Giấc Mơ Tình Yêu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Easter eggs.

Giấc Mơ Tình Yêu (xem 5745)

Giấc Mơ Tình Yêu

bé.
Đi vào trong nhà bếp, tôi gặp hai chị giúp việc.
Tôi bối rối đứng im trước cửa nhà bếp, tôi ngập ngừng nửa muốn bước vào trong, nửa lại muốn quay người bỏ đi.
Trong khi tôi còn lưỡng lự giữa việc đi và ở, chị giúp việc có nước da bánh mật đã phát hiện ra sự có mặt của tôi.
Chị che miệng cười khúc khích, mắt chị nheo lại nhìn tôi đầy trêu đùa, và thích thú.
_Em có muốn ăn gì không ?
Tôi đỏ bừng cả mặt, hai tay tôi siết chặt. Tôi đang rủa thầm hắn.
_Chị có biết thằng bé bây giờ đang ở đâu không ?
_Lúc nãy, chị thấy nó đi ra ngoài vườn. Em thử đi ra đấy tìm nó xem.
_Cảm ơn chị.
Nói xong, tôi chạy biến. Nếu còn tiếp tục đứng ở đây, hai chị sẽ cười nhạo tôi. Dù tôi biết họ không có ác ý, nhưng tôi không thể chịu đựng được ánh mắt thương hại của người khác.
Đi ra vườn, tôi ngó ngược ngó xuôi, tôi cố tìm kiếm hình bóng của thằng bé. Tìm kiếm một lúc, tôi thấy thằng bé đang ngồi trên xích đu, trên tay nó là một cuốn sách mỏng. Hình như cu cậu đang đọc truyện tranh.
Nhìn thấy thằng bé, tính nghịch ngợm và trẻ con trong tôi trỗi dậy, môi tôi nở một nụ cười gian trá, hai tay tôi xoa vào nhau, xách váy cho gọn gàng, tôi rón rén bước lại gần thằng bé từ hướng bên tay trái.
Đến gần chỗ của thằng bé, tôi bịt miệng cười thầm, tay tôi dơ lên, tôi chuẩn bị dọa cho nó nhảy dựng lên để trả đũa tội lúc sáng nó dám tranh thức ăn với tôi.
Thằng bé có tư thế ngồi đọc sách giống như một vương tử, một tay cầm cuốn sách, một tay đặt lên đùi, mắt chăm chú nhìn vào từng hàng chữ, đầu hơi cúi xuống.
Trong khi tôi chưa kịp thực hiện được ý đồ “đen tối” của mình, thằng bé lạnh lùng lên tiếng.
_Bà cô già ! Nếu bà định đánh úp tôi, thì bà đã chọn lầm người và lầm thời điểm rồi.
Lần này, người hét lên kinh hoàng vì sợ hãi, và bất ngờ, không phải là thằng bé mà là tôi.
Tôi hét lên thất thanh, tôi nhảy bật về phía sau, tay tôi chỉ vào nó, miệng tôi lắp bắp.
_Sao..sao em biết là chị đang đứng ở phía sau lưng em ?
Thằng bé khinh thường bảo tôi.
_Nếu bà mà muốn hù dọa tôi, bà phải đi thật khẽ và không gây ta tiếng động. Nhưng đằng này, bà đi ầm ầm như thế, nếu tôi mà không nghe thấy tiếng chân của bà, thì chắc chắn tai của tôi có vấn đề.
Miệng tôi há hốc, tôi trợn tròn mắt nhìn thằng bé. Thằng bé có đúng là chỉ mới có tám tuổi thôi không ? Tại sao cách nói chuyện của nó lại giống một ông cụ non như thế ?
Tôi ca thán, tôi than thở. Trong khi một con bé 25 tuổi như tôi lại hành động giống như một đứa trẻ con. Còn thằng bé mới có 8 tuổi, lại cư xử như một người ngoài 20 tuổi.
Không được ! Tôi nhất định phải cải biến tính cách của tôi và thằng bé. Tôi sẽ nói năng và suy nghĩ như một người trưởng thành, còn thằng bé quay về đúng độ tuổi thơ ngây không hiểu gì của nó.
Tôi cúi xuống nhòm bìa cuốn truyện tranh mà nó đang đọc.
Thằng bé mím môi nhìn môi.
_Bà cô già ! Bà mau đi chỗ khác chơi ! Bà đừng làm phiền tôi đọc sách.
Tôi chống hai tay vào sườn, tôi đi vòng quanh thằng bé.
_Chị không đi đấy ! Em làm gì được chị ?
Thằng bé “hừ” lạnh một tiếng. Nó không thèm bảo tôi câu nào, mà tiếp tục cúi xuống đọc cuốn truyện tranh còn dang dở ở trên tay.
Tôi muốn gào thét. Tại sao tôi luôn thất bại thế này ? Không được ! Tôi đâu phải là người dễ bỏ cuộc như thế. Tôi sẽ phải khiến thằng bé ranh ma này chú ý đến tôi.
Gãi đầu, tôi cố nghĩ cách, cố tìm thứ gì đó để chơi chung với thằng bé. Ngẫm nghĩ một lúc, mắt tôi sáng lên, tôi vội chạy biến vào trong phòng khách, sau đó chạy vòng ra nhà bếp.
Hai chị giúp việc thấy tôi chạy vào bếp, họ tưởng tôi chưa tìm được thằng bé nên bảo tôi.
_Nếu em không tìm được thằng bé ở ngoài vườn, em thử lên phòng của thằng bé tìm xem sao.
_Em đã tìm thấy thằng bé rồi.
Chị giúp việc có chiếc miệng anh đào cười hỏi tôi.
_Em đã đói rồi phải không ? Có muốn ăn gì không để chị lấy cho em ăn ?
Tôi ngó khắp căn bếp. Tôi ngượng ngịu nhìn hai chị.
_Hai chị có thể cho em biết, nhà mình có bếp ga loại nhỏ và có bột mì không ?
Họ kinh ngạc nhìn tôi. Chắc họ tưởng tôi muốn họ làm bánh cho tôi ăn, nên gật đầu cười.
_Có. Nhưng em không cần phải động tay động chân đâu. Em cứ lên phòng đọc sách hoặc xem phim đi. Khi nào nướng bánh xong, chị sẽ mang lên phòng cho em.
Tôi cúi gằm mặt, chân tôi đá đá xuống đất.
_Em…em muốn mượn tạm bếp ga mini vì…vì em muốn mang bột mỳ ra vườn, em muốn nướng bánh mỳ ở ngoài đó.
Miệng họ hình chữ A, còn mặt họ tròn xoe. Đầu tiên họ sửng sốt đến không thốt nên lời, nhưng một lúc sau, họ cười rũ rượi, họ cười chảy cả nước mắt, họ vừa ôm bụng cường sằng sặc vừa nhìn tôi.
_Em…em nói đùa đúng không ? Tai sao căn bếp đầy đủ tiện nghi này em lại không dùng, em muốn nấu nướng theo kiểu du mục đấy làm gì ?
Mặt tôi đỏ rực như than hồng, trong tôi không ngừng kêu gào. Tôi luôn tự hỏi ngôi sao mà tôi đang mang là loại sao gì, tại sao ai cũng luôn lấy tôi ra để làm trò đùa, và tại sao những việc mà tôi làm đều khiến tôi rơi vào tình huống dở khóc dở cười ?
_Hai chị làm ơn cho em mượn. Em thực sự rất cần.
_Cho em mượn thì không có vấn đề gì. Nhưng em đâu cần phải khổ như thế, nếu em muốn ăn, em chỉ cần nói với bọn chị một tiếng, bọn chị sẽ nướng bánh cho em ăn.
_Em cảm ơn hai chị. Nhưng em muốn tự làm một mình. Nếu lần sau em lại muốn ăn nữa, em sẽ nhờ ai chị nướng bánh giùm em.
Thấy tôi nài nỉ quá, hai chị đành bất đắc dĩ lấy những thứ cần thiết cho tôi.
Tôi lấy thực phẩm ở trong tủ lạnh, sau đó tiến hành làm món bánh mì mà mình yêu thích.
Đầu tiên tôi nhờ hai chị giúp việc gọt bỏ vỏ khoai mì, tiếp theo rửa sạch và đem bào bằng máy bào dừa.
Tôi lấy một túi vải mỏng cho khoai đã bào vào vắt cho ra nước. Nước vắt được để vào một tô đợi 30 phút cho lắng trong, tôi chắt nước vàng bỏ đi lấy tinh bột ở dưới đáy tô trộn chung vào với lượng khoai vắt được lúc nãy. Lấy một quả dừa còn non, tôi vắt lấy nước cốt.
Tôi cho tất cả: đường, sữa, trứng gà, nước dừa, bơ, khoai mì, vani vào trộn đều và đánh cho tan đường.
Sau khi đã có được thứ mà mình muốn, tôi liền lôi kéo hai chị giúp việc cùng tôi tham gia bữa tiệc ăn uống ở ngoài trời.



Lúc đầu, họ từ chối, nhưng nhờ tôi vừa đấm vừa xoa, lại dùng giọng điệu nịnh nọt dễ thương, nên họ đành phải làm liều theo tôi.
Tôi nghĩ lúc nữa hắn mà về, hắn thấy cảnh tất cả người giúp việc trong nhà bỏ công việc để tham gia ăn uống giống như dã chiến kiểu quân sự mà tôi là đầu sỏ, thế nào hắn cũng tức giận và nổi khùng lên.
Nhưng mà thôi, hắn muốn tức giận thì cứ tức giận đi, trước tiên tôi phải ăn và thưởng thức mỹ ở trên đời, hòa cũng với thiên nhiên cây cỏ cái đã.
Kéo họ đến cuối sân vườn, tôi bật bếp gas mini.
Tôi lấy một cái chảo không dính rồi đặt lên bếp gas, tôi cho một ít bơ vào trong chảo. Chờ cho chảo nóng lên, tôi đổ từng phần hỗn hợp bột mì nhỏ vào trong chảo.
Chỉ một lúc sau, mùi thơm hòa tan vào không khí. Từng chiếc bánh vàng ươm và thơm giòn ngon miệng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Lúc đầu thằng bé không thèm chú ý đến hành động kì cục của ba chúng tôi, nhưng ngay sau đó nó bị mùi thơm béo ngậy của bánh khoai mì quyến rũ. Tôi đoán nguyên hành động khác người của tôi cũng đã đủ khiến nó chú ý đến ba chúng tôi rồi, chẳng qua cu cậu làm cao

Từ khóa: Giấc Mơ Tình Yêu,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Yêu nhau 11 năm rồi quyết chia tay tình đầu chỉ vì hai chữ trách nhiệm

Mẹ chồng lôi cả họ đi bắt con dâu ngoại tình

Mẹ chồng lôi cả họ đi bắt con dâu ngoại tình

Vô sinh, vợ chồng nhặt rác nhận nuôi đứa trẻ bên đường và 20 năm sau bố mẹ đẻ đại gia tìm đến làm chuyện bất ngờ

Tôi Là Nấm Lùn Đó ! Càng Xinh