Nhẹ nhàng cầm đôi khuyên tai đặt lên trái tim, nó khóc nhiều hơn. Nó cũng cần phải giữ lại 1 chút gì đó về hắn…
Nó yêu hắn
Hắn cũng yêu nó
Nhưng có lẽ cả 2 sẽ chấm dứt tại đây…
Liệu có thể quay ngược thời gian?
***
Sau những ngày tháng nỗ lực đèn sách, cuối cùng chúng nó cũng nhẹ nhõm sau khi kì thi đại học vừa xong.
Thi xong ngày đầu tiên, cho tụi nó ngồi tự kỉ ở không gian riêng suy nghĩ vền những gì mình đã làm trong bài thi, những sai sót, thừa thiếu có khi còn khiến chúng vò đầu bứt tai, ngồi rũ rượi trong phòng cả ngày chẳng thèm ló mặt ra ngoài.
Sang ngày thứ 2 bắt đầu chúng phone nhau đi chơi, ăn uống quậy phá khắp chốn Sài Gòn nóng bức.
Mấy người khác thì không nói nhưng riêng Nhi thì lại xem nhẹ chuyện thi đại học. Nó học tàng tàng và thi cũng tàng tàng nhưng dù sao thì đó cũng là công sức mồ hôi nước mắt ngồi nhồi nhét từng chữ như nhét bông gòn vào con thú nhồi bông bên cạnh sự giám sát của tụi bạn nhân danh thầy giám thị canh chừng lũ học sinh lười biếng trong giờ tự học. Hoa tốn nước miếng giảng giải cho nó, còn tốn tiền mua thuốc đau họng nữa. Linh thì tốn sức lại còn đau tay mỗi khi nó không hiểu là cốc cho nó vài cái vào trán, khổ nỗi trán nó cứng quá, tay chạm vào lấy ra là nước mắt ròng ròng. Chỉ có Tài là ân cần nhất, mỗi khi nó không hiểu thì hắn cũng không la hét om sòm hay cốc đầu nó như Hoa với Linh mà chỉ có 4 chữ ngắn gọn “Dẹp, không học nữa”
Đến khổ với Nhi, bọn bạn nó không tài nào hiểu được đầu óc nó chứa cái gì mà chậm hiểu y như con ốc sên bò lên núi vậy.
Nhưng dù sao thì giờ cũng qua rồi, bây giờ thì chỉ cần nghỉ ở nhà nhâm nhi phim ảnh chờ giấy thông báo kết là xong.
Từ sau cái đêm Minh và Nhi chia tay, trên trường cũng có chạm mặt nhau nhưng rất ít, rất ít khi nói chuyện, mỗi lần nói thì cũng chỉ là vài ba câu hỏi thăm ngắn gọn rồi kết thúc.
Minh thì lạnh lùng hơn sau khi chia tay nó.
Nhi thì càng lúc càng thấy Phong cũng không phải là người xấu toàn diện, với nó hắn luôn luôn che chở.
Ngay ngày hôm sau cái vụ 2 đứa nó chia tay, bọn bạn đứa thì trách móc, đứa thì cảm thông, đứa thì cằn nhằn suốt mấy ngày liền rồi đâu lại vào đấy.
Hoa với HẢi bây giờ thì cũng đã chính thức quen nhau, có vẻ anh đã không còn tình cảm với Nhi, hay là vẫn còn 1 chút hoặc là tình yêu với nó vẫn thế nhưng dựa trên cơ sở là anh em.
Đến tận bây giờ cũng đã được hơn nữa năm kể từ ngày chúng nó chia tay. Cuộc sống đã trở lại bình thường???
Tại quán KFC – nơi Nhi duy trì làm việc suốt mấy tháng nay mà không bị đuổi. Nó xin nghỉ phép ở nhà 1 tháng để ôn thi giờ thì cũng phải đi làm lại.
Phong ngồi gác chân lên ghế nhìn ra ngoài tấm kiếng trong suốt, ngắm những hàng xe xế chiều nườm nượp qua lại và phả ra đầy…khí ô nhiễm môi trường.
- Nè, ăn đi! – Nhi đặt 1 phần gà rán xuống bàn của Phong.
HẮn ngước lên nhìn nó.
- Nhìn gì? SAo không ăn đi? – nó hất cằm về phía phần gà.
- Cậu không thấy thiếu gì à? – Phong khoanh tay dựa lưng vào ghế.
- Thiếu gì? – nó ngây ngô.
Hắn chớp mắt nhìn nó, nó cũng chớp mắt nhìn lại hắn.
1 lúc sau nó mới sực nhớ ra:
- À, pepsi, tôi quên mất pepsi của cậu.
- Nè! – hắn quát lên – tôi ngày nào cũng tới đây ăn àm sao cậu không nhớ gì hết trơn vậy hả? Đầu óc cậu chỉ để trang trí thôi à?
- Gì hả? – nó cũng bực không kém.
- Thôi được rồi – hắn nhỏ giọng lại – đi lấy dùm tôi đi.
- Không thích, cậu tự đi mà lấy.
Nói rồi nó vùng vằng quay người đi, hắn níu tay nó lại:
- Lại nữa rồi con nhỏ này.
- Tại cậu to tiếng trước mà.
- Xin lỗi, được chưa?
- E hèm..muốn cãi yêu thì về nhà mà cãi. – giọng nói phát ra từ đằng sau, Nhi và Phong quay người lại, là bà quản lí 26 tuuổi đang đứng khoanh tay ở đấy.
- Ơ…quản lí. – nó vội vàng rút tay ra.
- Trong giờ làm việc, mọi người đang bận thế kia mà đứng đấy cãi nhau à? – chị quản lí chống nạnh giận dữ.
- Em xin lỗi! – nó cúi đầu xuống, trong lòng thầm rủa tên Phong.
- Lần sau chú ý hơn đấy! – chị ta nhắc nhở rồi định đi thì…
- Này, làm việc thì phải cho nghỉ chút xíu chứ, đau phải trâu bò đâu mà làm hoài. – Phong đứng dậy nói thẳng mặt bà ta.
- Gì hả? – chị ta đã giận nay lại càng giận hơn.
- Tôi thấy chị cũng đang rảnh mà, nãy giờ đi qua đi lại không mỏi chân à? Thấy quán bận thì vào giúp đi, chỉ biết trách móc người khác mà không coi lại mình. – hắn cũng không ngại gì mà tuôn ra hết.
Nhi nhăn nhó cạnh bên chỉ biết giật giật tay áo hắn, nói qua kẽ răng:
- Cậu định hại tôi bằng cách này à?
- Tôi đang giúp cậu mà. – trái với nó, hắn vẫn bình thản.
- Giúp con khỉ, cậu im giùm cái!
Giờ này bà chị quản lí đang giận run lên, thở phì phò như con bò tót chuẩn bị ra trận, chị ta chỉ thẳng mặt Nhi:
- Cô, từ nay nghỉ việc cho tôi!
- DẠ?
Đấy, nó bị đuổi việc 1 cách hết sức nhảm nhí và điên rồ như thế đấy. 1 phần là vì Phong dám chọc điên chị ta,1 phần là do lâu nay chị ta ghen tức với Nhi. Chả là từ lúc Nhi vào làm tới giờ nó có lôi kéo 1 ngày rất nhiều bạn bè nó tới ăn giúp kinh tế của quán cũng tăng lên. Cuối tháng tiền thưởng của nó còn cao hơn mình nên bà ta tức nhưng chưa có dịp xả nên nhân chuyện này xử luôn.
- Giận hả? – sau khi “gói gém” đồ đạc rời khỏi quán, hắn đưa nó về, thấy nó lặng thinh, hắn bèn hỏi.
Nó im lặng gặm nhấm cơn tức giận, nghe hắn hỏi nó lại càng điên tiết hơn.
- Thì tại chị ta quá đáng trước mà. – hắn tiếp, mắt vẫn dán vào nó xem phản ứng của nó ra sao.
Nó vẫn im lặng.
- Thì…không làm cái này thì làm cái khác. – hắn vẫn tiếp tục màn độc thoại của mình.
-…
- Ngày mai tôi sẽ đưa cậu đi xin việc mới, được chưa?
-…
- Nè, nói gì đi chứ?
- Đồ xấu xa! – nó nghiến răng và quay sang cho hắn 1 đấm ngay mặt.
- Gì vậy? – hắn ngạc nhiên.
- CẬu hại tôi mất việc, lại còn lải nhải nữa, vậy là còn nhẹ đấy.
- Thì tôi nói là mai tôi đi xin việc với cậu còn gì?
- Không cần, đi với cậu chỉ tổ rách việc.
- Đi 1 mình thật hả? Không cần tôi theo sao?
- Muốn ăn đấm nữa hả?
- Ừ thì…không.
Sáng sớm, rất sớm, chưa bao giờ Nhi dậy sớm như vậy.
Nó lang thnag trên phố, ánh nắng xuyên que kẽ lá, tiếng chim ríu rít nghe thật êm tai, nhánh hoa dại còn vương chút sương lạnh.
Nó không biết phải đi xin việc ở đâu bây giờ, chuyện hôm qua làm nó bị con Hy cằn nhằn không ngủ được.
Bỗng từ đấu 1 cơn gió kéo đến thổi bay 1 tờ giấy dính ngay vào mặt nó, nó gỡ ra và đập ngay vào mặt nó là dòng chữ: “CẦN NGƯỜI GIÚP VIỆC, địa chỉ…R