Đọc Truyện Sẽ Mãi Bên Nhau Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Ring ring

Đọc Truyện Sẽ Mãi Bên Nhau Full (xem 4508)

Đọc Truyện Sẽ Mãi Bên Nhau Full

on dao cứa vào lòng Nguyệt đau điếng. Ngày đó, Nguyệt luôn đi khỏi nhà từ khi chưa ai thức giấc và chỉ về nhà khi 12 h đêm của ngày hôm đó đã trôi qua làm Ánh cằn nhằn Nguyệt mãi. Ánh không hiểu, khi không có Nguyên bên cạnh thì đó tuyệt đối không phải ngày sinh nhật của Nguyệt, không phải…
” Hôm nay, Nguyên cũng muốn ở bên cạnh Nguyệt nhưng có việc quan trọng hơn, Nguyên muốn làm. Khi làm xong việc này, Nguyên hứa, dù kết quả có thế nào đi chăng nữa thì từ bây giờ cho đến cuối cuộc đời này, Nguyên sẽ cùng Nguyệt trải qua từng ngày sinh nhật cả hai đứa.”
Tiếng Nguyên im bặt làm Nguyệt khẽ ngẩn người. Việc đó là việc gì chứ? Quan trọng đến mức nào mà Nguyên cũng không thể nói với Nguyệt.
- Thảng tiến địa điểm thứ hai. – Khánh nói làm Nguyệt giật mình.


Chưa kịp phản ứng thì Khánh đã kéo Nguyệt đi rồi.
Khánh đưa Nguyệt đến bên hồ nước. Trên mặt hồ có rất nhiều chiếc thuyền giấy đang lãng đãng trôi nhưng đặc biệt có một chiếc thuyền bằng gỗ đang được buộc vào chân ngôi thủy tạ. Bên trong là một chiếc MP3 màu cam
” Hình như hai chúng đã ở cạnh nhau từ rất lâu rồi đúng không Nguyệt? Từ ngày còn nằm nôi đến ngày biết lẫy, biết bò, biết đi, biết nói… cho đến tận năm chúng ta 18 tuổi, chúng ta luôn bên nhau không rời xa. Có thể nói không ai hiều Nguyên như Nguyệt cũng như nhiều khi Nguyệt chưa nói ra Nguyên đã biết Nguyệt đang nghĩ gì? Sẽ làm gì? Chúng ta tường tận đến từng suy nghĩ của nhau nhưng chính điều đó lại làm chúng ta xa nhau thật nhiều.
Nguyệt biết không? Từ khi, Nguyên hiểu rằng trong cuộc đời mình sẽ có một người con gái quan trọn gnhất thì người đó đã luôn là Nguyệt. Nguyên không bao giờ muốn nhìn thấy Nguyệt u buồn, muốn nhìn thấy nụ cười luôn nở trên môi Nguyệt. Nguyên muốn Nguyệt sẽ là người con gái hạnh phúc nhất thề gian này.
Nguyên biết điều đó, nhưng lúc đó, Nguyên còn nhỏ lắm Nguyệt à? Nguyên chỉ nghĩ đơn giản rằng, Nguyên sẽ ở cạnh Nguyệt như từ trước tới giờ, như một người bạn thân và Nguyên vẫn có thể có một người con gái khác ở bên cạnh. Miễn sao, Nguyệt là người con gái quan trọng nhất trong lòng Nguyên là được rồi. Nguyên không muốn làm thay đổi mối quan hệ của chúng ta,
Nhưng những người đó lại không phải là Nguyệt. ở cạnh những người con gái đó, Nguyên chỉ nghĩ về Nguyệt. Họ có tốt đến đâu, có hoàn mỹ đền đâu, với Nguyên họ cũng không thể so sánh với Nguyệt. Nguyệt là duy nhất với Nguyên. Không ai có thể thay thế Nguyệt trong trái tim Nguyên, còn Nguyệt thì sao? Nguyên không biết. Nức cười đúng không? Nguyên luôn tự tin nói ràng không ai hiểu Nguyệt bằng Nguyên, vậy mà, Nguyên không thể biết được Nguyệt có tình cảm như thế nào với Nguyên. Nguyên không dám hỏi cũng không thể đoán mò. Liệu Nguyệt có dành chút tình cảm nào cho Nguyên không? Nguyên không biết cũng không thể nào biết”
Nguyệt đưa mắt nhìn Khánh:
- Tiếp theo là ở đâu?
- Chờ em đi lấy xe đã. – Khánh giật mình nói rồi chạy về phía nhà để xe.
Nguyệt cầm chiếc Mp3 nắm chặt trong tay.
Dừng xe lại trước một võ đường, Khánh nói:
- Là ở đây nè chị hai.
Nguyệt nhìn xung quanh rồi bước vào võ đường quen thuộc. Một người con trai nhìn Nguyệt thảng thốt.
- Nguyệt.
- Chào đại sư huynh. – Nguyệt cười.
- Em về từ bao giờ, – người con trai có vẻ mừng rỡ – Sao lại tới đây? Ba anh vẫn nhắc em hoài đó. Anh cũng rất nhớ em.
Xem ra tình cảm người con trai này dành cho Nguyệt cũng không phải bình thường.
- Nguyên có gửi cái gì ở đây không đại sư huynh.
Người con trai thoáng cau mày khó chịu:
- Sao em cứ một câu đại sư huynh, hai câu đại sư huynh vậy?





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹171819›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




Nguyên về rồi hả? Có thấy nó ghé đây đâu?
- Nguyệt à? Vào đây đi con – tiếng nói từ bên trong vang lên làm hai người cùng nhìn vào.
Nguyệt đi vào nhìn cả võ đường. Bao nhiêu năm trôi qua, võ đường vẫn như vậy, như ngày đầu Nguyên và Nguyệt tới đây.
Nguyệt chợt nhớ tới hình ảnh Nguyên đứng tấn nơi góc kia, rồi khi hai đứa quần nhau mệt nghĩ cũng tại nơi này, rồi góc tường kia, nơi Nguyên đỡ Nguyệt một cái đập đầu vào cạnh bàn. Vết thương ấy. Để lại cho Nguyên một cái thẹo nhỏ trên đầu.
- Lại đây đi Nguyệt.
- Sư phụ. – Nguyệt khẽ cúi người chào người thầy dạy võ của mình.
- Gần 9 năm trôi qua rồi con mới về lại đây đúng không?
- Vâng ạ. – Nguyệt cười nhẹ – Con xin lỗi. Mãi hôm nay con mới tới thăm thầy.
- Không sao. – người thầy cười hiền từ – chuyện của hai đứa thầy biết cả. Nơi này có quá nhiều những kỷ niệm của hai con, không thể trách được.
Nguyệt cúi đầu im lặng.
- Con đi lấy đồ đi. Hôm qua Nguyên có ghé, nó nói con sẽ biết đồ nó gửi để ở đâu.
- Con cám ơn sư phụ.
Nguyệt nói rồi đi ra phía sau võ đường, người con trai nhăn nhó:
- Sao ba không giúp con?
- Tình yêu phải tự bản thân giành lấy không thể xài thủ đoạn được. – Vị sư phụ nói – Mà con không có cơ hội đâu.
- Tại sao con là con ba mà ba luôn thiên vị Nguyên vậy?
- Đừng nói vậy. Nguyên và Nguyệt là trời sinh một đôi, không ai có thể chia cắt tụi nó đâu. Còn nếu con muốn nói về chuyện trước đi, ta luôn dạy cho Nguyên và Nguyệt những chiêu thức khó trước con dù cho tụi nó nhập môn sau con đến mấy năm thì con không thể trách ta được. Hai đứa nó học rất nhanh và có những tiến bộ vượt bậc, chỉ một thời gian ngắn tụi nó đã có đủ khả năng vượt qua con.
- Tại sao ai cũng nói Nguyên và Nguyệt là trời sinh một dôi chứ?
Người con trai hậm hực đi ra ngoài.
Người cha lặng người nhìn theo đứa con trai. Đã bao nhiêu năm sao nó còn chưa tỉnh ngộ chứ?
Nguyệt nhìn chiếc Mp3 màu vàng trong tủ đựng đồ của mình.
” Chính vì không biết nên Nguyên không có cách nào hơn là duy trì tình trạng giữa hai chúng ta như vậy. Nhưng Nguyên cũng dúng những cô bạn gái của mình để thử phản ứng của Nguyệt đó Nguyệt biết không? Kết quả thật đáng buồn, Nguyệt không có phản ứng nào đáng kể thậm chí còn giúp Nguyên nữa chứ? Lúc đó, Nguyên không biết mình nên cười hay nên khóc nữa.
Nhưng Nguyên cũng không muốn duy trì mãi cái thế trận đó. Nguyên làm sao có thể duy trì khi bên Nguyệt bắt đầu xuất hiện những người con trái khác chứ? Nguyên không phủ nhận, Nguyên đã âm thầm cảnh cáo từng người nhưng Nguyên có thể cảnh cáo hết không? Tụi nó có thể vì lời cảnh cáo của Nguyên mà thôi tiếp cận Nguyệt không? Hoàn toàn không thể.
Khi quyết định xa Nguyệt, Nguyên đã bày ra một vàn cớ mà ván cờ đó, quyền sinh sát hoàn toàn nằm trong tay Nguyệt.
Nhưng Nguyệt biết không câu nói của Nguyệt với Ánh ngày đó đã kết thúc ván cờ mà Nguyên chưa bày lên trọn vẹn. Mãi sau này, Nguyên mới biết đó là một câu nói đùa nhưng ngày đó, nó là câu nói đủ giết chết Nguyên. Nguyệt ở cạnh Nguyên chỉ vì thói quen.
Câu nói đó đã kết thúc ván cờ, mang chúng ta xa nhau. Hai đứa vốn chung đường thì nay đã đi về hai phía hoàn toàn trái ngược nhau.
ở nơi trời Úc xa xôi, nằm một mình trong phòng ký túc xá ồn ào, sao Nguyên muốn nghe giọng Nguyệt đến thế, thèm nhìn thấy Nguyệt, có Nguyệt ở bên cạnh Nguyên đến vậy chứ? Nhưng Nguyên chỉ có một mình, không có Nguyệt, thế giới chỉ là

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
“Tao nhận làm bố nó nhưng sau này phảt xét nghiệm để tao còn đi lấy vợ đấy nhé!”

Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko????

Từ lúc chửa đến sau sinh 3 tháng trời, mình vẫn không thể tin được điều mẹ chồng đã làm cho mình

Đọc Truyện Sẽ Mãi Bên Nhau Full

Không biết mình là ai