Giấc Mơ Tình Yêu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Disneyland 1972 Love the old s

Giấc Mơ Tình Yêu (xem 5696)

Giấc Mơ Tình Yêu

ắn không thể tiếp nhận được “ý tốt” của tôi ? Tại sao hắn luôn cho tôi thấy rằng tôi chỉ là một đứa trẻ ranh không hiểu chuyện mà thôi ?
Chán nản vì kế hoạch của mình không thành công như mong đợi, tôi đẩy ghế rồi đứng lên.
Hắn đề phòng nhìn tôi.
_Cô lại định đi đâu nữa ? Sắp đến giờ bay rồi.
Tôi giả vờ ngượng ngịu.
_Mong anh thông cảm, tôi cần phải vào nhà vệ sinh.
Hắn không vội đáp lời tôi. Đôi mắt hắn đang đánh giá và quan sát tôi.
Dưới ánh mắt lạnh giá của hắn, người tôi bất giác run lên, tôi có cảm giác mình đang ở dưới một hầm băng.
_Cô lại định bỏ trốn đúng không ?
Tôi chột dạ vội thanh minh.
_Tôi đã nói là tôi cần đi vệ sinh. Không lẽ ngay cả quyền cơ bản này tôi cũng không có ?
_Tôi không cấm cô đi vệ sinh, nhưng ai biết được là cô đi vệ sinh thật hay là cô lại có ý định bỏ trốn ?
Tôi siết chặt tay, mắt tôi nổi lửa.
_Anh quá đáng vừa thôi. Tôi là nhân viên của anh, tôi không phải là tội phạm.
_Cô biết được thế là tốt. Cô nên cư xử cho đúng với tư cách của một nhân viên mẫu mực và biết điều. Nếu cô để tôi phải đối xử với cô như một tội phạm, lúc đó cô đừng trách tôi.
Người tôi hơi run lên, môi tôi co giật. Tôi đang sợ, đang hốt hoảng. Đôi mắt sắc bén của hắn giống như một con dao được mài sắc, chỉ cần hắn muốn hắn có thể khiến tôi khai hết tất cả những dự định mà tôi đang muốn thực hiện.
Không dám đứng ở đây thêm nữa, tôi cầm lấy túi sách hình chữ nhật của mình.
_Cô biết nhà vệ sinh ở chỗ nào chứ ?
Bình thường khi nghe một người khác hỏi tôi câu này, tôi sẽ cảm ơn người đó rối rít. Nhưng những lời nói đầy “quan tâm” của hắn chỉ khiến tôi muốn khóc thét. Kiểu này, hắn đang muốn canh chừng tôi đây.
Thấy tôi im lặng không đáp, hắn nói tiếp.
_Ở trong nhà hàng này cũng có nhà vệ sinh, cô đi hỏi một cô nhân viên ở đây, cô ấy sẽ chỉ cho cô.
Nhờ “lòng tốt” của hắn, tôi đành cắn răng tiến đến gần một chị nhân viên đang đứng trong quầy làm bằng gỗ và thủy tinh, dùng để tính tiền và bán hàng tạp hóa cho khách.
Nở một nụ cười lịch sự và nhã nhặn, tôi hỏi.
_Chị làm ơn cho em hỏi, nhà vệ sinh nữ ở chỗ nào hả chị ?
Có lẽ do tôi có khuôn mặt giống như búp bê, tôi lại ăn nói nhỏ nhẹ và lịch sự, nên chị nhân viên nhiệt tình chỉ đường cho tôi.
_Em cứ đi thẳng theo con đường này, sang đến cửa hàng nối liền ở bên cạnh, em rẽ phải, đi thêm mấy mét nữa là tới. Nhà vệ sinh nữ ở ngay bên cạnh nhà vệ sinh nam.
_Em cảm ơn chị.
_Không có gì.
Nghiêng đầu nhìn hắn, tôi muốn biết hiện giờ hắn đang làm gì, hắn có theo dõi tôi không ? Tôi thấy hắn vẫn đang nhấm nháp ly rượu trên ly, ánh mắt hắn không nhìn tôi. Tôi nhẹ nhàng thở ra một hơi, chỉ cần hắn không chú ý đến tôi, tôi có thể yên tâm làm những gì mà mình muốn.
Tôi nhanh chóng quay người bỏ đi, mà đâu hay đôi mắt hắn đang dõi theo từng bước chân của tôi. Có lẽ hắn biết tôi định làm gì, và định đi đâu. Một người thông minh như hắn không thể không biết tôi đang suy nghĩ gì. Nếu hắn là một chàng trai bình thường và đơn giản, tôi đã không sợ hắn như thế.
Tôi mặc dù biết là không nên phản kháng lại mệnh lệnh và yêu cầu của hắn, nhưng tôi vốn là một cô gái ương bướng và cứng đầu. Những việc mà tôi muốn, tôi sẽ cố gắng hoàn thành bằng được, dù tôi biết công sức mà mình bỏ ra gần như bằng không. Sống ở trên đời này, tôi ghét nhất việc bị người khác chèn ép và bắt nạt.
Đi theo hướng dẫn của chị nhân viên ở quầy thu ngân, tôi tìm được nhà vệ sinh nữ. Mở cánh cửa làm bằng ván gỗ ép màu vàng nhạt, tôi bước vào trong.
Nhà vệ sinh thơm mùi nước hoa hồng. Đến đây, mọi người không có cảm giác là mình đang vào một nhà vệ sinh, mà đang ở một hành lang thoáng mát đầy nắng và gió.
Đứng trước một tấm gương lớn hình chữ nhật, vặn nước trong chậu rửa, tôi vừa rửa mặt cho mát, vừa soi khuôn mặt mình trong gương. Nhìn khuôn mặt mệt mỏi của mình, tôi thật sự rất muốn quay trở lại căn nhà trọ, sau đó đánh một giấc đến tận buổi tối. Hôm nay tôi không có tâm trạng làm việc, cũng không muốn theo hắn bay ra nước ngoài công tác.
Hắn định đưa tôi đi đâu, tôi cũng không biết. Ngay cả lý do bay ra nước ngoài, hắn cũng không hé răng nói ra một câu. Rút cuộc, một trợ lý bù nhìn và không hiểu gì như tôi đi theo hắn thì có tác dụng gì ? Tôi chẳng lẽ chỉ đơn giản là vật trang trí của hắn ?
Thấy một phòng còn trống, tôi nhanh bước vào. Tôi không biết là mình có chạy thoát hay không nhưng lúc này tôi cần đi vệ sinh cái đã.
Giải quyết xong nhu cầu của cá nhân, tôi thập thò trước cửa phòng vệ sinh nữ, tôi quan sát xung quanh, tôi đang cố tìm kiếm bóng dáng của hắn quanh đây. Tôi hy vọng hắn không đi theo tôi đến đây.
Mấy người phụ nữ đi vệ sinh cùng với tôi, họ kì quái nhìn tôi. Họ không hiểu tôi thập thò đứng trước cửa phòng vệ sinh làm gì ? Nếu đã đi xong rồi, tại sao tôi lại không đi đi, mà vẫn còn đứng ở đấy ?
Nếu họ mà biết được lý do vì sao, chắc chắn họ sẽ rủa tôi bị điên, và không biết lợi dụng cơ hội để tiếp cận và tán tỉnh hắn.
Tôi biết mình ngu, nhưng tôi thà để cho họ rủa tôi ngu, còn hơn phải ở bên cạnh một hầm băng giống như hắn. Một người suốt ngày lạnh lùng và không cười bao giờ làm sao mà tôi chịu nổi.
Sau khi xác định là hắn không có đi theo mình, tôi xốc túi sách gọn lên vai, tôi chạy vọt ra khỏi nhà vệ sinh, tôi nhằm thẳng hướng trước mặt. Tôi tin rằng chỉ cần mình đi ra khỏi đây, tôi sẽ thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.
Do vừa đi vừa chạy, nên tôi đã đâm xầm vào một chàng trai.
Tôi giống như một cô người yêu trong phim đang chạy thật nhanh lại gần người mình yêu để ôm hôn, và để làm nũng. Đáng tiếc cảnh lãng mạn đã bị làm hỏng do tôi chạy quá tốc độ, và không điều khiển được đôi bàn chân chạy trật ra khỏi đường ray.
Hậu quả tôi và anh ta ngã bật ra hai nơi, mông tôi nện đau điếng xuống sàn nhà, còn chiếc túi hình chữ nhật thân yêu của tôi bị quăng đi một nơi.
Anh ta cũng không khá hơn tôi là bao. Mông của anh ta đang ngồi bệt trên nền gạch men sáng bóng, chiếc mũ lưỡi trai màu trắng bị rơi xuống đất làm mái tóc mai đen dài của anh ta gần như che khuất đi đôi mắt đen sâu tuyệt đẹp.
Anh ta mặc một bộ đồ thể thao màu trắng, đi một đôi giày vải cũng màu trắng. Nếu mái tóc tơ màu vàng nhạt của anh ta cũng màu trắng, tôi sẽ gọi anh ta là một tiên nhân.
Tuy chỉ nhìn thoáng qua khuôn mặt của anh ta, nhưng cũng đủ cho tôi biết, anh ta là một người có thể lấy hồn của bất cứ người con gái nào. Nếu vẻ đẹp của hắn có thể làm đóng băng người bên cạnh vì sự lạnh lùng và vô tình của mình, thì chàng thanh niên này lại khiến người khác muốn nâng niu và bảo vệ. Anh ta có vẻ đẹp mong manh và yếu đuối giống như một thiếu nữ.
Nghĩ đến đây, tôi lại thấy thương hại cho anh ta. Chắc chắn anh ta đã gặp không ít phiền phức và rắc rối do vẻ đẹp của mình mang lại. Nếu anh ta cũng lạnh lùng giống như hắn, đảm bảo sẽ không có một ai dám ho he hay động tay động chân vào mình.
Nhăn mặt đau đớn, tôi gắng gượng đứng dậy. Tôi thấy lỗi lần này không phải tất cả đều là do tôi gây ra. Việc anh ta để tóc dài che khuất gần như đôi mắt và đội một chiếc mũ lưỡi trai sụp xuống trán đã khiến cho tầm nhìn bị hạn chế. Nếu có trách thì hãy trách số phận xui xẻo của tôi và sự không may của anh ta.
Đứng lên,

Từ khóa: Giấc Mơ Tình Yêu,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Ước Thành Thằng Khốn Nạn

Lớp Học Đặc Biệt

Bạn gái nhận đóng giả người yêu cho người đàn ông khác

49 ngày con trai, mẹ ra thăm mộ con thì thấy mảnh giấy cháy dở rơi trên tấm bia, đọc nó xong thì bà trở nên…

Cô Dâu Thất Lạc