hanh chóng đi ra đóng cửa rồi chạy nhanh xuống nhà, cô đã nhìn thấy…” cái thân hình sexy quá chừng”.
Ở trên tầng có phòng tắm và nhà vệ sinh khác biệt…và cô đã đi nhầm…
Trong khi Tiểu Yên khuôn mặt đỏ lên thì Thục Xương…cảm thấy…” bất bình thường”.
Chương 11: Bản Di Chúc
Ads Người ngồi trước mặt Vương Hoàng là một người đàn ông cũng gần tuổi như ông, trên bàn bọn họ có một số giấy tờ:
- Hàn này! Có lẽ tôi không thể cố thêm chút nữa đâu! Tôi…
- Chủ tịch ngài sẽ sớm khoẻ lại thôi mà!
Luật sư Hàn trấn an ông chủ mà mình đã đi theo lâu năm, bọn họ còn có một mối thân tình như những người bạn. Vương Hoàng xua xua tay, rồi ông lại ho vài tiếng:
- Bản di chúc ông hãy sửa lại cho tôi điều này nhé!
- Vâng! Ngài cứ dặn dò.
Sau khi sửa lại một số điều trong bản di chúc, ông không quên dặn dò luật sư của mình giữ kín miệng và nếu có bị hỏi thì hãy nói dối giống như bản di chúc cũ.
Sau khi luật sư Hàn rời khỏi nhà họ Vương, ông bị hai người kéo vào một chiếc xe ô tô đen, rồi phóng đi mất.
- Các vị là ai?
- Ông Hàn này nếu như biết điều thì hãy đưa bản di chúc cho chúng tôi mượn xem một chút.
Một tên dáng cao to như vệ sĩ , mặc một bộ comle đen, đeo kính nhìn không rõ mặt.
- Tôi nào biết bản di chúc nào.
Luật sư Hàn cố tỏ ra bình tĩnh, hình như hắn không từ tốn nữa mà túm cổ áo ông.
- Vợ và con ông đang ở nhà đúng không? Tôi là người dễ nóng tính đó! Chỉ mượn xem một chút thôi mà!
Luật sư Hàn thở
dài, ông lôi ra một tập giấy đưa cho hắn xem, rồi hắn dùng điện thoại chụp lại, hắn còn giật cặp của ông kiểm tra…
- Ông và ông ta gặp nhau để làm gì!
- Những người bạn già gặp nhau hàn huyên ôn chuyện cũ thôi!
- Và sửa di chúc chứ gì!
Luật sư Hàn khựng lại vài giây, tại sao bọn chúng lại biết, sau đó hắn hỏi là sửa cái gì, thì ông chỉ nói là thêm vài phần tải sản cho con gái, hắn cười….sau đó vẫn đưa ông về nhà..để giam giữ.
Chương 12: Đụng Độ
Ads Ánh sáng sớm mai rọi vào khe cửa, chiếu vào cô gái đang say giấc, mi cô khẽ rung, cô cựa người nằm quay lưng, co tròn người lại, ôm trăn rồi nói mơ:
” Ba ba con không lấy chồng đâu!!”
Tiểu Yên lăn lộn trên giường, rồi rơi ” bụp” một phát xuống đất. Cô mơ màng tỉnh ngủ, rồi ôm đầu thất thiểu đứng dậy.
Tiểu Yên đi xuống nhà thì đụng trúng phải một bức tường vững trãi, nhưng chuyện lạ là bực tường rất êm…..Cô ngẩng đầu lên thì thấy trước mắt mình không phải là cái cô nghĩ…là Thục Xương.
- Tôi đang định kêu cô dậy!
- À!
Bỗng chốc cái hình ảnh trong phòng tắm hôm qua hiện lại trong trí nhớ của cô, làm cho mặt cô có chút nóng nóng. Tiểu Yên cười ngượng:
- Tôi đi rửa mặt một chút!
Rồi cô chạy mất hút, khiến anh chàng kia có chút suy nghĩ thoáng qua, anh rờ tay lên khoảng ngưc mà cô đụng phải rồi lẩm bẩm:
- Sao tim mình chẳng ổn chút nào nhỉ!
Bà Thục Xương từ sáng sớm đã đi lượn cùng hội bạn, chỉ còn hai người ngồi ăn sáng. Được cái Thục Xương đúng là mẫu đàn ông lí tưởng, anh đã nấu sẵn bữa ăn, những món ăn pha màu một cách bắt mắt, khiến cho Tiểu Yên suýt xoa:
- Anh nấu hả? Tôi cứ tưởng đang được ăn trong nhà hàng chứ! Cảm ơn nha!( Cô làm động tác vỗ tay tỏ vẻ thích thú)
Thục Xương chỉ cười nhẹ, anh nhìn cô gái đang ăn ngon lành kia, đôi lúc để ý thì cô gái ấy có nét đáng yêu đấy chứ!
” kít”
Chiếc xe hơi sang chảnh màu đỏ rực dừng ngay trước ngôi nhà của Thục Xương, một anh chàng bước ra, khuôn mặt lãnh đạm, tiến tới bấm chuông cửa.
” Ring roong”
Thục Xương đứng dậy đi ra, anh đi tới đôi tay thon dài nắm tay nắm cửa.
” cạch”
Cánh cửa mở ra cũng là lúc cuộc chạm mặt không báo trước, hai đôi mắt nhìn nhau như hai thái cực đối lập, một nóng một lạnh, cảm giác như có tia sét xuyên qua cả hai,… Nhân Kiệt bắt đầu câu chuyện bằng một câu gọn nhẹ:
- Tiểu Yên cô ấy đâu!
Thục Xương đánh giá con người trước mặt, hẳn là một tên uy quyền, gia thế không tầm thường, anh đáp lại:
- Anh là ai?
- Chồng tương lai!
Câu trả lời như phát ra tiếng ” rầm” của sấm rền , đây là gã mà cô ấy đang cố chạy trốn sao?
Có vẻ đang vội, Nhân Kiệt không đợi chủ nhà cho phép, anh cũng tự ý xông vào, nhưng đi được vài bước thì bị ai đó túm tay:
- Anh có biết xâm phạm nhà người khác khi chưa được cho phép là phạm luật không?
- Vậy giam giữ vợ người khác là tội gì? ( Nhân Kiệt quay ra nhìn Thục Xương )
- Chưa đăng kí kết hôn chưa tổ chức cưới thì cô ấy không phải vợ anh!
Tên trước mặt Nhân Kiệt đâu có vừa, cuộc chạm trán gay gấn của hai kẻ không tầm thường..
Chương 13: Kẻ Khóc Người Mừng
Ads Cái túm tay tưởng như nhẹ nhàng như cứ nhìn gân tay nổi lên của Thục Xương cũng đủ hiểu. Nhân Kiệt hất mạnh một cái rồi quay ra hét to:
- VƯƠNG HẢO TIỂU YÊN !!
Tiểu Yên đang ăn thì bị sặc, cô vội vàng uống cốc nước bên cạnh rồi vuốt ngực:
- Lại cái tên oan gia đó!
- EM KHÔNG RA ĐÂY ĐỪNG CÓ TRÁCH TÔI !!!
Tiểu Yên ngó ra thì thấy cái mặt của tên quỷ thần, rồi cô lén núp sau tường:
- Làm sao đây!!!
- Anh làm cái trò gì thế!
Thục Xương xen ngang cái tên đang vô cùng bá đạo trong nhà anh kia, hắn dám quát tháo trong địa phận của anh sao.
Bỏ ngoài tai lời nói của chủ nhà, Nhân Kiệt vẫn oang oang giọng:
- TÔI BIẾT EM Ở ĐÂY! BA EM ÔNG ẤY ĐANG TRONG BỆNH VIỆN ĐÓ! EM KHÔNG LO CHO BA MÌNH SAO!
- Anh nói cái gì?
Tai cô đang nghe lầm à, sao ba cô lại trong bệnh viện, sao hắn lại nói chuyện hoang đường như vậy, Tiểu Yên nóng giận chạy ra trước mặt Nhân Kiệt, cô túm áo anh:
- Anh muốn chết à! Dám bịa chuyện sao?
- Bịa hay không em đi theo tôi sẽ biết!
Ánh mắt Nhân Kiệt có phần nóng nóng, anh túm tay cô kéo đi trước mặt Thục Xương, như thể khẳng định ” cô ấy là của tôi” hơn là lôi cô đến bệnh viện để thăm ba.
Chiếc xe sang chảnh phóng đi, đằng sau có một người thở dài, anh chẳng có quyền gì ngăn hắn đem Tiểu Yên đi cả…
Bệnh Viện X
- Ba!! Ba tỉnh lại đi!
Tiểu Yên khóc tùm lum lên khi thấy người mà cô yêu thương kính trọng đang ốm yếu trong chiếc áo của bệnh nhân, nhịp tim trên máy đo làm cô thấp thỏm.
- Ba dậy mà mắng con đi! Ba sao giờ nằm ở đây! Mẹ và rồi giờ đến cả ba! Ba không thương con nữa hả?
Nhân Kiệt nhìn qua khe cửa, anh cũng có chút buồn buồn nhưng chỉ vài giây lại lạnh lùng khi nghe thấy một cú điện thoại:
- Không hay rồi thiếu gia!
- Chuyện gì!
- Chúng tôi bị lừa! Gã luật sư nói dối! Anh em canh nhà gã thì bị một bọn áo đen đánh bất tỉnh đưa vợ con hắn và cả hắn đi rồi!
- Vậy còn chờ gì nữa tìm nó ngay đi!!!
- Dạ!
Nhân Kiệt cúp máy rồi quay ra thấy bác sĩ từ phòng Vương Hoàng ra:
- Tôi muốn biết bệnh tình của bác trai!
- Anh là gì của ông ấy!
- Tôi là con rể!
- Vậy mời anh đi theo tôi!
Phòng khám
Bác sĩ trưởng khoa chỉ vào những bức ảnh chụp x quang rồi chỉ vào một thứ đen trong như một hòn sỏi ở đoạn mạch máu của tim:
- Bệnh tắc nghẽn mạch máu tim, mạnh máu ở đây bị tắc, đây là nguyên nhân khiến ông ấy bất tỉnh đột ngột!
- Vậy có thể chữa được không?
Bác sĩ lắc đầu rồi nói:
- Đây là giai đoạn cuối rồi!
- Còn sống bao lâu!
- Cái đó còn tuỳ thuộc vào tình trạng trong người của bệnh nhân ! Chúng tôi sẽ cố gắng hêt sức
Ở trên tầng có phòng tắm và nhà vệ sinh khác biệt…và cô đã đi nhầm…
Trong khi Tiểu Yên khuôn mặt đỏ lên thì Thục Xương…cảm thấy…” bất bình thường”.
Chương 11: Bản Di Chúc
Ads Người ngồi trước mặt Vương Hoàng là một người đàn ông cũng gần tuổi như ông, trên bàn bọn họ có một số giấy tờ:
- Hàn này! Có lẽ tôi không thể cố thêm chút nữa đâu! Tôi…
- Chủ tịch ngài sẽ sớm khoẻ lại thôi mà!
Luật sư Hàn trấn an ông chủ mà mình đã đi theo lâu năm, bọn họ còn có một mối thân tình như những người bạn. Vương Hoàng xua xua tay, rồi ông lại ho vài tiếng:
- Bản di chúc ông hãy sửa lại cho tôi điều này nhé!
- Vâng! Ngài cứ dặn dò.
Sau khi sửa lại một số điều trong bản di chúc, ông không quên dặn dò luật sư của mình giữ kín miệng và nếu có bị hỏi thì hãy nói dối giống như bản di chúc cũ.
Sau khi luật sư Hàn rời khỏi nhà họ Vương, ông bị hai người kéo vào một chiếc xe ô tô đen, rồi phóng đi mất.
- Các vị là ai?
- Ông Hàn này nếu như biết điều thì hãy đưa bản di chúc cho chúng tôi mượn xem một chút.
Một tên dáng cao to như vệ sĩ , mặc một bộ comle đen, đeo kính nhìn không rõ mặt.
- Tôi nào biết bản di chúc nào.
Luật sư Hàn cố tỏ ra bình tĩnh, hình như hắn không từ tốn nữa mà túm cổ áo ông.
- Vợ và con ông đang ở nhà đúng không? Tôi là người dễ nóng tính đó! Chỉ mượn xem một chút thôi mà!
Luật sư Hàn thở
dài, ông lôi ra một tập giấy đưa cho hắn xem, rồi hắn dùng điện thoại chụp lại, hắn còn giật cặp của ông kiểm tra…
- Ông và ông ta gặp nhau để làm gì!
- Những người bạn già gặp nhau hàn huyên ôn chuyện cũ thôi!
- Và sửa di chúc chứ gì!
Luật sư Hàn khựng lại vài giây, tại sao bọn chúng lại biết, sau đó hắn hỏi là sửa cái gì, thì ông chỉ nói là thêm vài phần tải sản cho con gái, hắn cười….sau đó vẫn đưa ông về nhà..để giam giữ.
Chương 12: Đụng Độ
Ads Ánh sáng sớm mai rọi vào khe cửa, chiếu vào cô gái đang say giấc, mi cô khẽ rung, cô cựa người nằm quay lưng, co tròn người lại, ôm trăn rồi nói mơ:
” Ba ba con không lấy chồng đâu!!”
Tiểu Yên lăn lộn trên giường, rồi rơi ” bụp” một phát xuống đất. Cô mơ màng tỉnh ngủ, rồi ôm đầu thất thiểu đứng dậy.
Tiểu Yên đi xuống nhà thì đụng trúng phải một bức tường vững trãi, nhưng chuyện lạ là bực tường rất êm…..Cô ngẩng đầu lên thì thấy trước mắt mình không phải là cái cô nghĩ…là Thục Xương.
- Tôi đang định kêu cô dậy!
- À!
Bỗng chốc cái hình ảnh trong phòng tắm hôm qua hiện lại trong trí nhớ của cô, làm cho mặt cô có chút nóng nóng. Tiểu Yên cười ngượng:
- Tôi đi rửa mặt một chút!
Rồi cô chạy mất hút, khiến anh chàng kia có chút suy nghĩ thoáng qua, anh rờ tay lên khoảng ngưc mà cô đụng phải rồi lẩm bẩm:
- Sao tim mình chẳng ổn chút nào nhỉ!
Bà Thục Xương từ sáng sớm đã đi lượn cùng hội bạn, chỉ còn hai người ngồi ăn sáng. Được cái Thục Xương đúng là mẫu đàn ông lí tưởng, anh đã nấu sẵn bữa ăn, những món ăn pha màu một cách bắt mắt, khiến cho Tiểu Yên suýt xoa:
- Anh nấu hả? Tôi cứ tưởng đang được ăn trong nhà hàng chứ! Cảm ơn nha!( Cô làm động tác vỗ tay tỏ vẻ thích thú)
Thục Xương chỉ cười nhẹ, anh nhìn cô gái đang ăn ngon lành kia, đôi lúc để ý thì cô gái ấy có nét đáng yêu đấy chứ!
” kít”
Chiếc xe hơi sang chảnh màu đỏ rực dừng ngay trước ngôi nhà của Thục Xương, một anh chàng bước ra, khuôn mặt lãnh đạm, tiến tới bấm chuông cửa.
” Ring roong”
Thục Xương đứng dậy đi ra, anh đi tới đôi tay thon dài nắm tay nắm cửa.
” cạch”
Cánh cửa mở ra cũng là lúc cuộc chạm mặt không báo trước, hai đôi mắt nhìn nhau như hai thái cực đối lập, một nóng một lạnh, cảm giác như có tia sét xuyên qua cả hai,… Nhân Kiệt bắt đầu câu chuyện bằng một câu gọn nhẹ:
- Tiểu Yên cô ấy đâu!
Thục Xương đánh giá con người trước mặt, hẳn là một tên uy quyền, gia thế không tầm thường, anh đáp lại:
- Anh là ai?
- Chồng tương lai!
Câu trả lời như phát ra tiếng ” rầm” của sấm rền , đây là gã mà cô ấy đang cố chạy trốn sao?
Có vẻ đang vội, Nhân Kiệt không đợi chủ nhà cho phép, anh cũng tự ý xông vào, nhưng đi được vài bước thì bị ai đó túm tay:
- Anh có biết xâm phạm nhà người khác khi chưa được cho phép là phạm luật không?
- Vậy giam giữ vợ người khác là tội gì? ( Nhân Kiệt quay ra nhìn Thục Xương )
- Chưa đăng kí kết hôn chưa tổ chức cưới thì cô ấy không phải vợ anh!
Tên trước mặt Nhân Kiệt đâu có vừa, cuộc chạm trán gay gấn của hai kẻ không tầm thường..
Chương 13: Kẻ Khóc Người Mừng
Ads Cái túm tay tưởng như nhẹ nhàng như cứ nhìn gân tay nổi lên của Thục Xương cũng đủ hiểu. Nhân Kiệt hất mạnh một cái rồi quay ra hét to:
- VƯƠNG HẢO TIỂU YÊN !!
Tiểu Yên đang ăn thì bị sặc, cô vội vàng uống cốc nước bên cạnh rồi vuốt ngực:
- Lại cái tên oan gia đó!
- EM KHÔNG RA ĐÂY ĐỪNG CÓ TRÁCH TÔI !!!
Tiểu Yên ngó ra thì thấy cái mặt của tên quỷ thần, rồi cô lén núp sau tường:
- Làm sao đây!!!
- Anh làm cái trò gì thế!
Thục Xương xen ngang cái tên đang vô cùng bá đạo trong nhà anh kia, hắn dám quát tháo trong địa phận của anh sao.
Bỏ ngoài tai lời nói của chủ nhà, Nhân Kiệt vẫn oang oang giọng:
- TÔI BIẾT EM Ở ĐÂY! BA EM ÔNG ẤY ĐANG TRONG BỆNH VIỆN ĐÓ! EM KHÔNG LO CHO BA MÌNH SAO!
- Anh nói cái gì?
Tai cô đang nghe lầm à, sao ba cô lại trong bệnh viện, sao hắn lại nói chuyện hoang đường như vậy, Tiểu Yên nóng giận chạy ra trước mặt Nhân Kiệt, cô túm áo anh:
- Anh muốn chết à! Dám bịa chuyện sao?
- Bịa hay không em đi theo tôi sẽ biết!
Ánh mắt Nhân Kiệt có phần nóng nóng, anh túm tay cô kéo đi trước mặt Thục Xương, như thể khẳng định ” cô ấy là của tôi” hơn là lôi cô đến bệnh viện để thăm ba.
Chiếc xe sang chảnh phóng đi, đằng sau có một người thở dài, anh chẳng có quyền gì ngăn hắn đem Tiểu Yên đi cả…
Bệnh Viện X
- Ba!! Ba tỉnh lại đi!
Tiểu Yên khóc tùm lum lên khi thấy người mà cô yêu thương kính trọng đang ốm yếu trong chiếc áo của bệnh nhân, nhịp tim trên máy đo làm cô thấp thỏm.
- Ba dậy mà mắng con đi! Ba sao giờ nằm ở đây! Mẹ và rồi giờ đến cả ba! Ba không thương con nữa hả?
Nhân Kiệt nhìn qua khe cửa, anh cũng có chút buồn buồn nhưng chỉ vài giây lại lạnh lùng khi nghe thấy một cú điện thoại:
- Không hay rồi thiếu gia!
- Chuyện gì!
- Chúng tôi bị lừa! Gã luật sư nói dối! Anh em canh nhà gã thì bị một bọn áo đen đánh bất tỉnh đưa vợ con hắn và cả hắn đi rồi!
- Vậy còn chờ gì nữa tìm nó ngay đi!!!
- Dạ!
Nhân Kiệt cúp máy rồi quay ra thấy bác sĩ từ phòng Vương Hoàng ra:
- Tôi muốn biết bệnh tình của bác trai!
- Anh là gì của ông ấy!
- Tôi là con rể!
- Vậy mời anh đi theo tôi!
Phòng khám
Bác sĩ trưởng khoa chỉ vào những bức ảnh chụp x quang rồi chỉ vào một thứ đen trong như một hòn sỏi ở đoạn mạch máu của tim:
- Bệnh tắc nghẽn mạch máu tim, mạnh máu ở đây bị tắc, đây là nguyên nhân khiến ông ấy bất tỉnh đột ngột!
- Vậy có thể chữa được không?
Bác sĩ lắc đầu rồi nói:
- Đây là giai đoạn cuối rồi!
- Còn sống bao lâu!
- Cái đó còn tuỳ thuộc vào tình trạng trong người của bệnh nhân ! Chúng tôi sẽ cố gắng hêt sức