Đọc Truyện Sẽ Mãi Bên Nhau Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Insane

Đọc Truyện Sẽ Mãi Bên Nhau Full (xem 4516)

Đọc Truyện Sẽ Mãi Bên Nhau Full

ên sẽ luôn ở đây, chờ đợi Nguyệt. sẽ có lúc Nguyên mệt mỏi nhưng Nguyên sẽ không ngả lòng đâu. Chỉ cần Nguyệt tỉnh lại, tha thứ cho Nguyên, ở cạnh Nguyên thì Nguyên đã hài lòng lắm rồi.
Nguyên nắm tay Nguyệt thật chặt rồi chợt sững người khi nhìn thấy hai hàng nước mắt chảy ra từ khóe mi của Nguyệt. bàn tay Nguyệt tưởng như bất động torng bàn tay Nguyên lại có những cử dộng thật nhẹ.
Nguyên như nín thở khi thấy mi mắt Nguyệt khẽ nhấp nháy, bàn tay mình như bị siết chặt trong tay Nguyệt.
- Nguyên. – giọng Nguyệt thì thào yếu ớt, tưởng như biến mất torng không khí nhưng Nguyên lại nghe thấy thật rõ ràng.
- Nguyệt – giọng Nguyên nửa tin nửa ngờ.
- Đồ ngốc. – Nguyệt mắng cũng với giọng thì thào không thành tiếng đó.


Ông Tùng khẽ nắm lấy bàn tay đang nằm chặt của vợ mình, mắt không rời khỏi cửa phòng bệnh của Nguyệt. ông Vũ dựa người vào tường rồi khẽ lục tìm thuốc lá nhưng sực nhờ đây là bệnh viện nên lại thôi. Bà Ngân Mỹ như ngồi trên lò lữa cứ nhấp nhổm liên tục. Minh ngồi lặng trên dãy ghế cố giữ lấy Khánh cứ một tí lại như muốn đứng lên đi qua đi lại.
Tất cả đều tập trung tại đây sau khi nhận được điện thoại của Nguyên. Nhưng khi tời nơi thì tất cả đều bị chặn lại bên ngoài phòng bệnh, không biết chuyện gì đang xảy ra bên trong đó.
Vị bác sĩ bước ra khỏi phòng bệng, đưa mắt nhìn mọi người, không ai có một cử dộng nào ngoài sự im lặng chờ đợi.
- Chúc mừng cả nhà. – vị bác sĩ tươi cười – Cô ấy đã hoàn toàn khôi phục ý thức sau giấc ngủ dài. Nhưng sức khỏe thì cần có thời gian bồi bổ mới được như trước kia. Dù vậy, cô ấy tỉnh lại cũng đã là kỳ tích rồi.
- Cám ơn bác sĩ. – Ông Tùng nói với vẻ vui mừng không dấu diếm.
- Nhìn mọi người yêu thương cô ấy như vậy, tất cả chúng tôi cũng luôn mong cho cô ấy mau tỉnh lại – vị bác sĩ cười.
- Chúng tôi đã chờ ngày này biết bao nhiêu – bà Dương và bà Ngân Mỹ chấm nước mắt.
- Tôi biết. nhưng vui nhất có lẽ là anh chàng đang ở trong kia. – vị bác sĩ đưa mắt nhìn về phía phòng bệnh. – hy vọng sớm nghe tin vui của hai người, nhớ để phần tôi một ly rượu mừng nha.
Mọi người cùng bật cười vui vẻ trong khi cả ba người phụ nữ nước mắt vẫn lưng tròng.
Đẩy cửa bước vào phòng, mọi người không hề ngạc nhiên khi thấy Nguyệt đang nằm dựa người torng vòng tay Nguyên.
- Chịu dậy rồi hả con gái. – Ông Tùng nói nghe nghèn nghẹn – Sao không ngủ thêm ít lâu nữa, chờ lão già này xuống lỗ luôn đi.
- Ba. – Nguyệt với tay ôm lấy ba mình.
- Cái con nhỏ này. – Ông Tùng siết con gái – Con làm ba lo quá chừng. phải đánh đòn mới được.
- Con gái mẹ. – bà Dương ôm chầm lấy con gái ngay khi ông Tùng rời ra trong khi ông Vũ cười cười.
- Mày đánh đòn con bé nó lại ngủ bây giờ.
- Đừng bao giờ như vậy nữa nha con. Mẹ chịu không nổi đâu. – bà Dương nói trong nước mắt.
Bà Ngân Mỹ bước lại khẽ vuốt tóc Nguyệt.
- Tỉnh lại là tốt rồi. coi con đó, gầy lắm rồi. để mẹ từ từ bồi bổ lại cho con.
- Chị hai. – Minh cười nhẹ – Chào mừng chị quay về với thế giời hiện thực. anh hai, mừng anh đã chờ chị hai thành công.
Nguyên cười nhẹ hòa cùng tiếng cười của mọi người.
ở lại một lúc, mọi người bảo nhau về nhà cho Nguyệt nghỉ ngơi rồi làm vài món bỗ dưỡng để bồi bổ cho Nguyệt.
nghe vậy, Nguyệt khẽ đưa mắt nhìn Nguyên, còn Nguyên thì nhún vai ra vẻ bất lực.
Khánh chờ cho ba mẹ và Minh bước ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại. trước đó, Khánh còn nhìn lại vào torng, khẽ mìm cười khi thấy Nguyệt ngủ thiếp đi trong lòng Nguyên như những ngày xưa ấy.
Mọi chuyện đã quay về quỹ đạo vốn có của nó? hay mọi việc bây giờ mới bắt đầu?


Ánh bước nhanh trên hành lang bệnh viện làm Toàn hấp tấp:
- Từ từ thôi em.
Từ từ? đùa hả? Ánh nhủ thầm, cái tên Nguyên chết tiệt đó. rõ ràng Nguyệt tỉnh lại sau khi Ánh đi chỉ mấy phút mà không thèm báo cho Ánh. Nếu lúc nãy Khánh không nói có phải hắn giấu Ánh luôn rồi không?
- Kìa em. – Toàn hoảng hốt khi Ánh dường như săp chạy.
Ánh khó chịu khi bị Toàn giữ tay, giữ lại không cho Ánh đi nhanh nữa.
- Anh thả em ra. – Ánh khó chịu.
- Chỉ vài bước nữa thôi mà, – Toàn nói nhẹ nhưng nghiêm khắc. – trước sau gì em cũng gặp Nguyệt thôi, em phải chú ý sức khỏe hai mẹ con chứ?
Ánh đành đi theo lời Toàn, không nê chọc giận anh thì hơn.
Toàn gõ cửa rồi đẩy cửa bước vào. Bên trong, Nguyên đang bưng một tô cháo lớn, Nguyệt nhăn nhó khó chịu còn Minh và Khánh đứng bên cửa sổ vẻ mặt như quan sát kịch hay vậy.
- Nguyệt. – Ánh khẽ kêu tên Nguyệt trong nước mắt.
Toàn khẽ cau mày. Cô vợ anh thời gian này dễ xúc động ghê gớm.
Cả Nguyên và Nguyệt cùng nhìn Ánh. Nguyên khẽ cau mày còn Nguyệt thì mừng rỡ ra mặt.
- Mày tời rồi hả? – Nguyệt vui vẻ.
Ánh định tiến tới bên Nguyệt thì Minh vui vẻ:
- Chị Ánh. Đề nghị chị chờ chị hai em ăn xong tô cháo do hai vị mẫu hậu của em đặc chế rồi mới thăm bệnh nha.
- Hả? – Ánh tròn mắt nhìn Minh.
- Đúng đó, chị Ánh. Lệnh của mẹ em, chị Nguyệt phải ăn hết tô cháo đó. chị mà làm gián đoạn là em không chịu trách nhiệm đâu đó.
- Dừng nghe tụi nó. – Nguyệt vội vàng – Lại đây với tao đi Ánh.
Nhìn Nguyệt như nài nỉ mình còn Nguyên thì đang ngầm đe dọa. ” bà mà tời đây thì đừng tráhc tôi độc ác”, Ánh khẽ rùng mình.
Nguyệt thấy rõ Nguyên đang uy hiếp Ánh liền la:
- Nguyệt nói là Nguyệt no rồi. Nguyệt ăn hết nổi rồi. Nguyên nghe rõ chưa?
Ánh bước lại chỗ Minh và Khánh hỏi nhỏ:
- Chuyện gì vậy?
Minh cười khẽ còn Khánh khúc khích thì thào:
- Tụi em theo lệnh mẹ mang cháo vào cho chị hai. Lúc đầu, anh hai kiên quyết phải đút cho chị hai ăn kìa. Chị hai kiên quyết phản đối, lắc đầu không chịu. anh hai thua. – Khánh không kiềm được nụ cười toe toét – chị hai mới ăn được phần nữa, thì bỏ xuống. anh hai đang ép chị hai ăn cho hết thì hai anh chị vào.
- Vui thật đó. bao lâu rồi mình mới lại thấy cảnh này ta. – Minh khùng khục.
- Chín năm có hơn – Ánh trả lời.
- Em với Khánh đang cá xem cuối cùng ai thắng. chị Ánh cá ai nào?
- Nguyệt. – Ánh kiên quyết – Nguyên dù kiên quyết tời đâu cũng phải đầu hàng Nguyệt thôi.
- Cá gì vậy, Minh? – Toàn khẽ hỏi.
- Một chầu phở bò Huế thôi mà anh. – Minh cười khì. – Anh có tham gia không? em chọn anh hai, anh về phe em hay phe bà xã đây?
Toàn nhìn chiên trận rồi nói:
- Anh và chú mày một phe.
- Ha, tự nhiên được ăn miễn phí ha chị Ánh. – Khánh reo khẽ.
Khánh vừa dứt lời thì Nguyệt ra vẻ bất lực trước cái nhìn của Nguyên cùng cái giọng dỗ ngọt đó, bê tô cháo lên tiếp tục sự nghiệp “bồi bổ cho người vừa ốm dậy” ( Nguyên văn gia quy của nhị vị mẫu thân).
- Anh hai vô địch. – Minh reo lên rồ khẽ đập tay nhè nhẹ với Toàn.
- Tiền em cũng là tiền anh, có gì mà vui thế nhỉ? – Khánh trề môi.
- Vui chứ. – Minh nói – Tiền vào túi em thì dể chứ ra thì khó lắm. đâu phải lúc nào em cũng chịu chi ra chứ.
Nguyệt đưa tô chào cho Nguyên, giọng bất mãn:
- Nguyên coi cái lũ vô lương tâm đó có còn là em mình không? chúng nó dám đem anh chị nó ra làm trò cá cược kìa. Còn mày nữa Ánh? Mày cũng tham gia với tụi nó là sao?
- Vui mà. – Ánh nhún vai – Lâu lắm mới có chuyện hay mà.


em quay trở lại làm việc đây. đúng là không tin tưởng nó được mà.


Ánh bước nhanh trên hành lang bệnh viện làm Toàn hấp tấp:
- Từ từ thôi em.
Từ từ? đùa hả? Ánh nhủ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Tử vi hàng ngày 12 cung hoàng đạo Thứ Tư ngày 08/03/2017

Tam công chúa kiêu ngạo và tứ hoàng tử đào hoa

Cá Cược Nhé! Anh Sẽ Phải Yêu Em!

Vừa báo có thai bạn trai gửi tin nhắn ngày anh cưới vợ, cô gái uất hận lao tới nhà người yêu làm cho ra nhẽ và cái kết sốc

Anh Là Đồ Khốn Nhưng Em Yêu Anh