sách được đặt ngay ngắn gần bên cạnh máy tính.
Trong phòng có một bộ bàn ghế sô pha mềm dành cho trẻ con ngồi. Từ phòng của thằng bé cũng có lối dẫn ra ban công.
Tôi thích cách phối màu, và cách trang trí trong căn phòng của thằng bé.
Thằng bé cũng thể hiện tình yêu đối với tranh ảnh và sách báo của mình bằng cách gián những tấm áp phích trên tường. Tôi đếm có hơn hai mươi mô hình xe ô tô và máy bay to nhỏ đủ loại.
Nhìn sơ quan căn phòng của thằng bé, tôi đoán thằng bé có năng khiếu trang trí phòng hơn tôi.
_Chị nhìn đã đủ chưa hả ? Nếu đủ rồi , thì mau đi ra khỏi đây.
Tôi ngồi xuống chiếc ghế sô pha trong phòng thằng bé.
_Em rất may mắn vì được sinh ra lớn lên trong một gia đình giàu có. Còn chị, là một cô nhi từ nhỏ. Từ khi sinh ra, chị chưa từng có phòng riêng. Căn phòng mà chị ở trong cô nhi viện rất rộng và rất đông người. Em có tin được không, gần ba căn phòng của nhà em, mới bằng một căn phòng tập thể của bọn chị.
Thằng bé im lặng lắng nghe tôi nói. Chắc thằng bé cũng không nghĩ đến việc tôi là một cô nhi.
Mắt tôi nhìn về xa xăm, giọng tôi trầm buồn.
_Cô nhi viện nơi mà chị ở mỗi năm đón rất nhiều đứa trẻ giống như chị. Mỗi lần nhìn thấy một đứa trẻ nào mới đến, chị lại tự hỏi bố mẹ của bọn chị đâu ? Tại sao họ lại bỏ rơi bọn chị, tại sao họ lại không cần bọn chị và tại sao họ sinh bọn chị ra nhưng lại không có trách nhiệm với bọn chị ? Chị đã tự đặt ra cho mình rất nhiều câu hỏi, cũng hỏi các sơ trong tu viện về hoàn cảnh của mình và của bọn trẻ cùng trang lứa. Nhưng không ai có thể trả lời cho chị biết vì sao bọn chị bị bỏ rơi, và vì sao bọn chị lại bị đưa đến cô nhi viện. Đã từng có lúc chị muốn đi tìm cha mẹ ruột của mình, nhưng cuối cùng chị lại từ bỏ.
Nhìn thằng bé bằng ánh mắt yêu thương và đồng cảm, tôi hỏi nó.
_Em có biết vì sao không ?
Thằng bé lắc đầu trả lời tôi.
_Không.
Tôi mỉm cười buồn bã.
_Bởi vì chị sợ khi tìm được họ rồi, chị lại nhận được tin là họ đã chết, hay họ thực sự không cần chị. Nếu đã biết trước như thế, chị thà rằng vẫn cứ sống giống như ở hiện tại có phải là hay hơn không. Biết được sự thật, nhiều khi không phải là tốt. Có đôi lúc tránh đi được vẫn hơn.
Nói xong, tôi đứng lên.

Từ khóa: Giấc Mơ Tình Yêu,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Giữ trinh tiết cho đến ngày tân hôn, nào ngờ vừa lên giường đã bị chồng đuổi ra cửa

Háo hức chuẩn bị đám cưới cả năm trời, để rồi phải hủy hôn ngay khi nghe được cuộc điện thoại của anh với phù rể

Truyện Hành Trình Cưa Đổ MC

Nhóc Con, Tôi Thích Cô!

Truyện Voz Gấu Đã Tán Em Như Thế Nào Full