Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa (xem 1183)

Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa

đã nhảy được khá xa.
Giờ đây, khi chồng đọc bức thư này thì câu chuyện mới xảy ra chưa lâu.
Em cứ than phiền về chuyện em đau đầu là vì em bị ngã dập đầu xuống đất trong vụ tai nạn đó. Sau khi xét nghiệm, bác sĩ bảo em có dấu hiệu bị xuất huyết não. Có thể chuyện em mất hết trí nhớ cũng bắt nguồn từ việc này.
Tuy nhiên, em cũng cho rằng.
Trái tim con người không thể chịu đựng nổi chuyện vượt thời gian, vì vậy để giữ được tỉnh táo, mình phải mất trí nhớ tạm thời. Bởi nếu còn trí nhớ, chắc em đã vô cùng hoảng loạn.
Kể cả khi quay trở lại thế giới cũ, ký ức của em cũng không còn nguyên vẹn. Ký ức sáu tuần ở cùng chồng và Yuji.
Để lấy lại được toàn bộ trí nhớ, em phải chờ hai tháng.
Nếu cú nhảy lần này của em là trò đùa của người tạo ra thế giới của chúng ta thì có lẽ việc em mất trí nhớ cũng là dụng ý của họ.
Khi em hồi tưởng lại sự việc và viết cho chồng thế này, em không thể không cảm thấy sự hiện diện của “mong muốn” điều khiển số phận của con người. Bởi sáu tuần lễ đó đã thay đổi toàn bộ cuộc đời em sau này.
Việc em nhảy vọt đến đúng chỗ đó, vào chính lúc đó khi em hai mươi mốt tuổi không thể là sự tình cờ được. Ai đó đã chìa tay ra giúp em khi thấy em mòn mỏi đi tìm lý do trong câu nói của chồng suốt một năm trời.
Bây giờ em cũng vẫn nghĩ như vậy.
Lúc gặp hai bố con, hai bố con đang ở trong tình trạng rất kinh khủng.
Nhà cửa bừa bộn và bẩn thỉu. Quần áo đầy vết ố của thức ăn, tóc tai người nào người nấy bù xù như tổ quạ. Yuji thì cả năm chưa được lấy ráy tai.
Cứ nghĩ đến cảnh hai bố con sau này, em lại thấy lo.
Nhưng sẽ ổn thôi chồng nhỉ. Chắc chắn hai bố con sẽ vượt qua. Hai bố con sẽ dựa vào nhau để sống.
Em tin như vậy.
Lúc chứng kiến cảnh chồng bị đột quỵ, em rất sốc. Giờ thì quen rồi nhưng đấy là lần đầu tiên em thấy chồng bị như vậy. Em đã dặn chồng không được uống thuốc giảm sốt, thế mà chồng lại quên mất. Chuyện này là do lời cam kết “ không được thay đổi lịch sử” kia chăng?
Qua những gì em kể, chắc chồng đã hiểu lý do tại sao mắt kính không đúng với số mắt em hay việc em hoàn toàn không có kinh nghiệm trong chuyện ấy phải không?
Thật kì lạ.
Em, hai mươi mốt tuổi, đã trao đời con gái cho chồng, chàng trai hai mươi chín tuổi. Hai tháng sau, em lại cùng chồng làm chuyện đó.
Chồng tưởng cả hai bọn mình đều lần đầu tiên làm chuyện đó, nhưng không phải vậy.
Chính vì không phải lần đầu tiên. Nên chúng mình mới ăn ý như vậy đấy chồng ạ.
Chồng nghĩ sao?
Chồng có thấy tổn thương không?
Em thì nghĩ, đây mới là mô hình lý tưởng. Hẳn chồng lại bảo em suy nghĩ thực tế quá.
Sáu tuần trôi qua trong nháy mắt.
Em đã rất hạnh phúc.
Được yêu chồng, được nghe chồng kể một câu chuyện tình yêu tuyệt đẹp và vui sướng khi biết mình là nhân vật chính của câu chuyện ấy.
Được gặp Yuji.
Con trai em.
Hoàng tử Anh quốc.
Yuji lúc học cấp I có vẻ mạnh mẽ hơn Yuji bây giờ.
Con sẽ khôn lớn.
Sẽ trở thành một chàng trai tuyệt vời.
Thật vui biết bao.
Em biết được cả sự thật.
Về số phận của em qua cuốn tiểu thuyết chồng viết.
Em sẽ rời bỏ thế giới này vào năm hai mươi tám tuổi.
Chỉ còn linh hồn của em ở đây mà thôi!
Tất nhiên, đây chỉ là sự ngộ nhận của chồng nhưng em đã hoàn toàn tin vào câu chuyện đó.
Cảm giác mơ hồ, phi hiện thực cứ đeo đuổi em. Lối cư xử thiếu tự nhiên của hai bố con. Ánh mắt hoài nghi của mọi người xung quanh mỗi khi chúng ta đi ra ngoài. Hóa ra tất cả chỉ vì em là một bóng ma.
Em đã tin mà không mảy may nghi ngờ.
Chính vì thế, khi phải chia tay hai bố con, em thực sự đau đớn. Em cứ đinh ninh mình sẽ phải về tinh cầu Lưu Trữ thật. Phải xa hai bố con, em buồn lắm. Việc phải từ bỏ thế giới này cũng khiến em hoảng sợ.
Em không thể quên những điều Yuji vừa khóc vừa nói với em.
Cứ nghĩ đến chuyện con phải khổ là tim em lại đau nhói. Khi nào con lại lớn hơn chút nữa, chồng hãy nói lại với con giúp em. Nói với con những gì em nghĩ. Những gì em dành cho con trong lá thư này. Mong rằng qua đó, con có thể mạnh mẽ và sống lạc quan hơn.
Em sẽ kể tiếp đoạn sau.
Sau khi chia tay hai bố con tại chỗ đó, em quay về thời gian mà em đã sống.
Em thấy mình đang nằm trên giường trong bệnh viện. Vụ tai nạn mới xảy ra cách đó vài tiếng. Em đã nhảy vọt đến tương lai của tám năm sau rồi lập tức quay trở lại. Sự vắng mặt của em chỉ diễn ra trong khoảng một phần bao nhiêu của một giây thôi, cực kì ngắn ngủi.
Người lái xe gây ra vụ tai nạn hình như cũng không có gì bất thường.
Em bị mất trí nhớ.
Em đánh mất cả ký ức sáu tuần sống với bố con anh. Ngày qua ngày, em chỉ nằm ngắm trần nhà bệnh viện, không biết bản thân mình là ai.
Một tháng sau, em dần dần lấy lại được trí nhớ.
Đầu tiên em nghĩ. Ký ức sáu tuần đó chỉ là ảo giác do em tự tạo.
Nhưng ký ức đó vẫn rất tuyệt vời.
Em cứ bị cuốn theo sáu tuần lễ sống với hai bố con.
Nụ hôn với chồng.
Những lần đi dạo trong rừng.
Cậu bé xinh đẹp là con trai em.
Cảm xúc dâng trào trong lòng ngực khi chúng mình làm chuyện ấy.
Điều em cảm nhận rõ rệt nhất là từng mẫu kí ức đều rất sống động, chúng đã tác động mạnh đến mạch cảm xúc của em.
Niềm vui đó hoàn toàn có thật?
Sự lo lắng, đau buồn khi phải chia tay. Ánh mắt buồn bã của chồng khi nói “Anh muốn làm em hạnh phúc”.
Mỗi khi hồi tưởng lại quãng thời gian đó, em dần tin vào tính hiện thực của câu chuyện, rằng em vừa trở lại sau cú nhảy vọt đến tương lai của tám năm sau. Vì vậy, ngay khi ra viện và đi lại được bình thường, em lập tức gọi điện cho chồng.
Mẹ anh bảo em:
“Takumi đang đi du lịch”.
Giống hệt câu chuyện chồng kể cho em.
Nhờ câu nói này mà em càng chắc chắn hơn. Em nhờ mẹ anh chuyển lại lời nhắn.
“Nhờ bác nhắn Takumi gọi ngay cho cháu vì cháu có chuyện muốn nói. Cháu sẽ đợi”.
Những ngày sau, em ngồi bất động hàng giờ trước máy điện thoại.
Nhất định anh sẽ gọi điện. Chúng mình sẽ gặp nhau tại một thị trấn có hồ nước.
Rồi điện thoại đổ chuông.
Em vồ ngay lấy máy điện thoại khi chuông mới đổ một hồi.
Chưa nghe thấy gì nhưng em đã biết đầu dây bên kia là chồng.
Vì vậy, em mới nói mà không hề do dự.
“Aio phải không?”
Giọng của chồng có vẻ lo lắng.
Vì vậy, em bảo chồng.
Không sao đâu , không sao đâu .
Cũng tại thị trấn đó, khi đứng dưới cầu đi bộ, em đã nói với chồng “không sao đâu”.
Trong khi biết trước chồng sẽ cưới em vì câu nói này.
Lúc chồng hỏi, em bảo rằng em không nhớ nhưng đó là nói dối. Thực ra em vẫn nhớ.
Bởi đó chính là lời cầu hôn của em với chồng.
Đối với em, những ngày sau đó là quãng thời gian mong gặp lại mọi người.
Em được gặp lại thầy Nombre. Thầy không khác nhiều so với tám năm sau đó. Con Pooh thì còn trẻ và rất sung sức. Nhờ lần hội ngộ này mà em biết được tên thật của nó là Alex.
Yuji ra đời, thời gian cứ êm đềm trôi.
Vào khoảng thời gian này, ký ức về sáu tuần lễ trở nên quá xa vời.
Tất cả đều rất mơ hồ, hay đó chỉ là ảo giác của em mà thôi? Có lúc em đã nghĩ vậy. Mỗi lần, những sự việc trước mắt trùng khớp với mảnh ký ức kia, em lại nghĩ hay đây chỉ là một loại ký ức ảo giác?
Nếu vậy, biết đâu em có thể vượt qua cột mốc hai mươi tám tuổi.
Em đã giấu chồng, lén uống loại thảo dược để biến đổi thể trạn

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện 80 Triệu Cho Một Lời Hứa Online

Là đàn ông, sao anh không đủ kiên nhẫn chờ em trưởng thành?

Chồng nhắn muốn quay về thì nói bố mẹ vợ đến quỳ gối mà van xin gia đình chồng, ai dè cô vợ nhắn lại khiến nhà chồng sững sờ

Ngày ly hôn, chồng thông báo cho mình một tin vừa mừng vừa đau vô hạn

Cuộc sống hôn nhân của tôi khi con gái tôi tròn 7 tháng tuổi nó đầy nước mắt, sợ hãi, cô đơn, tủi thân…