Đối thủ của đại ca - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Swatch Watches

Đối thủ của đại ca (xem 2057)

Đối thủ của đại ca

ã trở về nhà, nàng lấy di động ra, nhấn gọi cho Hạo Trung.


Sau một hồi tut tut, đầu dây bên kia cũng có người nghe máy –“ Hàn Dương à? Sao bây giờ mới chịu gọi cho mình? Cậu về an toàn chứ?” – Hạo Trung liên tiếp hỏi, làm cho Hàn Dương không kịp trả lời.


-“ Uh, mình đã về tới nhà, hiện tại chuẩn bị đi ngủ, bên đó đang là buồi sáng, cậu đang chuẩn bị làm gì?”


-“ Hôm nay mình không có dự kiến làm gì cả, chỉ đang ngồi chờ xem khi nào cậu gọi điện cho mình thôi.”


-“ Vậy thì mình đã gọi rồi, mình gọi điện muốn nói cho cậu là mình đã về tới nhà, và cho mình gửi lời tới ba mẹ cậu nữa nhé. Hôm nay mình vừa xuống phi cơ nên hơi mệt, khi khác gọi lại sau nhé.”


-“ Uh, vậy cậu ngủ đi, chúc ngủ ngon, mình rất nhớ cậu. tạm biệt” – Hạo Trung nói rồi cúp máy.


Hàn Dương cũng tắt di động, tiến vào giấc ngủ.


Sáng hôm sau Hàn Dương thức dậy rất muộn, khi nàng tỉnh dậy thì đã là mười giờ trưa. Khi xuống lầu, Hàn Dương thấy ông Hàn Phong đang ngồi trước máy vi tính làm việc. theo đúng như lời hứa hôm qua, ông Hàn Phong hôm nay ở nhà để cùng nói chuyện với con gái, trong thời gian chờ đợi cô con gái cưng của mình tỉnh dậy thì ông lấy máy tính ra xử lý một số việc.


Ông đang làm việc thì thấy Hàn Dương từ trên lầu đi xuống, ông mỉm cười và tắt máy tính.


-“ Tiểu Dương của ba dậy rồi sao? Có cảm thấy mệt mỏi gì không?”


Hàn Dương đi về phía ba mình, từ đằng sau ôm lấy ông –“ Con không mệt, con chỉ lo ba làm việc quá nhiều rồi mệt thôi, hôm nay ba đã hứa là sẽ cùng con làm việc con thích mà tại sao ba còn lấy máy tính ra làm việc?”


-“ Bởi vì công ty có quá nhiều việc, con biết đấy, công ty nhà mình không phải nhỏ, nên nó không thể thiếu người quản lý một ngày được, ba già rồi, cũng khá mệt mỏi rồi, nên ba đang chờ con nhanh nhanh giúp ba quản lý nó đây”- Ông Hàn Phong vỗ vỗ tay Hàn Dương ân cần nói.


Hàn Dương nghe xong liền phản bác –“ Ai nói ba của con già rồi? ba của con là đẹp trai nhất, giỏi giang nhất, vì thế mới có tập đoàn Hàn thị lừng lẫy như ngày hôm nay. Con không cho phép ba tự nói mình già, bởi vì con sẽ bắt ba sống cả đời với con, trên thế giới này con chỉ cần ba thôi”.


-“ Được rồi, ba không già, ba sẽ sống cả đời với con, vậy hôm nay con dự định cùng ba làm cái gì?”


-“ Lâu rồi con không về nước, nên con muốn cùng ba đi dạo trong thành phố xem thành phố ta thay đổi như thế nào rồi, được không ba. Và con còn muốn đi ăn, ở bên Mỹ đồ ăn không hợp khẩu vị của con, con rất nhớ hương vị đồ ăn Đài Bắc”


-“ Vậy con lên lầu thay đồ đi, ba con mình đi ăn rồi sau đó sẽ lái xe dạo một vòng quanh thành phố. Được chứ?”- Ông Hàn Phong đề nghị.


-“ Ba chờ chút” – Hàn Dương nói rồi liền chạy lên lầu thay đồ.


Hai cha con đến một nhà hàng ăn nổi tiếng toàn món Đài Loan, Hàn Dương ăn rất hăng say, ông Hàn Phong ngồi một bên vừa ăn vừa mỉm cười.


-“Đồ ăn ở Đài Bắc vẫn là ngon nhất”- Hàn Dương đưa là kết luận của mình rồi mỉm cười với ba mình.


Chương 32


-“ Thật vậy sao? Ba thì rất muốn biết bên kia con ăn như thế nào mà về tới nhà là đòi ăn đầu tiên”- Ông Hàn Phong hỏi.


-“ Đồ ăn bên kia rất không thú vị, buổi sáng thường là sandwich, con thích đồ ăn chín, nhưng bên đó người ta thường làm đồ ăn tái,nói chung đồ ăn phương tây không hợp khẩu vị của con. Mà nhà hàng Trung Quốc bên đó làm đồ ăn vẫn không có hương vị tuyệt vời như ở đây, vì thế con rất nhớ món ăn Đài Bắc” – Hàn Dương cười nói.


-“ Vậy con ăn xong rồi chứ? Hai cha con ta có thể lên đường đi dạo được chưa?”- Ông Hàn Phong đề nghị.


Hàn Dương đồng ý, hai người rời khỏi nhà hàng ăn, bắt đầu đi dạo quanh thành phố. Mấy năm Hàn Dương xa nước, Đài Bắc đã thay đổi rất nhiều, những tòa nhà cao ốc mọc lên san sát thay thế cho những căn nhà cũ kĩ.


“Cách, cách”


Tiếng gõ cửa vang lên.


-“Mời vào”- Một giọng nói nam tính trầm ổn từ phía trong văn phòng vang lên. Triệu Phong đi vào văn phòng Tổng giám đốc.


Ngồi tại vị trí tổng giám đốc là một nam nhân trẻ tuổi đang cúi đầu làm việc, nan nhân mặc một bộ đồ tây trang màu xám, dáng người cao ráo, ngũ quan khắc sâu làm nổi lên vẻ cương nghị lạnh lùng.


-“Tử Kỳ, bận lắm sao?” – Triệu Phong lên tiếng hỏi.


Tử Kỳ không ngẩng mặt lên trả lời –“ Ừ, công ty đang chuẩn bị có dự án hợp tác với Hàn thị, cần kiểm tra một chút”.


Triệu Phong tự nhiên ngồi vào ghế sô pha, ung dung nhìn bạn tốt đang làm việc –“ nghe nói gia đình cậu đang sắp xếp cho cậu xem mắt với đại tiểu thư Uông Ngọc Bích của công ty Uông thị phải không?”


Lý Tử Kỳ đang định kí tên vào tập tài liệu thì nghe được bạn tốt hỏi về chuyện này bỗng dưng dừng viết, ngẩng đầu lên nhìn Triệu Phong-“ Sao cậu biết?”


-“Cho tôi xin đi Lý tổng giám đốc, ngài nổi tiếng là đẹp trai, tài giỏi, được coi là người đàn ông độc thân hoàng kim, lại chưa từng kết giao bạn gái kể từ khi xuất hiện trong công ty, bỗng nhiên có tin đồn là ngài phải đi xem mắt tất nhiên bạn tốt tôi đây phải tò mò rồi. Cậu tính sao? Đi xem mắt? hay là từ chối và tiếp tục chờ đợi Hàn Dương?”


Nghe đến cái tên “Hàn Dương” Tử Kỳ lại cảm thấy đau nhói trong tim, mấy năm trước bỗng nhiên cô biến mất vô tung, hắn đã từng chạy đi hỏi khắp mọi nơi, nhưng chỉ thu được là nàng đã đi du học, còn đi du học ở đâu thì không hề biết, mấy năm nay hắn chưa cớ một ngày quên cô, hắn luôn tự tạo cho mình bận rộn để bớt nhớ về cô, nhưng mà chỉ cần ngừng làm việc là hình ảnh của cô lại xuất hiện trong đầu anh. Anh rất muốn gặp lại cô để hỏi tại sao ra đi mà không nói lời nào, nhưng lâu nay vẫn chưa có cơ hội.


-“Cậu quá hiểu mình còn hỏi làm gì? Đời này mình có thể yêu Hàn Dương nữa thôi, mình tin không bao lâu cô ấy sẽ trở về.”- giọng nói của anh có chút ảm đạm.


-“Haizz, mình thật ghen tị với Hàn Dương khi có được tình yêu của cậu, vậy mà cô ta lại bỗng nhiên biến mất không để lại một câu. Tính cậu cố chấp không chịu yêu ai nữa, vì một cái cây mà bỏ cả khu rừng, đáng tiếc, đáng tiếc”- Triệu Phong thở dài.


-“ Không phải ai cũng thích phong lưu đào hoa như công tử Triệu Phong nhà ta, vì vậy đừng có lôi kéo tất cả mọi người thành một hạng người như anh.”


-“Cái gì mà lôi kéo?Chẳng lẽ đẹp trai là một cái tội? Các cô gái xinh đẹp tự tìm đến mà không hưởng thụ mới là cái tội. Ít ai có thể làm thầy tu nhiều năm như Lý tổng giám đốc, tại hạ xin hỏi thật, các hạ có phải mắc bệnh gì khó nói không?”- Triệu Phong chờ mong hỏi.


-“Ngậm cái miệng bẩn của cậu lại, nếu không thì đừng trách”- Tử Kỳ đe dọa.


-“Vâng, thưa Lý tổng”- hắn giả bộ sợ sệt.


-“Đang chuẩn bị tài liệu hợp tác với Hàn thị sao? Lần này có cố gắng nhân cơ hội dò la tin tức của Hàn Dương không?”


-“ Không biết!” – Tử Kỳ khốc khốc trả lời.


-“Haizz, vậy thì làm đi, bạn tốt đến thăm mà cũng không mời được ly nước, thật keo kiệt, tớ đi tìm mấy em xinh đẹp của tớ đây, bye”- Triệu Phong đứng lên rồi đi ra ngoài.


Nhìn theo Triệu Phong đi ra khỏi phòng, Tử Kỳ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Tôi Muốn Gặp Lại Anh

Xem tử vi ngày 26/03/2017 Chủ Nhật của 12 cung hoàng đạo

“Anh muốn ly hôn để sống với cô ta cũng được thôi, nhưng hãy tắt máy nghỉ việc ở nhà làm vợ thay em 1 tuần đi” và cái kết khó tin sau 1 tuần

Thấy chồng vui vẻ với thư kí trên xe hơi, vợ âm thầm làm điều này khiến chồng và nhân tình chết sững

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần cuối)